...Thời gian trôi qua nhanh, ít ra nhanh với tôi, chả mấy chốc giờ đã là tháng 6.Vậy là tôi với hắn đã cùng nhau đi trên quãng đường 8 tháng. Trong suốt thời gian 8 tháng bên nhau, tôi và hắn không có ít lần cãi nhau, nhưng luôn làm lành rất nhanh, vì cả hai đều biết nếu giận hờn làm mất đi tình yêu, nếu vì giận hờn mà mất nhau thì ngay từ đầu không nên đến bên nhau. Trong 8 tháng cũng đã có những điều hạnh phúc cho đến sau này tôi cũng không quên. Tháng 6, nghỉ hè và cuối cùng bố mẹ cũng đã tổ chức một bữa tiệc kỉ niệm 19 năm ngày cưới, tôi muốn một lễ kỉ niệm hoàn hảo nên đã cố tích góp rất lâu, tiền lì xì, tiền tiêu vặt và vài khoản khác cuối cũng cũng mua được cho bố mẹ một cặp vé du lịch Thái Lan, 5 ngày 4 đêm. Tất nhiên họ hạnh phúc và đã đi du lịch, chỉ còn lại tôi một mình nên tôi quyết định "khăn gói" đồ đạc sang nhà Sói Gay trong 5 ngày 4 đêm ấy mà không cho hắn biết.
Bắt taxi đến chung cư hắn ở, hẳn là một chung cư cao cấp với hai cái vali to đùng làm tôi kiệt sức. Sau đó lại vào cầu thang máy chọn tầng 18, tôi tự hỏi sao lại phải ở tầng cao đến như vậy chứ ? Cuối cùng cũng đã đến căn hộ 1812... Rè....reeeee.eeeee...eeeee... Tiếng chuông cửa vang nên, tôi nghe thấy từng tiếng bước chân hùng hồn và rồi...
" Đứa nào sáng ra đã trêu người thế hả? Ăn cơm không muốn, muốn ngắm gà khoả thân à ? " Sáng ra? 11h trưa rồi đấy.Chả cần biết là ai, hắn vẫn đang nhắm mắt, chỉ mặc duy nhất một cái quần jean màu tro, tóc tai thì rối bời, rồi ra mở cửa. Thật là hiếm thấy cảnh này. Hơn nữa lâu rồi tôi không được nhìn thấy cảnh tượng thô lỗ này ( nói đúng là chỉ có lần đầu gặp là thô lỗ thôi)
" Yo ! Tôi không có ý định nhìn mông gà đâu ! Nên tôi đi luôn đây ! Ngủ tiếp đi ", Tôi giơ tay chào rồi mặt không biểu cảm trả lời "anh lớn"
" hử ? Nghe giọng quen quen." vẫn đang nhắm liền mắt và còn chưa tỉnh ngủ.
" E hèm...Thỏ À ! Từ lúc nghe hè em nhớ Thỏ lắm đó! Thỏ mà ở chung nhà thì tốt thật ! " Vâng ! chế độ nhại giọng nói bật lên. Có một người giờ đã tỉnh ngủ. Mặt mở to hết sức rồi dụi dụi mắt như không tin vào sự thật, sau đó thì tự tát mình một cái, tiếp theo nói nhảm " Thật rồi...Anh Thỏ thật rồi ! "
" Xin lỗi đã làm phiền! giờ tôi đi về nhà bảo toàn tính mạng. Tôi sợ ngắm gà, ăn hoa quả lắm!". Từ khi hai đứa chính thức yêu nhau thói quen được hình thành của tôi là trêu chọc cái người còn đang nửa tỉnh nửa mê này, lần này cũng không ngoại lệ.
" Không được, không được đi đâu ! Em xin lỗi hu hu hu tại em chưa tỉnh ngủ thôi ! Thỏ đừng về ề ề ề..." Hắn ôm chặt lấy người tôi, rồi xin xỏ, kể ra cũng vui khi nhìn thấy nhiều biểu cảm của hắn đến vậy. Tôi nhẹ ôm vào eo hắn, dụi dụi tóc vào lồng ngực. Lần đầu tiên trong 8 tháng tôi thấy được thân hình thiếu vải này. Người hắn rắn chắc, cơ bắp không cuồn cuộn như lực sĩ, nhưng đầy đủ múi bụng, bắp tay, chỉ là hơi cao lên nhìn có vẻ gầy mà thôi. Lạ nữa là người hăn rất nhiều sẹo, thật sự nghĩ đến cảnh những vết sẹo này lúc bị in lên cơ thể hắn thấy thật xót xa. Ngước đầu lên, tôi mỉm cười
" Tôi không về đâu ! Tôi ở đây được không ? "
" HẢ ? THẬT Á ? "
" Không muốn sao ? "
" KHÔNG CÓ ! chỉ là em đang hạnh phúc thôi" Nhẹ nhàng hắn trao tôi một nụ hôn. Tôi và hắn đã 8 tháng không ít lần hôn nhau, nhưng lần nào tôi cũng có cái cảm giác nâng nâng đến khó dùng từ ngũ diễn tả.
" he he.... Đến ăn bám cậu cả đời luôn ! "
" Nếu được vậy ! cả đời em mong anh ăn bám em ! " Hai đứa lại ôm nahu chặt hơn.
Chợt tôi nhận ra hai đứa đang đứng ôm nhau giữa cửa và hắn đang trần như nhộng..." Vào nhà được chứ ? "
" Ah ! Em quên mất ! Thỏ vào đi ! " Hắn đẩy tôi vào rồi xách hai cái vali vào sau. Ngược với suy nghĩ của tôi, căn hộ của hắn hoàn toàn sạch sẽ. Cả căn hộ là màu trắng đôi chỗ được điểm băng màu tro hoặc đen, nói chung là sang trọng nhưng mang đến cảm giác lạnh lẽo. Một bộ bàn ghế bằng kính, lần đầu tôi thấy được đặt ở chính giữa phòng khác, với nệm bên trên màu đen. Căn bếp nhỏ và...trống trơn theo đúng nghĩa đen. Cả cái bếp tìm mãi cũng không thấy cái gì được là đồ ăn, không hiểu hắn đã sống thế nào nữa. Hắn dẫn tôi vào một căn phòng trống phía bên phải, căn phòng hoàn toàn một màu trắng kể cả giường cũng màu trắng.
" Thỏ ở bên phòng này nhé, em ở ngay đối diện. Thỏ sang bên phòng em nhé " hắn hớn hở cất vali ở góc phòng rồi kéo tay tôi sang phía đối diện. Đối lập hoàn toàn, cả phòng hắn là màu tro đậm, cực kì lạnh lẽo chả bù với phòng tôi toàn một màu xanh trời. Ngạc nhiên hơn nữa là hắn có hẳn một bức tường sách, nói đúng hơn là cái giá để sách to bằng cả một mảng tường. Nhiều sách vô cùng, tất cả sách được xếp với nhau khá cầu kì và hầu như không còn chỗ trống. Thật choáng, tôi cứ tưởng hắn bất cần đời và giờ mới biết hắn là mọt sách chính hiệu.
" Một mình cậu đọc hết chỗ sách này? "
" Uhm...Sở thích của em ! "
" Thật không ngờ..."
" Ya ~ Em đâu phải chỉ biết lêu lổng ! Thỏ yên tâm em đủ khả năng cho Thỏ cuộc sống đầy đủ, Thỏ chỉ cần bên em là được ! Chụt..." Một nụ hôn nhẹ vào trán khiến tôi thấy ngượng ngùng dù đã yêu nhau 8 tháng thì tôi vẫn chưa quen với những tình huống bất ngờ.
" À ! Mà sao bếp lại trống trơn vậy? Mọi khi cậu ăn bằng gì ? "
" Thì em ra ngoài ăn ! "
" V...Vậy... tôi sẽ nấu cho cậu trong những ngày sống ở đây ! "
" THẬT HẢ ? "
" Gật...Gật..."