Thốn Mang

Lý Dương chậm bước đi vào trong cao ốc Côn Luân.
"Muốn tới quang minh chánh đại nơi ở của Trường Phong sư thúc thì có chút khó khăn." Lý Dương trong lòng thầm nghĩ, tức thì tay liền kết dấu, thi triển Độn thuật, xuyên tường mà vào.
Tại tầng chín mươi năm trong cao ốc Côn Luân, đây nơi làm việc của Tế Trường Phong.
Từ một sau vụ Vân Vụ sơn, trong Côn Luân tiên cảnh cao thủ tuy có giảm đi, nhưng thực lực không có gì hao tổn, đồng thời sau khi tiếp nhận hai thanh trung phẩm tiên khí, Tinh Cực tông thực lực tự nhiên đại tăng. Hơn nữa Tiêu Diêu tán nhân động nộ tiêu diệt Thượng Thanh cung khiến người bên ngoài xem Tiêu Diêu tán nhân chính là Tinh Cực tông. Tinh Cực tông uy thế tự nhiên lên cao.
Hôm nay, Côn Luân tiên cảnh tập trung người tu tiên các môn phái xem Tinh Cực tông cùng Thục Sơn kiếm phái đồng khí liên chi (đồng minh), tha hồ ngạo thị các phái.
Cao ốc Côn Luân, lúc xưa người chủ trì vốn là đệ tử Thượng Thanh cung, nhưng hôm nay là Tế Trường Phong.
Trong phòng làm việc của Tế Trường Phong.
Trên người tây phục được là phẳng phiu, tóc cắt ngắn, Tế Trường Phong thoạt nhìn có một cỗ khí thế cao ngạo.
- Sư thúc!
Âm thanh của Lý Dương đột nhiên vang lên tại phòng.
Tế Trường Phong vừa nghe, lập tức thân hình chấn động:
- Là Lý Dương sư điệt?
Rồi Tế Trường Phong đột nhiên ngẩng đầu, nhưng trong phòng không có bất luận kẻ nào, Tế Trường Phong không nhịn được thở dài một hơi:
- Xem ra là cái lổ tai ta nghe lầm.
- Lý Dương sư điệt rơi vào Hoàng Tuyền hải, vô luận là Tiêu Diêu tán nhân, hay là Ảo Quang chân nhân hoặc Lý Phong Du đều bị đả kích trầm trọng. Vừa mới nghe được thanh âm còn tưởng rằng Lý Dương xuất hiện! Nhưng Lý Dương sư điệt thị nhập Hoàng Tuyền hải, làm sao lại xuất hiện tại nơi này?
- Sư thúc, là ta!
Thân hình Lý Dương xuyên qua vách tường, bỗng chốc xuất hiện trước mặt Tế Trường Phong.
- Sư điệt, là ngươi thật à! Thật tốt quá. Thật tốt quá. Vừa rồi ta còn tưởng rằng cái lổ tai ta nghe lầm chứ!
Tế Trường Phong mở to hai mắt nhìn Lý Dương, thậm chí còn muốn sờ Lý Dương để kiểm chứng, lo lắng rằng chính mình đang hoa mắt.
Dù sao ngày đó Lý Dương sư điệt rơi xuống Hoàng Tuyền hải, mà trong lịch sử, tuyệt không có người tu tiên nhập Hoàng Tuyền hải còn có thể quay lại.
Bàn tay của Tế Trường Phong từ từ chạm vào Lý Dương, trong lòng nhất thời nhẹ đi một chút, vội vàng nói:
- Nào, lại đây ngồi.
- Sư thúc, người nghĩ rằng ta rơi xuống Hoàng Tuyền hải và đã chết?
Lý Dương cười ngồi xuống nói.
Tế Trường Phong lắc đầu cười khổ nói:

- Tiểu tử nhà ngươi, ngươi có biết ngày đó ngươi bị Thượng Thanh cung Đại La Kim Tiên đánh lén, rơi xuống Hoàng Tuyền hải, Tiêu Diêu tán nhân tiền bối lo lắng như thế nào, thậm chí, thậm chí người còn giận dữ, tiêu diệt tất cả Thượng Thanh cung…
- Cái gì?
Lý Dương nhất thời trừng mắt, hắn biết nghĩa phụ thập phần lợi hại, nhưng mà Tiêu Diêu tán nhân bình thường thì rất ít khi ra tay, cũng có khả năng tiêu diệt Thượng Thanh cung. Nhưng dù sao Thượng thanh cung cũng có hơn vạn người.
- Nghĩa phụ bây giờ thế nào?
Lý Dương có chút nóng nảy, hắn không có nghĩ đến nghĩa phụ đối với mình lại quan tâm đến nước này, khi mình rơi xuống Hoàng Tuyền hải, nghĩa phụ lại làm cho cả Thượng Thanh cung tống tiễn cùng.
- Mình biến mất mấy tháng, bây giờ nghĩa phụ thế nào?
- Tiêu Diêu tán nhân tiền bối một tháng trước đã phi thăng Tiên giới.
Tế Trường Phong cảm thán nói.
Lần chia tay tại Vân Vụ sơn đó lại trờ thành vĩnh biệt!
- Không đúng, ta còn nhớ nghĩa phụ từng nói, vượt qua tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, thì cần mất một hoặc hai năm mới có thể phi thăng. Bây giờ mới cách thời gian độ kiếp không đến một năm, thế nào lại có thể như vậy?
Lý Dương hấp tấp nói, hắn không thể tin đó là sự thật, hắn thật sự muốn gặp mặt nghĩa phụ một lần, ít nhất thì cũng để cho nghĩa phụ biết mình còn sống.
- Không rõ lắm, từ sau khi tiêu diệt Thượng Thanh cung, Tiêu Diêu tán nhân rốt cuộc không có hnàh động gì, bình thường đều là một mình tĩnh tu, một tháng sau liền phi thăng. Ngày người phi thăng, quang mang mờ vạn trượng, bóng mây nhẹ bay, tiên nhạc vang vọng cả Côn Luân tiên cảnh. Tiêu Diêu tán nhân hoàn toàn bị kim quang vây quanh, ngay thân thể cũng phát ra kim sắc quang mang, sau đó liền hóa làm một đạo kim quang, bắn vào bóng mây ở cuối chân trời, biến mất không thấy nữa.
Tế Trường Phong tựa hồ nhớ lại quang cảnh ngày ấy.
Trên bầu trời, bóng mây nhẹ bay, từ trong đó bắn ra quang mang vạn trượng, chiếu sáng cả Côn Luân tiên cảnh, sau đó tiên nhạc vang lên, Tiêu Diêu tán nhân liền hóa thành kim sắc quang mang bay vào đám mây ở cuối chân trời.
Lý Dương nghĩ đến chính mình không thấy được cảnh nghĩa phụ phi thăng, không khỏi nhịn được liền đứng lên, thân tâm hoàn toàn đắm chìm trong tư niệm chúc phúc cho Tiêu Diêu tán nhân.
- Lý Dương, Tiêu Diêu tán nhân tiền bối từng nói qua một câu.
Tế Trường Phong đột nhiên nói.
Lý Dương liền mở to mắt.
- Nói cái gì?
Lý Dương vội hỏi.
Tế Trường Phong trường than vãn:
- Tiêu Diêu tán nhân tiền bối từng nói qua, người tới Tiên giới, là muốn tiêu diệt Thượng Thanh cung báo thù cho ngươi, mặc kệ dù mất mười năm, trăm năm, ngàn năm cũng vẫn làm.
Lý Dương thân thể khẽ run.
Hắn hiểu được, theo như lời nghĩa phụ từng nói Thượng Thanh cung không phải duy nhất có ở Côn Luân tiên cảnh, mà là tại Tiên giới cũng có Thượng Thanh cung, ở đó có vô số cao thủ. Như thế, thế lực hẳn rất lớn, cho dù Tiêu Diêu tán nhân có thần kiếm Tử Điện, muốn tiêu diệt, cũng là thập phần gian nan.
- Nghĩa phụ tại sao, người tại sao lại làm như vậy chứ? Này, không phải…

Lý Dương trong lòng đau khổ, hắn hiểu được, chỉ cần nghĩa phụ hạ mục tiêu như thế, dù mất đến trăm năm ngàn năm thậm chí vạn ức năm trong cuộc sống, nghĩa phụ đều lâm vào trong sát phạt, quá bất không có một cuộc sống thanh tịnh.
- Tại sao, tại sao? Tại sao phải mất ba tháng vì Chiến Thần Ngõa. Vì đợi ba tháng a, nếu ta sớm trở về, không phải có thể nhìn thấy nghĩa phụ ư? Tại sao, chẳng lẽ đây là thiên mệnh!
Lý Dương trong lòng cực kì thống khổ, nghĩa phụ cho dù đã phi thăng, cũng không biết mình còn sống, còn tưởng rằng mình đã chết, vì mình mà báo thù.
- Nghĩa phụ, con thật sự không sao, vô cùng tốt! Người nghe được không?
Lý Dương trong lòng tê tái, không thốt nên lời, chỉ có thể khóc rống lên.
Lý Dương không phải kẻ ngốc.
Hắn quá hiểu cuộc sống của Tiêu Diêu tán nhân, đối với nghĩa phụ rất hiểu. Một khi nghĩa phụ đã quyết định làm gì, nghĩa phụ tuyệt đối sẽ không buông tay.
Trong lòng Lý Dương, nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân cả đời đã quá bi khổ, cho nên… cho nên bây giờ bởi vì hắn làm cho nghĩa phụ tại Tiên giới cũng phải sống trong cừu hận sát phạt, Lý Dương không chịu được, tựa hồ như tự trách mình.
- Sư thúc, ông nội không phải đã sắp phi thăng ư? Người nhất định truyền tin, để cho bọn họ truyền lại cho nghĩa phụ ta, nói cho người là ta sống tốt lắm, khoẻ phi thường, ta không có gì phiền não, nói cho người, nhất định phải nói cho người hay, sư thúc.
Lý Dương đột nhiên cầm lấy bả vai Tế Trường Phong nói.
Giờ phút này Tế Trường Phong nhìn Lý Dương gật gật đầu, hắn biết, Lý Dương đang tự trách mình.
- Yên tâm, ta nhất định truyền tin tức truyện ngươi trở về.
Nói xong, Tế Trường Phong liền xuất ra ngọc bội đưa tin, đưa tin tức vào rồi bóp nát.
Lý Dương nghẹn lòng, hít thở lại có chút điểm run rẩy.
- Sư thúc, ta đi trước!
Lý Dương với vẻ vô lực qoay người, bóng lưng tựa hồ...
- Sư điệt, ngươi bất…
Tế Trường Phong vừa muốn hỏi Lý Dương vì sao không trở về Côn Luân tiên cảnh, nhưng thấy bóng dáng hắn như vậy, câu nói đến miệng lại không thể thốt ra.
Lý Dương quay lưng về phía Tế Trường Phong đi tới, đồng thời quay người , vòng tay nói:
- Ta từ nay về sau sẽ không về Côn Luân tiên cảnh nữa.
Nói xong, thân thể Lý Dương liền dung nhập vách tường, khai mở Độn thuật.
- Hô…
Năm bóng người giống như tia chớp xẹt qua không trung, từ Tứ Xuyên Thành Đô đến mỹ quốc New York. Lý Dương cùng với Ma Sách tứ lão vận dụng phi hành thuật, chỉ mất nửa khắc là tới. Lý Dương lo lắng chu toàn, nên năm người trên người đều thi triển cấm chế, phòng ngừa bị vệ tinh phát hiện.
Đêm tối.

Mặc dù Tứ Xuyên Thành Đô là ban ngày, nhưng New York lại là đêm tối.
Lý Dương lăng không đứng thẳng, phía sau là Ma Sách tứ lão.
Lý Dương thong thả từ từ nhắm mắt lại, linh thức nhất thời chậm rãi tản ra. kéo dài như gợn sóng trên mặt nước, tựa như tiếng chuông ngắn bao trùm cả New York. Chỉ một chút là Lý Dương đã tìm được Lily với Jake nhờ khí tức của họ.
- Nguyên lai là họ đã dọn đi, chuyển đến rừng Bố Lỗ Khắc!
Lý Dương cười, hắn đã phát hiện, không chỉ có bọn Điền Cương, Jake, Lily, Jerry, Jesse và ngay cả nhà Lý Thạc cũng ở nơi này, hiển nhiên mọi người đều tập trung một chỗ.
Vô luận thế nào thì Tuyết Lan tập đoàn, Cực Thối đạo quán hay Tuyết Lan bảo an công ti, đều thuộc cấp đại tập đoàn, Lily bọn họ là thủ lãnh như thế nào lại tập trung ở nơi này?
- Theo ta nào!
Thân hình chợt lóe, Lý Dương mang theo Ma Sách tứ lão, trong nháy mắt đã xẹt ra ngoài trăm dặm.
- Hô, thật là có khí phách!
Lý Dương tại trên cao, nhìn phía dưới khu hào trạch (đô thị hào hoa), không tránh khỏi chớp mắt vài cái. Độ dài vài cây số trên mặt đất không ngờ lại có một đội bảo an, bên trong có gần ngàn nhân viên, người người đến ít nhất là tam cấp cao thủ.
Bên trong một chút có lượng lớn giả sơn cũng viên lâm, phong cách kiến trúc các nơi trên thế giới đều có. Bên ngoài là khu bảo an nơi của nhân viên, còn bên trong là chỗ ở của các gia tộc.
- Trời ạh, chỉ là người giúp việc cũng có cả ngàn, đệ đệ của ta thật là rộng tay.
Lý Dương cười, thân hình chợt lóe lập tức mang theo Ma Sách tứ lão.
- Đích đích…
Đột nhiên vang lên một thanh âm, Lý Dương cả kinh, hiển nhiên khi phi hành đã bị phát hiện, nhất thời mấy trăm cao thủ xuất hiện mang theo các vũ khĩ công nghệ cao.
- Ài, nếu không đi nhanh, thì có điểm phiền đó.
Lý Dương cười, thân hình chợt lóe, băng qua ngàn thước, đi tới trung tâm gia tộc bên trong.
- Hô!
Lý Dương vung tay lên, nhất thời đại môn bị đẩy ra.
- Oanh!
Bỗng dưng một đường đạn từ bên trong bay ra, Lý Dương không khỏi ngẩn ngơ, lập tức một đạo hộ thể đao mang hiện lên, đồng thời Như Phong Tự Bế phòng ngự vận chuyển, Lý Dương dùng nhu lực làm tan biến đạn đạo.
- Hô!
Lý Dương vung tay lên, nhất thời đạn đạo bị đao mang trên tay làm thành cho vỡ vụn, ngay cả nổ cũng còn chưa kịp.
- A Thạc. ngươi đối đãi với ca ca như vậy ư?
Lý Dương cười to nói.
Thanh âm vừa xuất, nhất thời trong đại sảnh xuất hiện hơn mười người.
Vợ chồng Lý Thạc cũng với nhi tử Khả Khả, Điền Cương, Lily, Jake, Jerry, Jesse, La Đức Thành, Mess Holl mà lúc trước Lý Dương thu làm đồ đệ, còn có vợ chồng Cát Hân, Cát Phổ.
- Ca, ha ha, ta biết là ngươi không chết mà.
Lý Thạc mạnh vọt tới.

- Sư huynh, ngươi thật sự không có chết, thật tốt quá.
Điền Cương cười quả quyết, lập tức vọt tới.
- Bổn thiên tài đã nói rồi, sư huynh dám chắc không có chuyện gì.
Jake cũng vọt tới. Giờ đây Jake đã đã là một thanh niên.
- Đại bá!
Tiểu Khả Khả, đứa trẻ tám, chín tuổi cũng chạy tới Lý Dương, lúc trước khi ở tại Tinh Cực tông, Tiểu Khả Khả thập phần yêu thích hắn.
Lý Dương nhìn một đám người đang bao quanh không khỏi có vẻ mặt đau khổ, bất quá thân thể vẫn không động.
- Bồng!
Lý Thạc nhào tới bên người Lý Dương và Điền Cương, ngay sau đó Tiểu Khả Khả thi triển khinh công dẫm lên vai Điền Cương… để được là người đầu tiên ôm lấy đầu Lý Dương.
- Khái khái, này, này có thể xuống không?
Lý Dương không dám động đậy, hắn đã bị một đám người bao quanh.
Lý Dương kỳ thật trong lòng cũng rất cảm động, hắn rơi xuống Hoàng Tuyền hải, tin tức này truyền đến rất nhanh, Lý Thạc bọn họ cũng sẽ biết phản ứng lúc đầu của bọn họ sẽ là không tin, không tin Lý Dương sẽ chết.
Nhưng ba tháng qua, cuộc sống của bọn họ cũng không có gì là yên ổn, cả ngày trầm muộn.
Bây giờ, rốt cục Lý Dương đã trở về.
- Sư huynh, ta báo cho người hay, Tuyết Lan bảo an tập đoàn hôm nay do ta chủ quản, đội ngũ phát triển đến năm vạn người, đã bão hoà, tuyệt đối là tập đoàn bảo an đầu tiên trên thế giới. Còn về phần Điền cương ta cũng đạt tới thất cấp đỉnh phong!
Điền Cương vỗ ngực nói, bản thân hắn vốn là thiên tiên thổ đức, tốc độ tu luyện cực nhanh, đạt tới thất cấp đính phong, đó là điều bình thường.
Lily với tốc độ cực nhanh cũng vội nói:
- Sư huynh, Tuyết Lan tập đoàn là do ta chủ quản, Tuyết Lan tập đoàn từ năm trăm tỷ đô la, sau tám năm phát triển nay tổng tài sản đã đạt tới gần mười nghìn tỷ đô la, trở thành một siêu cấp đại tài đoàn. Còn về bản thân mình ta cũng đạt tới lục cấp đỉnh phong.
- Cực thối đạo quán do ta chủ quản!
Jake chớp con mắt, chậm rãi nói.
- Cực thối đạo quán tuy không nên nói là đệ nhất thế giới về thể thuật, nhưng trong tám năm bổn thiên tài cũng có một số thành quả về thể thuật. bổn thiên tài nghiên cứu tám năm, rốt cuộc cũng chế ra được một lọai đan dược là Trúc Cơ đan, có thể giúp cho người thường dễ dàng đạt tới tam cấp cao thủ cảnh giới. Còn về phần chính bản thân ta cũng đạt tới lục cấp cao thủ đính phong. Thiên tài chính là như vậy đó, ta tuỳ tiện tu luyện mà cũng đạt tới trình độ này.
Lý Thạc đứng lên rất là kiêu ngạo nói:
- Cực Thối đạo quán, công ty bảo an Tuyết Lan, Tuyết Lan tập đoàn, thêm vào trại huấn luyện ở châu Phi chính là hào môn tứ đại trụ cột của Lý gia. Thậm chí khu vực rộng lớn này cũng thuộc về tài sản của Lý gia ta.
- Ca, huynh đệ ta sẽ không làm ngươi mất thể diện đâu!
Lý Thạc nhìn Lý Dương cười hì hì.
Nhìn đám người chung quanh, Lý Dương thấy cái mũi như có chút nở to, hoàn hảo, cảm giác xúc động, trong lòng chỉ tràn ngập một thứ tình cảm, đó là - thân tình!
Tập 7: Kim sắc huyết dịch


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận