Thốn Mang

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Nham Dong huynh, ủa, cả Liễu Nhu cô nương cũng đến đây?
Liệt Thiên Ma Đế miệng cười chân bước ra nghênh tiếp những người mới đến. Đang đến là hai đội nhân mã của hai vị Đại Tôn Chúc Dung và Cộng Công. Nham Dong và Liễu Nhu đều là cao thủ cấp bậc Ma Đế, cũng là người dẫn đầu hai nhóm.
Ba vị Đại Tôn Ma giới, trong đó Xi Vưu cao nhất, cho nên ở Trung Ương nguyên vực những người dưới tay Xi Vưu thường có địa vị cao hơn một chút. Liễu Nhu và Nham Dong đối xử với Liệt Thiên Ma Đế cũng rất hữu lễ. Bình thường Liệt Thiên đều làm chủ sự.
- Đã qua một ngàn năm, lần này có một trăm lẻ tám tu luyện giả mới, có thể gọi những người bên trong ra rồi.
Nham Dong nói, Liễu Nhu và Liệt Thiên Ma Đế cùng gật đầu. Những người bên trong là một trăm lẻ tám người đợt trước.
Lập tức, Liệt Thiên Ma Đế tiến lên một bước, hét lớn một tiếng:
- Hết giờ rồi, mau đi ra!
Với công lực của Liệt Thiên Ma Đế, thanh âm hoàn toàn truyền đi khắp cả Lôi Viêm Địa Ngục, nghe như tiếng sét vang vang tiếng vọng không ngừng dội lại. Tất cả mọi người trong Lôi Viêm Địa Ngục nhất thời nghe được, chỉ thấy từng đạo quang mang lóe lên, rất nhiều người xuất hiện phía ngoài.
- Ra mắt Liệt Thiên Ma Đế tiền bối.
Những người đó vừa thấy Liệt Thiên, nhất thời hành lễ, đương nhiên cũng hành lễ với Nham Dong và Liễu Nhu, sau một lúc lâu, mọi người trong Lôi Viêm Địa Ngục đã ra hết.
Liệt Thiên Ma Đế nhìn đám người vừa ra, hơi nhíu mày:
- Sao chỉ có một trăm lẻ ba người, đi vào một trăm lẻ tám người cơ mà. Mọi người đã ra hết chưa?
Một cao thủ cấp bậc Ma Quân tiến lên nói:
- Liệt Thiên Ma Đế tiền bối, như vãn bối được biết, có hai người đã sớm ly khai Lôi Viêm Địa Ngục, Khống Linh Thạch còn để lại trong đó, còn có ba người… hẳn là đã chết.
Đã chết?
Bọn người Lý Dương cũng cả kinh, bởi vì bọn họ nghe Liệt Thiên Ma Đế nói qua, mọi thứ đều thập phần an toàn mà.
Liệt Thiên Ma Đế hơi cau mày. Quay về dám một trăm lẻ tám người nói:
- Đừng có sợ, khi tới Lôi Viêm Địa Ngục, ta sẽ nói về mọi thứ liên quan đến nó. Đương nhiên, các ngươi nếu sợ, có thể bỏ đi, không cần tiến vào đấy nữa.
Ai mà bỏ đi? Cho dù có chết, bất quá một trăm lẻ tám người chết có ba người mà thôi, xác suất cũng không cao, hiển nhiên nguy hiểm cũng không lớn, nguy hiểm nhỏ như thế, thân là người trong Ma giới, sao có thể sợ hãi được?
Liệt Thiên Ma Đế liếc mắt nhìn mọi người, thấy mọi người không có ai bỏ đi, khẽ mỉm cười, lập tức nhìn về phía Nham Dong và Liễu Nhu nói:
- Bây giờ chúng ta mở thông đạo ra.
- Được.
Nham Dong và Liễu Nhu cùng đáp.
Lập tức sắc mặt ba vị Ma Đế trở nên nghiêm túc, hai tay kết xuất vô số thủ ấn phức tạp. Nếu chỉ nhìn thấy người khác làm như thế, căn bản không thể hiểu rõ sự huyền ảo của thủ ấn. Thủ ấn không đơn thuần chỉ là tư thế của những ngón tay, quan trọng nhất là vận dụng năng lượng bên trong cơ thể, rất phức tạp.
Trước mặt Liệt Thiên Ma Đế, Nham Dong Ma Đế, Liễu Nhu Ma Đế xuất hiện ba hình tròn quay nhanh, đạo đạo quang hoa không ngừng lưu chuyển phía trong, ma nguyên lực của tam đại Ma Đế điên cuồng truyền vào đó, rồi đột nhiên, Liệt Thiên Ma Đế đột nhiên đánh ra vòng tròn đang quay nhanh của mình.
- Bồng!
Không gian chấn động, đồng thời chuyển luân (hình tròn quay) của hai vị Ma Đế kia cũng đồng thời đánh ra, tam đại chuyển luân vừa vặn hợp làm một. Nhất thời...
- Oanh long long...
Cả không gian chấn động, thậm chí hỏa cầu Lôi Viêm Địa Ngục cũng chấn động, đây là cấm chế do ba vị Đại Tôn hợp lực bố trí. Giờ phút này ba vị Ma Đế chỉ là mở thông đạo ra mà thôi, chỉ việc mở thông đạo mà cần phải ba vị Ma Đế toàn lực ra tay.
Có thể tưởng tượng được cấm chế này rốt cuộc lớn đến bao nhiêu.
Một không gian thông đạo xuất hiện trước mắt mọi người. Không gian thông đạo này nhè nhẹ phát ra thất thải quang mang, nối thẳng vào nơi sâu thẳm trong Lôi Viêm Địa Ngục, hỏa diễm điên cuồng của Lôi Viêm Địa Ngục cũng không thể xâm nhập vào thông đạo nửa phần, thế mới gọi là thông đạo do ba vị Đại Tôn thiết kế.
- Các ngươi theo ta!
Liệt Thiên Ma Đế quát khẽ một tiếng, rồi dẫn đầu phía trước bay đi, theo sau là một trăm lẻ tám vị tu luyện giả, còn Liễu Nhu Ma Đế cùng Nham Dong Ma Đế đi cuối cùng, đảm bảo an toàn cho một trăm lẻ tám người đi tu luyện.
Lý Dương phi hành trong thông đạo trong suốt đang phát ra bảy sắc quang mang mờ mờ, cảm giác thật vô cùng kỳ diệu.
Xuyên qua thông đạo, có thể trực tiếp thấy ngọn lửa cuồng bạo của Lôi Viêm Địa Ngục cùng với các loại quáng thạch bị hòa tan thành chất lỏng, cho dù bên ngoài thông đạo là Cửu Muội chân hỏa, mọi người cũng không cảm thấy nóng, hiển nhiên đây là tác dụng của thất thải quang mang bên ngoài thông đạo, quả không chê vào đâu được.
Một lát sau, mọi người liền bay tới tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục, là tầng gần sát hạch tâm cấm vực nhất, cũng là tầng có nhiệt độ thấp nhất.
Trong tầng này, có một quả cầu trong suốt thật lớn, quả cầu này phát ra thất thải quang mang, trong quả cầu, nổi lơ lửng một trăm lẻ tám khối cự thạch hình bồ đoàn, cự thạch được sắp xếp theo một trận đồ đặc thù, ảnh hưởng tương hỗ với nhau.
Phía trên một trăm lẻ tám cự thạch hình cá bồ đoàn này đều nổi lơ lửng một viên tiểu tinh thạch đang phát ra hào quang màu xanh.
- Các ngươi ở nguyên tại đây. Không được chạy loạn. Nếu không chết đừng trách ai?
Nham Dong Ma Đế quay về mọi người quát lạnh một tiếng. Lập tức, Nham Dong, Liễu Nhu, Liệt Thiên ba người tập hợp là vào cùng một chỗ, sau đó lại kết xuất thủ ấn quyết huyền diệu.
- Ông...
Lại một trận chấn động, những tiểu tinh thạch đang phát ra ánh sáng màu xanh vốn đang phiêu phù trên một trăm lẻ tám cái cự thạch bồ đoàn bỗng xuất hiện trước mặt tam đại Ma Đế.
Liệt Thiên Ma Đế xoay người nhìn về phía đám Lý Dương.
- Tinh thạch phát ra quang mang màu xanh này tên là Khống Linh Thạch, cũng là cái quan trọng nhất giúp các ngươi sinh tồn tại đây, mỗi người các ngươi hãy trích huyết nhận chủ Khống Linh Thạch, một khi nhận Khống Linh Thạch, các ngươi liền bất kỳ lúc nào cũng có thể về tới bồ đoàn cự thạch đối ứng.
Liệt Thiên Ma Đế tay vung lên, một trăm lẻ tám khối Khống Linh Thạch phân biệt bay tới trước mỗi người.
- Đầu tiên hãy trích huyết nhận chủ.
Liệt Thiên Ma Đế ra lệnh.
Mọi người đều bắt đầu trích huyết nhận chủ, nhận Khống Linh Thạch. Vừa thu Khống Linh Thạch xong, trong đầu tự động có phương pháp sử dụng, cũng không cần Liệt Thiên Ma Đế phải nói thêm nữa. Trên mặt mọi người đều có vẻ tươi cười.
- Đừng mừng vội, có Khống Linh Thạch, mặc dù các ngươi có thể tùy thời trở lại bồ đoàn cự thạch, Thất Thải Quang Tráo này cũng có thể chống đỡ mọi công kích, nhưng tại sao nhóm người trước có ba người chết?
Liệt Thiên Ma Đế hỏi nghiêm túc.
Một trăm lẻ tám người hơi đổi sắc.
Có Khống Linh Thạch, bọn họ có thể từ bất kỳ nơi nào ở Lôi Viêm Địa Ngục nháy mắt đã đi về bồ đoàn cự thạch. Nếu là như vậy, hẳn là thập phần an toàn chứ.
- Bởi vì… trong Lôi Viêm Địa Ngục này rất nguy hiểm, đến ngay cả chúng ta cũng không biết rõ hết, có đôi khi chưa kịp có phản ứng, nó đã giết chết ngươi rồi, người chết đương nhiên không thể thuấn di trở về.
Thanh âm Liệt Thiên Ma Đế làm cho mọi người run lên.
Khoảnh khắc giết chết người? Thậm chí không kịp có phản ứng.
- Các ngươi phải hết sức cẩn thận, ta nói cho các ngươi biết, càng ra phía ngoài thì cùng lắm nguy hiểm, nhưng ngược lại, càng ra phía ngoài độ thì dày của Lôi Viêm Uân Khí càng lớn, tu luyện cũng càng nhanh. Đi. Chúng ta... đi trước. Các ngươi cũng lo mà bắt đầu hành trình tu luyện của các ngươi đi.
Liệt Thiên Ma Đế nói xong, liền cùng với Nham Dong Ma Đế, Liễu Nhu Ma Đế cười nói rồi thông qua Thất Thải Thông Đạo trong suốt ly khai tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục, trong chốc lát, thông đạo cũng đã biến mất.
- Hô!…Hô!…Hô!…Hô!…
Thân hình một trăm lẻ tám người cơ hồ đồng thời biến mất, rồi lại xuất hiện tại trên cự thạch bồ đoàn trong Thất Thải Quang Tráo (vòng tròn bảy sắc), cự thạch rất lớn, có diện tích khoảng hai ba trượng, tất cả mọi người đều ngồi trên đó. Thất Thải Quang Tráo là do ba vị Đại Tôn bố trí, những hiểm họa trong Lôi Viêm Địa Ngục căn bản không thể xâm nhập.
Do bọn Lý Dương họ do có Khống Linh Thạch, Thất Thải Quang Tráo này không hề cản trở gì đối với bọn họ.
- Đi, chúng ta đi tu luyện!
Nhất thời có người bắt đầu hô lớn, hai ba người đi cùng nhau, hoặc là một người đi một mình, từng người từng người một rời khỏi quả cầu bắt đầu ra ngoài tu luyện, Lôi Viêm Địa Ngục tổng cộng có sáu tầng, bây giờ bọn họ ở tầng thứ nhất, cũng là an toàn nhất. Cũng có nghĩa là Lôi Viêm Uân Khí ít nhất.
Hạng Vũ, Điền Cương, Lý Dương ba người đứng cùng chỗ với nhau.
Hạng Vũ quay đầu lại chỉ vào một khối hỗn độn xa xa, nói :
- Đó là cấm vực, cũng là địa phương nguy hiểm nhất. Một khi tiến vào trong đó, Ma Đế cũng bị miểu sát ngay lập tức. Các ngươi ngàn vạn lần không được tới.
- Mọi thứ đều đen thui, chẳng nhìn thấy gì cả?
Điền Cương nhíu mày nói.
Đich xác, trong cấm vực căn bản không thấy cái gì. Trong Lôi Viêm Địa Ngục cũng có ngọn lửa dung nham phun trào. Một khi tiến vào kia cấm vực sẽ bị thôn phệ ngay. Tuy căn bản không thấy gì, nhưng mọi người đều biết Lôi Viêm Địa Ngục là nơi không thể đi vào. Đi vào chết !
Lý Dương cười nói:
- Mặc kệ có cái gì, chúng ta không đi vào là được. Đi thôi, chúng ta cũng đi tu luyện.
Đột nhiên...
- Chuyện gì thế. Thần thức của ta sao không thể dò xét?
Điền Cương khiếp sợ nói. Lý Dương hơi ngạc nhiên, thần thức hắn vẫn có thể điều tra mà, hắn vừa muốn nói, lại nghe Hạng Vũ nói trước:
- Chuyện bình thường thôi, Lôi Viêm Địa Ngục rất cổ quái. Sư tôn từng nói với ta. Đến cả Ma Đế cũng không cách nào dùng thần thức dò xét Lôi Viêm Địa Ngục! Hơn nữa. Đến Đại Tôn. Cũng nhiều nhất chỉ quan sát được phạm vi ngàn dặm mà thôi, thế đã là mạnh lắm rồi.
Nghe xong lời này. Điền Cương cả kinh.
Đại Tôn thần thức có thể trải ra lục giới, hóa ra cũng có địa phương không thể hoàn toàn bao trùm. Về phần Ma Đế, căn bản không thể sử dụng thần thức trong Lôi Viêm Địa Ngục.
- Cho nên, Lôi Viêm Địa Ngục có vẻ càng thêm kinh khủng. Dù sao không ai có thể phát hiện được nguy hiểm, chỉ có thể tùy vào vận khí. Nếu có vận khí tốt, tìm được nơi có mật độ Lôi Viêm Uân Khí cao thì tốt lắm.
Hạng Vũ cười nói.
- Mật độ lớn? Chẳng lẽ cùng một tầng Lôi Viêm Địa Ngục lại có mật độ Lôi Viêm Uân Khí khác nhau sao?
Điền Cương hỏi.
Hạng Vũ gật đầu :
- Đúng vậy. Càng đi ra ngoài, mật độ Lôi Viêm Uân Khí càng lớn. Đó là xu thế đại khái thôi. Cho dù ở cùng một tầng cũng có một vài nơi đặc thù có mật độ Lôi Viêm Uân Khí rất cao. Chỉ là rất khó tìm kiếm thôi. Tùy vào vận khí từng người. Đi, không lãng phí thời gian nữa. Ta đi tu luyện đây. Các ngươi cũng đi tu luyện đi.
Lý Dương gật đầu :
- Bá Vương ngươi đạt tới Ma Quân cảnh giới. Có thể tiến vào tầng thứ năm. Ta và Điền Cương bất quá là Ma Soái cảnh giới. Tiến vào tầng thứ ba là tốt rồi.
Hạng Vũ nói :
- Đừng lo. Hai người các ngươi, một người ăn Huyết Linh đan, một người ăn Cửu Diệp Linh Chi. Tin rằng rất nhanh sẽ đạt tới Ma Vương cảnh giới. Sau đó có thể đến tầng thứ tư rồi. Tốt lắm, bổn Bá Vương đi trước tu luyện đây.
Nói dứt lời Hạng Vũ liền biến thành một đạo lưu quang, bắn thẳng về hướng tầng ngoài.
Hai người Lý Dương cùng Điền Cương cũng sóng vai bay về phía tầng ngoài, tốc độ Lý Dương và Điền Cương cực nhanh, một người chân đạp Thanh Vân trường kiếm, một người chân đạp kiếm tiên Xích Tiêu, hóa thành lưu quang mà bay. Phi hành một lát, liền thấy được một quang quyển (vòng ánh sáng) thật lớn.
Lúc trước trong trận đấu cạnh tranh hai danh ngạch, trên quảng trường ở Ma Thần cung cũng có hai quang quyển. Loại quang quyển này cũng có cùng một đạo lý. Chỉ có tác dụng giới hạn, căn bản không có tác dụng ngăn cách. Xuyên qua quang quyển, bọn Lý Dương tiến vào một tầng địa ngục mới.
- Bây giờ chúng ta ở tầng thứ hai.
Lý Dương cười nói, lập tức hai người gia tốc phi hành. Sau một lúc lâu sau lại qua một quang quyển thật lớn. Xem như tiến vào tầng thứ ba. Quả nhiên, ở đây nhiệt độ cao hơn. Ngọn lửa mạnh hơn làm cho Lý Dương cùng Điền Cương cảm thấy có chút áp lực.
Tầng thứ ba ! Đó là chỗ tu luyện cho cao thủ cấp bậc Ma Soái.
Thần thức Lý Dương triển khai, thời khắc bao trùm cơ hồ cả tầng thứ ba. Ở nơi này thần thức của hắn căn bản không bị ảnh hưởng gì, dễ dàng bao trùm cả tầng. Lý Dương lúc này cẩn thận phân tích các nơi trong tầng thứ ba, quả nhiên có không ít địa phương đặc thù có mật độ Lôi Viêm Uân Khí rất dày đặc.
Lý Dương nở nụ cười.
Người khác dựa vào vận khí mới tìm được một nơi có mật độ cao hơn bình thường một chút.. Còn mình thì toàn dùng thần thức mà tìm kiếm. Sau đó so sánh, tìm ra một nơi an toàn có mật độ Lôi Viêm Uân Khí cao.
"À. Có một nơi có mật độ Lôi Viêm Uân Khí cao hơn khoảng mười lần so với mức bình thường. Nhưng hơi nguy hiểm. Chung quanh nơi đó có nhiều dung nham lưu động hỗn loạn. Còn một nơi nữa thì mật độ chỉ cao hơn mức bình thường có chín lần, nhưng lại nằm trong một hang động, cực kì an toàn. Thôi, chọn cái này vậy."
Lý Dương so tới so lui, rốt cục quyết định xong.
Nếu những người tu luyện trong Lôi Viêm Địa Ngục biết sự tình này, phỏng chừng buồn bực đến chết. Những người khác phải dựa vào vận khí. Chỉ cần có thể tìm được một nơi cao gấp đôi đã cao hứng gần chết rồi.
Mà Lý Dương thì sao?
Dùng thần thức tìm kiếm toàn bộ, sau đó chọn lựa.
- Sư đệ, theo ta đến đây!
Lý Dương gọi Điền Cương. Lúc này hắn nhắm thẳng về huyệt động kia mà bay đi. Còn Điền Cương đang chuẩn bị ngồi xuống tu luyện bỗng nghe Lý Dương gọi liền lập tức đuổi theo.
Dù sao Lôi Viêm Địa Ngục quá lớn, lớn không thua gì mặt trời. Hơn nữa không thể sử dụng thần thức. Cho dù Ma giới cao thủ cũng là chỉ có thể dựa vào vận khí.
Hô!
Phi hành trong dung nham đang chảy cuồn cuộn, xuyên qua ngọn lửa hung hãn, hồi lâu sau, Lý Dương và Điền Cương gặp một khối dung nham thật lớn. Bay vào trong mấy trăm trượng, cuối cùng phát hiện một quả núi đã nhỏ. Núi đá cao khoảng chừng trăm trượng. Mật độ Lôi Viêm Uân Khí cao gấp khoảng chín lần so với những nơi khác ở tầng ba.
Lý Dương như đã thuộc đường, mang theo Điền Cương tiến vào trong huyệt động.
- Oa, có địa phương tốt như vậy sao? Sư huynh. Làm sao ngươi biết được ? Tựa hồ ngươi sớm đã biết nơi này rồi.
Điền Cương tò mò hỏi.
Lý Dương cười, hồi lâu mới nói:
- Đây là bí mật. Sự tình này ngàn vạn lần không được nói cho người khác.
Điền Cương đột nhiên cười nói:
- Ta biết rồi ! Chắc chắn là Xi Vưu Đại Tôn nói cho ngươi.
Trong ý nghĩ của Điền Cương, cũng chỉ có như vậy mới giải thích được. Dù sao chỉ Đại Tôn mới có thể dò xét ngàn dặm trong Lôi Viêm Địa Ngục mà thôi.
- Nhớ kỹ ! Giữ bí mật!
Lý Dương cũng không nói Điền Cương đoán đúng hay sai.
Điền Cương liên tục gật đầu, cười nói:
- Đương nhiên ! Ta biết Đại Tôn cũng không muốn cho người khác biết sự tình này. Ách …
Đột nhiên Điền Cương đã thấy Lý Dương đã bắt đầu ngồi xếp bằng tu luyện rồi, hắn cũng không nói nữa, liền ngồi xuống.
Tập 9 - Lôi viêm địa ngục


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui