Một tầng không gian nào đó bên trong Tinh Thần Tháp.
Một chiếc phi thuyền đậu ở đó, tộc trưởng và mười mấy vị Chân Thần đều nghi ngờ nhìn tầng không gian này, chỉ cảm thấy không gian xung quanh u ám mờ mịt, thời không cũng bị đóng chặt hoàn toàn, căn bản không cách nào đi ra ngoài.
"Tộc trưởng, vị thượng tôn kia bắt chúng ta tới đây là định làm gì chứ?"
"Liệu có đem chúng ta ra làm vật thí nghiệm không?"
"Nghe nói Hộ Dương thành có không ít Chân Thần đi thử thuốc, có phải vị thượng tôn này muốn bắt chúng ta thử thuốc không?" Các Chân Thần trong đội ngũ có nhiều suy đoán, đều có chút bất an, dẫu sao bọn họ cũng không hề có sức phản kháng.
Hai Chân Thần trẻ tuổi, Sách Xế, Sách Vân nghe các tiền bối trong tộc nghị luận, cũng không khỏi lo lắng.
Tộc trưởng cười nói: "Nếu không có vị thượng tôn này, vừa rồi chúng ta đã chết hết.
Vị thượng tôn này có ân cứu mạng chúng ta.
Nếu như hắn có gì cần chúng ta làm, cũng là cơ hội của chúng ta.
Ở Hộ Dương thành, rất nhiều Chân Thần khát vọng được làm việc cho Vĩnh Hằng Chân Thần nhưng không cơ hội."
Tộc trưởng từng quen các Vĩnh Hằng Chân Thần nên ông ấy hiểu rõ, các Vĩnh Hằng Chân Thần cao cao tại thượng đều không thèm để ý những kẻ yếu như bọn họ.
Nếu đã cứu thì sẽ không vẽ chuyện ra để giết họ.
"Tộc trưởng, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Sách Xế hỏi.
"Kiên nhẫn chờ đi." Tộc trưởng nói.
.
.
Ngày đêm thay đổi liên tục.
Một ngày của Khởi Nguyên đại lục dài đằng đẵng, La Phong tu luyện bên cạnh hoa Lam Tử Huyết Tinh ba ngày, đã lĩnh ngộ được một ít Phá Giới Cửu Đao, Liệt Nguyên Thuật và Đoạn Diệt.
"Một ngày ở Khởi Nguyên đại lục dài đằng đẵng, cũng tương đương với một năm ở quê hương trái đất của mình." La Phong suy nghĩ.
Lúc này bầu trời sáng ngời, nhiều đám mây trắng trôi lơ lửng, đã là ban ngày rồi.
Nhưng nếu ngửa đầu lên xem, vẫn có thể thấy được một vài ngôi sao sáng chói nhất.
"Hả ?"
La Phong chợt ngửi thấy mùi hoa nồng hơn, thậm chí còn khiến ý thức linh hồn của hắn rất thư thái.
Lúc này quay đầu lại nhìn, một đóa hoa Lam Tử Huyết Tinh nhẹ nhàng lay động, mặt ngoài cánh hoa như đang phát sáng.
"Rốt cuộc cũng nở rộ rồi." La Phong lộ ra nụ cười.
Khi mùi hoa nồng nhất, rốt cuộc ánh sáng trên bông hoa Lam Tử Huyết Tinh tắt đi, nó trở nên bình thường, lại lặng lẽ lìa cành, rơi xuống đất.
La Phong vẫy tay, thần lực cuốn lên, hoa Lam Tử Huyết Tinh trôi lơ lửng đến trước mặt hắn.
"Nghe nói một bông hoa Lam Tử Huyết Tinh trợ giúp tu hành huyết mạch rất nhiều." La Phong khen ngợi: "Nhưng ta không phải người bản địa của Khởi Nguyên đại lục, không thể tu hành huyết mạch được."
Những thiên tài từ ba ngàn Nguyên Thủy vũ trụ phá Luân Hồi đi tới Khởi Nguyên đại lục đều chỉ có thể lĩnh hội pháp tắc.
Trong cơ thể của những sinh linh sinh ra ở Khởi Nguyên đại lục có nhiều loại huyết mạch đặc biệt tiềm tàng, mới có tư cách học 'huyết mạch tu hành pháp' .
La Phong dùng một hộp gỗ cất hoa Lam Tử Huyết Tinh đi.
"Nên đến Hộ Dương thành rồi."
La Phong bước qua hư không rời đi, đồng thời cũng lôi Ma La Tát và Mặc Ngọc Hổ ra ngoài.
"Mặc Ngọc Hổ, tiếp tục chỉ đường." La Phong nói.
“Dạ.” Mặc Ngọc Hổ cũng không dám hỏi nhiều, chỉ nhìn qua xung quanh rồi tiếp tục dẫn đường.
La Phong nhìn Ma La Tát ở bên cạnh mình: "Nhìn ngươi vui thế, có thu hoạch lớn à?"
"Có chút thu hoạch." Ma La Tát lộ ra vẻ vui mừng, dùng tâm linh truyền âm nói: "Chủ nhân, nếu chuyện tốt này mà đến một ngàn lần, có lẽ ta sẽ đạt cảnh giới Hỗn Độn."
La Phong liếc nó.
Thôn phệ một ngàn Vĩnh Hằng Chân Thần? Thế mà cũng dám nghĩ!
"Ngươi đi hút sức mạnh thiên địa đi." La Phong không để ý tới nó nữa.
Năng lượng trong trời đất ở Khởi Nguyên đại lục rất đậm, đều hóa thành thực chất giống như sương mù, hút sức mạnh thiên địa, hiệu quả cũng không tệ.
Vù…
Lại phi hành trong hư không hồi lâu, La Phong bỗng sáng mắt lên.
"Đó là?" La Phong có thần thể hoàn mỹ, phạm vi quan sát cũng cực xa, nay đã có thể thấy được một thành trì nguy nga vô tận ở cuối đường bay.
Tòa thành này giống như bức tường thế giới, thành tường cao độ, còn cao hơn bất kì một ngọn núi nào La Phong đã gặp sau khi đi tới Khởi Nguyên đại lục! So với độ cao của tường thành, chân thân của Hắc Đa Mạc không bằng một phần vạn.
Dưới sự che phủ của mây mù do sức mạnh thiên địa ngưng tụ thành, cả tòa thành nguy nga như ẩn như hiện, La Phong không nhìn thấy điểm cuối của tường thành.
"Mặc dù đã biết thành trì ở Khởi Nguyên đại lục rất lớn, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, vẫn cảm thấy rung động." La Phong thầm nghĩ.
"Thượng tôn, chúng ta sắp đến Hộ Dương thành rồi." Mặc Ngọc Hổ cũng đã nhìn thấy hình dáng Hộ Dương Thành từ xa, hắn nói: "Cả Cửu Khương Hỗn Độn châu chỉ có ba tòa thành lớn, mỗi tòa thành lớn đều là xây trên Hỗn Độn Chi Khư, đều do những cao thủ của trường phái Cơ Giới liên hiệp xây dựng, là pháo đài vô cùng vững chắc."
Bay đến gần, Mặc Ngọc Hổ chỉ về phía trước, nói: "Thượng tôn, phía trước là cửa Đông của Hộ Dương thành.
Hai vật khổng lồ trôi lơ lửng bên trên tường thành phía Đông chính là hai quân đoàn trong Hộ Dương thập đại quân đoàn, quân đoàn Kim Ngọc!"
La Phong nhìn qua, trên bầu trời phía Nam của Hộ Dương Thành có một khóm thực vật trôi lơ lửng, toàn thân màu xanh lục, có rất nhiều dây leo.
Có thể thấy một số lượng lớn Chân Thần ra vào khóm thực vật khổng lồ này theo những sợi dây leo.
Bầu trời ở phía Bắc có một khối bát diện màu vàng đang trôi lơ lửng.
Khối bát diện này vô cùng to lớn, cũng có rất nhiều Chân Thần ra vào theo luồng sáng.
Một khóm thực vật to lớn, một khối bát diện màu vàng, chính là hai trong Hỗ Dương thập đại quân đoàn.