Thỏ Lười Chỉ Ăn Cỏ Quanh Hang

“Ai nha, bạn học của Tiểu Kiền? Nhanh vào!” Mẹ tôi vô cùng nhiệt tình. 

Tô Chiêm bắt đầu nịnh hót: “Dì, thơm quá a! Tài nghệ của dì quả thực rất cao, chỉ cần ngửi thôi con đã muốn chảy nước miếng rồi” 

“Ôi, miệng con “ngọt” quá đi, đến đây ngồi xuống, cơm nước đã nấu xong hết rồi” Mẹ tôi nói xong, cười cười đi vào bếp, Tô Chiêm sau đó cũng đi vào, tầm mắt quét một vòng, đi đến bên cạnh tôi ngồi xuống. 

Tưởng Nghĩa nói: “Tiểu Kiền, bạn học của con rất tuấn tú, tên là gì hả?” 

“Tô Chiêm” Tôi hướng về Tô Chiêm giới thiệu: “Vị này là chú Tưởng, bạn học của mẹ tôi” 

Tô Chiêm vô cùng lễ phép: “Chào chú Tưởng” 

Tưởng Nghĩa nói: “Bạn học Tô tuấn tú như thế, chắc là có không ít cô gái thích con a” 

“Cũng còn tốt” 

“Có bạn gái chưa?” 

Tôi vã mồ hôi, vị bạn học này của mẹ tôi sao lại nhiều chuyện như thế chứ! 

“Không có” Tô Chiêm thành thật trả lời. 

“Thế này, Dao Dao nhà chú đã có người nếu không sẽ giới thiệu cho con, đồng nghiệp cùng đơn vị của chú có con gái, con gái cô ấy lớn lên rất xinh đẹp, hôm nào, giới thiệu cho con” 

“Cảm ơn chú Tưởng, có điều…” Tô Chiêm dừng một chút, mặt không biến sắc nói: “Con đã có người thương rồi ạ” 

“Ồ! Con gái nhà ai may mắn vậy?” 

Tô Chiêm cười, không nói câu nào nữa, quay đầu ý tứ sâu xa mà nhìn tôi một chút. Tôi liền muốn đào một cái hố chui vào, nhanh chóng dời ánh mắt đi, nhìn nóc nhà, nhìn thảm trải nền, nhìn cửa sổ… 

“Dao Dao, đừng thẹn thùng, mau tới đây, cùng Tiểu Kiền bồi dưỡng một chút cảm tình, chờ các con đủ tuổi a, sẽ hoàn thành chuyện này! Bạn học Tô, con cùng Tiểu Kiền quan hệ tốt như vậy, đến lúc Tiểu Kiền cùng Dao Dao nhà chúng ta kết hôn, con tới làm phụ rế đi” 


Lời nói của Tưởng Nghĩa từ bên ngoài ống tai thông qua màng nhĩ, xương tai,..(ta tỉnh lựa một vài bộ phận bên trong tai không thể dịch được).. làm rung màn nhĩ truyền vào dây thần kinh, cuối cùng truyền tới trung tâm thính giác… 

Trong đầu tôi chỉ có bốn chữ: Tôi chết chắc rồi! 

Cái cổ cứng ngắc, con ngươi không xoay chuyển, lòng bàn tay ứa ra mồ hôi lạnh, tôi không dám quay đầu nhìn vẻ mặt Tô Chiêm. 

“Kết hôn?” Bên cạnh dường như có ánh mắt xoẹt đi, thế nhưng tôi vẫn có chút nhẹ nhõm nào, ngược lại là có một loại cảm giác ‘Sơn vũ dục lai phong mãn lâu’ 

(Sơn vũ dục lai phong mãn lâu: hiểu là không khí căng thẳng trước biến động)

Tưởng Nghĩa nói: “Đúng vậy, Tiểu Kiền không nói cho con sao, Dao Dao nhà chú a, cùng Tiểu Kiền từ nhỏ đã có hôn ước. Dao Dao nhà chú thích Tiểu Kiền, vốn là chú còn lo lắng Tiểu Kiền không thích Dao Dao đây, kết quả vừa hỏi thì biết chúng nó đều là hai bên tình nguyện, Aiz a, lần này đúng là quá tốt rồi!” 

Tô Chiêm vẫn như không có chuyện gì xảy ra mà trò chuyện tiếp cùng Tưởng Nghĩa: “Con cùng Tiểu Kiền học chung một lớp, bình thường cũng hay chơi cùng nhau, con rất hiểu rõ cậu ấy. Tiểu Kiền, cậu ấy tâm địa rất tốt, rất nhiệt tình, kính già yêu trẻ. Không hề giống những nam sinh khác, hút thuốc, uống rượu, đánh nhau, ra vẻ giang hồ. Hơn nữa, quan trọng nhất là…” Nói đến đây, Tô Chiêm còn cố ý dừng một chút, Tô Chiêm cậu mắng người không thể mắng trực tiếp chút sao, cần phải như vậy sao… 

Tô Chiêm tiếp tục nói: “Cậu ấy không yêu sớm, học tập chăm chỉ, kết quả học tập đặc biệt tốt, các lão sư cũng thường khen hắn a” 

Tưởng Nghĩa rất hài lòng: “Hừm, chú nói rồi, Tiểu Kiền là một người đàn ông tốt, cũng do là Tiểu Kiền, chú mới yên tâm giao phó Dao Dao cho nó” 

Tô Chiêm từ đầu tới đuôi, vẫn cười cười cùng chú Tưởng trò chuyện, căn bản không thèm nhìn tôi. Nhưng mỗi lần hắn nói một câu, trái tim tôi liền nhảy về phía cổ họng thêm một chút, nét cười của hắn càng xán lạn, lòng tôi lại càng thêm hoảng. 

“Con cùng Tiểu Kiền quan hệ tốt như vậy, Tiểu Kiền kết hôn con nhất định phải đến, vị trí phụ rễ không phải con là không được a” 

“Đương nhiên, hôn lễ của Tiểu Kiền, con làm sao có thể không đến!” 

Lúc ăn cơm, tôi không cẩn thận làm đổ đồ uống, còn làm ướt quần Tô Chiêm. Bất đắc dĩ, buộc lòng phải mang hắn về phòng mình, để tìm quần cho hắn thay. 

Vừa đi vào, cửa đã bị hắn tàn nhẫn đóng lại, ngay sau đó tôi như là bao cát, bị hắn dễ dàng đè vào cửa. 

Hắn nhéo lỗ tai tôi, tôi đau đến thét lên, hắn không thèm để ý tới, ở trên cao nhìn xuống, hung ác nhìn tôi: “Ngày hôm nay nếu như tôi không đến, tôi cũng không biết trên đầu mình có một thảo nguyên màu xanh lớn như vậy, hả?” (.Kiểu như bị cắm sừng.) 

Tôi giải thích: “Tô Chiêm, đây chỉ là chuyện hứa hôn lúc nhỏ…” 


“Hay nhĩ, chú Tưởng nói cậu cùng con gái của chú ấy hai bên tình nguyện là có ý gì?” Tô Chiêm bắt đầu thẩm vấn. 

“Tôi không nói gì hết, là chú ấy hiểu lầm…Tôi cùng Tưởng Dao không có gì” 

“Không có gì? Sao chú Tưởng nói các người là hai bên tình nguyện?” Tô Chiêm chặt chẽ bấm vào vấn đề này không tha, đầu óc tôi vô cùng đau nhưng vẫn kiên trì giải thích với hắn: “Là chú ấy hiểu sai, sau này tôi sẽ giải thích rõ ràng, chúng tôi căn bản không có gì, thấy còn chưa thấy thì làm sao có thể gặp mặt. Bởi vì mẹ tôi cùng chú Tưởng là bạn học, quan hệ khá là tốt, trước đây thân quá mà định cái hôn ước từ nhỏ này, còn nữa lúc lập hôn ước, tôi cũng còn đang mặc tả a!” 

“Hôn ước từ nhỏ cũng không được, cậu nói, cậu hiện tại là người của ai?” 

Hắn bỗng nhiên gia tăng cường độ, lỗ tai tôi đau nhức: “Đau quá đau…” 

“Nói, cậu là người của ai?” Hắn lại hỏi lần nữa, quả thực là chưa tới Hoàng Hà thì chưa cam lòng (quyết tâm làm cho bằng được)” 

“Cậu…của cậu…Đau…” Dưới sự uy hiếp bạo lực của hắn, tôi nên thoả hiệp thôi. 

Hắn rốt cục buông lỏng lỗ tai của tôi ra, tôi xoa lỗ tai, đau chết được, khẳng định đỏ rồi. 

“Cái gì! Bây giờ? Chuyện này không được!” 

“Nếu như cậu không làm được thì tôi không ngại giúp cậu làm” Nói xong hắn liền đi mở cửa, không hề giống như là đang nói đùa, trong lòng tôi quýnh lên, vội chạy tới ngăn cản hắn: “Cậu làm sao vậy? Tôi cũng giải thích cho cậu rồi, cậu không tin cũng được, cậu đây là đang uy hiếp tôi sao? Chuyện này ta sẽ nói rõ ràng nhưng bây giờ mọi người đang vui vẻ, bỗng nhiên tôi nói chuyện này làm mất bầu không khí khiến mọi người không vui?” 

“Vậy cậu muốn kéo dài đến khi nào? Kéo dài tới một ngày hai người kết hôn, đi tới trước mặt Thần Phu (cha xứ) mới nói sao?” 

Tô Chiêm ngữ khí phi thường khó nghe, tôi thật sự đang cố gắng khống chế lại tâm tình của mình để mình không tức giận: “Cậu…Cậu nói chuyện có lý chút được không?” 

“Tôi nói gì không có lý sao? Tôi chỉ kêu cậu đi nói rõ mối quan hệ này, các người không có gì, vậy thì cắt đứt sạch sẽ đi! Kéo dài ra là có tính toán gì? Chỉ là cắt đứt một mối quan hệ, không đến nổi khó như vậy chứ? Còn nữa, cậu đừng quên, tôi mới đúng là bạn trai danh chính ngôn thuận của cậu!” Hắn bỗng nhiên rống với tôi, quả thực không phân rõ phải trái mà, tôi cũng đã giải thích với hắn, cũng đã nói sẽ đem mối quan hệ này nói rõ, hắn như vậy rõ ràng cho thấy không tin tưởng tôi thậm chí còn không hiểu tôi. 

“Nói cho đúng là cậu muốn bắt cá hai tay? Tôi cho cậu biết, đừng hòng mơ tới!” 

Câu nói này của Tô Chiêm khiến tôi sững sờ vài giây, nguyên lai ở trong lòng hắn, tôi lại là người bắt cá hai tay! Ban đầu tôi chỉ là phẫn nộ, hiện tại, đã đã biến thành thất vọng, tâm cũng lạnh thấu rồi. 


“Cậu đi đi!” Tôi chỉ vào cánh cửa. 

Con mắt Tô Chiêm đỏ lên, tức giận đến tay đều đang phát run: “Cậu kêu tôi đi? Cậu dĩ nhiên lại kêu tôi đi?” Tô Chiêm chỉ chỉ xuống lầu, lại chỉ chỉ chính mình, hành động quái gỡ nói: “Cậu giữ lại bọn họ bên dưới, kêu tôi đi?” 

Tôi không nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Đúng, cậu đi đi, nhà tôi không hoan nghênh cậu!” 

Hắn trầm mặc nhìn tôi vài giây: “Được, tôi đi!” 

Có bóng đen lướt qua trước mặt tôi, tiếp theo tôi nghe thấy tiếng bước chân dồn dập chạy xuống lầu, sau đó là âm thanh của cửa tầng tầng mở ra, lại bị trùng trùng đóng lại. 

Một lát sau, tôi ra khỏi phòng, xuống lầu, trở lại chỗ ngồi, ăn cơm… Lại như chưa từng xảy ra cái gì. 

Mẹ tôi hỏi: “Bạn học của con sao lại đi rồi?” 

Tôi nhai nhai cơm trong miệng, mùi vị gì đều nếm không ra, tôi nói: “Há, hắn…đột nhiên có chút chuyện gấp, nên…đi trước rồi” 

Mọi người bán tín bán nghi thu hồi ánh mắt, tôi nhìn một bàn đầy mỹ thực tôi thích, một chút cũng không muốn ăn. 

Đêm đó mọi người cơm nước xong xuôi, chú Tưởng bọn họ cũng rời đi, mẹ cùng em gái ngủ rồi. Tôi nằm ở trên giường, tắt đèn, vẫn ngủ không được. Cầm điện thoại di động mở ghi chép tin nhắn của chúng tôi lên, nhìn một chút, mắt liền mơ hồ (nước mắt ứa ra làm mờ.), trùm chăn lại, khóc một đêm. 

Mấy ngày sau, tôi nhận được thư thông báo trúng tuyển của S đại, mẹ tôi rất vui vẻ, rất sớm đã đóng cửa hàng, làm một bữa ăn tối thịnh soạn. Hôm đó ba cũng quay về, còn có Sở Sở cùng Hạ Âm, chúng tôi một nhà tụ tập cùng một chỗ, rất náo nhiệt, rất ấm áp. Thế nhưng vẫn cảm thấy thiếu mất chút gì đó. 

Cả kỳ nghỉ hè này, Tô Chiêm cũng không có tìm tôi, tôi đã thử gọi điện thoại cho hắn, bên kia vĩnh viễn là thanh âm vui tươi “Xin lỗi, dãy số bạn gọi đã tắt máy” 

Sau đó trong lúc vô tình tôi ở bên trong group bạn học biết được Tô Chiêm thi đậu A đại. 

S đại cùng A đại, hai quốc gia, cách nhau mấy triệu km, thậm chí không cùng một lục địa. Trong lòng tôi còn chút hi vọng trong nháy mắt cũng hóa thành tro. 

Chuyện khôi hài – hứa hôn từ nhỏ của tôi cùng Tưởng Dao cũng không tiếp tục kéo dài, nghe chú Tưởng nói là có một nam sinh tuấn tú theo đuổi nàng, sau đó nàng cũng chầm chậm động lòng, hai người đang quen nhau rồi. Đối với chuyện này, chú Tưởng còn đặc biệt  đến nhà xin lỗi, tôi đương nhiên là thở phào nhẹ nhõm. 

Sinh hoạt ở Đại học rất phong phú, thế nhưng tôi vẫn cảm thấy trong lòng vắng vẻ, lúc giáo sư đang giảng bài, tôi đều vô ý nhìn sang chổ ngồi bên cạnh. 

Cảm thấy chỉ cần khi tôi làm bài tập mệt mỏi, vừa quay đầu, sẽ thấy Tô Chiêm nằm nhoài trên bàn bên cạnh tôi mà ngủ, lỗ tai đeo tai nghe, trên bàn là điểm tâm hắn mua cho tôi. Thỉnh thoảng, cười nhạo sự thông minh của tôi một chút, nhìn tôi vùi đầu suy nghĩ không ra đáp án, hắn sẽ lấy bút của tôi, giảng giải cho tôi. 

Ánh mặt trời rất long lanh, trong phòng học rất ấm áp, chúng tôi ở gần bên nhau, hơi thở của hắn phả lên mặt tôi, có chút ngứa. 

“Tiểu Kiền, ký túc xá chúng ta hiện tại chỉ có mình cậu độc thân, cũng đã đại học rồi, vẫn ngượng ngùng như thế làm gì?” 


“Đúng a, ca giới thiệu cho cậu mấy cô kia, cậu hợp ý với ai rồi hả?” 

Tôi cười cười với bọn họ: “Tôi hiện tại chỉ muốn hảo hảo học hành, chuyện tình cảm sau này hãy nói đi” 

“Khứ, đại học không phải là nơi để nói chuyện tình cảm sao, cậu không nghĩ tới chuyện tình cảm sẽ rất tẻ nhạt a” 

Rốt cục có một bạn học không nhịn được hỏi tôi: “Nữ sinh xinh đẹp như vậy cậu đều không lọt mắt, cậu không phải là đồng tính luyến ái chứ?” 

“Làm sao có thể?” Tôi cười phủ nhận, nhưng nội tâm kinh hoảng không ngớt. 

Tôi không phải là đồng tính luyến ái, trước đây, tôi cũng yêu thích khuôn mặt xinh đẹp, vóc người xinh đẹp của nữ sinh, xem “phim hành động tình cảm” (ý là phim porn á) cũng có phản ứng. 

Tôi không phải là đồng tính luyến ái, tôi cũng từng nghĩ tới chuyện yêu đương cùng nữ sinh, hẹn hò, kết hôn. 

Thế nhưng ai biết được, trước khi gặp cô gái thích hợp thì đã gặp hắn, trước khi cùng con gái hẹn hò thì đã cùng hắn nắm tay nhau, trước khi thích con gái thì đã thích hắn rồi… 

Ai biết được… 

Tô Chiêm. 

Cách Thái Bình Dương to lớn, tôi với hắn triệt để cắt đứt liên hệ. 

Mấy ngày trước, ở vòng tròn bạn bè nhìn thấy bạn học cấp ba ở nước ngoài đăng một bức ảnh, tôi nhìn thấy hắn, Còn có, một nữ sinh đang dựa vào l*ng ngực của hắn, phải…chắc là bạn gái của hắn… 

Là gái Tây, da dẻ rất trắng, hình dáng rất tinh xảo, khuôn mặt rất xinh, thật sự rất xinh đẹp! Vô cùng xứng với hắn! 

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu. Loại khó chịu đó không phải trong nháy mắt mà như là dao cùn cắt vào thịt, sẽ không vô cùng đau ngay lập tức mà là từ từ, kéo dài rất lâu, nhưng lại không thấy vết thương đâu. 

Đại học có đợt trao đổi sinh, trường học của chúng tôi cùng A đại trao đổi. 

Vừa nghe đến A đại, sẽ nghĩ ngay đến là trường của tên kia, đầu óc tôi nhất thời thì có cảm giác thiếu dưỡng khí. Thế nhưng lý trí ngẫm lại, làm sao có khả năng? Học sinh A đại nhiều như vậy, làm sao có khả năng là hắn được? 

Chuyện thực tế, có một số việc, tỷ lệ tuy nhỏ nhưng vẫn có thể thực hiện. 

Trao đổi sinh A đại với chúng tôi đúng là Tô Chiêm. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận