Thốn Mang

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương toàn thân mặc áo đen, tóc ngắn như cương châm chĩa thẳng lên trời, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt nhìn chằm chằm thẳng vào Li Kiệt.
Li Kiệt một thân áo lam, trên mặt mỉm cười thân thiết, trên chín tầng trời nhè nhẹ gió nhẹ thổi tới, làm lay động áo bào của Li Kiệt, ánh mắt Li Kiệt cũng không rời Lý Dương nửa phần.
Một thân ảnh màu xanh lam, một thân ảnh màu đen đứng đối diện trên sân, hai người đứng yên tại chỗ, khí thế tự nhiên từ từ tăng lên.
"Lý Dương, ngươi chết chắc." Li Kiệt cười lạnh, đồng thời sắc mặt dần dần lạnh đi, khi chiến đấu, Li Kiệt rất lãnh khốc vô tình. Huống chi lần này hắn chính là muốn đưa Lý Dương vào chỗ chết, dù sao trong trận đấu nếu "lỡ tay" giết người, bọn người Hạng Vũ cũng không có biện pháp can thiệp.
- Bắt đầu!
Bạch y mỹ nữ ra lệnh.
Lý Dương nhìn Li Kiệt, cũng khẽ mỉm cười, trong lòng nghĩ thầm "Nếu vận dụng Đao Chi Bi Sát, thì mất hết ý nghĩa, một chiêu giải quyết xong, hơn nữa làm cho Li Kiệt thua không còn mặt mũi, có lẽ ta nên cùng hắn công thủ một phen.
Vốn cùng Li Kiệt giao hảo vài lần, Lý Dương cũng đánh bại Li Kiệt ngay, ít nhất cũng chừa cho hắn chút thể diện, để cho hắn thể hiện bản lãnh trong chốc lát.
- Hô!
Li Kiệt ra tay trước, thân thể nhoáng lên, hóa thành tàn ảnh, thoáng cái đã nuốt khoảng cách mấy chục thước, vọt tới trước mặt Lý Dương.
- Oanh!
Ngân Thiết Trảo nắm lại thành quyền, một quả đấm màu bạc thật lớn bay thẳng tới Lý Dương. Quyền phong rít lên, tiếng rít thậm chí vang vọng cả sân, có thể tưởng tượng được một quyền kinh khủng như thế nào. Quyền ảnh màu bạc trong nháy mắt đã tới trước mặt Lý Dương.
Lý Dương hơi đổi sắc, mới đầu trận mà Li Kiệt đã vận dụng hết toàn bộ thực lực. Căn bản không hề lưu tình, bất quá Lý Dương sợ sao?
Đương nhiên là không.
Thân thể Lý Dương ngả về sau cực nhanh, tránh được cú đấm này. Đồng thời thân thể nhoáng lên, liền hóa thành tàn ảnh trong tích tắc biến mất, khi xuất hiện trở lại đã tới khoảng không phía sau lưng Li Kiệt. Chính là Xuyên Vân Toa Vụ!
Li Kiệt sắc mặt biến đổi.
- Xuyên Vân Toa Vụ, hừ!
Đáng tiếc Li Kiệt vừa mới được truyền thụ có ba tháng mà thôi, đương nhiên không thể lĩnh ngộ Ma Thần Lục Tuyệt nhiều như Lý Dương. Do Xuyên Vân Toa Vụ không bằng Lý Dương, cho nên tốc độ căn bản thua xa Lý Dương.
Lý Dương từ giữa không trung, lạnh lùng nhìn Li Kiệt, cất cao giọng nói:
- Tốt lắm, Li Kiệt huynh, quả thật thống khoái!
Li Kiệt cũng nói:
- Lý Dương huynh đệ, ngươi bất tất nhường nhịn, Li Kiệt cũng không thích đối thủ nhường nhịn, huống chi chỉ cần nguyên thần không chết, thân thể bị thương chỉ là việc nhỏ. Chúng ta tỷ thí hết mình một phen, không cần lo lắng, nếu không đánh hết sức, coi như không nể mặt.
- Tốt! Ta toàn lực công kích đây!
Lý Dương cười, lúc này hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang từ giữa không trung cực nhanh nhằm phía Li Kiệt bay tới, giống như một ánh sao băng phút chốc sa xuống…
Li Kiệt khuôn mặt lãnh khốc, phất tay thành trảo, Ngân Thiết Trảo tỏa ra quang mang lạnh như băng. Lý Dương không hề nghi ngờ mức độ lợi hại của nó, Ngân Thiết Trảo cùng Chiến Thần Ngoa đều là thượng phẩm ma khí. Hơn nữa tu vi công lực Li Kiệt cao hơn mình, đối lực với nhau là không ổn, do đó chỉ có thể dùng tốc độ!
- Hô!
Li Kiệt song trảo hóa thành vạn ngàn trảo ảnh, múa trảo hướng về phía Lý Dương, Ngân Thiết Trảo phảng phất xé rách không gian, hắn biết công lực tu vi Lý Dương không cao, hắn muốn cứng đối cứng, khi thấy Lý Dương muốn đánh vào Ngân Thiết Trảo.
Đột nhiên.
- Bồng!
Một lực dũng mãnh quét ngang qua hai chân Li Kiệt, Li Kiệt nhất thời ngã gục xuống đất.
Vừa rồi chỉ trong chốc lát, eo Lý Dương bỗng ngoặt lại, chuyển từ thế công cường mãnh phía trên đầu xuống phía dưới, vốn tưởng đánh trúng vào Ngân Thiết Trảo, bỗng trượt xuống dưới, đồng thời Lý Dương phát huy tốc độ kinh khủng của mình, trong nháy mắt cả người trầm xuống, đồng thời đùi phải quất một cước tảo địa, quét Li Kiệt ngã xoài trên mặt đất.
Đầu Li Kiệt đập mạnh xuống đất, cảm thấy đầu óc mê muội, nhưng nhờ phản xạ hình thành qua nhiều lần chiến đấu, Li Kiệt vội vàng đập mạnh tay xuống đất, nhất thời mượn lực bắn chéo lên không, vừa tránh thoát bàn chân cứng như thép của Lý Dương đang đạp mạnh trên mặt đất.
- Oanh!
Sân mặt chấn động kịch liệt, đá vụn trên sân bắn lên tung tóe.
- Hưu!
Lý Dương ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Li Kiệt, đồng thời thân thể giống như tên rời khỏi cung, hóa thành một tia chớp màu đen, bắn thẳng về phía Li Kiệt. Li Kiệt cười khinh thường, thân hình vươn ra, dương Ngân Thiết Trảo chĩa về Lý Dương, tựa hồ chỉ bằng một trảo xé rách người Lý Dương, chỉ đột nhiên Lý Dương lại biến mất.
- A!
Lý Dương trong trong nháy mắt bay phía sau tới Li Kiệt, chuyển từ quyền sang trảo, tay phải giống như cương trảo, bóp vào đầu Li Kiệt, chân lại đá vào mặt Li Kiệt, nhất thời mặt Li Kiệt chảy đầy máu tươi.
Đồng thời, đùi phải xoay tròn rất nhanh, gót chân đá ngược về sau trúng vào ngực Li Kiệt
- Hừ!
Ngân Thiết Trảo của Li Kiệt giờ phút này bỗng đột nhiên vươn dài, một trảo chụp trúng đùi Lý Dương, xé mạnh, lập tức đùi Lý Dương bị dứt một miếng thịt, một cơn đau kịch liệt làm cho thân thể Lý Dương run lên.
Vừa rồi Li Kiệt bị chân Lý Dương đá trúng vào mặt, căn bản không thèm để ý, ngược lại dùng Ngân Thiết Trảo công kích Lý Dương, dù sao đối người tu ma đạo, chỉ cần nguyên thần không chết, mặt mũi bị đánh nát cũng không sao, may mắn là Lý Dương di chuyển nhanh như gió, thân thể lướt qua nhanh, nên chỉ bị xé rách một khối cơ ở chân, nếu không, một trảo kia có thể sẽ đâm vào ngực Lý Dương.
- Bồng!
Li Kiệt cùng lúc cũng bị gót chân của Lý Dương đá ngã xuống đất, máu chảy đầy sân.
Lý Dương lúc này thông qua nguyên thần, khống chế năng lượng chữa trị thương thế trên đùi, Li Kiệt cũng đứng lên, từng đạo năng lượng màu đen tỏa ra chữa trị thương thế trên thân thể. Chỉ trong khoảnh khắc, hai người đều hoàn toàn khôi phục thương thế.
Lý Dương đột nhiên nở nụ cười.
- Li Kiệt huynh, quả nhiên lợi hại, bất quá ta chưa vận dụng ta vũ khí chính thức của ta.
Lý Dương cười nhạt nói.
Li Kiệt rùng mình.
Vũ khí chính thức?
Chiến Thần Ngoa chính là thượng phẩm ma khí, chẳng lẽ có loại gì còn lợi hại hơn so với Chiến Thần Ngoa?
- Ngươi có thần khí?
Li Kiệt khiếp sợ nhìn Lý Dương, Lý Dương cũng cười thần bí, toàn thân hóa thành một đạo lưu tinh màu đen, mang theo khí thế bất khuất, bay thẳng về phía Li Kiệt, Li Kiệt lúc này thân hình lóe lên, muốn né tránh.
Né tránh?
Làm sao kịp?
Đao Chi Bi Sát!
- Oanh long long...
Một cổ âm thanh oanh long kịch liệt vang lên làm rung động tâm thức mọi người, một cỗ tâm thần mênh mông như biển cả điên cuồng dâng lên, trong khoảnh khắc, tâm thần Li Kiệt hoàn toàn thất thủ, không thể khống chế hành vi chính mình, không suy nghĩ được gì nữa.
Đứng như tượng gỗ, Li Kiệt thân thể cứng đơ, không hề nhúc nhích.
Một đạo quang mang màu tím sẫm hiện ra.
- Bồng!
Thân ảnh Lý Dương cùng lúc đánh mạnh vào người Li Kiệt, Li Kiệt gần như vô lực bị đánh bay ra, sau đó rơi xuống đất một tiếng "bịch", mặt ngửa lên trời.
Tâm thần tu vi Lý Dương đã là Ma Quân tiền kì, mà Li Kiệt chỉ là Ma Vương hậu kỳ, bị Lý Dương công kích tâm thần, cũng thiếu chút nữa tâm thần đã bị hủy, một lát sau mới chậm rãi khôi phục. Li Kiệt mở to mắt, giờ phút này hắn đang nằm trên mặt đất, ngửa mặt thấy bầu trời. Li Kiệt chống hai tay xuống đất, lồm cồm ngồi trên mặt đất.
Người thứ nhất mà hắn thấy trong mắt chính là Lý Dương.
- Li Kiệt huynh, ngươi nhận thua chưa.
Lý Dương nhìn Li Kiệt, mỉm cười nói.
Li Kiệt rùng mình, cười nói:
- Ta nhận thua? Tại sao?, ngươi vẫn chưa chính thức đánh bại ta!
Li Kiệt dường như nghe được chuyện rất buồn cười.
- Nhìn nhìn ngực ngươi kìa.
Lý Dương cười cười nói.
Li Kiệt nghi hoặc dùng thần thức điều tra một chút ở ngực, nhất thời, hắn phát hiện trên ngực có một vết thương, mà phía sau lưng cũng có một vết thương, rất hiển nhiên, vừa rồi hẳn là có một đạo phi đao xuyên qua trong ngực mình.
Li Kiệt cảm thấy sợ rồi, nếu vừa rồi Lý Dương độc ác, hắn đã đã chết.
"Lý Dương này quả thật đáng sợ, thật ra là có tuyệt chiêu như thế. Không hiểu tuyệt chiêu kia rốt cuộc là cái gì? Thật là lợi hại, làm cho tâm thần ta thiếu chút nữa bị hủy diệt, trước giờ ta chưa nghe nói có loại công kích như thế, có lẽ chỉ Đại Tôn mới có thể sáng tạo ra phương thức công kích như thế, chẳng lẽ đây là Đại Tôn truyền cho hắn?" Li Kiệt trong lòng lại nổi lên ngọn lửa ghen ghét.
Li Kiệt vẫn ngồi trên mặt đất, một tay chống sau lưng, tay còn lại để trước ngực. Quan sát vết thương, hắn cúi thấp đầu, tựa hồ vẫn đang cẩn thận quan sát vết thương trước ngực, đột nhiên, trên mặt hắn xuất hiện nụ cười âm hiểm.
Lập tức, hắn ngước lên nhìn về phía Lý Dương, trên mặt tràn đầy cảm kích.
- Lý Dương huynh đệ, tạ ngươi tha ta một mạng, vừa rồi trái tim ta suýt nữa vỡ vụn rồi, nguyên thần cũng suýt xong đời luôn.
Li Kiệt có vẻ rất cảm kích.
Lý Dương cười lộ vẻ bao dung:
- Chỉ là cơ hội tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục thôi, ta sao nỡ lấy mạng ngươi?
- Ta nhận thua!
Li Kiệt thở dài một tiếng nói, Hạng Vũ cùng Điền Cương đang quan khán bên cạnh, nhất thời hưng phấn đứng lên.
Giờ phút này Li Kiệt cũng lấy ra ngọc giản, nhìn ngọc giản ra vẻ bất lực và tiếc nuối.
- Lý Dương huynh đệ, ngươi thắng, lần này ngươi có cơ hội tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục rồi, xem ra ta cần đợi thêm một ngàn năm nữa. Ai!
Li Kiệt nói, chuẩn bị bóp nát ngọc giản.
Lý Dương cũng cười, nhìn Li Kiệt. Đột nhiên...
- Cẩn thận, sư huynh!
Lý Dương vừa nghe thanh âm Điền Cương, lúc này nghi hoặc quay sang nhìn Điền Cương nhìn, chỉ thấy thân ảnh Điền Cương hóa thành một đạo lưu quang, chỉ một chút đã vượt khoảng cách hơn mười thước, tới trước mặt Lý Dương, đẩy mạnh Lý Dương, tựa hồ phát hiện đại sự nguy hiểm.
- Chạy mau, sư huynh!
Điền Cương nhìn thẳng vào mắt Lý Dương, khẩn cấp hô lớn, nhưng... không còn kịp rồi.
- Oanh!
Hắc quang, hắc quang khổng lồ, cực kì lớn, cơ hồ dài cả trăm thước, cả phạm vi quang quyển cơ hồ đều bị bao phủ, hắc quang khổng lồ ầm ầm đánh tới trên người Lý Dương cùng Điền Cương, Điền Cương dùng thân mình đứng chắn trước người Lý Dương.
Năng lượng hắc quang cực kì kinh khủng, thần thức Lý Dương trong nháy mắt phán đoán, khối năng lượng cường đại này ít nhất cao thủ cấp bậc Ma Đế mới có thể ngăn cản, quá kinh khủng, năng lượng như vậy tuyệt đối có thể miểu sát chính mình!
Màu đỏ!
Máu đỏ xuất hiện trong mắt Lý Dương, đó là máu Điền Cương.
Vũng máu kia cơ hồ làm cho Lý Dương ngây dại
- Sư đệ!
Lý Dương ôm hắn, nhớ lại kỉ niệm quyền đàn dưới đất năm đó cùng Điền Cương lần đầu tiên gặp nhau, cũng nhớ lại kỉ niệm đêm nào chính mình cứu tỷ đệ Lily cùng Điền Cương, từ đó mấy người luôn luôn gắn bó với nhau, thậm chí cùng đi tới Ma giới.
- A, là công kích, Điền Cương sư đệ đã xá mệnh cứu ta!
Trong nháy mắt, Lý Dương bừng tỉnh. Giờ phút này thân thể Điền Cương đã vỡ vụn rồi, thậm chí hắc quang đã đánh tới trái tim Điền Cương
- Hô!
Cuối cùng trong nháy mắt, Lý Dương chỉ trong khoảnh khắc chớp được trái tim Điền Cương thu vào trong Tiểu Càn Khôn, đồng thời chính mình cũng bay nhanh chạy trốn, nhưng hắc quang kia tốc độ quá nhanh, một chút xíu đã đến gần Lý Dương.
- Lý Dương, chết đi.
Thanh âm Li Kiệt vang lên điên cuồng cực độ, hưng phấn cực độ, Lý Dương đang bị hắc quang đuổi theo, hắn rốt cục biết rằng nguyên lai chính Li Kiệt phát ra công kích này.
- Sư huynh, ngươi ra tay nhanh lên, nếu không ra tay, ta sau này không đội trời chung với ngươi.
Tiếng Hạng Vũ hét lớn vang lên.
Lập tức...
- Oanh!
Lý Dương cảm thấy một chấn động kịch liệt, cổ hắc quang kia bỗng biến mất, bên người hắn xuất hiện một người, chính là Liệt Thiên Ma Đế, vừa rồi Hạng Vũ buộc sư huynh mình là Liệt Thiên Ma Đế tới cứu Lý Dương bọn họ.
Dù sao gặp phải loại công kích từ hắc quang kia, cũng chỉ có Liệt Thiên Ma Đế mới có thể cứu bọn Lý Dương thôi.
Bên ngoài thân Lý Dương huyết nhục mơ hồ, nếu thêm một chút nữa, phỏng chừng thân thể hắn cũng hoàn toàn bị chấn nát. Lý Dương cũng không thèm chữa trị thương thế, vội vàng mở Tiểu Càn Khôn lấy trái tim Điền Cương ra. Khi lấy trái tim ra, lập tức ma nguyên lực đạo đạo toát ra.
Cơ hồ trong nháy mắt, thân thể lại hình thành, chỉ là giờ phút này thân thể chỉ là cảnh giới cấp bậc Thiên Ma thôi.
- Sư đệ, ngươi thế nào rồi? Không có việc gì chứ, không có chuỵên gì nghiêm trọng chứ?
Lý Dương khẩn trương hỏi, giờ phút này hắn trong lòng bối rối cực độ, cũng là cảm thấy có lỗi cực độ với Điền Cương.
Điền Cương cười nói:
- Không có việc gì, chỉ là lúc cuối cùng, trái tim cũng bị chút tổn thương, may mắn nguyên thần không sao. Đáng tiếc là, Cửu Diệp Linh Chi lúc trước Xi Vưu Đại Tôn ban cho ta, ta mới hấp thu một chút, bây giờ coi như mất luôn.
Dược lực ẩn tàng trong cơ thể, thân thể mất đi, tự nhiên dược lực Cửu Diệp Linh Chi cũng thoát ra ngoài.
- Không có việc gì, sư huynh nhất định giúp ngươi kiếm một Cửu Diệp Linh Chi khác.
Lý Dương vội vàng nói, giờ phút này trong lòng băng giá chua xót. Lý Dương biết, khi thấy cỗ năng lượng cực mạnh, Điền Cương đã phóng người liều mạng, bất chấp tính mạng lao tới cứu mình, nếu mình phản ứng chậm một chút, phỏng chừng Điền Cương có thể sẽ hồn phi phách tán rồi.
- Li Kiệt!
Lý Dương đứng phắt lên, cơ mặt run rẩy, xoay mạnh người lại, hai mắt đỏ nhìn chằm chằm Li Kiệt, giờ phút này Lý Dương vẫn không hề chữa trị thân thể, huyết nhục vẫn trong tình trạng tả tơi đẫm máu, nhưng hắn không quan tâm, tất cả chú ý của hắn tập trung chỉ ở trên người một người!
Li Kiệt!
Sát khí, sát khí dày đặc bộc phát, Lý Dương giống như con sói bị thương điên cuồng, nhìn chằm chằm Li Kiệt.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui