Trung tướng Tsuru trầm mặc chốc lát rồi lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
“ Ta có một suy đoán.
”
Đám người trong phòng ánh mắt đổ dồn về phía trung tướng Tsuru, tham mưu hải quân.
Trung tướng Tsuru vẫn chưa nói mà nhìn về phía Garp, mọi người thấy vậy cũng nhìn theo, không lẽ lão này biết?
Trong đầu mọi người không tự chủ hiện lên một cảnh tượng kỳ quái, lão Garp đứng lên phân tích các kiểu rồi dự đoán kế hoạch, ngay cả Sengoku cũng nghĩ không lẽ mấy chục năm nay lão đồng đội này giấu dốt đến ngay cả ta cũng không biết?
Akainu ngồi trên chủ vị nguyên soái cũng giật mình, không lẽ lão này bấy lâu dấu dốt mọi người, đồng thời có một chân với thiên long nhân?
Garp đang hạnh phúc ăn lấy bánh gạo thì thấy mọi người đều im lặng đồn ánh mắt về phía hắn thì đầu đầy chấm hỏi.
Ta là ai? Đây là đâu?
Garp trầm tư nghĩ nghĩ rồi đưa bịch bánh gạo trên tay ra, sau đó nói.
“ Các ngươi ăn, nhưng nói trước ta chỉ còn một bịch bánh này, không còn nữa.
”
Mọi người sắc mặt một đen, con mẹ nó thật là coi trọng lão già này, tên này là ngủ bẩm sinh.
Garp thấy sắc mặt mọi người đen lại thì giật mình, không lẽ bọn họ biết ta còn giấu bánh gạo? Không thể nào a, ta giấu rất kỹ, hẳn là đi.
“ Thật, ta chỉ còn bịch này, các ngươi không nên quá đáng a.
”
Nghe thấy lời này sắc mặt mọi người càng đen hơn, khoé miệng co rút, ngay cả hạc lão Tsuru cũng không ngoại lệ, nàng nói.
“ Garp, ngươi từng đi Raftel rồi đúng không?”
Garp vừa định lắc đầu thì trung tướng Tsuru nói chặn miệng.
“ Không cần giấu, nói thật, rất quan trọng.
”
Garp lúc này gương mặt hiếm có nghiêm túc lại, trầm tư suy nghĩ.
Đám người trong phòng ngoại trừ cựu nguyên soái Sengoku và Tsuru trung tướng ra thì nguyên nguyên soái Akainu, đại tướng Kizaru, Fujitora, Ryokugyu đều giật mình, lão gì này thật đi qua Raftel?
Garp trầm tư một chút rồi gật đầu xem như xác nhận, đám người lúc này một mặt chấn kinh, lão già não cơ bắp này thật đi Raftel, ngươi mẹ nó không sợ thế giới chính phủ và thiên long nhân biết truy sát ngươi, gan ngươi hảo mập a.
Đám người trong lòng âm thầm đưa ngón tay cái, trung tướng Tsuru thấy hắn gật đầu thì nói.
— QUẢNG CÁO —
“ Ngươi không cần nói trên đó ngươi thấy gì, nhưng mà nơi đó có Minh Vương Pluton trấn giữ sao?”
Garp nhớ lại rồi lắc đầu nói.
“ Không, nơi đó không có Minh Vương Pluton hay người trấn giữ nào cả.
”
Tsuru trung tướng cùng cựu nguyên soái Sengoku nhìn nhau đều thấy trong mắt đối phương vẻ ngưng trọng, sau đó cả hai cùng gật đầu, Sengoku lên tiếng.
“ Sắp tới chuyện này nói ra, phàm là người nghe được không cho phép tiết lộ với bên ngoài, chỉ những người trong phòng này biết.
”
Đám người đồng thanh gật đầu, ai cũng biết tâm quan trọng của vấn đề, Tsuru trung tướng quét mắt qua mọi người rồi nói.
“ Các ngươi có thể hiểu tầm quan trọng của cuối cùng chi đảo Raftel chứ?”
Đám người một năm một mười gật đầu như giã tỏi, ở đây không có ai là ngu cả.
Hạc lão tiếp tục nói.
“ Đến cả quan trọng như cuối cùng chi đảo Raftel cũng không có được đãi ngộ như vậy, vậy Louge Town có thứ gì trên đó mà còn quan trọng hơn cả Raftel, Minh Vương Pluton?”
Tsuru trung tướng nói đến đây thì ngừng, đám người ánh mắt co rụt lại, trên Louge Town đảo rốt cuộc có chuyện gì? Đám người đều không ngu, chỉ cần nói đến đây bọn hắn đã hiểu, bên trên Louge Town đảo có bí mật rất lớn liên luỵ đến cả thế giới.
Đại tướng Fujitora Issho hiếm có lên tiếng.
“ Nếu vậy thì có thể Shanks và đám Tứ Hoàng biết gì đó, mục tiêu của bọn họ có thể là Louge Town, chúng ta có cần đến đó phòng thủ không?”
Akainu ngồi ở chủ vị nghe vậy thì nói.
“ Có lẽ bên báo việc này với ngũ lão tinh, dù sao chúng ta cũng không được phép tới Louge Town, tránh nghi kỵ, thế giới chính phủ và thiên long nhân đã bắt đầu không tin tưởng hải quân.
”
Nói rồi Akainu lấy ra một con điện thoại trùng đặc biệt gọi cho ngũ lão tinh.
Bên trong thánh địa trong Mareijois, ngũ lão tinh đang ngồi tĩnh thần trên ghế thì tiếng điện thoại trùng vang lên, lấy ra thì thấy nó là của nguyên soái hải quân.
Lão già râu cá trê nhấc lên điện thoại trùng.
“ Ta là Gorosei, có chuyện gì Akainu?”
Điện thoại trùng nhanh chóng biến thành bộ dạng Akainu, lên tiếng.
— QUẢNG CÁO —
“ Ta là Akainu, ngũ lão tinh, chúng ta phát hiện dị động của đám người Tứ Hoàng, bọn ta suy đoán có thể là bọn hắn muốn tấn công Louge Town, chúng ta có cần phái hải quân đi bảo hộ không?”
Akainu cũng không sợ ngũ lão tinh biết được hắn biết Louge Town, hắn không ngu, chỉ là làm việc có chút cực đoan, nếu hắn ngu thì đã không thành nguyên soái, trái lại hắn rất thông minh chẳng qua trong nguyên tác không có đất diễn cho hắn phô bày ra thôi.
Phải biết về tình báo thì hải quân dám xưng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất, đừng nghĩ là quân cách mạng nhiều trâu bò, thật ra vẫn chưa là gì so với hải quân, ngày trước hải quân quân lính ám sát đã từng sắp xếp gián điệp vào tận bên trong thánh địa Mareijois thì đủ biết về mặt gián điệp, tin tức thì hải quân xâu tạc thiên cỡ nào.
Hắn nói ra thì không gì nhưng nếu hắn lảng tránh thì ngược lại càng làm cho ngũ lão tinh nghi kỵ hơn, Akainu biết rõ việc này nên hắn nói thẳng ra luôn.
Lão đầu râu cá trê nghe vậy cũng không bất ngờ, dù sao thiên long nhân và thế giới chính phủ làm lớn như vậy kể cả điều Minh Vương Pluton đến phòng thủ thì có ngu mới không biết, nếu là hải quân không biết thì bọn hắn sẽ cân nhắc lại nên đổi cái hải quân hay không.
Lão đầu râu cá trên nói.
“ Không cần, các ngươi mật thiết giám sát lấy quần đảo Sabaody là được, đồng thời phái người tản ra các nơi trên thế giới để đến lúc cần thì chúng ta sẽ báo các ngươi truyền hình trực tiếp đến toàn thế giới.
Đây là nhiệm vụ bí mật, ngươi không được để lọt tin tức ra ngoài.
Trước cúp.
”
“ Vâng!”
Bên này ngũ lão tinh cúp xong, bên kia Akainu cùng đám người hải quân cao tầng trầm tư, một lúc lâu sau hạc lão Tsuru dẫn đầu lên tiếng phá vỡ trầm mặc.
“ Không cần suy nghĩ nhiều, cứ làm theo những gì ngũ lão tinh Gorosei nói là được, còn lại thì không cần quan tâm, thế giới chính phủ và thiên long nhân đã tự có bọn hắn chuẩn bị.
”
Mọi người cũng gật đầu tán thành, không ai nói thêm về chủ đề này nữa, sau đó phần phó hải quân tản ra các nơi đợi trực tiếp cho toàn thế giới.
.
.
Bên dưới đáy biển, hai con tàu lớn được bao bọc trong bong bóng đang cưỡi hải lưu lướt đi với tốc độ cực nhanh hướng về Đông Hải đảo Louge Town, nơi khởi đầu cũng là kết thúc của huyền thoại hải tặc, kẻ đã mở ra thời đại hải tặc One Piece, Vua Hải Tặc Gol D Roger.
Lúc này bên trên đảo Louge Town trời đăng nắng đẹp, dù gì tứ hải cũng rất ít khi có thời tiết cực đoan như tân thế giới mà phần đông là thời tiết rất an bình, tuy nhiên người trên đảo thì lại không hề có tâm tình thưởng thức quang cảnh, bọn họ hiện đang tất bậc chuẩn bị cho cuộc chiến có thể diễn ra bất cứ khi nào.
Bên trên Minh Vương Pluton, Rob Lucci sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía trước, mặt biển đột nhiên phun trào lên, một con thuyền to lớn hình dạng chiếc bánh nổi lên trên mặt nước, trên mũi tàu là Bigmon cùng với các tướng tinh đang đứng đấy.
Bigmon la lớn lên, tay cầm lấy mũ homie Napoleon trên đầu, chiếc mũ nhanh chóng biến thành một thanh kiếm tây dương dài với vòng bao bảo vệ tay ở tay cầm, tay Bigmom giơ lên thanh kiếm chỉ về phía trước.
“ Các con đâu, tiến lên cho ta!”
Nói rồi Bigmom nhảy lên trên, phóng ra khỏi tàu, đám mây Zeus nhanh chóng bay xuống dưới chân đỡ lấy Bigmon bay lên, mặt trời mini Prometheus theo sát phía sau.
Rob Lucci bên này thấy vậy thì nhanh chóng hạ lệnh.
— QUẢNG CÁO —
“ Nã pháo!”
Lucci vừa hạ lệnh xong, bên trong nòng pháo đầu thuyền Minh Vương Pluton nhanh chóng hội tụ lấy năng lượng, sau đó một vòng năng lượng mạnh mẽ bắn về phía thuyền Bigmom.
Bigmom thấy thế nhanh chóng lướt lên phía trước chặn lại, nói là chặn nhưng thực chất là nàng muốn đánh lệch hướng đi, bên trong viên pháo năng lượng này khiến nàng cũng cảm giác được nguy hiểm dù với thể chất phòng ngự cấp quái vật.
Bigmom đưa kiếm lên quá đầu thủ thế, sau đó hướng về viên pháo năng lượng chém tới.
“ Uy Quốc!”
Một luồng trảm kích khủng khiếp bay về phía viên đạn năng lượng bắn ra từ nòng pháo Minh Vương Pluton khiến nó chệch hướng bay ra xa va vào mặt biển.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo đó là một vùng biển đường kính 10 cây số bốc hơi mất, đồng thời còn tạo thành gợn sóng biển khổng lồ quét ra xong quanh, đám người băng Bigmom và Bigmon cũng hít một ngụm khí lạnh.
“ Mẹ nó, Minh Vương Pluton khủng khiếp như vậy?”
Bigmom vừa thất thần chốc lát rồi nhanh chóng hét to hạ lệnh.
“ Xông lên cho ta.
”
Nàng không ngu, ngu đã không lên làm được Tứ Hoàng, Minh Vương Pluton vừa bắn xong chắc chắn sẽ cần nạp thêm năng lượng, nếu như lúc này không tấn công mà đợi nạp đạn xong thì chẳng khác nào đợi chết, nàng không tin với phát bắn như thế này mà có thể bắn liên tục được, Bigmom dẫn đầu xông lên phía trước, băng hải tặc nàng theo phía sau xông lên.
Cũng đúng như nàng dự đoán, Minh Vương Pluton mỗi lần bắn một pháo đều cần nạp năng lượng lấy, đây chính là điểm yếu, khoảng trống để địch nhân phản kháng, nếu bắn như này mà bắn liên thanh được thì chẳng cần chi nhiều, phái 3 chiếc đi là nện chết được Tứ Hoàng rồi.
“ Nạp đạn, nhắm vào thuyền mà bắn, không được cho phép bất cứ ai lên thuyền.
”
Rob Lucci ra lệnh rồi nhanh chóng giẫm Soru lướt ra bên ngoài tiến vào hình dạng thú hoá, một con thú lai nửa trên đại bàng nửa dưới sư tử xuất hiện trên bầu trời, thân là sư tử với 2 chân trước là móng vuốt đại bàng, 2 chân sau là chân sư tử cùng chiếc đuôi sư tử phía sau, đầu là đại bàng với chiếc mỏ nhọn hắc mà đôi mắt sắc lẹm, cất tiếng hót vang vọng.
“ Crét…Crét…Crét…”
Sau đó hai cánh nó mở ra bên ngoài rồi quạt mạnh về phía Bigmom.
.