(Continue...)
Sáng hôm sau như sáng mọi ngày, áo trắng, quần đen, giày lười, đeo cặp và sang gọi con nhỏ Diệu Anh đi học.
" Diệu Anh ơi ỚI ỜI "
" Đâyyyyyy " . Nó bước ra vẫn mái tóc ấy, vẫn cái áo trắng, cái quần đen và đôi giầy buộc dây màu đỏ và cái cặp màu ghi, nhưng hôm nay đặc biệt hơn, nó bước ra cùng một tên con trai, tên con trai cũng chả có gì xa lạ, đó là CON SÓI gay hách dịch. Thế giới quay cuồng, mắt tôi chói loá, cơ mặt ngưng hoạt động, bắt đầu cảm thấy mối ngu hiểm, tay toát mồ hôi lạnh và sống lưng lạnh ngắt. Vậy mà con nhỏ kia, cái con nhỏ ngang tàn ấy lại cười cười nói nói cùng con sói này, không hiểu sao suy nghĩ trong tôi chợt cảm thấy mình là thỏ trước móng vuốt của sói và hổ...
" Hey ! sao hôm nay ông đến sớm thế ? "
" Ờ ! "
" Sao hôm nay nhìn mặt xanh thế ? "
" Ờ"
" Sao hôm nay ... KHÙNG à ! nói chuyện tử tế mà ông tỏ cái thái độ gì đấy hả ? "
" Ờ...Au" Tất nhiên là nhỏ này lại đánh tôi. Đau đến chết luôn, vội ôm lấy đầu mà xoa, sáng ra đã bị đánh khổ thân tôi quá đi.
" Đánh bé thỏ của tôi đau rồi kìa " Hắn nhẹ đưa tay lên xoa xoa cái cục u to tướng do nhỏ đanh đá kia đập. Bàn tay to và ấm áp nhẹ truyền cho tôi một cảm giác rất lạ. Khi bàn tay ấy chạm vào tóc từng lọn tóc khẽ đung đưa, một luồng điện nhẹ làm tôi bất động từ tóc truyền xuống mặt rồi cổ họng và dừng tại lồng ngực. Như một người mất trọng lực, mọi thứ thật mơ hồ, từng nhịp tim đập thật mạnh như muốn nổ tung lồng ngực, máu được trao đổi nhanh hơn, chúng truyền lên hai má, làm hai má tôi đỏ ửng. Nhưng trong giây phút này, lại một lần nữa lí trí thắng con tim
" Nói lại lần nữa nha, là ANH , ANH ấy không có BÉ gì nha " . Tôi gạt bàn tay kia khỏi mái tóc mình, lần đầu, tôi có cảm giác kì lạ đến vậy, có lẽ người ta gọi đó là ngượng ngùng.
" Oh quên, Anh Thỏ ha ! Buongiorno (chào buổi sáng) ". Lại một lần nữa cảm giác khó thở xuất hiện, bay bổng nhưng bồn chồn đến khó tả khi hắn nở nụ cười với tôi, vội gạt tay, tôi tiếp lời
" Bôn zô nua, bôn zô na cái gì chứ ! Tôi là người Việt Nam, tôi yêu tiếng Việt đừng có ngoại ngữ, chả hiểu đâu" Vội quay mặt đi, thật sự lúc này tôi không hề muốn hắn nhìn thấy bản mặt đỏ ửng của mình. Chả hiểu sao tôi lại đỏ mặt vì một thằng con trai khác, cũng tại cái sự cố ngày hôm qua chăng? Chết tiệt phải bình tĩnh lại, bình tĩnh nào.
" Vậy... Chào buổi sáng Anh Thỏ moahhhh" Hắn cầm lấy tay rồi hôn nhẹ, cái tên Sói gay này thật là...mỗi lời hắn nói như sung điện kích thích vậy làm tôi nghẹn thở muốn nổ tung. Vậy mà giờ lại mi lên tay tôi, cả bàn tay nóng ran rồi tê dại. Trời ơi ! chuyện thật không thể tưởng tượng nổi.
" Này đôi uyên ương ! tôi vẫn đứng ở đây đó vậy mà hai người cứ diễn màn tình cảm là sao ?" Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ. Nhưng khi Diệu Anh cười vào lúc này thì như nghìn viên đạn sắp nhằm thẳng bạn mà tiến vậy, có lẽ bây giờ tôi nhận thấy tên sói gay kia cũng không thể bằng một phần tàn ác trong đứa con gái này. Thật khâm phục bản thân khi 17 năm nay tôi chơi thân được với nó.
" Cái gì mà uyên với chả ương, tôi không có , lên xe đi muộn học bây giờ " . Tôi gạt tay cái tên sói gay kia ra, rồi quay mặt ra hướng Diệu Anh
" Ây ! nghiện mà còn ngại. Ông thật không thành thật với bản thân, mặt đỏ như gấc mà còn da vẻ nỗi gì"
" Không có ! còn nói nữa tôi bỏ bà ở lại đấy. "
" Bỏ á ? Mơ ! Hôm nay tôi tuyên bố "cướp trắng" xe ông, ông tự lo cách đến trường đi ! 6h45 rồi đấy.Đến muộn tôi viết tên vào sổ đầu bài đừng có trách." Có khi nào bạn cảm thấy mình bị phản bội chưa ? Tôi đang ở trong hoàn cảnh như vậy đấy, vì dại trai mà nó bỏ tôi ở lại với con sói gay nguy hiểm này mà đến trường một mình. Thật uất hận đến thấu xương, trời đã sinh ra Sói Gay sao còn sinh ra Con Hổ đê tiện Diệu Anh ? " Bye bye... Vèo..." Vậy là bé Chaly của tôi đã đi xa khuất tầm mắt, tôi ngơ ngác như chưa chấp nhận hiện thực này. Có phải Diệu Anh đó là Diệu Anh tôi quen không?
" Anh Thỏ ! "
" ... "
" Thỏ à "
" Gật...Gật..."
" Ngoan thật hôm nay lại cho gọi là Thỏ"
" Gật Gật"
" Thỏ không sợ đi học muộn à ? "
" Gật ..."
" Đi cùng xe nhoa !"
" Gật...Gật... HẢ Ả Ả?...Lắc lia lịa ". Cái gì cơ ? Tôi vừa gật đầu trước một câu hỏi thì phải, và cái giá tôi nhận được khi chưa hiểu rõ câu hỏi mà đã đồng ý đó là bị nhấc bổng lên rồi đẩy vào một cái xe hơi. Vâng ! một cái xe hơi màu đen, sáng loáng, là AUDI A8, siêu sang trọng mà chỉ có mơ mới được ngồi lên. Sói gay đẩy tôi vào ghế sau rồi vào theo. Trong xe là cả một bộ ghế bằng da bóng nhoáng rồi cả đèn LED màu xanh ở viền ghế. Có lẽ quyết định nhầm lẫn này cũng làm tôi được vui sướng trong chốc lát . Cả quãng đường sói gay hoàn toàn không có hành vi biến thái với tôi chỉ nói vài lời xã giao rồi quay mặt ra phía khác, ngược lại tôi lại có những biểu hiện đầy nghi ngờ. Tôi trộm nhìn cách hắn chống tay vào cửa kính rồi nhìn xa xăm. Lại một lần nữa, cái hình bóng này giống như lần đầu gặp nhau ở phòng nhạc, một hình ảnh tuyệt mĩ khiến người ta nhìn rồi khó lòng chống cự . Không biết từ bao giờ hướng nhìn của tôi hoàn toàn đổ gục trước sói gay. Làn da hắn trắng nhưng xanh xao , mái tóc nâu nhạt ngọt ngào, hàng mi dài bao phủ lên đôi mắt màu xanh , một nỗi u buồn trong từng hướng nhìn ôm gọn lấy hắn. Tôi muốn ôm lấy con người ấy, tôi muốn truyền cho hắn hơi ấm để hắn biết mình không cô độc, nhưng lí trí không cho phép tôi làm vậy.
" Ahhhh ". Lại một lần nữa tôi mất tập trung và lần này khi để ý thì sói gay đã tựa đầu vào vai tôi từ bao giờ.
" Yên nào ! Cho mượn vai một chút đi ! "
" ... Bao lâu "
" Anh Thỏ keo kiệt thật ! "
" Tôi KHÔNG có " Bực mình thật ! từ khi biết cái con người này tôi hoàn toàn đi ngược với tính cách của mình, hắn làm tôi thay đổi ?
" Biết rồi mà ! sorry ! " hắn nhẹ luồn hai tay vào eo tôi ôm thật chặt. Rồi sau đó, Lại một nụ hôn nhẹ lên má. Không hề khó chịu, không thấy bực bội và không chút cảm thấy bị sỉ nhục, lần này thật khác biệt. NHững gì đọng lại trong suy nghĩ của tôi chỉ là sự ngọt ngào cảm giác nóng bỏng ở bên má và chút tham vọng với một nụ hôn nữa? Có lẽ chỉ là có lẽ thôi ... Tôi có chút không ghét hắn ?
" Ha ha ha lại mặt ngố nữa rồi ! Trêu Anh Thỏ vui thật ! " hắn lại ôm bụng cười , con sói gay đáng ghét, biến thái ! Ta ghét nhà ngươi ! Không có có lẽ gì hết ... Tôi chắc chắn ghét con người này, ghét đến trăm triệu tỷ năm sau luôn. Đồ Sói Gay biến thái. Không để ý, khi nhìn ra cửa sổ thì tôi và hắn đã đến cổng trường, định tháo dây an toàn và bước ra khỏi xe nhưng bàn tay của hắn ngăn tôi lại . Bàn tay ấy nắm chặt bàn tay tôi, bàn tay tôi thật nhỏ bé nằm gọn ở bàn tay lớn hơn kia và rồi lại một lần nữa , lại một nụ hôn vào má. Lần này thì không có xung điện luồng điện gì hết, cảm thấy bực bội vô cùng.
" YAAAA! Này thì ép người ... Cốp" Chọn cả cái cặp sách vào đẩu hắn, tiếp theo đó là sự ngạc nhiên đến cùng cực của con sói nàylàm tôi không thể nhịn cười." Ha ha ha ha ... Mặt cậu ngộ thật Andree"
Hắn chỉ nhẹ chống tay vào cằm rôi quay sang phía tôi." Anh Thỏ lại gọi tên em rồi, cứ làm vậy em sẽ bị anh làm hư mất" . Thật chả hiểu nổi suy nghĩ của hắn cái gì mà làm hư? Nếu bị hư thì đó là hắn chiều tôi đến hư thì có.
" Nào đi học thôi UMMM~ " hắn vươn vai rồi nhẹ bước ra rồi vòng sang mở cửa xe cho tôi." Anh đi học ngoan nha ! Mà... Anh cười đẹp lắm đó, cười nhiều vào " Hắn vẫy tay sau đó đi sang phía cổng khu nhà D cho khối 10 còn tôi thì chạy thục mạng vào khu nhà C trước khi bị con nhỏ Diệu Anh ghi sổ đầu bài.
Cuộc sống vẫn tiếp diễn như một quy luật một tuần, hai tuần , rồi 1 tháng sau ! mọi chuyện vẫn sảy ra như vậy. Vẫn đi học rồi vùi mặt vào ăn uống chơi bời và đặc biệt tôi đã có một công việc mới, đó là chạy khỏi bàn tay của tên Sói Gay hách dịch biến thái. Một tháng trôi qua hắn càng làm tôi khó sống hơn. Cứ một tuần hắn phải đón tôi đến 4 ngày đi học bằng siêu xe thật là sung sướng nhưng đối với tôi đó là tra tấn. Bạn có hiểu cảm giác bỗng nhiên nổi tiếng rôi có scadal không ? Đó là chuyện sảy ra với tôi trong một tháng nay. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi khi hắn nhẹ nhàng mở cửa xe rồi nhẹ nhàng cầm cặp hộ tôi như một hoàng tử bạch mã vậy. Nhưng đó chỉ là trong mắt bọn chúng- lũ " Bà (ông) tám" của cái trường này mà thôi, còn với tôi, tôi thích cảm giác tự do khi đi học mỗi sáng hơn. Hơn nữa, khi đã đi cùng chàng trai đẹp trai bất cần đời tài năng...nói chung hoàn hảo số một thành phố này bạn sẽ bị nghi án không đàng hoàng về giới tính cũng như nhân phẩm, rồi thì hội anti mở ra, hội fangirl cũng mở ra ti tỉ cái hội ở cái trường này. Thật không biết nên vui hay buồn nữa.
( Continue....Please Waiting ^^ . Hope you happy. Thanks for Reading)