Thời Đại Game Quật Khởi

Editor: Nguyetmai

Chung Minh tiếp tục nói: "Đương nhiên, sau này, đến game "Hộ vệ vòng Hoàng đạo", chúng tôi đối mặt với một thử thách mới, chính là làm thế nào để tiếp cận được thị trường phương Tây."

"Công ty game Hoa Hạ của chúng tôi, đều đang cố gắng mở rộng thị trường phương Tây, bởi vì loại hình single-player-game* này, thị trường phương Tây thực ra lớn hơn thị trường Hoa Hạ, hơn nữa được người chơi trên toàn thế giới công nhận, cũng có lợi cho việc mở rộng danh tiếng."

(*) Game có cách chơi dành cho một máy tính, một người chơi.

"Rất nhiều công ty game Hoa Hạ, để có thể tiến đến thị trường phương Tây có thể nói là hao tâm tổn sức, luôn luôn không ngừng nghiên cứu văn hóa phương Tây, kết quả vẫn không ra sao, hoàn toàn không được đón nhận, những đắng cay trong đó… chúng tôi vẫn chưa từng nếm trải."

Lần này Thôi Hiểu Nặc đã chuẩn bị tâm lý sẵn, chỉ có điều lúc bẻ lái gấp như vậy, cô vẫn có cảm giác bị đâm sau lưng.

Chưa từng trải qua hết luôn ấy hả?

Chung Minh cảm thán: "Thực ra chúng tôi cũng không nghĩ đến việc dốc sức để phù hợp với thị hiếu của thị trường phương Tây, cũng không đặc biệt nghiên cứu một số nội dung của văn hóa phương Tây. Suy nghĩ lúc mới bắt đầu của tôi rất đơn giản, chính là làm một game phong cách Hoa Hạ, nhân vật chính Hoa Hạ, câu chuyện mang bối cảnh Hoa Hạ, còn dùng yếu tố mười hai con giáp. Người phương Tây ấy à, thích chơi hay không thì tùy. Kết quả là bọn họ lại khá thích, điểm đánh giá cũng khá, những 9.6 điểm, điều này cũng khiến chúng tôi có chút vui mừng."

Thôi Hiểu Nặc lúng túng.

Những lời này, có chút khó chấp nhận!

Cho nên hiện tại ngoài việc kêu 666, còn có thể nói gì khác sao??

Thôi Hiểu Nặc nhìn mấy câu hỏi trên đồng hồ của mình, mặc dù vẫn chưa hỏi được mấy câu, nhưng Chung Minh đã làm cho những câu hỏi tiếp theo của cô ấy bị chặn hết cả rồi.

Thôi Hiểu Nặc nhanh trí, bất chợt nghĩ ra một câu hỏi.


"Ban nãy khi tôi phỏng vấn nhân viên ở studio của anh, có một nhân viên nói các bản thiết kế game của anh đều có độ hoàn chỉnh rất cao, thể hiện tầm nhìn thông suốt đối với tổng thể trò chơi, rất nhiều thiết kế thậm chí đến những người khác đều không hiểu nổi, anh cảm thấy đúng như vậy không?"

Chung Minh cười với vẻ hơi ngại ngùng: "Thực ra tôi cũng không rõ vì sao những người khác đều không thể hiểu được."

"Hả?" Thôi Hiểu Nặc ngẩn ra,

"Thật ra theo như tôi thấy, thành công của những cách chơi này đều rất rõ ràng không hề che giấu. Nhưng mọi người luôn luôn không hiểu, cảm thấy cái này không được, cái kia không được, tôi cũng không hiểu vì sao. Tôi chỉ đột nhiên nhận ra, cảm thấy điều này cũng được, thực ra cũng không cần nghĩ nhiều. Còn về việc mọi người không hiểu, tôi cũng thấy rất khó hiểu, chỉ có thể nói chính vì lý do này tôi mới ra ngoài lập nghiệp. Dù sao tự mình làm sếp, cho dù mọi người không hiểu, bọn họ cũng vẫn ngoan ngoãn làm theo lời bạn nói." Chung Minh nói.

"Đây… quả nhiên là sự tự tin mà chỉ nhà sản xuất thiên tài mới có." Thôi Hiểu Nặc cạn lời: "Vậy anh thấy, mình có lời nào để góp ý cho những nhà sản xuất hiện tại vẫn chưa đạt được thành quả, game vẫn chưa được đông đảo người chơi công nhận hay không?"

"Cái này…" Chung Minh im lặng một lúc: "Nói thật, tôi chưa từng trải qua cảm giác game không được người chơi công nhận. Game của tôi làm, trò nào trò đấy đều hot, do vậy có lẽ không thể đưa ra góp ý gì hay cả…"

Thôi Hiểu Nặc day trán.

Được, hỏi vô ích rồi!

Lắm miệng hỏi mấy câu này làm gì chứ???

Thôi Hiểu Nặc lại hỏi: "Lúc trước có một nhân viên, nói anh rất quan tâm cấp dưới, tiền thưởng luôn rất hào phóng, nói anh làm việc nghiêm túc trách nhiệm, là một nhà sản xuất game luôn đi vào bản chất vấn đề… Anh có gì muốn nói về việc này không?"

"Tôi cảm thấy tố chất ưu tú của tôi rất rõ ràng, việc mọi người nhìn qua đều hiểu cũng không có gì lạ." Chung Minh cười ha ha: "Có điều, là nhân viên nào nói vậy?"

"Hình như là… Giả Gia."


Chung Minh gật đầu: "À à."

Thôi Hiểu Nặc lại hỏi: "Anh ấy còn nói, anh là tấm gương và hình mẫu của anh ấy, mục tiêu suốt đời của anh ấy là trở thành nhà sản xuất như anh, anh có đánh giá thế nào về điều này?"

Chung Minh suy nghĩ một chút: "Tôi thấy, người trẻ có mục tiêu là tốt, nhưng tốt nhất là đặt một mục tiêu nho nhỏ mà bản thân đủ khả năng thực hiện, ví dụ đặt một mục tiêu nhỏ trước, làm một game có doanh thu tháng vượt mười triệu tệ, sau đó hãy nghĩ đến những mục tiêu xa hơn. Đương nhiên, đã là tấm gương và hình mẫu, tôi cảm thấy cao một chút cũng không sao, người trẻ mà, phải dám nói ra ước mơ của chính mình."

"…"

Thôi Hiểu Nặc nhất thời bí từ.

Nhìn đồng hồ, đã sắp đến trưa, họ đã trò chuyện khá nhiều, nhưng hình như đều là Chung Minh tự biên tự diễn.

Có điều, hiệu quả phỏng vấn, vẫn xem như có.

Thôi Hiểu Nặc lại chọn lọc vài câu để hỏi, cảm thấy quả thật không còn gì để nói.

"Được, vậy buổi phỏng vấn hôm nay đến đây thôi, hy vọng studio Vi Quang có thể cho ra nhiều game hay hơn nữa, hy vọng sau này vẫn còn cơ hội phỏng vấn anh!"

Chung Minh mỉm cười bắt tay Thôi Hiểu Nặc: "Được, cũng chúc cho trang web của các cô càng làm càng hay hơn!"



Không lâu sau, mạng Tinh Du đăng tải bài phỏng vấn studio Vi Quang.


Trên website chia sẻ video, bài phỏng vấn này gây ra một làn sóng bình luận của cộng đồng người chơi.

"Ha ha ha anh trai này thích diễn quá đi, nghe nói là đến phỏng vấn, lập tức thay đổi liền hà!"

"Cái chính là anh ta còn chuẩn bị một cái túi nhỏ, còn chải lại đầu tóc! Buồn cười quá đi mất!"

"Chắc có lẽ anh ta nghĩ ban biên tập sẽ cắt đi giúp anh ta, kết quả ban biên tập không những không cắt mà còn đưa lên y nguyên 23333*."

(*) 2333: ý chỉ tiếng cười a ha ha ha.

"Anh trai thứ hai, trẻ trung, mặt mũi sáng sủa ưu tú, sao lại phải xu nịnh thế chứ?"

"Vuốt đôi cho lắm đến cuối cùng chẳng có gì nuôi thân!"

"Woah, xem sức mạnh của người mặt dày vô sỉ kìa, tên nhóc này có tiền đồ lắm!"

"Tôi cảm thấy tên nhóc này về sau nhất định sẽ trở thành người tài, nói không chừng sẽ là người nối nghiệp studio Vi Quang!"

"Nối nghiệp cái con khỉ, Chung Minh còn trẻ hơn cả anh ta 23333."

"Một người diễn rất khoa trương, một người lại diễn như thật, đúng là tuyệt tác mà! Túm bừa mà trúng được hai người thế này, lẽ nào tất cả mọi người trong studio đều là diễn viên? 23333."

"Aiyo, bài phỏng vấn của Chung Minh mới thú vị chứ, con người này đúng là cáo già mà không cần bản thảo!"

"Phụt, lãnh đạo Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực cản trở anh ta? Không biết Vu Khang Dụ biết chuyện này có tức chết không 23333."

"Mấu chốt là bây giờ, những điều Chung Minh nói rất có khả năng thành sự thật, Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực sắp cản trở anh ta thật rồi ha ha ha!"

"Những thất bại này đều chưa từng trải qua? Có biết xấu hổ không vậy! Người của những studio độc lập khác mà xem được cái này chắc sẽ đánh chết anh ta mất!"


"Điểm đánh giá của "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" chỉ cũng được thôi hả."

"Người đâu, có người làm màu kìa, tôi sắp chịu hết nổi rồi!"

"Đặt ra một mục tiêu nhỏ trước, sản xuất một game có doanh thu tháng bán ra đạt mười triệu? Aiyo, cái tên ra vẻ này, còn không mau lôi ra đánh chết!"

Người chơi xem đến đâu cười đến đấy, hiệu quả chương trình khá lắm!

Rất nhiều người lúc trước cũng không rõ Chung Minh là người thế nào, chỉ biết anh làm ra mấy game Hoa Hạ rất hay, lại tưởng tượng ra hiện trạng studio sản xuất game độc lập, rất nhiều người liên tưởng anh thành kiểu người sản xuất khổ sở, cảm giác là kiểu người làm game "nhằm quật khởi văn hóa Hoa Hạ".

Kết quả vừa nhìn, căn bản không phải, đây chính là một trò đùa!

Hơn nữa người ta làm game chẳng khó chút nào, game đầu tiên bỏ ra mấy trăm nghìn tệ, ba người, hai tuần là làm xong, thu về một món tiền kếch sù, bạn bảo lý nào là vậy chứ!

...

Trong studio.

Chung Minh vui tươi hớn hở xem Weibo của mình, mắt thường cũng có thể thấy số lượng fan hâm mộ đang tăng nhanh, hiện tại đã đạt đến hơn một triệu người.

Phía bên trang Weibo chính thức của studio Vi Quang, số lượng fan hâm mộ cũng tăng không ít, hiện tại đã đạt đến hơn bảy trăm nghìn người.

Hai cái Weibo này đương nhiên đã được chứng thực từ lâu, Chung Minh suy nghĩ, hiện tại bản thân cũng coi như là có một thành công nho nhỏ rồi ấy nhỉ?

Tin nhắn riêng, cũng không hề ít.

Có điều bình thường Chung Minh đều không xem mấy tin nhắn đó, bởi vì quả thật quá nhiều, xem không hết, có điều lần này tâm trạng không tệ, nên anh tùy ý lướt lướt tin nhắn riêng một chút, muốn xem xem có người chơi nào đang khen mình, cũng để mình vui vẻ một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận