Thốn Mang

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Như thiểm điện, như lưu quang.
Chân đạp Mây, Xuyên Vân Toạ Vụ đã hoàn toàn đạt đến cực điểm. Lý Dương xuyên thẳng lên trên chín tầng trời, chỉ chốc lát đã nhìn thấy phần ngoài của Tống Đế Thành.
Lao mình xuống một cái.
Giống như lưu quang bắn vào trong Tống Đế Thành, dưới sự tìm kiếm của thần thức, Lý Dương rất dễ dàng phát hiện vương cung của Tống Đế Vương, Thập Điện Diêm Vương có một bộ phận nhỏ là Quỷ Đế hậu kỳ, đại bộ phận vẫn là Quỷ Đế trung kỳ. Tống Đế Vương này chính là Quỷ Đế trung kỳ.
Đến bên ngoài vương cung Tống Đế Vương.
- Thông truyền một chút, nói là Quỷ Đế Lý Dịch yêu cầu được gặp Tống Đế Vương.
Lý Dương đứng ở ngoài cửa cung nói với thủ vệ.
- Quỷ Đế!
Thủ vệ đó vừa nghe đến từ này, nhất thời trong lòng nhảy lên, không nói hai lời trực tiếp lao vào cung bẩm báo.
Lý Dương đứng ở ngoài cửa cung, bình phục lại tâm tình của mình.
Lý Dương hiểu rõ.
Bản thân mặc dù nóng lòng tra cứu tin tức của Tuyết, hơn nữa đựa vào thực lực bản thân, thì có thể trực tiếp lao vào trong vương cung, nhưng mà… bản thân cần Tống Đế Vương này, nếu như Tống Đế Vương không nguyện ý khai mở Luân Hồi Kính, hắn cho dù có nhiều Luân Hồi Châu hơn cũng vô dụng.
Về thái độ trước hết cần tôn trọng Tống Đế Vương, bằng không chọc giận Tống Đế Vương, vậy thì có thể nguy.
Lý Dương liền cứ đứng như vậy, lẳng lặng chờ.
Qua một lát, Tống Đế Vương liền xuất hiện bên ngoài vương cung.
Tống Đế Vương, ngoại hình có bộ dạng 40 tuổi, bộ râu dài lộ vẻ có chút vóc dáng văn nhân.
Tống Đế Vương vừa nhìn thấy Lý Dương. Nhất thời ánh mắt sáng lên, thần thức hắn nhìn không thấu Lý Dương, tự nhiên hiểu rõ người ở trước mắt công lực còn cao hơn hắn.
- Ha ha, Lý Dịch đạo hữu, kể từ khư luyện khí đại tái kết thúc, ta đã nghe nói đến đại danh của đạo hữu, ta vẫn hối hận là đã không đi xem thi đấu, bỏ qua cơ hội được quen biết với đạo hữu, không tưởng được à, đạo hữu không ngờ lại đến chỗ ta. Đạo hữu, đến đây, xin mời vào!
Tống Đế Vương có vẻ vô cùng nhiệt tình.
Tống Đế Vương nhiệt tình như vậy. Một là Tống Đế Vương biết Lý Dương là cao thủ Quỷ Đế hậu kỳ, hai là Lý Dương thân là đại sư có thể luyện chế thần khí, địa vị cũng khác hẳn.
- Sớm đã nghe nói đến đại danh của Tống Đế đạo hữu, hôm nay mới được gặp mặp.
Lý Dương giờ phút này tuyệt không đề cập đến chuyện Luân Hồi Kính, cùng Tống Đế Vương cùng nhau đàm tiếu đi vào trong cung điện.
Bất kể thế nào. Đầu tiên phải cùng Tống Đế Vương tạo quan hệ tốt một chút, rồi hãy bàn đến chuyện Luân Hồi Kính. Dù sao mới đến chưa nói câu nào đã liền nhờ người ta giúp đỡ. Cho dù Tống Đế Vương tính tình tốt, có lẽ trong lòng cũng sẽ rất là mất hứng.
Một khi làm dở, Lý Dương có hối hận cũng không kịp, hắn thu lại không được, Thập Điện Diêm Vương cũng không đắc tội được, tối thiểu là hiện tại không đắc tội được. Mội khi đắc tội một người nào đó, vừa khéo Luân Hồi Kính trong thành trì của người đó lại có tin tức của Tuyết, khi đó Lý Dương khóc cũng vô dụng.

Tống Đế Vương chiêu đãi Lý Dương thực là tuyệt đối tốt, nhiệt tình vô cùng.
Sau khi bày yến tiệc liền cùng Lý Dương uống rượu đàm tiếu, hai người cũng không biết là đã uống bao nhiều, khoảng cách giữa hai người cũng trở nên thân cận hơn nhiều.
Tống Đế Vương bỏ ly rượu xuống, ánh mắt có chút tiếu ý nhìn Lý Dương chằm chằm nói:
- Lý Dịch đạo hữu, lần này người đến chỗ ta. Có phải là vì chuyện Luân Hồi Kính không?
Tống Đế Vương nhìn thấy thần sắc Lý Dương liền ha ha cười lớn lên:
- Ha ha, Tống Đệ ta thực có nghe qua chuyện của đạo hữu, vì người luyện chế thần khí không cầu gì khác, chỉ vì Luân Hồi Châu, với tu vi hiện tại của đạo hữu không kém hơn Phong Đô Đại Đế, còn có yêu cầu gì nữa?
Khi mà Tống Đế Vương đã mở lời, Lý Dương liền thuận theo đem yêu cầu của mình nói ra.
- Tống Đế đạo hữu, ta nhận sự uỷ thác của Lý Dương tiểu hữu, muốn vì hắn tìm kiếm tin tức người yêu tại Quỷ giới, nhưng ai nghĩ được tra tìm Tần Nghiễm Thành và Sở Giang Thành, không ngờ cũng không tra ra được, do vậy mới đến chỗ Tống Đế đạo hữu. Nếu như đạo hữu thấy khó…
Hai người nói chuyện lâu như vậy, Lý Dương đã hoàn toàn biết được tính khí của Tống Đế Vương này, quả nhiên Lý Dương vừa nói vậy, Tống Đế Vương lập tức nói:
- Lý Dịch đạo hữu, nói vậy là sao, khó khăn gì chứ? Không phải chỉ là khai mở Luân Hồi Kính một chút, chuyện nhỏ, chúng ta uống rượu, hôm nay nghỉ lại ở chỗ ta, ngay mai, ta đưa người đi tìm kiếm một phen, đạo hữu người có Luân Hồi Châu chưa, nếu như không có, chỗ ta vẫn còn một viên Luân Hồi Châu chưa sử dụng.
Tống Đế Vương nhiệt tình vô cùng.
Lý Dương vội vàng nói:
- Không, ta đã chuẩn bị Luân Hồi Châu rồi, đã để đạo hữu giúp đỡ, làm sao còn dám xấu hổ để đạo hữu dùng đến Luân Hồi Châu.
Tống Đế Vương vừa rồi bất quá nhiệt tình một chút mà thôi, nếu như Lý Dương thực sự mặt dày tiếp nhận, Tống Đế Vương có lẽ ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng sẽ không cao hứng.
Sau đó, hai người liền đàm tiếu vui vẻ, cùng ngày Lý Dương ở lại trong vương cung của Tống Đế Vương…
- Lý Dịch đạo hữu, đi cùng ta!
Tống Đế Vương đạp mây mà bay, phá không mà đi, Lý Dương cũng chân đạp Mây, đi theo.
Chốc lát, hai người đã đến bên ngoài thông đạo cực lớn, từ trong thông đạo tiến vào, hai người Lý Dương đã tiến vào không gian cửa vào Tống Đế Thành, giống hệt như không gian lối vào hai thành kia, vẫn là vô số người của Quỷ giới mới sinh.
Quen thuộc dễ dàng.
Lý Dương liền cùng Tống Đế Vương đi đến phía trên Luân Hồi Kính, xung quang đó lởn vởn mây mù màu đỏ như máu, Lý Dương thậm chí nhìn thấy phàm nhân sau khi chết đến Quỷ giới đang ngẩng đầu nhìn Lý Dương và Tống Đế Vương, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
Tống Đế Vương lấy ra Luân Hồi Huyết Tinh, sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn lên, dần dần, Luân Hồi Huyết Tinh phát ra thứ huyết hồng sắc quang mang chói mắt, cùng với một tiếng xướng lớn.
- Mở!
Lý Dương liền nhìn thấy bề mặt đen như kim loại ở mặt kia Luân Hồi Huyết Tinh lại xuất hiện mặt kính rõ ràng.
- Tống Đế đạo hửu, đây là Luân Hồi Châu.

Lý Dương vội vàng lấy Luân Hồi Châu đưa cho Tống Đế Vương.
Tống Đế Vương tiếp lấy Luân Hồi Châu, thi triển bí pháp, liền đó hét lớn một tiếng:
- Mở!
Sau đó liền đem Luân Hồi Châu ném xuống mặt kính, mặt kính liền như mặt nước, trực tiếp thu nạp Luân Hồi Châu, bắt đầu phát ra quang mang màu trắng.
Lý Dương trực tiếp hạ xuống trên mặt kính, chân đạp mắt kính.
Quang mang màu trắng bao lấy Lý Dương.
Xung quanh một vùng quang mang màu trắng, không nhìn thấy thứ gì, có lẽ ngoài trừ màu trắng trước mắt Lý Dương, chỉ có mặt kính dưới chân là có thể nhìn thấy.
Một loại năng lượng tựa như ý thức tiến vào trong đầu Lý Dương, Lý Dương liền nhớ lại những tín tức về Tuyết.
"Khương Tuyết, nữ, 1100 năm trước đến Quỷ giới, Phàm Nhân giới người địa cầu". Trong đầu Lý Dương không tự kìm hãm được xuất hiện lên hình dáng của Tuyết, cỗ năng lượng thần thức đó rời khỏi đầu Lý Dương, Luân Hồi Kính bắt đầu rung động hẳn lên, Lý Dương biết rõ, Luân Hồi Kính bắt đầu tìm kiếm.
"Tuyết, ta thực sự là rất muốn, rất muốn biết nàng ở đâu…" Lý Dương nhắm mắt lại, nước mắt lấp loáng trên mý mắt Lý Dương…
Thời gian rất là chậm rãi, một giây, hai giây…
Lý Dương không cần mở mắt ra, nếu như thực sự tìm được tin tức của Tuyết, tin tức đó sẽ trực tiếp tiến vào trong thần thức của Lý Dương, Lý Dương liền cứ nhắm mắt như vậy chờ đợi, lúc này tâm cảnh so với lần trước bình tĩnh hơn hẳn.
Bởi vì Lý Dương đã chuẩn bị tốt cho việc thất bại.
Rung động ngừng lại.
Quang mang màu trắng tan biến, mặt kính lại biến thành thứ kim loại màu đen băng lạnh.
Trên mặt Lý Dương không ngờ có một nụ cười quái dị.
"Thất bại rồi sao? Mười khối Luân Hồi Kính, còn có bảy khối chưa tìm kiếm". Lý Dương mở to mắt, tựa hồ không có chút khó tiếp thụ, cứ cười nhạt như vậy phi thân đến bên cạnh Tống Đế Vương.
Tống Đế Vương cũng biết Lý Dương thất bại rồi.
Nếu như thành công, khi quang mang màu trắng tiêu tán, hắn có thể nhìn thấy trên mặt kính xuất hiện hình người.
- Luân Hồi Kính có mười cái. Lý Dịch đạo hữu, ngài đừng nóng lòng.
Tống Đế Vương khuyên nhủ.
Lý Dương khoé miệng có một nụ cười nhạt:
- Mười đại thành trì, Tần Nghiễm Thành, Sở Giang Thành, Tống Đế Thành ta đã tìm qua rồi, Ngỗ Quan Thành, Diêm La Thành, Bình Đẳng Thành, Thái Sơn Thành, Đô Thị Thành, Biện Thành, Chuyển Luân Thành bảy đại thành trì còn chưa tìm qua.

Lần thứ nhất tìm kiếm, Lý Dương kỳ vọng lớn nhất, nhưng mà cũng đồng thời thất vọng.
Lần thứ hai tìm kiếm, Lý Dương đồng dạng kỳ vọng rất lớn, nhưng mà vẫn thất bại. Trải qua hai lần thất bại, Lý Dương biết kỳ vọng càng nhiều, một khi thất bại, thì thất vọng cũng càng lớn. Hắn đã chuẩn bị tốt rồi, cho dù liên tục thất bại chín lần, vậy lần thứ 10 nhất định sẽ thành công.
Ngàn năm cũng đã qua rồi, còn quan tâm gì một năm nữa.
Trong một năm có được mười viên Luân Hồi Châu, Lý Dương hết sức có lòng tin, không có biện pháp nào khác, thì đến cuối cùng bán đấu giá 1 - 2 món thần khí là có thể có đủ Luân Hồi Châu rồi. Chỉ 1 - 2 món thần khí mà thôi, đối với thế lực các giới căn bản không có ảnh hưởng.
Tống Đế Vương vỗ vai Lý Dương nói:
- Lý Dịch huynh đệ, ngươi mới tìm kiếm ba lần, đừng nóng vội, ta biết một tiên nhân, hắn ở tại Quỷ giới cũng hơn 1000 năm rồi, tìm qua sáu lần, mà vẫn chưa tìm thấy. Hiện tại còn đang sưu tập tiếp một viên Luân Hồi Châu.
- Sáu lần?
Lý Dương cả kinh, xem ra cũng có người đồng bệnh tương liên với mình.
- Phải, là sáu lần, tiên nhân đó công lực cũng coi là không tệ, bản thân mặc dù chỉ là Tiên Quân hậu kỳ, nhưng mà thực tế lực công kích sánh với cao thủ đẳng cấp Tiên Đế, đáng tiếc, hắn không như đạo hữu có được bí pháp luyện chế thần khí như vậy, sưu tập Luân Hồi Châu khó khăn hơn nhiều. Ngàn năm nay, hắn hao phí rất nhiều tinh lực mới thu thập được sáu viên Luân Hồi Châu, đây còn là vì có một số Diêm Vương thương hắn si tình, đồng tình với hắn, mới cho hắn.
Tống Đế Vương cười nói.
Tiên nhân kia công lực chỉ là Tiên Quân hậu kỳ, mặc dù thực tế lực công kích mạnh một chút, nhưng mà theo Thập Điện Diêm Vương thấy, chỉ là hậu bối mà thôi, tối đa là bời vì cảm động trước sự si tình mà giúp đỡ một chút, còn Lý Dương thì không giống vậy.
Lý Dương hiện tại thân phận là một cao thủ Quỷ Đế hậu kỳ, hơn nữa tâm thần tu vi không kém hơn Phong Đô Đại Đế.
Quan trọng nhất chính là, Lý Dương còn là cao thủ có thể luyện chế thần khí, nhân vật như vậy, muốn có được Luân Hồi Châu, so với tiên nhân kia chính là giản đơn hơn nhiều.
- Tiên nhân? Si tình? Lẽ nào hắn cũng là vì người yêu của hắn tại Phàm Nhân giới?
Lý Dương nghi hoặc hỏi.
Tống Đế Vương gật đầu nói:
- Phải, bất quá tiên nhân này ở tại Tiên giới danh tiếng cũng là rất lớn, hắn chính là người sáng tạo ra phi đao nhập đạo loại phương pháp tu luyện kiểu mới này, đặc biệt là phi đao công kích ở tại Tiên giới cũng rất là hiếm thấy.
Vẻ mặt Lý Dương nhất thời đọng lại.
- Phi đao nhập đạo? Ngài nói phi đao nhập đạo?
Ánh mắt Lý Dương phát ra quang mang cháy bỏng, nhìn Tống Đế Vương hỏi.
Tống Đế Vương thấy Lý Dương kích động như vậy liền có chút nghi hoặc:
- Phải, là phi đao nhập đạo, Lý Dịch đạo hữu, làm sao vậy, người sao lại kích động như vậy!
Lý Dương cũng phát hiện bản thân kích động quá mức, lập tức giải thích:
- Chỉ là nghe đến phi đao nhập đạo thì có chút kích động mà thôi, ta tu luyện chỉ là công pháp phổ thông, nhưng mà vũ khí công kích lại là phi đao, do vậy đối với phi đao nhập đạo có chút kinh ngạc.
- Nguyên lai vũ khí của đạo hữu là phi đao, khó trách đối với phi đao nhập đạo lại quan tâm như vậy.
Tống Đế Vương trong lòng hiểu ra.
Lý Dương trong lòng thì lại trào dâng sự kích động.
Ngàn năm trước đã tiến vào Quỷ giới, hơn nữa là cao thủ Tiên Quân hậu kỳ, còn là phi đao nhập đạo, Lý Dương không kìm được nghĩ đến khai tông tổ sư của Tinh Cực Tông, trưởng bối của Lý gia, ông cố của hắn là Lý Tầm Hoan.

- Tống Đế đạo hữu, ngài có biết người đó là ai không?
Lý Dương che dấu sư kích động, mỉm cười hỏi:
- Đối với nhân vật thiên tài sáng tạo ra công pháp phi đao nhập đạo, ta vẫn là muốn gặp mặt một lần.
Tống Đế Vương gật đầu nói:
- Hắn gọi là Lý Tầm Hoan, người bình thường gọi hắn là Tầm Hoan chân nhân.
Lý Dương tim run lên.
Quả nhiên, quả nhiên là ông cố của mình, người khai sáng Tinh Cực Tông, tổ sư Lý Tầm Hoan.
Đối với Lý Tầm Hoan, Lý Dương hết sức là bội phục, không chỉ bởi vì Lý Tầm Hoan là ông cố của mình, còn bởi vì sự si tình của Lý Tầm Hoan, Lý Dương đối với loại người ba lòng hai ý rất không ưa.
- Hắn còn ở Quỷ giới chứ?
Lý Dương truy hỏi.
Tống Đế Vương gật đầu nói:
- Phải, còn ở tại Quỷ giới, Lý Dịch đạo hữu, Lý Tầm Hoan này mặc dù chỉ là tu vi Tiên Quân hậu kỳ, nhưng mà hắn có một món thần khí, tựa hồ món thần khí này còn dẫn diễn ra đến một trường tranh đấu tại Tiên giới, thấn khí đó lực công kích cực mạnh, thêm vào đó Lý Tầm Hoan này còn sở trường về phi đao công kích, nói không sợ mất mặt chứ ngay cả tôi, cũng không muốn làm kẻ địch của Lý Tầm Hoan.
- Thần khí?
Lý Dương trong long lướt qua một ý nghĩ, liền không nghĩ thêm nữa, khi mà đã ở tại Quỷ giới, Lý Dương liền trực tiếp dùng thần thức bao trùm lấy cả Quỷ giới, bắt đầu cẩn thận tìm kiến, tâm thần tu vi của Lý Dương đã đạt đến Ma đế hậu kỳ, tự nhiên là dễ dàng bao trùm lấy cả Quỷ giới.
Đao phách!
Lý Dương tìm kiếm chính là trong cơ thể có đao phách, có đao phách mới là tiêu chí của tu luyện phi đao nhập đạo.
Một thân trường sam màu trắng, tóc trắng xoả vai, khoé mắt có một ít nếp nhăn đuôi cá, cả người như có một cảm giác thương tang, duy chỉ có ánh mắt, tựa hồ như xuyên thấu hết thảy thế gian, trong cơ thể đang có một nhũ bạch sắc phi đao. Một thần khí phi đao toả ánh sáng năm màu đang xoay quanh trong đan điền.
Lý Tầm Hoan.
Hơn nữa ở ngay Tống Đế Thành.
Lý Dương con mắt nhất thời sang lên, hắn có một cơn xúc động, cơn xúc động muốn lập tức gặp Lý Tầm Hoan.
- Tống Đế đạo hữu, ta phát hiện Lý Tầm Hoan kia đang ở tại Tống Đái Thành, ta đi trước gặp hắn một cái, sau đó ghé vương cung thăm đạo hữu, thế nào?
Lý Dương kìm nén xúc động, nói với Tống Đế Vương.
- Ồ? Xem ra đạo hữu và Lý Tầm Hoan kia cũng có duyên, ta tại đây chúc mừng đạo hữu, đạo hữu đi nha.
Tống Đế Vương cười nói.
Lý Dương thoáng cười, liền đó trực tiếp bay mà đi.
Tại Hà Thành tổ chức off TTV ở Quán Mộc tầng 2 - Cổng sau Bách Khoa - Trần Đại Nghĩa vào lúc 10h30 sáng Thứ bảy ngày 8-11-2008 - Thân mời toàn thể anh em TTV tham gia
Tập 11: Ngũ Đức Chi Thân


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận