Thời Đại Game Quật Khởi

Editor: Nguyetmai

Sau đó lại nói đến chuyện bồi thường.

Quản lý Tạ nói: "Bồi thường ư, chắc là có thể giành được một khoản. Tuy nhiên nhiều nhất cũng chỉ được mấy chục nghìn tệ, gánh được một phần tiền thuốc men, nhưng chắc chắn không thể bù đắp được những thiệt hại thực tế. Việc này cũng không có cách nào cả, nếu như đâm đơn kiện thì sợ là cả khoản tiền đó cũng không có. Hơn nữa cho dù tòa án có xử thắng, chỉ sợ bản thân sẽ lọt vào danh sách đen của những công ty khác, ảnh hưởng rất nhiều đến chuyện tìm việc làm sau này."

"Theo ý kiến của tôi, cứ để anh Đại Huy yên tâm đâm đơn kiện, nếu bị liệt vào danh sách đen thì đến chỗ của tôi." Chung Minh nói.

Quản lý Tạ cười nói: "Chao ôi, tôi hiểu được cảm xúc của cậu lúc này, nhưng tiền lương của anh Đại Huy rất cao. Cậu ấy là trưởng nhóm lập trình, tiền lương cơ bản cũng gần bằng của tôi rồi, tính ra cũng được khoảng ba chục nghìn, lại còn thêm cả tiền thưởng của dự án. Đối với cậu mà nói thì khoản tiền này có hơi lớn. Studio của các cậu còn đang trong giai đoạn xây dựng sự nghiệp, không phù hợp lắm với anh Đại Huy."

"Hơn ba chục nghìn thì sao chứ, tôi có thể gánh được. Lần sau tôi sẽ hỏi xem ý kiến của anh Đại Huy về việc này." Chung Minh nói.

Quản lý Tạ gật đầu: "Như vậy cũng được, đương nhiên tốt nhất là cậu có thể gánh vác được khoản tiền đó. Dù sao bây giờ có rất nhiều công ty đáng sợ, anh Đại Huy đổi công ty khác nói không chừng còn phải tăng ca nhiều hơn. Thêm vào đó, anh Đại Huy là người có năng lực, cũng xứng đáng với khoản tiền lương này, chắc cậu cũng hiểu điều đó."Advertisement / Quảng cáo

...

Ngày hôm sau.

Chung Minh thức dậy, làm vệ sinh cá nhân, sau đó dọn dẹp căn phòng. Một lúc sau thì Châu Sâm và Khương Uyển Na cũng đến.


"Bữa cơm hôm qua như thế nào?" Khương Uyển Na hỏi thăm.

"Tạm được."

Chung Minh vừa sửa lại những tài liệu ở trong máy tính, vừa nói chuyện ngày hôm qua với Khương Uyển Na.

"Vì thế tôi định lôi kéo anh Đại Huy sang chỗ chúng ta, hơn nữa còn trả lương cho anh ấy theo đúng như mức lương bây giờ." Chung Minh nói.

Châu Sâm rất vui vẻ: "Đươc, có thể! Nhưng dự án lần này của chúng ta không cần nhiều lập trình viên như vậy, làm thế thì có hơi lãng phí."

"Không có vấn đề gì, chúng ta lập tức mở một dự án mới, sợ là sẽ thiếu nhân lực."

"À, còn nữa, liên quan đến việc chia tiền thưởng, nên chia như thế nào đây."

"Đầu tiên là tiền thưởng của dự án, sẽ chiếm 20 phần trăm thu nhập của dự án. Hiện tại, thu nhập trong tháng này của "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" là khoảng mười ba đến mười sáu triệu, tiền thưởng của dự án sẽ khoảng hơn ba triệu, chia đều cho ba người chúng ta."

"Đợi đến khi "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" có lãi thì vẫn chia đều cho ba người chúng ta, cho dù có nhân viên mới gia nhập thì số phần trăm này vẫn giữ nguyên."


"Ví dụ, sau này chúng ta lại tuyển thêm hai nhân viên, phát triển game mới, như vậy thì sẽ trích 20 phần trăm lợi nhuận của game làm tiền thưởng của dự án, số tiền thưởng đó sẽ chia cho năm người theo một tỷ lệ nhất định, chắc chắn tỷ lệ của hai người sẽ cao nhất trong số những người còn lại."

"Số tiền còn lại sẽ để trong tài khoản của công ty dùng để chi trả cho những chi phí sau này, bao gồm tiền thuê nhà, tiền điện nước, tiền lương cơ bản và tiền ăn của nhân viên hằng ngày, chủ yếu sẽ gánh vác việc hoạt động của studio trong tương lai."

Châu Sâm nghe thấy Chung Minh nói như vậy thì vui đến mức không biết phải nói gì.

"Cũng có thể nói là sau một tháng ra riêng gây dựng sự nghiệp, tôi có thể nói với người khác rằng một tháng tôi có thể kiếm được khoảng ba trăm nghìn tệ rồi sao??? Thế thì quá sung sướng rồi."

Chung Minh cười ha ha: "Đừng vui mừng sớm quá, anh mau tra xem bản thân mình phải nộp bao nhiêu tiền thuế đã."

Châu Sâm: "... Bà nó, sau khi nộp thuế thì chỉ còn chưa đến 180 nghìn."Advertisement / Quảng cáo

Khương Uyên Na cũng vui vẻ, nhưng cô ấy vẫn còn có chút lo lắng: "Chung Minh, đương nhiên tôi không có ý kiến gì khi được nhận nhiều tiền, tôi chỉ lo lắng nếu studio gặp phải sóng gió, dù sao rất khó để mỗi một game sau này của chúng ta đều thành công được như "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng", ngay từ đầu đã định 20 phần trăm có phải là hơi cao không."

Chung Minh nói rằng: "Không sao đâu, mọi người cùng nhau xây dựng sự nghiệp cũng là vì tiền, vì bảo đảm cho cuộc sống của mình. Nhận được tiền rồi mới có thể cố gắng làm việc. Chúng ta nói sang chuyện của dự án mới đi. Dự án đó cũng chưa cần tuyển thêm người, vẫn do ba người chúng ta phụ trách. Anh Đại Huy đến thì tính thêm cả anh ấy nữa. Nếu như dự án này thành công thì chúng ta có thể tuyển thêm người mới rồi."

"Game mới sẽ tên là gì? Vẫn dùng Mcs 2D để sản xuất sao?" Châu Sâm hỏi.


Chung Minh gật đầu: "Đúng vậy, vẫn dùng công cụ 2D. Tên của game là "Sổ tay sinh tồn của dân công sở"."

"Hả?" Châu Sâm ngơ ngác nhìn.

Khương Uyển Na mím chặt môi: "Lại một cái tên rất bình dị."

"Vậy nội dung của game này là gì?"

Chung Minh nói: "Trong "Sổ tay sinh tồn của dân công sở", người chơi sẽ đóng vai một nhân viên công sở, bắt đầu từ lúc mới tốt nghiệp đại học, đến lúc đi làm. Trong quá trình làm việc sẽ gặp phải vô số khó khăn và vấn đề, đi làm đủ mười năm thì kết thúc. Có thể sẽ bị mệt chết, có thể sẽ mất hết tinh thần, cũng có thể sẽ trở thành một tổng giám đốc điều hành, có thể nói đây là một game thuộc thể loại dưỡng thành*."

(*) Game dưỡng thành: educational simulation game.

"Tôi hy vọng tất cả nhân viên công sở đều có thể có thể tìm được sự đồng cảm trong game này. Hoặc họ sẽ suy nghĩ lại về cuộc sống của chính mình."

"Đương nhiên, thú vị mới là điều quan trọng nhất."

...

Dung lượng của "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" không được tính là lớn, đó là một game độc lập tiêu chuẩn.

Toàn bộ game đều dùng công cụ 2D để hoàn thành, độ tinh tế của tài nguyên mỹ thuật cũng không cần quá cao, có thể nhanh chóng vẽ xong, hoặc có thể trực tiếp thuê người bên ngoài làm.


Ý tưởng thiết kế của game này được lấy cảm hứng từ game "Phụ huynh kiểu Trung Quốc" ở kiếp trước của Chung Minh. Ở kiếp trước game này do một nhóm hai người bận rộn gần một năm mới có thể hoàn thành.

Nhưng Chung Minh không tiếc bỏ một khoản tiền lớn đi thuê tài nguyên mỹ thuật bên ngoài, cộng thêm cách chơi của game vốn dễ hiểu và có sự giúp sức của những công cụ sản xuất game nhanh chóng và tiện lợi hơn, thời gian để studio Vi Quang phát triển game "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" sẽ rút ngắn xuống còn khoảng ba tháng.

Dù sao nội dung của game này vô cùng phức tạp, hoàn toàn khác xa với "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng", cho dù có làm như thế nào cũng không thể rút ngắn thời gian, hoàn thành game này trong vòng hai ba tuần được.

Lần này không cần dùng đến máy tìm kiếm vạn năng để viết tài liệu thiết kế, bởi vì việc mà Chung Minh phải làm không phải là rập khuôn theo một mẫu có sẵn, game này chỉ cùng thể loại với game "Phụ huynh kiểu Trung Quốc" mà thôi, thật ra phần lớn nội dung của nó đều do Chung Minh tự sáng tạo.Advertisement / Quảng cáo

"Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" ra mắt đem đến cho Chung Minh một số điểm lớn, Chung Minh kiểm tra thấy đã đạt đến bốn chữ số!

Trong đó có điểm của nữ thần tượng giả tưởng Hạ Nại Nhi, còn có điểm do "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" mang lại.

Tuy sức ảnh hưởng của "Biển học vô biên" trước đây rất lớn, nhưng có lẽ vì cách chơi đơn giản nên điểm của nó cũng không nhiều, chỉ có hơn ba trăm điểm, trình độ kỹ thuật của Hạ Nại Nhi và "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" cao hơn một chút nên đương nhiên cũng sẽ nhiều điểm hơn.

Năm mươi điểm đổi được một lần rút thưởng, hiện tại có hơn một nghìn điểm, có thể rút thưởng hai mươi lần liên tiếp.

Đương nhiên, bây giờ đồng hồ tạm thời không có nút rút thưởng mười lần liên tiếp.

Nhưng Chung Minh không vội vã, bởi vì việc phát triển game "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" cũng không có nhiều trắc trở, không cần phải dùng đến những máy móc đặc biệt.

Huống hồ Chung Minh cảm thấy bản thân dạo gần đây gặp rất nhiều chuyện rắc rối, đầu tiên là bị nền tảng game gây khó khăn, sau đó đến chuyện anh Đại Huy bị ốm. Dường như dạo gần đây anh không được may mắn cho lắm nên phải chọn một ngày hoàng đạo để rút thưởng mới được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận