Thịnh Thế Khói Lửa

Mặc Phi nhìn về phía người nọ chờ đợi.

“Nếu chúng ta thua, sẽ đưa ngươi một kiện trang bị cấp sử thi, thế nào?”

“Mười kiện, ta liền đấu với ngươi.” – Mặc Phi nhếch mép cười một cái. Một kiện sử thi mà muốn hắn động thủ? Tưởng hắn là ăn mày chắc? Có lẽ sử thi trang bị vẫn thuộc vào hàng hiếm gặp. Đúng thật là trên thị trường rất ít thấy. Bất quá, ở Nam Uyên đại lục, 50% trang bị xuất hiện trên thị trường là do Thứ khống chế. Hắn là lão đại của Thứ, muốn thứ gì mà chẳng được.

Đoạn đối thoại kia vào tai Hỉ Ca khiến cô cảm thán vạn phần. Đây mới là đại thần chân chính nha. Cô nằm mơ cũng muốn có một kiện trang bị sử thi mà thôi. Trong khi người ta chính là khinh bỉ chê bai số lượng ít quá. Hèn gì tên này vẫn chưa tìm được lão bà. Phá của như hắn mới không ai thèm a~

“Chúng ta nhỏ khí, theo không được. Cáo từ.” – tên dược sư nghe được lời của Mặc Phi liền biến sắc, sau đó cáo từ, mang người đi luôn.

“Này, bọn họ vì cái gì tìm đến?” – Hỉ Ca đứng ở cửa sổ nhìn xuống đường, thấy bọn người kia sau khi ra khỏi tửu lâu liền hướng cửa tây thành mà đi.

“Mặc kệ vì lý do gì, đều không phải là ý tốt.”

“Ồ!”


“Nếu ta đoán không sai, bọn họ muốn tới xác nhận một chuyện…” – Mặc Phi híp mắt, vẻ mặt đầy gian trá.

Hỉ Ca nhìn Mặc Phi, biết ngay chuyện hắn sắp nói nhất định là chuyện kinh động. Quả nhiên, Mặc Phi không làm cô thất vọng.

“Hỉ Ca, ngươi biết vì sao Huyết Sát đánh nhau với Kinh Lôi không?

“Không phải vì chuyện ám sát Lôi Thương sao?”

“Èo, chuyện đó xảy ra lâu như vậy, ai còn muốn lôi lên chứ. Sự thật là bọn Huyết Sát lúc đi khai hoang ở Lưu Sa Tích bị một tên thích khách chơi một vố, hơn nữa tên thích khách này còn dụ được đội ngũ của Kinh Lôi tới. Sau đó hai phe vì tranh giành trang bị rơi ra từ Sa Hoàng mà đánh nhau, đánh đến long trời lở đất.” – Mặc Phi nói tới đây thì cười haha.

Chuyện hai bang phái trên cùng một đại lục đánh nhau vì tranh giành quyền lực là bình thường. Nhưng vì tranh giành trang bị thì… tựa hồ có chút không đúng.

“Sa Hoàng bạo ra bản đồ kiến quốc.” – Mặc Phi giải thích nghi hoặc cho Hỉ Ca.

Trong trò Thịnh Thế, muốn kiến quốc, ngoại trừ sở hữu kiến quốc lệnh, còn phải tìm cho được một tấm bản đồ hoàn chỉnh. Không giống như kiến thành, một thành thị là sở hữu của một bang phái duy nhất, một quốc gia không chỉ có một bang phái mà thôi. Sau khi có được tấm bản đồ hoàn chỉnh, người chơi mới có thể tập hợp các thành thị vào chung một chỗ để kiến tạo ra quốc gia của riêng mình.

Hiện tại, thời gian (hệ thống cho phép) kiến quốc còn khá xa. Không ngờ siêu cấp boss đã xuất hiện rồi. Đương nhiên, hệ thống không có thông báo boss nào sẽ bạo ra bản đồ kiến quốc. Đây là hệ thống phòng ngừa các đại công hội dùng quyền lực để bao vây boss. Bất quá, nội trắc ngoạn gia (những người từng chơi closed beta) có thể dùng kinh nghiệm để suy đoán, dù sao siêu cấp boss chỉ có vài con mà thôi. Sa Hoàng chính là siêu cấp đại boss của Tây Vực Sa Hải.

Khó trách bọn họ lại đánh nhau loạn cả lên.

Người có bản đồ hoàn chỉnh là người có thể kiến quốc đầu tiên. Kiến quốc và kiến thành không hề giống nhau. Kiến quốc khó khăn ngang ngửa với việc đánh hạ cả một đại lục. Dĩ nhiên, lợi ích mà một quốc gia đem lại tương đương khổng lồ. Trên đời này, người có dã tâm không hề ít.

“Thích khách kia không phải là người của các ngươi đó chứ?” – Hỉ Ca không hề nghi ngờ đây là hành vi châm lửa đốt nhà của Thứ.

“Biết Bán Cánh Thiên Sứ chứ?”

Hỉ Ca gật đầu. Tên này cô có nghe qua, là người đứng thứ 5 trên bảng tổng hợp thực lực của thích khách. Bất quá, cô chưa từng gặp qua. Hình như là người mới. Bởi vì thời kỳ beta, cô hoàn toàn không nhớ từng nghe tới cái tên này.


“Hắn là đồ đệ trước kia của lão đại. Hiện giờ giữ chức trưởng lão ở Huyết Sát.”

“…” – Hỉ Ca câm nín rồi. Vô sỉ! Quả nhiên quá vô sỉ! Đây chính là bi kịch của nhân gian a! Cho dù người của Huyết Sát có nghĩ đến nát óc, đảm bảo nghĩ không tới kết quả này.

“Đây… ngươi cất bản đồ trước đi. Đợi tới thời điểm đúng, lại đánh cho ngươi kiến quốc lệnh.” – Mặc Phi lấy ra một tấm bản đồ màu đen, đưa qua cho Hỉ Ca.

Kỳ thật, điều Hỉ Ca muốn hỏi nhất hiện giờ là Thứ có cài tay trong ở Long Môn hay không? Mà thôi, quên đi, lỡ nghe được câu trả lời khiến cô bị đứng tim thì khổ.

“Việc này với 5 người vừa rồi thì liên quan gì?”

“À, không có gì. Lúc chôm tấm bản đồ, Bán Cánh Thiên Sứ thuận tiện lụm luôn một cái hộ thủ (bao tay) cấp sử thi cho ta. Hất Kim là hộ thủ duy nhất trên thế giới, không có cái thứ hai. Có người nói thấy ta đeo qua, lại có người nói thấy Thanh Lam đeo qua. Ta đoán, bọn người đó đến đây vì muốn xác định chuyện này thôi.” – Mặc Phi lắc đầu. Cao cấp ngoạn gia như hắn và Thanh Lam lúc nào cũng có 2 bộ trang phục để thay đổi. Hất Kim đúng là đang ở trong tay hắn. Đáng tiếc, bọn người kia vô phúc nhìn thấy. Đợi tới khi bọn họ xác định được, Huyết Sát còn nhà để về hay không đã là 2 chuyện khác nhau.

“Huyết Sát đắc tội với Thứ à?”

“Không có. Lần trước không phải bọn hắn đắc tội với ngươi sao?”

“…” – Hỉ Ca ngửa đầu nhìn trời. Đó là chuyện xa xôi đến cỡ nào a~ Trong nháy mắt, Hỉ Ca cảm thấy cô hình như không đi chung một đường (suy nghĩ) với ai kia. Haiz… tiểu nam nhân nhà cô đúng là có con mắt tinh tường. Bất quá… cô thích.

“Vừa rồi là người của Huyết Sát? Ta chưa nghe nói Huyết Sát có loại cao thủ tới trình độ này.”


“Tên nhóc đó không phải là người của Huyết Sát, chắc chỉ là đối tượng hợp tác thôi. Nhìn ra được, tên nhóc đó chỉ muốn vang danh thiên hạ. Gần nhất, thế giới xuất hiện rất nhiều bang phái mới, thực lực không tồi a~ Ngay cả Cực Bắc Băng Nguyên bên kia cũng bắt đầu loạn lên rồi.”

Hỉ Ca bĩu môi. Bên phía Sở Nhị không đến phiên cô lo lắng. Nếu ngay cả vài bang phái nhỏ mà còn đối phó không nổi thì anh họ không nên làm hội trưởng luôn. Thật ra, điều cô lo lắng là sự yên tĩnh của Nam Uyên. Sau khi Thần Điện bị diệt trừ, không còn ai gây rối nữa. Hiện tại, người của Khổ Độ và Long Môn ngẫu nhiên sẽ ầm ĩ một phen rồi thôi. Thật là nhàm chán!

Ngay lúc hai người đang nói chuyện, kênh thế giới đột nhiên xoát ra một cái tin tức chấn động, khiến Hỉ Ca mém chút lộn cổ xuống lầu.

>> Hệ thống: người chơi Sở Nhị cùng người chơi Thất Tử quyết chiến ở Thế Giới Lôi Đài. Chiến đấu 10s sau sẽ bắt đầu.

Đây là làm sao? Hai người này muốn làm loạn cái gì? Hỉ Ca nhìn Mặc Phi thấy vẻ mặt hắn mê mang y chang cô. Thế Giới Lôi Đài khác với luận võ trường. Muốn vào trong đó phải đóng phí tổn là 10 vạn kim. Đương nhiên, tin tức về trận đấu sẽ xuất hiện trên kênh thế giới. Người nào muốn nổi danh liền đi nơi đó, điều kiện là trong túi phải có tiền mới được.

“Chuyện kết hôn kia, Sở Nhị biết sao?”

“Không biết…” – Hỉ Ca thở ra. Cô rất muốn nói cho anh họ , nhưng A Thất cản lại.

Theo phỏng đoán, hiện giờ anh họ đã biết. Quên đi, tạm thời cô không nên xuất hiện trước mặt anh họ. Cứ để cho 2 người liều chết liều sống quyết đấu đi. Dù sao đây chỉ là trò chơi, sẽ không mất mạng. Cô chỉ lo lắng không biết sau khi phát tiết ở trong trò chơi rồi, anh họ có nổi điên lên chạy tới nhà cô cùng A Thất PK người thật việc thật hay không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận