Editor: Nguyetmai
"Hả? Đây là cái quái gì?"
"Tôi hết lòng hết sức làm công cho sếp là được rồi, lại còn đòi hỏi mặt mũi cái quái gì cho sếp nữa?"
Thang Doanh ngẩn người ra.
Đương nhiên cách chơi này có vẻ đang ép buộc người chơi, nhưng không thể phủ nhận được tính hợp lý của nó.
Tuy rằng ngoài đời thực không có kiểu so đo thể diện trắng trợn thế này nhưng khi các sếp nói chuyện với nhau thường sẽ xảy ra những chuyện tương tự.
Thang Doanh vội vã đảo qua danh hiệu mà bản thân đã giành được.
[Công việc cơ bản của thực tập sinh] tặng danh hiệu [Thực tập sinh xuất sắc].
[Chân sai vặt] tặng danh hiệu [Loa truyền thanh].
[Vận động rèn luyện] tặng danh hiệu [Chàng trai cơ bắp].Advertisement / Quảng cáo
Ngoài những danh hiệu đó ra, hết rồi.
Bởi vì cô ấy không chăm chỉ cày những nội dung khác, chỉ cày ba cái này nên chỉ có được ba danh hiệu này.
Điểm của những danh hiệu này đều khá thấp, hai danh hiệu đầu chỉ có năm điểm, "Chàng trai cơ bắp" có 15 điểm.
Những tình tiết nhỏ trong game chính là cơ hội cho nhân vật phô diễn sở trường, danh hiệu của bản thân.
Ngay sau đó, trên màn hình xuất hiện giao diện game về tình tiết đó, sếp phe mình và sếp của đối phương lần lượt xuất hiện ở hai phía của giao diện, hai bên nhìn nhau nở nụ cười giả tạo, ánh mắt tràn đầy sát ý.
"Tiểu Lưu của công ty chúng tôi đã tăng ca liên tục ba ngày để đuổi kịp tiến độ, mọi ngày đều kiên trì làm việc đến hơn hai giờ sáng, vô cùng chăm chỉ có trách nhiệm với công việc của mình." Sếp đối phương hả hê nói.
Lượng máu của sếp phe mình bị tụt mất một đoạn.
Tiếp theo sếp phe mình phản kích lại, Thang Doanh nhấn trước danh hiệu [Chàng trai cơ bắp].
"Anh nhìn nhân viên của tôi mà xem, đến phòng tập thể hình tập luyện để có được một thân hình cường tráng, bình thường khi làm việc muốn di chuyển bàn ghế chỉ cần dùng một tay là được rồi."
Lượng máu của đối phương lại "xì" một chút, trừ mất mười lăm điểm.
"Hừ, cái này đã là gì, Tiểu Trương ở công ty tôi tự học lập trình, tối ưu hóa nhiều tính năng cho app của công ty, muốn tăng lương cho cậu ấy mà cậu ấy cũng không cần."
"Tôi nói gì thì nhân viên của tôi sẽ đi phân công cho những người khác ngay lập tức khiến tôi đỡ lo."
"Hừ, hằng ngày Tiểu Lưu ở công ty chúng tôi đều đến công ty sớm để dọn dẹp khu vực làm việc của mình!."
...
Hai người đối đầu gay gắt, hết anh đến tôi.
Thang Doanh xem mà vô cùng tức giận: "Những kẻ phấn đấu bóc lột người khác đúng là một lũ sâu mọt. Thật buồn nôn."
Lúc đầu Thang Doanh cảm thấy mình sắp thua đến nơi rồi, vì cô ấy chỉ có tất cả ba danh hiệu, không ngờ đã chiến thắng vòng đầu tiên. Có thể vì đây là lần đầu tiên thi đấu nên nhà sản xuất đã cân nhắc đến việc người chơi chưa có nhiều danh hiệu, vì thế chiến thắng đến một cách khá dễ dàng.
Thế nhưng cách chơi này lại khiến Thang Doanh cảm thấy khó chịu.
"Lũ sếp này thực sự không coi nhân viên là người mà. Những điều đem ra khoe khoang này thực sự quá lệch lạc về quan điểm."
"Khoe khoang nhân viên tăng ca đến hai giờ sáng sao? Điều này thể hiện rằng người làm sếp như anh không biết bố trí công việc hợp lý."
"Khoe khoang nhân viên dọn dẹp vệ sinh sao? Điều đó chỉ cho thấy anh không những tiếc rẻ thuê người dọn dẹp, hơn nữa còn lười, đến phòng làm việc của mình cũng không tự giác dọn dẹp."
"Đã là xã hội văn minh rồi mà còn có tư tưởng coi nhân viên như nô lệ, đúng là thật quá đáng."
"Phải đấu tranh quyết liệt với những hiện tượng này."
Thang Doanh tức giận bước vào màn chơi kế tiếp.
[Bạn được chọn là nhân viên xuất sắc]
[Vì có biểu hiện xuất sắc nổi bật nên bạn được sếp thưởng: Tiền thưởng +2000, IQ +5, EQ +5, Năng lực hành động +5, Độ hài lòng của sếp +8]
"Sếp! Tôi nhất định sẽ cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi."Advertisement / Quảng cáo
...
Càng chơi, Thang Doanh càng phát hiện những nội dung có thể chơi trong game này rất nhiều.
Đầu tiên là hệ thống game dưỡng thành thuộc loại cơ bản nhất.
Đây là cách chơi kinh điển của thể loại này, chỉ cần thay đổi mô hình thì sẽ mang lại cảm giác khác biệt.
Mục tiêu trò chơi là cố gắng nâng cao thuộc tính của nhân vật bằng cách sắp xếp các mục giải trí và công việc, đồng thời còn phải có định hướng phát triển nhất định cho nhân vật, Thang Doanh đoán rằng kết cục sẽ khác nhau tùy thuộc kỹ năng nào được phát triển cao độ.
Ví dụ như từ trước đến nay học lập trình, cuối cùng sẽ làm lập trình viên. Nhưng nếu như mục nào cũng cày, lại chẳng liên quan gì với nhau, vậy thì cuối cùng chỉ lấy mục cao nhất, phát triển toàn diện sẽ dẫn đến tất cả đều bình bình.
Ngoài ra phải luôn luôn quan tâm đến trạng thái tiêu cực của nhân vật.
Độ khỏe mạnh quá thấp sẽ phải nằm viện, thuộc tính xuống thấp, thời gian biểu sẽ bị trì hoãn, cứ như thế vài lần thì sẽ đột tử, game over.
Áp lực tinh thần quá lớn sẽ mất đi sự hoạt bát, linh hoạt. Đồng thời khiến hiệu suất làm việc giảm, sa sút chán đời, các thuộc tính giảm, sau khi bóng ma tâm lý đạt đến mức độ nhất định sẽ phát điên, bị sa thải, lưu lạc ngoài đường, game over.
Cũng phải quan tâm đến độ hài lòng của sếp, nếu như độ hài lòng xuống đáy cũng bị sa thải, vẫn là game over.
Ở màn mới, trò chơi xuất hiện thêm các sự kiện bất ngờ và bài sát hạch thành tích định kỳ.
Sự kiện bất ngờ cũng khiến người chơi phải đưa ra một vài lựa chọn, ví dụ:
Hôm nay nhìn thấy sếp vẫn chưa kéo khóa quần, nhưng anh ta lại đang nói chuyện tầm phào với bạn, vậy bạn phải làm gì?
Nếu chọn đúng sẽ tăng độ hài lòng của sếp, nếu chọn sai lại bị trừ mạnh tay.
Kiểm tra thành tích định kỳ sẽ diễn ra ba tháng một lần, kiểm tra đánh giá tổng hợp mức độ hoàn thành công việc và các chỉ số năng lực, nếu như không đạt tiêu chuẩn sẽ trừ tiền lương, giảm độ hài lòng của sếp, tăng độ áp lực, nếu đạt tiêu chuẩn thì sẽ được tăng lương, tăng độ hài lòng của sếp.
Có rất nhiều cách để kích hoạt lựa chọn công việc và giải trí mới, trong giai đoạn sau của game sẽ có đến mười mấy mục khác nhau mà bạn có thể lựa chọn.
Lên mạng mua một vài game, phim ảnh, tiểu thuyết v.v... cũng được xem như là một kiểu giải trí.
Hoặc mua luôn sách chuyên ngành cũng có thể phát triển khả năng nghiệp vụ của mình.
Khi đạt được sự thành thạo trong một nghiệp vụ thì sẽ mở ra nghiệp vụ tiếp theo. Lấy công việc lập trình viên làm ví dụ, khoảng cách từ lập trình viên học việc cho đến giám đốc kỹ thuật dày dặn kinh nghiệm rất xa, cần rèn luyện lâu dài mới có thể đạt được.
Trừ những điều đó ra, còn có hai cách chơi vô cùng quan trọng.
Thứ nhất là, thử thách tan ca.
Thứ hai là, tình yêu nơi công sở.
Lần đầu tiên Thang Doanh tiếp xúc với thử thách tan ca là lúc làm việc vừa tròn một năm.
Sếp: "Hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng với công ty của chúng ta! Phiên bản mới của phần mềm do chúng ta phát triển sắp ra mắt. Vì thế, hôm nay hy vọng tất cả mọi người có thể xốc lại tinh thần kiên trì cho đến khi số liệu sau khi ra mắt ổn định mới ra về."
Nhân vật [thấp giọng thì thầm]: "Làm sao bây giờ, tối nay có cả một núi việc, là ngày cuối cùng game miễn phí hội viên, vẫn chưa tải nữa! Hôm nay cảm thấy tình trạng sức khỏe của mình không tốt lắm, tim đập quá nhanh, nếu tăng cả buổi tối rất dễ đột tử. Hơn nữa chó nhà tôi vẫn chưa đi dạo, mèo nhà tôi vẫn chưa hốt phân, bạn gái của tôi... ôi, tôi vẫn chưa có bạn gái. Nhưng! Đêm nay tôi có dự cảm sẽ có một cô bạn gái. Vì thế tôi phải nghĩ cách chuồn khỏi đây mà không bị sếp phát hiện.
[Nhắc nhở: Hãy rời khỏi công ty trong tình huống không bị sếp phát hiện.]
[Bạn có ba cơ hội]Advertisement / Quảng cáo
[Nếu thất bại sẽ bị trừ đi phần lớn độ khỏe mạnh, áp lực tâm lý tăng mạnh, các thuộc tính khác sẽ giảm nhẹ.]
[Nếu thành công, các thuộc tính sẽ tăng nhẹ, áp lực tâm lý sẽ giảm mạnh]
[Nhấp vào giao diện để tiến hành thao tác.]
Thang Doanh nhìn một lúc, sau khi nhấp vào biểu tượng cách chơi, giao diện đã thay đổi.
Giao diện chủ yếu là hình ảnh văn phòng, nhân vật đang ngồi ở vị trí làm việc, bề ngoài đang chăm chỉ làm việc, thực tế đang lén lút nhìn bốn phía, có thể đang nghĩ xem nên trốn đi như thế nào.
Sếp ở cách đó không xa chăm chú quan sát xung quanh.
Khu vực làm việc có rất nhiều thứ, ví dụ như máy tính, bàn phím, ghế, hộp giấy đựng tài liệu, tủ, chìa khóa v.v...
Theo bản năng, Thang Doanh nhấp vào nhân vật sếp đang quan sát.
"Thằng nhóc này, đừng mơ trốn tăng ca!"
Sếp đã bắt được nhân vật, game thất bại, bị trừ một lần thử.
Thang Doanh: "... Bà nó!"