Thời Gian Không Phải Là Dĩ Vãn


“Em biết làm bài đó phải không?”.

Thầy giáo lặng lẽ nói trước vẻ mặt ngạc nhiên của tôi.

Tôi cứ tưởng sẽ bị la kinh khủng lắm.

Tôi cũng tính hỏi tại sao nhưng mà tôi nghĩ câu trả lời cũng giống như Sazu thôi.“ Không phải đâu thầy ạ chỉ là trùng hợp thôi”.“ Vậy thì giờ anh có 2 lựa chọn.

Một là anh nói sự thật , hai là anh sẽ đăng ký làm nhân viên tình nguyện trực nhật”.Thầy như nắm được thóp của tôi.“ Dạ em chọn cái thứ nhất ạ”.


Tôi lặng lẽ đáp và viết cách làm lên tờ giấy rồi đưa cho thầy.Thầy nhìn và lặng lẽ cười.“ Em có muốn tham gia đội tuyển để thi không ?”.Tôi ngớ người khi có 1 người mời tôi tham gia một cái gì đó.“Em nghĩ em không đủ khả năng ạ! Nãy là do may mắn thôi nên chắc ko dc đâu ạ”.“ Em hãy về suy nghĩ đi rồi trả lời tôi sau nhé giờ thì em có thể về rồi!”.

Thầy nói ." Thầy không nhắc gì về vụ đi học muộn ạ ? "" Tôi sẽ cho em cơ hội lần này lần sau thì đừng có thoát".Nghe vậy, tôi lẳng lặng ra ngoài.“ Rầmm”Điều không đáng xảy ra là tôi đã đâm phải 1 cô gái khi đi ra ngoài và khiến đống sách cô ấy cầm rơi tứ tung xung quanh.“ Xin lỗi để tôi nhặt cho”.

Tôi nói và cúi người xuống nhặt từng cuốn một.Cô ta khá là ít nói mà thôi tôi cũng không nên tham gia vô chuyện của người khác làm gì.

Sau khi nhặt xong tôi đi về thẳng.“ Vậy là thầy cũng nhận ra rồi à ?”.


Tôi quay lại thì thấy Sazu đang chờ tôi ở trước cổng.“Ừ”.

Tôi đáp.“ Vậy là cậu không phải trực nhật rồi.

Cậu nên chấp nhận lời đề nghị của thầy đi.

Thầy ấy ít khi đi mời học sinh tham gia lắm đó”.“ Hmmm.

Tôi lười lắm !”.Tối hôm đó tôi nhớ lại và có cảm giác là tôi đã gặp cô gái chiều nay ở đâu rồi mà không nhớ ra.“ Haizzz mệt quá.

Ủa sao mình lại nghĩ tới làm gì nhỉ.”.“ Hmm cơ hội tham gia ư? Biết vậy mình nên chọn trực nhật đi cho đỡ phải mệt đây ”..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận