Một tuần, sau tôi khỏi bệnh và cuộc sống như lật sang một trang mới. Trong suốt thời gian bị bệnh ấy vẫn luôn có một tên hách dịch luôn ở bên lo lắng cho tôi, bị bệnh nhưng lại thật sảng khoái, thư thái, đó có phải cảm giác của mối tình đầu? Và ngày hôm nay tôi đi học lại, sẽ có một tên biến thái thích đến đón tôi đi học, chỉ là hắn không ép tôi ngồi xe hơi mà thay vào đó hai đứa đi bằng chiếc xe hắn vừa mua.Thật tốt khi hắn biết nghĩ đến cảm giác của tôi khi không muốn nổi tiếng bât dắc dĩ. Nhưng dù đang yêu! vẫn có một số điều khiến hai đứa không thể bình thường như những cặp đôi khác . Trên suốt quãng đường đi học, tôi và hắn nói thật nhiều, hắn cũng luôn nói về tình cảm của mình cho tôi , nhưng khó mà có thể chấp nhận khi hai thằng con trai lại nắm tay ôm hôn hay đại loại gì đó ngoài đường. Không thể phủ nhận rằng tôi vẫn đang sống trong một nước Đông Nam Á cổ kính với nhiều điều luật và giới hạn, dù có nhiều năm sau thì sự định kiến về đồng tính cũng không thể kết thúc hoàn toàn, vẫn có người đồng cảm và người thì không...Chỉ có điều giờ tôi dũng cảm nói rằng tôi an toàn tuyệt đối với tình cảm của hắn ta- con sói gay đáng ghét.
" Nếu mọi người...biết tôi và cậu...y..yêu nhau liệu...họ có chấp nhận không?" Tôi gục đầu vào vai hắn, khẽ nói nhỏ. Dù sao cũng đang đi đường, nếu ai biết hai đứa là một đôi mọi chuyện rồi sẽ như thế nào đây ?
" Thỏ đừng sợ ! Đã có em, em sẽ không để ai làm Thỏ phải nghĩ ngợi đâu ! Mà dù biết thì đã sao?" Hắn lại cười, nụ cười làm tan chảy tôi. Nụ cười ấy giờ là động lực giúp tôi tin tưởng và nỗ lực cho quãng đường phía trước.
" Nhưng...Nếu...Khi cậu tốt nghiệp hoặc...cậu...hoặc tôi...có thể sẽ ...lấy vợ thì sao ?!" Thật sự tôi không muốn nói, nhưng thà nói trước còn hơn, khi đã lún sau sẽ khó mà thoát khỏi cạm bẫy tình cảm này. Nói đến đây, tôi thật sự thấy nhói ở tim, chỉ là không nói tôi sẽ không yên tâm để tin tưởng hoàn toàn ở nhau mà thôi.
"ha ha ha... Không có đâu ! Em sẽ cưới Thỏ...Chỉ sợ Thỏ không cưới em thôi !"
" HẢ ?" Tôi ngạc nhiên đến đỗi suýt chút là ngã xuống đường. Thật chả biết làm sao với con người này. Thẳng thắn, tự tin, dám nghĩ dám làm, hắn như là một hình mẫu tôi luôn khao khát, giờ lại ngay trước mặt, vì con người này tôi sẽ cố gắng học cách đối mặt. Vì tôi biết tôi đã không thể xa hắn.
" ... Vậy Thỏ không muốn cưới em sao ? " hắn giọng trùng xuống như giọng trẻ con nũng nịu vậy, vừa đáng yêu vừa dễ ghét.
" AI BẢO CHỨ ? Cốp..." Khó mà giải phóng cảm xúc của mình, vậy nên đánh cũng là cách tôi thể hiện sự quan tâm. Hắn không trả lời hay nói mà chỉ cười thật tươi, nụ cười lần đầu tôi thấy nó hạnh phúc đến vậy. Có phải khi yêu bạn luôn muốn người kia hạnh phúc hơn mình không nhỉ ?
Kít...kít...kít... Cuối cùng thì cũng đến trường. Phù u u u... Tôi thở dài rồi lại vẫy tay chào hắn rồi lại chạy hết cỡ lên tầng khu C, còn hắn vẫn cứ bước từ từ vào dãy D.
" A A A ... VỢ trẻ đi học rồi kìa bọn mày ơi ới ời..." Vừa vào cửa lớp, cả lũ bạn xâu xé rồi cười đùa trêu chọc tôi. Đã bao giờ tôi nói tôi yêu cái lớp này chưa nhỉ? Tôi yêu hết 43 thành viên của lớp, nơi tôi không bao giờ bị áp lực, vì cả lớp như một gia đình, sẽ không có chuyện bạn bị ra rìa trong mọi chuyện của lớp. Ở lớp tôi thấy thoải mái nhất sau ở nhà, vậy nên tôi hạn chế nghỉ học và ốm vặt, được đi học với bọn nó rất vui. Nhưng mà, lúc này lại KHÔNG vui chút nào cả. Cả cái lũ này, chúng nó dám trêu trọc tôi, lũ "Bà tám" , cái lũ không biết giữ chút sĩ diện cho bạn bè. Mà sao bọn nó biết chuyện tôi và hắn ? Có lẽ nào... Tôi quay mặt sang cái đứa con gái cầm sổ đầu bài đang ngồi một đống ở bàn đầu.
" Bà lại tám chuyện hả ?"
" Đâu có ! Tại tôi nói nhảm lúc ngủ thôi a !" Diệu Anh con nhỏ đáng ghét nó vừa nói vừa lấy cuốn sổ che miệng mà cười. Ai tin nổi chứ !
" He he he ! Vậy là làm VỢ người ta rồi! phải dịu dàng chút, cứ ĐANH ĐÁ như ngày xưa là không được đâu Minh à ~ " Thằng Nam ngồi cạnh Diệu Anh, đứng dạy quàng tay vào cổ tôi rồi cười nói. Nói thật chứ cả lớp này đều có cái cách ăn nói đểu đến không thể đểu hơn, giống con lớp trưởng đáng ghét Diệu Anh ý!
" Tôi đập ông bây giờ đấy ! Mà ai là Vợ hả ? " Tôi nghiến chặt răng rôi lấy bàn tay hắn bẻ gập ra đằng sau. Công nhận một khi tôi tức giận thật đáng sợ
" AH ĐAU ĐAU ..."
" Thôi nào ! Bình tĩnh ... Có Chồng con cả rồi mà cứ như cái thời ế chổng ế chơ là không có được nha " Lại thêm một đứa con gái nhìn mọi việc giờ mới lên tiếng- Hà, con nhỏ ngồi trên tôi hai bàn. Tôi điên máu quay đầu lại
" Cái gì Chồng con ? Tôi đánh cả bà bây giờ ! Tôi dữ lắm đó nha "
" Há Há ...Há Há... Cuối cùng ông cũng có người IU IU Iu Iu iu" Lại một thằng trẻ đao lên tiếng , thằng bốn mắt đứng trên mục giảng từ nãy đến giờ- Tuấn " tưng tửng", nói cái tên cũng biết độ điên dại của thằng này là như thế nào nhỉ ?!
Blah Blag Blah... Rất rất rất nhiều cái câu đểu đểu này trong năm tiết học khiến tôi phát điên với bọn nó. Nhất là sau tiết ba là ra chơi, như một thói quen, sói gay mang đồ ăn sang cho tôi.
" Ì à HÚ Ú Ú ! Bạn Vợ ơi ! Bạn CHỒNG đến gặp ! " Cả lũ chúng nó, bao gồm hơn nửa thành viên lớp đồng loạt hô vang từ lúc sói gay còn ngoài hành lang đến khi hắn ngồi ngay trước mặt tôi.
" Bọn mày nói nữa tao giết từng đứa một ! Tao dữ lắm á ! " Tôi bực bội đập bàn rồi nói to nhưng phản ứng của bọn nó chỉ là tràng cười nghiêng ngả, đứa cười bò ra bàn đứa cười đến đỏ mặt có đứa cười đến nỗi kiềm không nổi rơi cả nước mắt. Hết cách, tôi đành ngồi mặc cho bọn nó trêu, ít ra tôi biết có nơi chấp nhận cho tình yêu của chúng tôi. Lớp học này là nơi tôi sẽ bên sói gay mà không phải lo lắng suy nghĩ.
" Ha ha ha lớp Thỏ vui thật đấy ! " Hắn nhẹ vào lớp ngồi vào cái ghế đối diện tôi cằm hộp bánh quy trên tay , còn tay kia chống cằm mà phán xét.
" Chả thấy vui chút nào ! Lũ đáng ghét ! " Tôi phụng phịu cúi mặt mệt mỏi. Nhưng, hắn đã kịp đỡ lấy hai bên má tôi xoa xoa.
" Ít ra có nơi để Thỏ không phải nghĩ nhiều Thỏ nhỉ ? " Lại cười, và vỗ nhẹ vào đầu tôi.
" Chắc vậy..."