Thốn Mang

"Sư điệt, ta nói cho con, thần bí nhân này khi mà đã có thể giết được Carter, hơn nữa linh thức của ta cũng không phát hiện được hắn ta, nói lên công lực của hắn vượt qua ta, hắn thậm chí có khả năng là bát cấp cao thủ, một cao thủ như vậy ý nghĩa rất lớn ! Sư điệt, khi ở cùng cao thủ như vậy, thái độ cần tốt một chút ! Nói không chừng lúc nào đó, hắn đối với con sẽ có sự giúp đỡ rất lớn". Vương Thông dặn dò, trong lòng ông, ông đã coi Lý Dương như người của mình.
Lý Dương lập tức nói :"Sư bá đừng lo lắng, thần bí nhân này đối với con vô cùng tốt, thậm chí còn truyền cho con một số bí pháp tu luyện, con muốn giới thiệu với người, nhưng bởi vì hắn ta cô ngạo, không thích tiếp xúc với người khác, con cũng không có cách nào".
Ở đầu kia điện thoại Vương Thông nghe vậy, nhất thời thầm gật đầu, siêu cấp cao thủ cỡ đó cô ngạo là bình thường, dù gì cũng là một bát cấp cao thủ, phóng mắt khắp thiên hạ không có mấy ai là đối thủ (chỉ ở phàm nhân giới thôi còn Côn Lôn thì đừng hòng), nếu như vậy mà không cô ngạo mới là chuyện lạ.
"Tốt rồi, giúp ta hỏi thăm hắn ta một tiếng, ta gác điện thoại trước đây !"
"Con sẽ đem lời hỏi thăm của sư bá chuyển đến hắn ta ! Vậy nha, sư bá, bye bye !" Lý Dương mỉm cười tắt điện thoại, lúc này trong lòng hắn tức thì có một ý tưởng mới.
Hắn không có nói với Vương Thông tình huống thực sự, dù gì có nói chăng nữa, hắn cũng không nói rõ ràng được, trừ phi nói sự tồn tại của Hạng Vũ ! Do vậy Lý Dương chỉ có thể nói với Vương Thông, đích xác là có tồn tại một cao thủ thần bí như vậy, chỉ là cao thủ này không thích để người khác biết được thân phận của mình !
Vương Thông, thân là Thanh Bang thái thượng trưởng lão, ông tự thân gọi điện thoại cho Lý Dương hỏi xem sát thủ "Tử Đạn" này đáo để là người nào, có thể tưởng tượng được Vương Thông đối với việc này quan tâm thế nào !
Trong mắt Lý Dương thoáng qua một tia hàn quang : "Hừ hừ. Từ một trình độ mà nói, bên cạnh ta đích xác có một nhân vật thần bí. Hơn nữa còn là một siêu cấp cao thủ, một cao thủ đã đạt đến đỉnh điểm của phàm nhân giới, mặc dù hắn ta chỉ tồn tại ở trạng thái nguyên thần, có một người nặng ký như vậy trong tay, kế hoạch của ta cũng giản đơn hơn nhiều !" Lý Dương từ ghế đứng lên, mục quang tụ tập trên bức điêu khắc "Khương Tuyết". Trong mắt có tia ôn nhu.
"Tuyết, đừng vội, Tập đoàn Thánh Lâm đắc ý không được lâu đâu !"
Tập đoàn Thánh Lâm đối với Lý Dương mà nói, là một thế lực vô cùng to lớn, Lý Dương nếu muốn diệt nó, tối thiểu bản thân cần có một thế lực lớn mạnh.
Địa hạ quyền đàn !
Đúng vậy, địa hạ quyền đàn chính là nơi bắt đầu cho thế lực của Lý Dương !
Các đính cấp quyền thủ của địa hạ quyền đàn đều là tứ cấp cao thủ, hơn nữa bình thường đều chỉ bằng vào năng lượng nhục thể, chỉ riêng nhục thể đã có thể đạt đến trình độ như vậy, nói lên tố chất thân thể của những đính cấp quyền thủ này tuyệt đối là phi thường ưu tú. Bí pháp luyện thể của tu luyện ma đạo tuyệt đối là ngày đi ngàn dặm !
Đúng vậy, kế hoạch của Lý Dương chính là đem các đính cấp quyền thủ của địa hạ quyền đàn không chế trong tay, sau đó thông qua bí pháp ma đạo đề thăng thực lực của bọn họ, từ đó để bản thân khống chế một lực lượng vũ trang cường đại !
Nhưng khống chế như thế nào ?
"Quy tắc địa hạ quyền đàn : đính cấp quyền thủ tham trận đấu đính cấp đến trận thứ 10, liền có thể khiêu chiến Ma vương, thắng lợi thì thành Ma vương. Thua thì có thể li khai địa hạ quyền đàn !" Chính là điều quy tắc này, điểm đột phá của Lý Dương chính là điều quy tắc này !
"Nguyên lai ta vốn có không ít phiền phứt cần phải giải quyết, nhưng hiện tại thì khác rồi, tin rằng lúc này trong mắt Thanh Bang, địa vị của Lý Dương ta chắc là đã được cải biến rất nhiều ! Mà Thanh Bang chính là ông chủ lớn nhất của địa hạ quyền đàn !" Nụ cười Lý Dương hiện rõ chút "âm hiểm" !
Qua một lúc. Lý Dương đi xuống lầu, lúc này bữa sáng đã được chuẩn bị xong. Mấy người Điền Cương đã sớm dậy cả rồi.
"A ? Lỵ Lỵ, em xem sách gì vậy ?" Lý Dương đi đến bàn ăn ngồi xuống, lúc này Lỵ Lỵ đang ngồi một bên bàn, trên tay đang cầm một quyển sách tiếng Anh rất dày.
Ngồi bên cạnh Lỵ Lỵ Điền Cương tức thì tự hào nói : "Lỵ Lỵ cô ấy là thạc sỹ nghiên cứu sinh của Đại học New York bộ môn Quản lý kinh tế, hiện tại cô ấy chuẩn bị theo đuổi bằng Tiến sĩ, còn xem cuốn sách này, he he, tóm lại đệ cũng không hiểu !"
"Sư huynh, không có gì, em chỉ là đối với kinh tế có phần nhiệt tâm mà thôi !" Lỵ Lỵ vội vàng nói.
Đang cầm "Bản thảo cương mục" tiểu Kiệt Khắc lập tức bỏ quyển sách xuống, tham gia nói : "Hừ hừ, tỷ tỷ của em không phải người bình thường, là tỷ tỷ của bổn thiên tài, chị ấy trên lĩnh vực kinh tế rất lợi hại à ! Lúc xưa tỷ tỷ tại ngày làm luận văn tốt nghiệp đã trực tiếp nhận được phần thưởng "Anderson", đây là điều chưa từng có trong lịch sử Đại học New York !"
Lý Dương ánh mắt sáng lên, học bổng "Anderson" hắn có nghe qua, một phần thưởng rất cao quý trong giới Kinh tế học, bình thường có thể nhận được phần thưởng này, đa số là một số giáo sư hoặc là chuyên gia, một sinh viên đại học vào ngày làm luận văn tốt nghiệp lại nhận được, đích xác là phi thường !
Lý Dương lập tức cười nói : "Lỵ Lỵ, không nhìn ra à, em đối với kinh tế tinh thông như vậy, nếu như cấp cho một số tiền lớn, em có tự tin thao tác giỏi chứ ?" Lý luận là lý luận, thực tiễn lại là một phương diện khác, lý luận lợi hại, tuyệt không đại biểu cho thực tiễn lợi hại !
Trong mắt Lỵ Lỵ lộ ra một tia tự tin, là sự tự tin vào năng lực của mình : "Sư huynh, đối với tu luyện, trong mắt vài người, em được tính là tu luyện chậm nhất, nhưng luận về phương diện kinh tế, em thực sự rất có tự tin".
Lý Dương gật đầu nói : "Tốt lắm, trước hãy cấp cho em 10 triệu USD để thử tay nghe ! Phải rồi, một năm sau, tối thiểu đưa cho anh 20 triệu USD, bằng không anh sẽ rất giận đó !" Lý Dương tiện tay lấy ra một tấm séc.
"Đây… …" Lỵ Lỵ sửng sốt.
Điền Cương lập tức tỉnh ngộ, vội vàng nói : "Lỵ Lỵ, anh đây còn có 20 triệu USD" Nói rồi, Điền Cương quay đầu qua Lý Dương nói : "Sư huynh, tiền của anh Lỵ Lỵ không thể nhận, hơn nữa Điền Cương này còn có một chút tiền !"
Lý Dương nhìn qua Điền Cương, cười có pha chút thâm ý, hắn biết lúc này Điền Cương cần giữ thể diện, dù gì cũng là nam nhân mà !
"Tốt, tốt, chúng ta ăn sáng, ăn sáng !" Lý Dương cười và cầm đũa lên… …
Cùng lúc đó, Tổng bộ Thanh Bang.
Bang chủ Thanh Bang Trang Tiêu đang ở trong văn phòng xem lại các chuyện lớn nhỏ trong tháng cuối của Thanh Bang.
"Đinh linh linh… …"
Trang Tiêu lập tức tiếp lấy điện thoại trên bàn, trong điện thoại truyền đến thanh âm của người thư ký ngoài cửa : "Bang chủ, Diệu Huy đường chủ nói có chuyện quan trọng cần tìm Bang chủ !"
"Để cậu ấy vào !" Trang Tiêu bình thản nói. Liền đó thu thập lại các văn kiện trên bàn.
Diệu Huy mở cửa, đi nhanh vào. Miệng nói : "Đại sư huynh, sư tôn muốn gặp anh, có chuyện quan trọng cần thương lượng với anh !"
Trang Tiêu nghe nói là mệnh lệnh của sư tôn, tức thì đứng lên, lập tức nói : "Đi !" Trang Tiêu không chút chần chừ, trực tiếp cùng Diệu Huy đi đến phòng của Thái thượng trưởng lão Vương Thông.
Trên đường đến chỗ Vương Thông. Trang Tiêu dò hỏi : "Diệu Huy, đệ biết sư tôn tìm ta có chuyện gì không ?"
Diệu Huy nghe vậy, vội vàng nói : "Phải rồi, đại sư huynh, có một chuyện em còn chưa nói với anh, khoảng rạng sáng ngày hôm nay, chúng ta phát hiện được kẻ đã đạt đến đỉnh điểm thất cấp cao thủ là Lang vương Carter đã bị giết, ra tay chính là sát thủ "Tử Đạn", hắn là người của địa hạ thế giới chúng ta !"
"Cái gì ! Lang vương Carter ? Đây là thật chứ ? Vừa bị giết à ?" Trang Tiêu trong lòng kinh hãi, thân là Bang chủ Thanh Bang. Một số siêu cấp cao thủ của địa hạ thế giới hắn hiểu rất rõ, dù gì siêu cấp cao thủ trong địa hạ thế lực có ảnh hưởng rất lớn !"
Thanh Bang sở dĩ có thể hơn được Mafia Mỹ một bậc, chính là vì có siêu cấp cao thủ Thái thượng trưởng lão Vương Thông ! Sư tôn Vương Thông không ra tay, ai có thể giết chết Carter đây ?
Hiện tại Carter chết rồi, hơn nữa còn bị người khác giết, Trang Tiêu đương nhiên trong lòng kinh hãi.
"Tin tức này tuyệt đối là thật. Carter đích xác là đã chết rồi !" Diệu Huy khẳng định, chỉ cần nhìn thi thể lang nhân sau khi biến thân, thì sẽ không có người hoài nghi, bởi vì cho dù sử dụng đạn xuyên giáp, cũng không thể xuyên phá được thi thể của Carter. Mặc dù đã là thi thể, nhưng nhục thể vẫn cứng rắn khủng khiếp.
"Phải rồi. Sát thủ "Tử Đạn" đã là người của địa hạ thế giới ta, đệ chắc là tra được thân phận của hắn !" Trang Tiêu lập tức hỏi, hắn có chút cấp bách muốn biết thân phận của sát thủ "Tử Đạn". Một cao thủ như vậy cần phải kết thân mới được.
Diệu Huy cười khổ nói : "Đại sư huynh, sợ là anh phải thất vọng rồi, ngươi đăng ký thân phận sát thủ "Tử Đạn" chính là sư điệt của sư tôn, tên là Mộc Dịch !"
"Mộc Dịch ? Sư điệt của sư tôn ?" Trang Tiêu sững sờ, rồi lập tức tựa hồ nhớ ra điều gì, nhất thời biến sắc, "sư điệt của sư tôn ? Sư huynh đệ của sư tôn đều là người trong Côn Lôn tiên cảnh, vậy sư điệt của người chẳng phải cũng là người trong Côn Lôn tiên cảnh sao ?" Nghĩ vậy, sắc mặt Trang Tiêu liền trầm xuống.
"Sư đệ, chuyện quan trọng như vậy sao không nói sớm với ta, đệ chắc phải biết ý nghĩa của Côn Lôn tiên cảnh !"Trang Tiêu tựa hồ có chút tức giận.
Diệu Huy vội vàng giải thích : "Sư huynh, em cũng vừa mới biết được vài ngày, còn chưa kịp nói với anh !"
Trang Tiêu thở một hơi, không tái trách cứ Diệu Huy, đổi đề tài nói : "Vậy sát thủ kia chính là Mộc Dịch à ? Mộc Dịch nếu như đúng thực là từ Côn Lôn tiên cảnh, nói không chừng thực sự có thực lực đó !"
Diệu Huy vội nói : "Sư tôn nói qua, Mộc Dịch đó ngay lục cấp cao thủ cũng chưa đạt đến, làm sao có khả năng giết Carter, do vậy bên cạnh hắn nhất định có một siêu cấp cao thủ !" Diệu Huy nói tiếp : "Phải rồi, vừa rồi sư tôn có gọi điện thoại cho Mộc Dịch, bản thân Mộc Dịch đã thừa nhận bên cạnh hắn đích xác có một siêu cấp cao thủ, Carter chính là bị siêu cấp cao thủ đó giết !"
"Siêu cấp cao thủ ? Siêu cấp cao thủ đã giết chết Carter ? Siêu cấp cao thủ như vậy đang ở bên cạnh Mộc Dịch ?" Trang Tiêu ánh mắt sáng lên.
Hai người nói đến đo, thì đã đến chỗ của Vương Thông.
"Bang, Bang, Bang !"
Hai người đứng ngoài cửa, nhẹ nhàng gõ cửa.
"Vào đi !" Thanh âm Vương Thông vang lên bên tai Trang Tiêu và Diệu Huy, cả hai lập tức bước vào phòng.
Lúc này Vương Thông đang nghiêm túc cầm một cây bút lông, cẩn thận viết từng nét một, Trang Tiêu và Diệu Huy cũng không lên tiếng, ở một bên an tâm chờ Vương Thông viết xong. Chờ một lúc lâu, Vương Thông cuối cùng cũng viết xong chữ cuối.
"Lần này tìm mấy con đến, là có chuyện muốn nói với mấy con !" Vương Thông bỏ cây bút lông trên tay xuống, quay người qua nói với hai đệ tử.
Vương Thông vuốt râu nói : "Mộc Dịch là sư điệt của ta, bối cảnh của nó hai đứa chắc cũng đã tưởng tượng ra ! Bất quá ở đây ta còn muốn đề tỉnh hai đứa một chút, vị sư điệt này của ta tại Tinh Cực Tông có địa vị rất đặc biệt, không phải giản giản đơn đơn là một đệ tử trong Côn Lôn tiên cảnh !"
Đương nhiên không giản đơn, Lý Tầm Hoan năm xưa khi tu chân thành công đã thu một nam hài làm dưỡng tử, để kế thừa hương hoả Lý gia ! Nam hài này chính là Tông chủ đời thứ nhất của Tinh Cực Tông, Lý Dương vì thế chính là cháu của Tông chủ Tinh Cực Tông, cũng là chắt của Lý Tầm Hoan ! Thân phận như vậy, đương nhiên không phải đệ tử bình thường của tông môn có thể so sánh được !
Vương Thông lần đầu tiên nhìn thấy Lý Dương, sở dĩ trực tiếp truyền thụ "thất diệu tinh cực", đây cũng chính là một nguyên nhân trong đó.
Trang Tiêu và Diệu Huy nhìn nhau, trong lòng không khỏi kinh hãi, bọn họ cho dù là đệ tử của Vương Thông, cũng chỉ được học một số phương pháp tu chân phổ thông, còn phi đao nhập đạo "Thất diệu tinh cực", bọn họ căn bản không được học đến ! Lúc xưa Vương Thông rời khỏi tông phái, đã từng có phát thệ, không đem bản môn công pháp truyền ra ngoài.
Tại trong lòng Trang Tiêu và Diệu Huy, tông phái trong Côn Lôn tiên cảnh đều là ghê gớm, nhưng Mộc Dịch này không ngờ lại còn có địa vị đặc biệt trong Tinh Cực Tông, đúng là một nhân vật ghê gớm phi thường. Bối cảnh như vậy thực là quá lớn.
"Phải rồi, vừa rồi gọi điện cho Mộc Dịch, ta biết được cạnh nó có một cao thủ, một siêu cấp cao thủ không hề kém ta !" Vương Thông tiếp tục nói.
Lúc này Trang Tiêu và Diệu Huy không có chút kinh ngạc nào, bọn họ đã biết tin tức này rồi !
Mộc Dịch, bối cảnh lớn khủng khiếp, bên cạnh mình còn có một siêu cấp cao thủ không hề kém Thanh Bang thái thượng trưởng lão Vương Thông ! Rút ra kết luận này, trong lòng Trang Tiêu và Diệu Huy đã đem Lý Dương đề cao lên một mức độ mới.
"Do vậy ta muốn… …để Mộc Dịch là Thanh Bang khách khanh trưởng lão của chúng ta !" Vương Thông cuối cùng đã nói ra ý kiến của mình !
Thanh Bang khách khanh trưởng lão, địa vị tôn sùng, chỉ dưới Bang chủ và Thái thượng trưởng lão, cùng một đẳng cấp với các trưởng lão, bất quá khách khanh trưởng lão không có thực quyền lớn lao, thuộc về loại chức vị không làm việc nhưng có thể hưởng thụ các loại phúc lợi của Thanh Bang.
Thanh Bang khách khanh trưởng lão, mặc dù không có thực quyền lớn lao, nhưng chỗ tốt thì tuyệt đối phi thường nhiều, một khi thành Thanh Bang khách khanh trưởng lão, vậy sau này sẽ không có thế lực nào dám chọc đến nữa, dù gì sau lưng họ còn có Thanh Bang. Hơn nữa trong địa hạ thế giới, địa vị cũng đạt đến một tầng thứ mới.
"Sư tôn… …"
Cho dù là Trang Tiêu hay Diệu Huy cũng đều sửng sốt, bọn họ đếu không tưởng được sư tôn lại có quyết định này, dù gì vị trí Thanh Bang khách khanh trưởng lão cũng thật quá trân quý, cả Thanh Bang tổng cộng mới có sáu vị trưởng lão, còn khách khanh trưởng lại càng khó kiếm. Thanh Bang là bang phái lớn như vậy, mà có được mấy người có đủ tư cách để thành khách khanh trưởng lão của nó chứ ?
"Hai người các con có ý kiến gì không ?" Vương Thông cười nhìn hai đệ tử của mình.
Trang Tiêu hơi nhíu mày, bộ não bắt đầu tính toán, một lúc lâu sau, Trang Tiêu ngẩng đầu nhìn sư tôn mình, gật đầu nói : "Sư tôn, con đồng ý !" Khách khanh trưởng lão, chẳng qua chỉ là một chức vị, để Lý Dương trở thành khách khanh trưởng lão của Thanh Bang, Thanh Bang cũng không có tổn thất gì, hơn nữa đem Lý Dương đặt cùng một chỗ với Thanh Bang, sau này chỗ lợi sẽ rất lớn.
Diệu Huy cẩn thận suy nghĩ rồi cũng gật đầu.
"Tốt, đã là như vậy, ta sẽ gọi điện thoại thông tri luôn cho Mộc Dịch, các con đem chuyện này thông báo một lượt cho các vị trưởng lão, để bọn họ thương thảo một chút !"Vương Thông nói với hai vị đệ tử, kỳ thật trong Thanh Bang, Vương Thông địa vị cực cao, thậm chí vượt qua đại trưởng lão của Hồng Bang, đề nghị của ông gần như là quyết định, các trưởng lão khác làm sao có thể phản đối ? Hơn nữa hiện tại Bang Chủ Thanh Bang Trang Tiêu cũng đồng ý rồi, hai người cùng đồng ý, chuyện đã thành như đinh đóng cột, bất quá vẫn để các trưởng lão thương thảo một chút, đây là quy củ cũ trong bang truyền lại, quy củ thì không thể phá bỏ, do vậy vẫn phải cần thương thảo một chút.
Nói xong, Vương Thông liền quay số điện thoại của Lý Dương : "Uy, sư điệt, là ta… …"

Thốn Mang
Tập 3 : Kim Đan


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui