Thói Quen Hằng Ngày Của Tôi Là Khoe Khoang Trên Các Chương Trình Tạp Kỹ Và Ăn Dưa


Lấy Bạch Tố đối với chồng mình hiểu rõ, nếu là người khác oan uổng hắn, tuyệt đối sẽ không thiện bãi cam hưu, nhất định sẽ cứng rắn đến cùng.

Trong mắt Bạch Tố tản mát ra chất vấn cùng lãnh ý, làm cho Trương Vinh Ân lập tức luống cuống, hắn đem tức giận trút lên người Tạ Đình, " Chuyện giữa vợ chồng chúng ta, ngươi một người ngoài quản cái gì.

"

Tạ Đình vẫn là bộ dáng vân đạm phong khinh kia, giống như không nghe được lời Trương Vinh Ân nói.

Một người phụ nữ đã sinh ba đứa con, ba lần từ Quỷ Môn Quan đi ra, từ bỏ sự nghiệp vì gia đình hy sinh, khi nghe được chồng mình dùng tiền của cô đi nuôi một người phụ nữ khác, cho dù là lý trí, tao nhã, giờ phút này cảm xúc cũng khó có thể khống chế.

Huống chi lại còn hai ả tình nhân!

" Bây giờ anh nói rõ ràng cho em, anh ở bên ngoài rốt cuộc có nuôi tình nhân hay không? Có mua nhà mua xe cho tình nhân hay không? "


" Anh......!Anh không có.

"

" Được, anh không thừa nhận cũng không sao, nhưng nếu bị tôi tra ra lúc này anh còn gạt tôi, đừng trách tôi không khách khí.

"

Trương Vinh Ân trực tiếp quỳ gối trước mặt Bạch Tố, nước mắt giàn giụa, " Lão bà, ta là nhất thời hồ đồ, ta áp lực thật sự là quá lớn, cho nên mới làm ra loại chuyện có lỗi với ngươi sự tình, ngươi yên tâm, ta hiện tại liền cùng hai nữ nhân kia đoạn tuyệt, không bao giờ cùng các nàng lui tới.

Ở trong lòng ta, lão bà ngươi vĩnh viễn ở vị trí thứ nhất.


"

Những lời này không chỉ không có trấn an được Bạch Tố, Bạch Tố nhìn Trương Vinh Ân ánh mắt, càng thất vọng, " Lúc này anh còn muốn dùng những lời này tới dỗ dành tôi sao? "

Bạch Tố đứng dậy lên lầu, Trương Vinh Ân do dự một lát, đuổi theo.
Hứa Ánh Thư trợn mắt há hốc mồm.

Cô hồ nghi nhìn về phía nam nhân bên cạnh, những bí mật này, hắn rốt cuộc là làm sao biết được?

Hai tổ khách quý đều lật xe, nhân viên tổ tiết mục tập thể emo, hoài nghi nhân sinh, các cô đang ở đâu, đang làm cái gì, kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?

Còn lại cuối cùng một tổ khách quý, cho dù là bình thường kiêu căng hào môn đại tiểu thư, giờ phút này cũng không có lại mở miệng.

Vẫn là Hứa Ánh Thư mặt dày đánh vỡ bầu không khí khẩn trương quỷ dị tràn ngập trong không khí, " Tôi có chút đói bụng, tổ tiết mục khi nào thì ăn cơm? "

Người ăn, hồn ăn, chỉ có ăn mới có thể bịt được cái miệng của Tạ Đình.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận