Thốn Mang

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Đại trưởng lão trên mặt giống như có một tầng sương lạnh, mặt không chút biểu tình. Còn Nhị trưởng lão sắc mặt đỏ bừng, trong mắt sát khí lóe lên, xung quanh thân thể cũng phát ra một trận sóng nhiệt. Công lực yếu nhất trong ba người là Giang Thiên Lan là không trụ khí được nhất.
- Lý Tầm Hoan, nguyên lai là ngươi…
Giang Thiên Lan nghiến răng nói, trong mắt lóe lên tơ tơ hồng quang, sát khí giống như gió đột nhiên bạo phát ra.
Đại trưởng lão Nhị trưởng lão cả ngàn năm nay đều không rời khỏi Cửu Trọng Sơn Mạch, đối với chuyện của thế giới bên ngoài đều rất mù mờ. Nhưng mà Giang Thiên Lan lại là một mực ở đại thành thị, đối với Lý Tầm Hoan danh khí rất lớn gần ngàn năm nay tự nhiên là biết.
- Là ta.
Lý Tầm Hoan lạnh lùng nói, nhưng mà trên mặt hắn biểu tình lại trở nên cẩn thận hơn nhiều. Hiển nhiên ba người trước mắt, Lý Tầm Hoan hắn một người cũng không nắm chắc, có lẽ dùng hết toàn lực mới có thể so sánh với người trung niên trước mắt.
- Hai vị trưởng lão, chậm rãi đợi ta bắt tên Lý Tầm Hoan này.
Giang Thiên Lan cố nén trụ sát khí ở trong lòng, cúi đầu về phía hai vị trưởng lão xin phép. Đại trưởng lão gật gật đầu, trong mắt Nhị trưởng lão hồng quang bạo thiểm, lạnh giọng nói:
- Thiên Lan, vì Ngọc nhi báo thù...
Thấy Nhị trưởng lão mười phần hỏa khí, cho dù Giang Thiên Lan không ra tay, hắn cũng sẽ ra tay.
- Vâng.
Giang Thiên Lan lúc này cung kính nói, sau đó liền cười lạnh nhìn Lý Tầm Hoan. Lý Tầm Hoan vung tay một cái, phi đao thần khí liền xuất hiện ở trên tay hắn. Lý Tầm Hoan nhìn thoáng quá Giang Thiên Lan, sau đó liền chuyên chú nhìn phi đao trên tay.
Giang Thiên Lan mắt đột nhiên mở ra, quỷ minh lực mênh mông trong cơ thể ngập tràn trong thần khí phi kiếm, khiến cho phi kiếm thần khí phát huy ra công kích cường đại nhất.
- Ha.

Theo một tiếng hét lớn, một đạo lam quang từ trong thân thể Giang Thiên Lan xuất ra, liền hoa phá không gian, hướng Lý Tầm Hoan đâm tới.
Lý Tầm Hoan cổ tay vừa động, quang mang năm màu phát ra, đao mang màu nhũ bạch hoàn toàn sung mãn trong phi đao thần khí. Một kích này của Lý Tầm Hoan cũng là bộc phát ra công kích mạnh nhất.
- Bồng.
Hai đạo quang mang đột nhiên chạm vào nhau, năng lượng không gian chấn động một trận. Giang Thiên Lan sắc mặt cũng trong nháy mắt trở nên trắng bệch, Lý Tầm Hoan sắc mặt vốn đã tái càng thêm tái nhợt.
Bình thủ...
- Hừ, cũng quả nhiên không hổ là cao thủ đã sáng lập ra phi đao nhập đạo, chỉ mới Tiên Quân hậu kỳ, bằng vào Nguyên Linh Tinh thần khí này cũng có thể bình thủ với ta dùng thần khí này.
Bên cạnh Giang Thiên Lan cũng lơ lửng một phi kiếm màu lam.
Lý Tầm Hoan sắc mặt vẫn lạnh lùng như trước.
Nhưng mà hắn tự trong lòng hiểu rõ rằng, lần này xem ra là nguy hiểm. Phi đao thần khí của hắn nguyên vốn lợi hại hơn thần khí đao kiếm kia của Giang Thiên Lan, hơn nữa bởi vì chính mình là ngũ đức chi thân, năng lượng ngũ hành dung nhập vào trong phi đao thần khí, khiến cho phi đao thần khí lại tăng thêm một bậc, quan trọng nhất là Lý Tầm Hoan hắn đối với phi đao nhập đạo là am hiểu nhất. Phi đao nhập đạo, thần khí của bản thân, ngũ đức chi thân hình thành năng lượng ngũ hành, ba nguyên nhân này khiến cho Lý Tầm Hoan có thể ngang tay với Quỷ Đế trung kỳ Giang Thiên Lan.
- Thiên Lan, một tiểu tử Quỷ Quân hậu kỳ, còn không mau mau chấm dứt đi.
Nhị trưởng lão chứng kiến một màn này, hiển nhiên rất là bất mãn, lạnh giọng nói.
- Vâng.
Giang Thiên Lan chỉ có thể tuân theo. Hắn đường đường là một cao thủ Quỷ Đế trung kỳ, đối với một nhân vật Tiên Quân hậy kỳ, theo đạo lý là có thể dễ dàng giải quyết. nhưng mà Giang Thiên Lan đã nghe qua đại danh của Lý Tầm Hoan, biết rằng lực công kích của Lý Tầm Hoan cực cao. Nhưng mà hai vị trưởng lão ở đằng sau nhìn, hắn chỉ có thể tuân theo.
- Lý Tầm Hoan, chịu chết đi.
Quỷ minh lực mênh mông trên người Giang Thiên Lan bắt đầu chấn động, hai tay thi triển xuất ra đạo đạo ấn quyết, phi kiếm màu lam cũng lơ lửng ở trên đầu hắn. Giờ phút này giang thiên Lan thần sắc nghiêm túc, hiển nhiên là hắn muốn xuất tuyệt chiêu.

Lý Tầm hoan cảm thấy một trận không ổn.
- Anh Anh, đai ca lập tức dùng tụ lý càn khôn thuật thu ngươi vào.
Lý Tầm Hoan nhắc nhở nói.
Anh Anh cắn môi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lý Tầm Hoan sắc mặt nghiên túc. Giờ phút này Lý Tầm Hoan giống như gặp đại địch, tập trung toàn bộ sắc chú ý, mắt không rời khỏi Giang Thiên Lan. Anh Anh trông thấy biểu tình trên mặt Tầm Hoan đại ca của nàng liền hiểu rõ, Giang Thiên Lan trước mắt hiển nhiên là một cường địch.
Hơn nữa xem tình thế, hai lão già kia hắn là còn lợi hại hơn. Anh Anh có một loại dự cảm - Tầm Hoan đại ca lần này rất nguy hiểm.
Anh Anh trong mắt hiện lên một tia kiên quyết, buông tay Lý Tầm Hoan ra, tiến lên một bước nói:
- Dừng tay.
Giang Thiên Lan hơi ngớ ra một chút, hai trưởng lão phía sau hắn cũng nhìn về tiểu cô nương Quỷ Vương này.
- Anh Anh.
Lý Tầm hoan không biết Anh Anh muốn làm gì, nhưng mà trước mắt rất gấp gáp, loại chém giết ở tầng thứ này, tiểu nhân vật như Anh Anh làm sao có thể nhúng tay vào.
Anh Anh căn bản không để ý đến Lý Tầm Hoan, mà là gắt gao nhìn chắm chằm ba người trước mắt.
- Các người có phải là vì báo thù cho cai tên Nhị công tử của Cửu Trọng Lâu kia không?
Anh Anh trên mặt thập phần khẳng định.
- Cái Nhị công tử gì đó là muốn ở trên đường cướp đoạt ta. Tầm Hoan đại ca của ta bị bắt buộc không còn cách nào mới phải ra tay. Chuyện này bắt đầu là ở ta, đại ca cũng là vì ta. Tất cả đều là ta. Bởi vì ta, tên Nhị công tử kia mới chết, các ngươi muốn báo thù thì giết ta là được rồi, ta chỉ xin các ngươi buông tha cho Tầm Hoan đại ca của ta.

Anh Anh đứng ở trước mặt Lý Tầm Hoan, ngẩng đầu nhìn ba Quỷ Đế.
Một tiểu nhân vật cấp bậc Quỷ Vương, cứ như vậy nhìn ba người Quỷ Đế đứng ở trên đỉnh của Quỷ giới, trong đó còn có hai đại trưởng lão của đệ nhị thế lực của Quỷ giới Cửu Trọng Lâu. Chính là siêu cấp cao thủ mà Phong Đô Đại Đế phải toàn lực mới ứng phó được.
Anh Anh đối mặt với cao thủ như vậy, lại không có chút sợ hãi nào.
Đối với Anh Anh mà nói, Tầm Hoan đại ca sớm đã vượt qua cả tính mạng của nàng.
Chết còn không sợ, nàng còn sợ Quỷ Đế sao? Nhìn ba Quỷ Đế kia, Anh Anh đứng càng thêm thẳng.
Đại trưởng lão đột nhiên nhướng mày, thản nhiên nói:
- Thiên Lan, không cần lãng phí thời gian, giải quyết tiểu cô nương này đi, mang nàng bồi táng theo Ngọc nhi, sao đó giết Lý Tầm Hoan kia sau.
Đại trưởng lão thanh âm bình thản không chút rung động quanh quẩn trong thiên địa.
Giang Thiên Lan trong miệng rít lên, tiếng huýt gió vang lên tận trời. quỷ minh lực mênh mông theo thủ ấn hình thành đạo đạo phi kiếm cỡ nhỏ, rồi sau đó dung nhập vào thần khí phi kiếm màu lam.
- Thủy hỏa huyền minh – Vạn kiếm phá.
Giang Thiên Lan hét lớn một tiếng, phi kiếm màu lam nhất thời phóng lên cao, lập tức vô số đạo phi kiếm cỡ nhỏ, phô thiên cái địa từ bốn phương tám hướng bắn về phía Lý Tầm Hoan và Anh Anh. Phi kiếm màu lam cũng là một trong vô số phi kiếm.
Lý Tầm Hoan tay áo vung lên trực tiếp thu Anh Anh vào.
- Tầm Hoan đại ca.
Anh Anh bị thu vào không gian tụ lý càn khôn, nước mắt liền chảy ra. Nàng hiểu rằng đối mặt với ba siêu cấp cao thủ, Tầm Hoan đại ca của mình lần này rất nguy hiểm, tất cả đều vì chính nàng. Anh Anh nghĩ đến đó, càng thêm áy náy, chỉ có thể trong lòng lẳng lặng cầu khẩn.
Lý Tầm Hoan đứng trên đỉnh núi vô danh.
Nhìn các phi kiếm cỡ nhỏ bốn phương tám hướng, mỉm cười, đột nhiên, trên người Lý Tầm Hoan xuất hiện năm loại năng lượng, phân biệt là kim mộc thủy hỏa thổ năm loại đặc tính, năm loại quang mang các màu bắt đầu xoay tròn. Ngũ hành âm dương, lực phòng ngự tăng mạnh thêm vài lần.
- Bồng...Bồng...Bồng...Bồng...Bồng...

Một trận tiếng oanh tạc vang lên, từng cái phi kiếm cỡ nhỏ vỡ vụn ra. ở vòng bảo hộ bởi ngũ hành năng lượng bên ngoài người Lý Tầm Hoan hoàn toàn tiêu tán. Nhưng mà năng lương tiêu tán đột nhiên lại tụ tập, dung hợp làm một với phi kiếm màu lam.
- Phá!
Giang Thiên Lan quát lên một tiếng. Phi kiếm màu lam quang mang đại trướng.
Lý Tầm Hoan thân pháp rất nhanh, nhưng có thể nhanh hơn so với phi kiếm được sao.
Tiểu lý phi đao, đao vô hư phát.
Lý Tầm Hoan trong lòng vĩnh viến đối với phi đao của mình tràn ngập tin tưởng, ngũ sắc thải quang trong tay vờn quanh phi đao lại xuất ra. Giờ phút này ngũ sắc thải quang không ngừng xoat chuyển, thậm chí thiên địa năng lượng cũng tụ tập về phía phi đao.
Phi đao nhất thời bừng lên quang mang.
Tựa hồ như trong thiên địa chỉ có một thanh phi đao đó. Lý Tầm Hoan nhắm mắt lại. hắn tin tưởng phi đao của chính mình.
- Bồng.
Phi đao và phi kiếm màu lam lại va vào nhau, lần va chạm này càng thêm mãnh liệt, năng lượng nhất thời rung động. Trong một sát na rung động đó, phi đao thần khí đột nhiên vỡ ra, không, chính xác phải nói là biến thành chất lỏng, chất lỏng giống như nước.
Thần khí của Lý Tầm Hoan là – Nguyên Linh Tinh. Đặc tính của Nguyên Linh Tinh là thiên biến vạn hóa, không gì không thể biến thành, Nguyên Linh Tinh có thể biến thành bất cứ dạng nào, kể cả chất lỏng.
Phi kiếm màu lam đã bị chấn động, năng lượng tán loạn, tự nhiên lực công kích giảm xuống hơn phân nửa.
Nhưng mà Nguyên Linh Tinh thành dạng chất lỏng, đột nhiên lại tụ tập lại, lại hình thành hình dáng phi đao. Ngũ sắc thải quang lại tiếp tục hấp thu năng lượng trong thiên địa, phi đao thần khí lại tái tạo lại.
Hôm nay biên đến đây thôi, đi ngủ đây... bb
Tập 11: Ngũ Đức Chi Thân


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận