*Cuối cùng thì trận chiến mà tất cả mọi người trông đợi cũng đã tới,tuy chưa phải trận chiến cuối cùng nhưng đây là trận đấu mà quyết định người chiến thắng cũng như đệ tử mạnh nhất Lạc Thần tông.
Tuy nói mạnh nhất thì cũng hơi sai vì còn một tên có tu vi Võ Tướng nhất trọng đang ở đó,nhưng mà Bá Long lại trực tiếp loại bỏ hắn.
Văn An còn cần thời gian để thích nghi và trưởng thành,hiện tại tên này chí mang cái mac là Võ Tướng cảnh nhất trọng nhưng một khi chiến đấu thì sức chiến đầu thậm chí còn không bằng luyện linh cảnh cửu tầng hậu kỳ.
“Sư muội,hôm nay ta và ngươi chiến một trận.
Dù kết quả như thế nào thì mong vẫn không ảnh hưởng tới tinh cảm của hai chúng ta”Triệu Hàn nghiêm tức nhìn Linh Băng nói.
Hắn cũng không muốn vì trận chiến này mà tình cảm của cả hai bị nứt vỡ,nếu không hắn thì chấp nhận thua cuộc còn hơn.
“Sư huynh yên tâm,ta còn chưa nhỏ mọn tới vậy”Linh Băng mỉm cười nói.
“Không,ý ta là ! ”Triệu Hàn nghe Linh Băng nói vậy thì tưởng nàng hiểu nhầm ý hắn,hắn là không muốn tình cảm của ca hai bị ảnh hưởng chứ không có ý định nói Linh Băng nhỏ mọn.
“Sư huynh,ta hiểu được ý ngươi”Linh Băng thấy Triệu Hàn luống cuống thì mỉm cười nói.
Triệu Hàn nghe vậy thì cũng thở ra một hơi,xong hắn cũng chăm chú vào trận chiến này.
Linh Băng vẫn như cũ lựa chọn chủ động tấn công,kiếm phong chém liên tiếp về phía Triệu Hàn.
Triệu Hàn cũng chém ra kiếm phong đáp trả,kiếm trong tay lại lần nữa nhanh tới cực hàn chém về phía Linh Băng.
Linh Băng cũng không chịu thua kém đáp trả,cả hai chiến đấu với tốc đọ cực kỳ nhanh.
Trên khán đài một số người tu vi kém cũng chỉ có thể nhìn thấy tia lửa văng ra lúc hai thanh kiếm va chạm,còn lại thì chỉ thấy được thân ảnh hai người mà thôi.
“Keng.
.
keng.
.
keng”Tiếng kiếm vang vọng khắp nơi,cả hai càng ngày càng tăng tốc độ chém tới.
“Keng.
.
”Linh Băng cuối cùng cũng không theo kịp tốc độ ra kiếm của Triệu Hàn,chủ động kết thúc giao chiến nhảy ra xa.
Triệu Hàn cho kiếm vào vỏ rồi thủ thế rút kiếm,ánh mắt nhìn chăm chú về phía Linh Băng.
“Là bạt kiếm thức sao”Bá Long phía trên khán đài nhìn thấy cảnh này cũng có chút bắt ngờ,không nghĩ tới Triệu Hàn lại lựa chọn bạt kiếm thức để tu luyện.
“Không,chỉ sợ tiểu tử này tu luyện cũng chỉ là một đường rẽ của bạt kiếm thức mà thôi”Bá Long ngay lập tức nhận ra điểm khác lạ.
Bạt kiếm thức là phong cách chiến đấu cực kỳ cực đoan,dùng hết linh lực,ý chí tinh thần vào trong một lần rút kiếm.
Một kiếm này vừa rút ra nếu như địch vong thì ta thắng,còn nếu như bị đỡ được hoặc tránh được thì lại nắm chắc cái chết.
Bá Long cũng không tin Triệu Hàn lại đi chọn theo đuổi con đường này,vì thế hắn đoán Triệu Hàn cũng chỉ là đi theo một lối rẽ của bạt kiếm thức.
Dù sao thì cách chiến đấu này quá cực đoan vì thế nên đã phát triển ra nhiều lối rẽ khác nhau,để thích nghi với chiến đấu hơn.
Bá Lon cũng là theo đuổi bật đạo thuật,hắn cũng là theo đuổi tốc độ ra đao nhanh đến cực hạn.
Không vì lý di gì khác,đơn giản vì nó giết đich hiệu quả hơn mà thôi.
Cứ một đạo một mạng,đơn giản hơn không biết bao nhiêu nha.
Nhưng không chỉ là tốc độ,hắn còn muốn cả uy lực và bá khí.
Vì thế nên hắn đã nghiên cứu rất nhiều võ kỹ,nhưng đến hiên tại thì võ kỹ liên quan tới nó quá ý và cực kỳ khan hiếm.
Linh Băng cũng đã từng biết đến bạt kiếm thức vì thế cũng hiểu Triệu Hàn hiện tại nguy hiểm tới nhường nào,nếu như chỉ cần một chút sơ sẩy nàng chắc chắn sẽ bại.
Hít một hơi thật sâu,Linh Băng cầm kiếm lên mũi kiếm chỉ thẳng tới vị trí của Triệu Hàn.
Nàng quyết định dùng lá bài tẩy mạnh nhất,cũng là chiêu cuối cùng nàng có thể sử dụng.
“Trảm Địa”
Tất cả lực lực,sức mạnh của nàng đều bị tích súc vào một kiếm này.
Thanh kiếm vì nhận sức mạnh quá mức chịu đựng nên cũng bắt đầu nứt gãy,khí thể của Linh Băng bây giờ cực kỳ khủng bố.
Triệu Hàn cũng biết Linh Băng là dùng toàn lực vào một kiếm này,ảnh mắt của hắn sắc bén cũng dùng toàn bộ những gì mình có vào một kiếm này.
Khác đài bên trên mọi người cũng ngưng thần nhìn chăm chú vào hai người,bọn họ cũng biết một kiếm tiếp theo chính là lúc phân thắng bại của cả hai.
Bá Long ngồi bên trên cũng nghiêm túc hơn,bất cứ ai trong hai người lúc này một kiếm cũng có thể trảm sát một luyện linh cảnh tam tầng trở xuống.
Hắn cũng phải chăm chú nhìn để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào,dù là ai trong cả hai đều là tương lai của Lạc Thần tông Bá Long không thể để ai trong hai người gặp nguy hiểm.
Các đệ tử Lạc Thần tông cũng đang chăm chú nhìn,một kiếm tiếp theo chính là lúc quyết định đệ tử tối cường của Lạc Thần tông.
Văn An ngồi bên trong đấu trường cảm nhận được uy thế của cả hai thì da gà da vịt gì cũng nổi hết lên,một kiếm này hắn lúc ở luyện linh cảnh ăn trúng cũng chỉ sợ trọng thương chứ không đùa được.
Trong ánh mắt chăm chú của hàng ngàn con người cuồi cùng Linh Băng cũng chủ đông tấn công,nàng bước lên trước một bước kiếm trong tay chém xuống uy thế như muốn chém đói đại địa.
Ngay một khắc đấy ánh mắt Triệu Hàn lóe lên,kiếm trong tay cũng nhanh như chớp chém ra.
Kiếm vừa ra khỏi võ đã hoàn toàn bộc lộ sựu đang sợ của,uy thế cũng không kém gì một kiếm của Linh Băng.
“Ầm! ầm!.
ầm.
.
rắc”
Va chạm của hai đòn tấn công là sàn đấu vốn đã bị hư hỏng nặng giờ trực tiếp nứt đôi rồi vỡ vụn,uy thế đang điên cuồng hường tới khán đài.
Không ít kẻ tu vi yếu kém bị chấm cho hộc máu,nội tạng bị đả thương nghiêm trọng.
Ngồi trên cao khán đài đã vậy huống gì trong trung tâm giao chiến,chỉ sợ yếu kém luyện huyết cảnh cũng bị chấm cho trọng thương.
“Rắc!.
rắc”Kiếm của Linh Băng rốt cuộc không chịu nổi áp lực mà bắt đầu nứt gãy,kiếm của Triệu hàn cũng chả khá hơn lên bao.
Khóe miệng của cả hai đều đã chảy ra máu nhưng cả hai người đều khôn chút quan tâm,cánh tay cầm kiếm cũng chưa bao giờ buông lỏng.
“Ầm.
.
ầm! phốc”Cuối cùng thì Linh Băng cũng không chịu nổi mà phuc ra một ngum máu,kiếm trong tay nàng cũng đã bị phá vỡ.
Cả người Linh Băng bay ra phía sau,nàng hiện tại hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Triệu Hàn cũng không khá hơn được bao nhiêu,kiếm trong tay cũng đã nứt gãy thành mấy khúc cả người nằm ngữa ra phía sau.
“Rắc.
.
rắc”Bỗng mặt nạ của cả hai bị vỡ,cõ lẽ vì bị dư chấn nãy chấn nát.
Bá Long nhanh như cắt từ chỗ ngồi bay tới,lúc xuất hiện ở dưới sàn đấu thì đã khoác lên một bộ trang phục từ đầu tới cuối một màu đen.
Trên mặt đeo một cái nộ hỷ vô thường mặt nạ,sau khi cho cả hai ăn đan dược trị thường rồi deo mặt nạ cho cả hai xong thì Bá Long nhìn mọi người xung quanh khán đài nói.
“Quý vị,đệ tử bản tông hôm nay tới đây tham gia.
Bây giờ bị thương không thể tiếp tục tham chiến,mong quý vị thông cảm”Dùng cái giọng bất nam bất nữa nói xong thì Bá Long sử dụng kỹ năng khói(4*) tạo ra một làn khỏi.
Khi làn khói vừa biến mất thì thân ảnh các đệ tử cũng đã biến mất,người quản lý đấu trường cũng ngững trọng lên vội vàng đi bẩm báo chuyện này.
Vừa rồi hắn tính ra tay ngăn cản những bỗng cảm thấy cơ thể không thể cử động,không chỉ hắn mà tất cả người cõ tu vi luyện linh cảnh trong đấu trường này đều bị như vậy.
Sự xuất hiện của Bá Long làm cho tên này cảm thấy được sự nguy hiểm,vì thế nên chuẩn bị đi bẩm báo cho các gia tộc.
Bá Long sau khi đưa các đệ tử đi thì cũng trở về biệt viện mà hắn thuê,sau khi cảm nhận được thương thế của hai người cũng không nặng lắm thì hắn cũng yêm tâm.
Cho các đệ tử trở về phòng mình nghỉ ngơi phục hồi thương thế,Bá Long ngồi suy nghĩ về mọi việc điễn ra hôm nay.
Chuyện đào tạo tên Văn An kia xem như cũng có chút tiến triển,các đệ tử cũng đã trường thành hơn rất nhiều.
Tông chủ như hắn xem như cũng cũng tính là hợp cách,tuy có chút phiền phức là phải hiện thân để đưa đám này đi việc này có chút ngoài ý muốn nhưng cũng không quá quan trọng.
Sau khi sắp xếp xông mọi việc thì Bá Long cũng hài lòng gật đầu,hôm nay như vậy cũng xem như là viên mãn.