Thời Đại Game Quật Khởi

Translator: Nguyetmai

Tổng Giám đốc Vu gõ bàn: "Số liệu tốt cũng không thể lôi ra làm cớ được! Việc này liên quan đến quy định của công ty! Số liệu tốt là có thể muốn làm gì thì làm sao? Vậy sau này tất cả các quản lý của công ty đều lôi kéo cấp dưới làm việc riêng cho mình, toàn bộ công ty còn không loạn hết lên sao? Anh đặt quy định của công ty ở chỗ nào hả?"

Lữ Chí Kỳ lặng lẽ lau mồ hôi, thầm nghĩ xem ra số liệu của "Biển học vô biên" rất tốt, vậy cũng dễ xử lý.

Nghĩ đi nghĩ lại thì, nếu như số liệu của "Biển học vô biên" không tốt, quá nửa nó sẽ yên lặng mà chết, dĩ nhiên không thể đến tai Tổng Giám đốc Vu được?

Tóm lại, Lữ Chí Kỳ cảm thấy việc này tuy có vi phạm quy định công ty, nhưng vẫn có chỗ để gỡ gạc.

Với ông ta mà nói, đã xuất kinh phí quảng bá tương đương với việc cùng nhóm dự án "Biển học vô biên" và lão Tạ ngồi chung một thuyền, giờ muốn trút bỏ trách nhiệm cũng không thể được, chi bằng dứt khoát kéo công lao về phần mình.

Lữ Chí Kỳ giải thích: "Tổng Giám đốc Vu, là thế này. Theo tôi được biết, dự án này cũng không đến mức tùy tiện như anh nói đâu. Thực ra đám người lão Tạ vốn phát triển một game thể loại giáo dục, kết quả dự án này phát triển nhanh quá, nên dôi ra một ít thời gian. Quản lý Tạ cảm thấy lãng phí hết khoảng thời gian này rất đáng tiếc, tính năng đã phát triển xong, cũng không thể kêu tất cả nhân viên đi sửa bug đúng không ạ? Vì thế mới cho mọi người phát triển thêm một game mới."


"Tổng Giám đốc Vu anh yên tâm, theo tôi được biết, dự án "Biển học vô biên" này thực ra tổng cộng chỉ phát triển trong vòng hơn một tuần thôi, không chiếm dụng nhiều thời gian và nhân lực đâu. Quan trọng nhất là, tôi cảm thấy game này đúng là rất có tương lai, hơn nữa còn giúp công ty bổ sung vào chỗ trống trong thể loại này. Không, nghiêm túc mà nói, thực ra trên thị trường chưa hề có công ty nào làm game hỏi đáp tương tự, chúng ta như vậy cũng được coi là đi đầu, cho dù có dính trấu vài lần, cuối cùng cũng coi như qua rồi đúng không nào."

Tổng Giám đốc Vu vẫn rất tức giận: "Không được, trái với quy định là trái với quy định! Phải xử phạt! Hơn nữa, kinh phí quảng bá đầu tư tận ba trăm vạn? Công ty chúng ta không thiếu kinh phí quảng bá thật, nhưng một xu cũng là tiền, tôi đã xem qua rồi, khả năng thu lợi nhuận của "Biển học vô biên" cực kì kém, ba trăm vạn này có thể thu hồi được sao? Nếu không thu hồi được, ai chịu trách nhiệm hả?"

Lữ Chí Kỳ ho khan hai tiếng: "Chuyện này, Tổng Giám đốc Vu, đương nhiên là tôi chịu trách nhiệm. Anh yên tâm, ba trăm vạn kinh phí quảng bá nhất định có thể kiếm lại, không chỉ như vậy, số tiền đó còn có thể đưa "Biển Học Vô Biên" thành dự án trọng điểm của công ty, đưa nó thành sản phẩm bạo phát doanh thu, xin anh cứ tin tưởng vào tương lai rộng mở của game này."

Tổng Giám đốc Vu thấy Lữ Chí Kỳ bênh vực cho nhóm dự án "Biển học vô biên" như thế, cũng không tiện nói thêm gì nữa.

"Được, anh đã chắc chắn như thế, tôi sẽ đợi thêm một thời gian nữa. Hai tuần, cho các anh thời gian hai tuần, bắt buộc phải thu lại được vốn! Bằng không cứ đợi bị xử phạt đi!"

Lữ Chí Kỳ gật đầu: "Tổng Giám đốc Vu anh yên tâm, cứ giao cho tôi."


...

Ra khỏi phòng làm việc của Tổng Giám đốc Vu, Lữ Chí Kỳ cũng hơi ngơ ngác.

To chuyện rồi đây! Trước đó ông ta thực sự đã phải lau mồ hôi lạnh một trận, bởi vì đây đúng là việc vi phạm quy định công ty. Có điều sau khi nghe nói số liệu các mục của "Biển học vô biên" đều đang rất tốt, Lữ Chí Kỳ lại cảm thấy việc này có thể là một cơ hội, nếu quả thực có thể đưa "Biển học vô biên" trở thành một game hỏi đáp mang tính hiện tượng, chắc chắn là một công lao lớn.

Tổng Giám đốc Vu đòi truy cứu trách nhiệm, là vì hiện nay "Biển học vô biên" vẫn chưa thu được lợi nhuận, vẫn còn trong giai đoạn phát triển, chỉ cần dự án này thành công, chắc chắn Tổng Giám đốc Vu cũng sẽ lập tức tấm tắc khen ngợi thôi.

Nhưng, vẫn phải gõ cho lão Tạ một trận.

Lữ Chí Kỳ cũng buồn bực, khó hiểu, lão Tạ này lúc đó rốt cuộc đã rót cho mình bùa mê thuốc lú gì, sao mình lại bỏ ra ba trăm vạn kinh phí cho một dự án mà công ty chưa từng phê duyệt nhỉ?


...

...

"Tiểu Chung à, có một tin tốt, cũng có một tin xấu."

Trong phòng làm việc của Quản lý Tạ, hai người Chung Minh và Chu Dương bị gọi tới.

Quản lý Tạ vừa mới trở về từ phòng làm việc của Giám đốc Lữ, không tránh được lại bị phê bình một trận. Có điều Giám đốc Lữ không phê bình quá nhiều, chỉ hơi nhắc qua một chút. Nghiêm túc mà nói thì, lúc đó Quản lý Tạ đã báo cáo đầy đủ với Giám đốc Lữ, kinh phí quảng bá cũng phát rồi. Bây giờ tuy Giám đốc Lữ còn đang ngơ ngẩn, nhưng cũng không tiện nói thêm gì nữa.

Tuy nói là chỉ hơi bị phê bình một chút, không bị mắng, nhưng Quản lý Tạ cũng cảm nhận được áp lực từ phía lãnh đạo.

"Tin tốt là quả thực dự án của chúng ta đã hot rồi, mọi người chắc cũng đều xem rồi, số lượng người chơi năng động một ngày đã vượt qua ba trăm nghìn người rồi, hơn nữa cứ theo tốc độ quảng bá này, cố gắng thêm một thời gian nữa thì vượt qua hàng trăm vạn cũng không phải là chuyện không thể. Hơn nữa dự án của chúng ta đến cả Tổng Giám đốc Vu cũng biết, có thể nói là một điều vô cùng đáng kinh ngạc."

"Còn về tin xấu... Chính là dự án này của chúng ta chưa trải qua sự phê duyệt của công ty, bây giờ Tổng Giám đốc Vu biết chuyện rất không vui, cảm thấy chúng ta làm xằng làm bậy. Vì thế lãnh đạo công ty yêu cầu chúng ta phải thu lại được ba trăm vạn kinh phí quảng bá trong vòng hai tuần, đồng thời bắt đầu tạo được lợi nhuận."


Chu Dương vừa nghe đã thấy cuống: "Quản lý Tạ, chuyện này bất hợp lý quá? Hai tuần đòi ba trăm vạn thu nhập ròng, vậy tức là một tháng sáu trăm vạn thu nhập ròng, tương đương với doanh thu của cấp chục trăm vạn rồi, rất nhiều dự án trọng điểm của công ty lúc vừa ra mắt cũng không thu được nhiều như vậy đâu? Huống chi dự án của chúng ta không phải là game truyền thống, ít chỗ có thể nạp tiền, người chơi bằng lòng bỏ tiền ra cũng ít, vừa ra mắt đã đòi doanh thu cấp chục trăm vạn, đây không phải là chuyện đùa sao?"

"Haiz, tôi đương nhiên biết chuyện này." Quản lý Tạ cũng rất bất lực, "Cậu vẫn chưa hiểu sao, vì Tổng Giám đốc Vu cảm thấy chúng ta tự ý phát triển dự án nên rất tức giận, mới mượn cơ hội để gõ cho một trận. Hai tuần ba trăm vạn thu nhập ròng đúng là một chuyện rất khó, các dự án có thể đạt doanh thu chục trăm vạn trong công ty, có cái nào ít kinh phí quảng bá hơn chúng ta đâu? Hơn nữa số nhân lực, vật lực, tài lực đầu tư cho những dự án đó đều nhiều hơn gấp mấy lần dự án của chúng ta."

Ông ấy dừng một chút, lại nói thêm: "Tôi biết đó là một yêu cầu để làm khó, nhưng chúng ta biết làm gì đây, chỉ có thể cố gắng nghĩ cách thôi. Có điều tôi cảm thấy, cũng không nhất thiết phải thu được ba trăm vạn trong vòng hai tuần, cho dù chỉ thu được hơn hai trăm vạn, đến lúc đó

Giám đốc Lữ nói qua Tổng Giám đốc Vu một chút, việc này cũng có thể cho qua được. Vì thế việc mấu chốt nhất bây giờ, chính là nghĩ cách nhanh chóng tìm được cách để thu tiền về, chứ như bây giờ, mỗi người bỏ ra còn chưa tới một tệ, thế này tuyệt đối không được. Chung Minh, Chu Dương, hai người các cậu mau nghĩ đi, việc này nên làm thế nào đây."

Chu Dương cau mày: "Tạo thêm nhiều mục trả tiền trong game? Xây dựng hệ thống VIP? Không được, cảm giác không phù hợp lắm, sẽ dễ làm cho người chơi phản cảm, có thể còn lợi bất cập hại. Đúng rồi, Chung Minh, trước đây khi cậu đưa ra bản thảo thiết kế chẳng phải cũng từng đề cập qua vấn đề này rồi sao? Nói là sau này có thể dùng hình thức khác với bình thường để thu lợi nhuận, sao cậu không viết luôn trong bản kế hoạch, là hình thức gì vậy?"

Quản lý Tạ cũng nhớ ra chuyện này: "Đúng rồi, Chung Minh à, trước đây tôi cũng đã mở xem tài liệu thiết kế của "Biển học vô biên", phát hiện không thấy viết chuyện về sau phải thu lợi nhuận như thế nào. Bây giờ chúng ta phải mau mau suy nghĩ vấn đề này đi, có gì hay cũng đừng giấu giếm nữa, mau lôi ra đi."

Chung Minh không có chút hoảng hốt nào, nói rằng: "Chuyện này dễ giải quyết thôi, chúng ta bán quyền tài trợ danh hiệu."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận