Editor: Nguyetmai
"Làm Hán gian?"
Từ này vô cùng xa lạ đối với hai người bọn họ, nhưng họ đều biết nó có ý gì.
Sau khủng hoảng máy móc công nghệ cao, toàn thế giới thành lập chính phủ liên hiệp, tuy giữa các chủng tộc, hậu duệ khác nhau vẫn đầy mâu thuẫn và ngăn cách, nhưng ít ra trên bề ngoài, đã không còn phân chia quốc gia, cũng không còn cái gọi là hận nước thù nhà.
Những thù hận đã từng có có lẽ sẽ dần dần tan biến theo sự ra đi của từng thế hệ, nhưng sẽ mãi mãi khắc ghi trong lịch sử.
Cảm giác này hơi giống với những người đọc được câu "Hiên ngang lúc đói ăn thịt Hồ Lỗ, cười luận bàn khi khát uống máu Hung Nô"* của Nhạc Phi trong kiếp trước của Chung Minh, nghe có vẻ xa xôi, rất khó có được sự đồng tình tuyệt đối, nhưng cũng không đến mức gây cản trở trong cách lý giải.
(*) Câu thơ trích trong bài Mãn Giang Hồng (满江红) của danh tướng Nhạc Phi thời Nam Tống, gốc Hán Việt là "Tráng chí cơ xan Hồ Lỗ nhục, tiếu đàm khát ẩm Hung Nô huyết".
Bọn họ đều hiểu rất rõ "làm Hán gian" có ý gì.
Chính là giúp ích cho kẻ địch, tàn sát đồng bào của mình.
"Vì thế, game này..." Khương Uyển Na hơi mơ hồ.
Chung Minh gật đầu: "Đúng thế, nhân vật chính trong game này muốn đi làm kẻ nằm vùng. Hay gọi là gián điệp, người làm việc hai mang, nói chung là ý kiểu vậy."
"E hèmmmm..."
Phản ứng đầu tiên của Châu Sâm và Khương Uyển Na đều hơi thiếu chắc chắn.
Không chắc chắn một loại game novel như vậy rốt cuộc có tương lai không.
Thực ra, nghe đến đề tài này, cảm giác của bọn họ đại khái giống như người trong kiếp trước của Chung Minh nghe nói có một tên vô danh tiểu tốt xung phong xông vào nội bộ quân Kim làm gián điệp trong thời kỳ Nhạc Phi chống Kim.
Đề tài như vậy có thể làm game novel được, nhưng mấu chốt là cốt truyện như thế nào.
Khương Uyển Na không hỏi gì thêm nữa: "Tôi biết rồi, tôi tin tưởng vào cốt truyện của cậu. Công việc chính của tôi là hoàn thành những bản vẽ tạo hình bối cảnh và nhân vật này phải không?"
Chung Minh gật đầu: "Đúng vậy. Trước hết chị hãy vẽ bản vẽ bối cảnh đi, để tôi vẽ nhân vật cho."
Trình độ vẽ bản vẽ tạo hình của Khương Uyển Na kém xa Chung Minh, hơn nữa những thứ như xây dựng mô hình, động tác mà cô ấy am hiểu lại không dùng tới, vì đây chỉ là một game novel, nhân vật bên trong cùng lắm cũng chỉ có một vài động tác và thái độ đơn giản, ví dụ như cảm xúc trên mặt, động tác của nửa người trên v.v.., không cần tạo dựng mô hình 3D cũng không cần kết nối với những động tác tạo dựng khung xương phức tạp.
Vì thế Chung Minh bảo cô ấy vẽ các bản vẽ tạo hình bối cảnh có yêu cầu thấp một chút trước đã, bản thân anh phụ trách một số bản vẽ tạo hình nhân vật cho nhân vật chính.
"Game cũng có yêu cầu đại khái về game framework*, việc này giao cho anh." Chung Minh nói với Châu Sâm.
(*) Framework: Là một bộ khung cung cấp đa số các kiểu mẫu thiết kế phù hợp với ứng dụng được thực hiện, các thư viện, API, trình biên dịch và hơn thế nữa để hợp lý hóa việc tạo ra phần mềm mới.
Châu Sâm gật đầu: "Yên tâm, việc này dễ như ăn bánh. Nếu muốn thêm tính năng gì mới thì lúc nào cũng có thể đề cập với tôi, khối lượng công việc của tôi chắc cũng không bận hẳn."
"Vậy anh có thể giúp tôi xếp các ô, bảng." Chung Minh nói.
"... Được."
Giai đoạn studio mới thành lập, phân công luôn tùy ý như vậy.
Bởi vì đội ngũ rất nhỏ, số lượng nhân viên không đủ, nên rất nhiều người đều phải kiêm thêm mấy chức, người nào ít việc thì gánh vác thêm một số công việc của những người khác, hoàn toàn dựa vào tinh thần tự giác.
Lập trình, cốt truyện, tài nguyên mỹ thuật, đều đã hoạch định hòm hòm xong.
Vẫn thiếu một thứ.
Âm nhạc.
...
Chung Minh bận rộn cả buổi sáng, viết một đoạn cốt truyện dài.
Câu chuyện đại khái đã được tra ra và ghi chép lại toàn bộ nhờ máy tìm kiếm vạn năng, nhưng cụ thể đến mỗi một câu đối thoại của nhân vật, còn cần trau chuốt từ từ.
Buổi trưa, Chung Minh tự mình xuống bếp xào ba món ăn gia đình đơn giản, Châu Sâm ăn mà khen không dứt miệng.
"Móa ơi, không nhìn ra cậu còn có bản lĩnh này nữa đó Chung Minh? Nấu ăn cũng ngon thế này, con m* nó, cậu quả thực đúng là một thiên tài! Làm còn ngon hơn nhà ăn ở Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực nhiều!"
Châu Sâm gắp xong đồ ăn lại và thêm hai thìa cơm.
Khương Uyển Na cười nói: "Anh không biết thôi, những món nhỏ này đều dễ như ăn bánh. Lúc trước Chung Minh từng làm một món phức tạp, ấy mới gọi là khủng bố cơ, anh không biết trên trang web chia sẻ video cậu ta còn là một người chuyên up món ngon sao?"
"Được đó, có lộc ăn rồi. Đã ngon còn bổ, còn tiết kiệm được tiền mời đầu bếp, hời quá, hời quá mà." Châu Sâm cực kì hài lòng.
Buổi trưa có thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi, Châu Sâm xung phong nhận việc đi rửa bát. Khương Uyển Na xuống tầng đi bộ một lát, trở về nằm lên ghế sofa nghỉ trong chốc lát.
Chung Minh lại lấy bàn phím gấp ra, đeo tai nghe lên, chuẩn bị điều chỉnh tâm trạng một chút.
Bận rộn cả buổi sáng, đầu óc hơi căng thẳng, chi bằng đổi một mạch suy nghĩ khác, tính đến nhạc nền cho "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" một chút.
Tìm trong Vạn Duy Vân music, khúc nhạc "Cut in love" quen thuộc rất nhanh chui vào trong đầu Chung Minh.
Khúc nhạc này chính là ca khúc chủ đề của "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng", đương nhiên là kéo từ trên mạng xuống.
Tác giả của bản gốc "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" chỉ có cốt truyện mà không có tài nguyên mỹ thuật tạo hình và âm nhạc tương ứng, chỉ có thể chắp vá lung tung từ trên mạng. Nhưng những tài nguyên mà anh tìm được này, tất cả dù là bản khắc họa nhân vật hay nhạc nền đều vô cùng phù hợp với bản chất của game, nhất là ca khúc chủ đề này, quả thực có thể nói là do trời đất tạo nên.
Giai điệu đơn giản, hơn nữa chỉ dùng ba loại nhạc cụ là đàn piano, trống jazz, đàn Cello, cảm giác đầu tiên tạo cho người khác là nỗi sầu triền miên, giai điệu du dương, nhưng nghe trong một thời gian dài, lại có cảm giác lạnh lẽo và buồn thương man mác.
Mà ở kiếp trước của Chung Minh, khúc nhạc này bị đăng nhầm thành "Dance to the death", cũng tức là bài "Bước nhảy tử vong của con rối" vì nhiều nguyên nhân, trên thực tế đây là một sai lầm.
Có điều, thật ra Chung Minh lại cảm thấy cái tên này rất hợp với nội dung trong game.
Dance to the death, phiên dịch thành tiếng Trung đại khái chính là "Nhảy múa đến cái chết".
Giống như nhân vật chính Phương Biệt trong game, anh ta đi lên một một con đường thập tử nhất sinh không thể quay lại. Khi lựa chọn con đường này, anh ta đã chuẩn bị xong tâm lý lúc nào cũng có thể chết.
Nhưng anh vẫn cứ nhảy múa trên lưỡi đao, hạ màn trong cái chết.
Không chỉ phải sống trong nỗi sợ cái chết, mà còn phải nhảy múa trên vực thẳm, tìm kiếm một hy vọng sống giữa cái chết, càng phải nhảy múa khi cái chết trùng điệp vây quanh, an ủi thế giới xinh đẹp mà xấu xí này.
Khúc nhạc không phức tạp, chỉ dùng ba loại nhạc cụ, nhưng chỉ riêng giai điệu nhẹ nhàng của chiếc đàn piano, cũng khiến Chung Minh nhớ lại rất nhiều chuyện.
Nhớ lại những nhân vật sống động ấy trong game, nhớ lại kết cục làm người ta rung động ấy...
Chỉ không biết khi người chơi của thế giới này đọc được câu chuyện này, họ sẽ có phản ứng như thế nào?
...
Mấy ngày tiếp theo, sóng yên biển lặng.
Mỗi ngày ba người làm công việc mà mình phụ trách, lúc nghỉ ngơi còn có thể trò chuyện với nhau, cảm giác khi mới bắt đầu cũng rất tốt.
Có điều, studio như thế này chắc chắn sẽ thiếu rất nhiều "cảm giác chính quy" so với công ty lớn.
"Đã có tiền thưởng rồi, phần của anh là hơn hai vạn, tôi chuyển tiền cho anh rồi." Chung Minh nói với Châu Sâm.
Anh đã nhìn thấy một thông báo chuyển tiền gửi tới trên vòng tay, là số tiền thưởng của anh và Châu Sâm do Quản lý Tạ gửi tới.
Anh và Châu Sâm đều nghỉ việc giữa chừng, nên khi nghỉ việc cũng chỉ kết toán tiền lương tháng đó, còn tiền thưởng, theo quy định của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực sẽ không được phát, có điều Quản lý Tạ vẫn bù cho Chung Minh và Châu Sâm từ con số 10 phần trăm bản thân ông ấy được nắm giữ.
Chung Minh được nhận hơn năm vạn, ít hơn nhiều nếu so với tháng trước.
"Hơn hai vạn? Nhiều như vậy! Lão Tạ quả là một thiên thần!" Châu Sâm nói với giọng cảm thán.
Chung Minh im lặng một lúc: "Thực ra nếu tháng đầu tiên anh ở trong dự án, thì ít nhất con số này hẳn phải tăng gấp đôi."
Châu Sâm thấy hơi cạn lời: "... Vậy vì sao tháng này lại ít đi?"
"Chắc tại Giám sát Bạch đã lấy ra một phần để tiếp tục quảng bá dự án. Anh không để ý sao, khoảng thời gian gần đây, "Biển học vô biên" và "Vung tiền hàng trăm vạn" thường hay lên hot search." Chung Minh nói.
"Thường hay lên hot search? Đúng là tôi không để ý thật." Châu Sâm nhớ lại, "Nhưng hình như cũng không cảm thấy mọi người đang thảo luận về nó, mà ngược lại, dùng mắt thường cũng thấy số người chia sẻ lên khoảnh khắc đã ít đi."
"Nên mới nói, chắc là mua hot search đó."