Trong đại điện.
La Phong trước giờ vẫn rất khó chịu với Diễm Đế, bây giờ nổi giận đùng đùng. Kiếp Giáp là vật phẩm của ta. Ta dùng hay không dùng có quan hệ gì tới Diễm Đế ngươi? Ta phụng lệnh Tọa Sơn Khách sư phụ tới đây lấy Kiếp Giáp. Diễm Đế ngươi chỉ cần đưa Kiếp Giáp cho ta là được, nói lắm chuyện như vậy làm gì?
Tuy nổi giận, nhưng La Phong vẫn chỉ có thể cố nén.
Diễm Đế mỉm cười nhìn La Phong:
- Sư đệ, tu luyện cho tốt, sớm bước vào cấp Vũ Trụ Tôn Giả, cũng sớm có thể sử dụng Kiếp Giáp.
- Nhị sư huynh.
La Phong cũng cười khẽ nói:
- Sư đệ dù không có Kiếp Giáp, lúc trước bị vô số cường giả các tộc vũ trụ truy sát, vẫn có thể sống sót. Nếu có Kiếp Giáp, tự nhiên thực lực tăng mạnh, hơn nữa cũng không dễ dàng chết được. Nhị sư huynh không cần quan tâm cho sư đệ, cứ đưa Kiếp Giáp cho ta là được.
- Không thể hy vọng may mắn như vậy!
Diễm Đế quát lớn một tiếng, thanh âm chấn nhiếp linh hồn La Phong.
- Kiếp Giáp là siêu chí bảo, các Vũ Trụ Chi Chủ đều vô cùng khát cầu, ngươi sao có thể có tâm lý cầu may như vậy?
Diễm Đế nhìn chằm chằm vào La Phong, khí thế tràn ngập, làm La Phong như bị núi lớn vô tận đè xuống.
- Kiếp Giáp mặc dù là của ngươi, nhưng cuối cùng vẫn là do Tọa Sơn Khách sư phụ bỏ ra giá đắt mới luyện chế thành. Ngươi đương nhiên nên tuyệt đối cam đoan nó sẽ không bị mất chứ?
- Sư huynh cũng là nghĩ cho ngươi!
- Tu luyện cho tốt, đạt tới cấp Vũ Trụ Tôn Giả, sư huynh tự động sẽ đem Kiếp Giáp đưa cho.
Diễm Đế âm thanh vang dội, dẫn động linh hồn La Phong.
Song La Phong ý chí cực kỳ kiên định, cho dù không có Tháp Châu trấn thủ, nói về ý thức và ý chí cũng là trình độ cấp Vũ Trụ Bá Chủ. Còn Diễm Đế dù sao cũng chỉ là một Vũ Trụ Chi Chủ cường đại sở trường cận chiến, nếu chỉ dựa vào thanh âm mà đã nghĩ muốn làm một Vũ Trụ Bá Chủ thay đổi ý nghĩ, thì hiển nhiên còn kém xa.
- Nhị sư huynh, có phải là ngươi không muốn đưa Kiếp Giáp cho ta không?
La Phong nhìn chằm chằm vào Diễm Đế.
- Hừ.
Diễm Đế nhất thời tức giận dâng lên. Cả đại điện lúc này đều chìm vào làn sóng tức giận vô tận. Uy áp ép thẳng lên La Phong
Thanh âm trầm thấp của Diễm Đế vang lên.
- Tam sư đệ, sư huynh phụng lệnh Tọa Sơn Khách sư phụ giữ Kiếp Giáp cho ngươi tỷ tỷ năm rồi. Chờ khi thực lực ngươi đã đủ sẽ trả cho ngươi! Bây giờ ngươi đã có thể khu động Kiếp Giáp, nhưng thực lực ngươi còn rất yếu. Sư huynh cũng nghĩ cho ngươi thôi, muốn tốt cho ngươi! Nếu thất lạc Kiếp Giáp, chẳng phải là sẽ làm Tọa Sơn Khách sư phụ thất vọng sao?
- Không cần thế đâu.
La Phong không thay đổi chút nào.
- Nếu mất Kiếp Giáp, ta sẽ nói chuyện với Tọa Sơn Khách sư phụ.
- Nói chuyện, ngươi nói chuyện như thế nào?
Diễm Đế quát.
- Điều này không quan hệ tới sư huynh.
La Phong cứng rắn trả lời.
- Mới có một chút thành tựu đã ngạo nghễ rồi.
Diễm Đế lắc đầu.
La Phong nhìn lại Diễm Đế, thanh âm bình tĩnh:
- Nhị sư huynh, đừng nói nhiều. Hôm nay ta tới để lấy Kiếp Giáp, ngươi đưa hay không đây?
- Thực lực ngươi không đủ!
Diễm Đế vừa mở lời…
- Nhị sư huynh đã không cho, sư đệ cũng không có năng lực cưỡng ép đoạt đi. Sư đệ cũng chỉ có thể đi bẩm cáo cho Tọa Sơn Khách sư phụ thôi. Nếu Tọa Sơn Khách sư phụ cho rằng Kiếp Giáp hẳn nên tiếp tục ở chỗ Nhị sư huynh, sư đệ tự nhiên không trở lại chỗ Nhị sư huynh quấy rầy nữa.
La Phong hơi khom người.
- Ta xin đi trước, không cần đưa tiễn gì.
La Phong quay đầu bước đi!
Diễm Đế thấy thế biến sắc.
Hắn từ nãy giờ đều không dám nói thẳng là không cho! Hắn luôn muốn cho La Phong tự mình lùi bước. Nếu La Phong lùi bước thật, vậy Diễm Đế tin rằng với tính cách của Tọa Sơn Khách sư phụ cũng sẽ không nhúng tay vào việc này. Dù sao là do La Phong tạm thời bỏ qua việc đi lấy Kiếp Giáp.
Chuyện này, bất luận như thế nào, Diễm Đế cũng không thể không đưa thật. Như vậy thì đúng là đã vi phạm lệnh của Tọa Sơn Khách.
- Tam sư đệ.
Diễm Đế gọi
La Phong không ngừng lại, bay thẳng ra ngoài.
- Dừng lại!
Diễm Đế quát khẽ một tiếng, chung quanh thời không rung lên, La Phong cảm giác trước mắt mình chợt biến ảo, rồi đã trở lại trong đại điện.
La Phong nhìn Diễm Đế:
- Nhị sư huynh cưỡng ép ngăn cản ta làm gì? Ta muốn đi gặp Tọa Sơn Khách sư phụ mà.
- Ta nói là không đưa Kiếp Giáp cho ngươi bao giờ. Chỉ là nói ngươi thực lực còn rất yếu.
Diễm Đế nhíu mày hét:
- Ngươi đã thật sự muốn lấy, ta làm sư huynh, những gì cần nói đều đã nói, những gì cần khuyên cũng đã khuyên. Ngươi không nghe ta, ta cũng không biết phải làm gì. Nếu ngươi tương lai làm thất lạc Kiếp Giáp, đừng trách sư huynh là được!
- Đây là Kiếp Giáp!
Diễm Đế lật tay, một chiến giáp khổng lồ hoàn toàn trong suốt, như được khắc bằng kim cương, vô cùng tinh mỹ, được Diễm Đế để trong lòng bàn tay. Trên chiến giáp trong suốt thoáng có những hoa văn kỳ bí lưu động biến ảo, chốc chốc hiện ra, chốc chốc ẩn đi. Cả Kiếp Giáp để lòng bàn tay Diễm Đế giống như một tòa thần sơn cao ngút trời không thể trèo lên được, như đè nặng vào trong lòng, làm La Phong hoàn toàn nín thở.
La Phong dán mắt vào Kiếp Giáp, trong lòng khó nhịn được kích động.
Kiếp Giáp! Đây là Kiếp Giáp!
Nó diễn sinh ra hàng loạt Binh Giáp, Tướng Giáp, Vương Giáp, Hoàng Giáp. Nó chính là siêu chí bảo Tọa Sơn Khách khuynh lực chuẩn bị cho Tam đệ tử. Cho dù là Diễm Đế vốn đứng trên hàng ngũ đỉnh cao của Vũ Trụ Chi Chủ cũng tiếc Kiếp Giáp. Dù sao thời gian rất dài như vậy, hắn không thể dựa vào chính mình mà tìm được một món chí bảo có thể sánh ngang với Kiếp Giáp, Diễm Thần Kích.
- Còn không lấy đi?
Diễm Đế nói.
La Phong lúc này mới đưa tay, thần lực như tơ, quấn thẳng vào Kiếp Giáp. Chút thần lực đó chui vào Kiếp Giáp, dấu vết Sinh Mạng lưu lại, Kiếp Giáp lập tức truyền tới những tin tức cổ xưa vào ý thức La Phong.
Vèo!
La Phong lật tay thu Kiếp Giáp vào trong nhẫn thế giới.
- Nhị sư huynh, sư đệ xin đi trước. Nếu là tương lai có cơ hội, sẽ trở lại gặp sư huynh.
La Phong cười nói.
- Tam sư đệ ngươi tùy thời đều có thể tới chỗ của sư huynh.
Diễm Đế nói.
La Phong xoay người bước đi, nhanh chóng ly khai Chủ Điện. Một lát sau, thông đạo vô tận hỏa diễm trong quần thể cung điện trong hư không tách ra cho hắn ly khai. Vì không gian dao động giữa quần thể cung điện trong hư không hoàn toàn cách ly với ngoại giới, do đó bên trong quần thể cung điện thì không có cách nào thuấn di ra ngoài. E rằng chỉ có Diễm Đế là chủ nhân cung điện này mới có thể trực tiếp thuấn di ra ngoài.
Vèo!
Vừa ra khỏi quần thể cung điện, La Phong lập tức thuấn di, nhanh chóng ly khai, sau đó bằng vào tôi tớ nô lệ dùng Thần Quốc truyền tống nhanh chóng ly khai lãnh thổ Diễm Thần Tộc.
Diễm Đế đứng ngoài Chủ Điện, đưa mắt nhìn theo, ánh mắt xuyên qua hư không, thấy La Phong thông qua Thần Quốc truyền tống ly khai.
"Hừ. "
"Tam sư đệ… " Diễm Đế lẩm bẩm: " Quả là lợi hại, hai người được chọn trước dù rất nghịch thiên đều chết khi nhận Sinh Tử Truyền Thừa, hắn lại thành công. "
Lúc trước ngoài miệng nói La Phong là vận khí, nhưng Diễm Đế tự đáy lòng lại hiểu rõ. Tọa Sơn Khách tuyển đệ tử rất kỹ lưỡng. Trên Địa Cầu đời đời biết bao nhiêu sinh mạng, tỷ tỷ năm qua, mà cho tới bây giờ mới có La Phong là thành công. Không chỉ riêng là Tọa Sơn Khách bồi dưỡng, mà tự thân La Phong cũng rất ưu tú.
Diễm Đế năm đó chính là trải qua nhiều kiếp nạn mới được nhận. Diễm Đế cũng hiểu rõ, Tọa Sơn Khách thiết trí những cửa ải khó cho hắn cũng không phải là quá lớn.
Tam sư đệ của hắn nhận Sinh Tử Truyền Thừa mới gọi là đáng sợ!
"Kiếp Giáp cuối cùng bị hắn cầm đi rồi. " Diễm Đế cũng dần dần bình tĩnh lại. Đối với La Phong, hắn mặc dù rất cảnh giác, nhưng cũng không để bụng. Dù sao cho dù La Phong có trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, lại có Tinh Thần Tháp, thì nhiều nhất cũng chỉ xem như một trong những nhân vật nghịch thiên đáng sợ nhất trong các Vũ Trụ Chi Chủ thôi. Có thể áp chế hắn, nhưng không đủ để đánh chết hắn.
Trừ phi La Phong trở thành Vũ Trụ Tối Cường Giả…
"Vũ Trụ Tối Cường Giả hiếm như thế nào chứ! Tộc quần có một Vũ Trụ Tối Cường Giả là tộc quần đỉnh phong rồi! Thế lực có Vũ Trụ Tối Cường Giả trấn thủ mới là siêu thế lực đứng đầu nhất. " Diễm Đế cảm thán." Họ có thể nghịch chuyển thời không cứu sống cả đám Vũ Trụ Bá Chủ, có thể dễ dàng kháng cự phản phệ của vũ trụ, kỹ năng của họ vô cùng nghịch thiên. Họ đi đến đâu, nơi đó là thiên địa do họ khống chế. Ngôn xuất pháp tùy, quy luật vận chuyển vũ trụ đều phải tạm thời lui bước… "
"Tọa Sơn Khách sư phụ là một trong số đó. "
"Trở thành Tối Cường Giả, mới chính thức là duy ngã độc tôn! " Trong mắt Diễm Đế có khát vọng mãnh liệt, cũng có dã tâm không cam lòng thần phục ai. Cũng vì dã tâm như vậy nên thực lực của hắn luôn luôn được đề cao nhanh và mãnh liệt. Tuy nói có Tọa Sơn Khách bồi dưỡng, nhưng về phương diện tu luyện cũng đích xác phải dựa vào bản thân Diễm Đế mà lĩnh ngộ đột phá.
Hắn bây giờ đã là nhân vật đứng đầu trong các Vũ Trụ Chi Chủ.
Chỉ cần vượt qua một bước, bước lên địa vị cao nhất, sẽ là hàng ngũ Vũ Trụ Tối Cường Giả!
Cái gì gọi là Tối Cường Giả?
Chỉ cần ba chữ Tối Cường Giả cũng đã đại biểu hàm ý căn bản rồi. Đó là người mạnh nhất một cách tuyệt đối!
Muốn thống lĩnh một thế lực, thì có thể đứng đầu lãnh thổ xưng bá vũ trụ! Muốn độc lai độc vãng, khắp nơi trong vũ trụ không ai dám trêu vào! Muốn thu nạp thiên tài, cứ việc tới tộc quần khác cướp đoạt, cũng không ai dám ngăn trở! Đó là Vũ Trụ Tối Cường Giả!
"Vượt qua một bước. Tọa Sơn Khách sư phụ, ta sẽ có thể sánh ngang với ngươi rồi. Chỉ là một bước cuối cùng… " Diễm Đế lúc này xoay người trở về Chủ Điện.
Giữa không gian trong Càn Vu vũ trụ quốc, thuộc lãnh thổ nhân loại.
La Phong Ma Sát tộc từ trong hố sâu trên một tinh cầu hoang vu bình thường đi ra.
"Nơi này cách Thần Quốc của ta, đại khái ba ngàn ba trăm năm ánh sáng. " Phân thân Ma Sát Tộc sải một bước
Vèo!
Đã ra xa một ngàn năm ánh sáng.
Nói về mức phù hợp với không gian, phân thân Ma Sát Tộc còn mạnh hơn các Vũ Trụ Tôn Giả. Sau khi thu nạp tinh hoa từ một viên Không Gian Chi Tâm, rồi cải tạo hóa thành sinh mạng đặc thù, phân thân Ma Sát Tộc có mức phù hợp với không gian đạt tới cực cao. Thậm chí còn có bí pháp thiên phú Vực. Lúc đó hắn có thể một lần thuấn di trên trăm năm ánh sáng.
Còn sau khi đạt tới Bất Hủ, bất luận về phương diện thần lực hay ý thức, cái nào cũng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Phương diện cảm ứng cũng mạnh hơn nhiều. Khoảng cách thuấn di không thua gì Vũ Trụ Tôn Giả chút nào.
Vèo! Vèo! Vèo!
Ba làn thuấn di, sau đó xé không gian ra tiến vào kẽ hở không gian, sau đó lại thuấn di, đã vào trong Thần Quốc của mình.
Thần Quốc khôn cùng, còn U Hải Vô Tận cũng đang liên tục chậm rãi khuếch trương.
Bầu trời U Hải Vô Tận…
Thần điện tản ra kim quang chói mắt
La Phong thẳng thuấn di vào trong rồi bước ra ngoài. Sải bước đứng trên U Hải Vô Tận ngoài khơi.
"Kiếp Giáp! " Bề ngoài thần thể La Phong thoáng có một tầng chiến giáp trong suốt. Chiến giáp này hoàn toàn phù hợp với thần thể thành một khối, như mỗi một bộ phận thật nhỏ của chiến giáp đều hoàn toàn dung hợp với từng tế bào trong cơ bắp tạng phủ của La Phong. Một luồng sức mạnh vô tận mãnh liệt tràn ngập vào thần thể La Phong, luồng sức mạnh vô tận rất tự thiên, cường đại vô cùng.
La Phong nhắm mắt lại say mê cảm thụ uy năng của nó.
"Không khôi là chí bảo mà Tọa Sơn Khách sư phụ chuyên môn chuẩn bị cho ta. " La Phong thở dài nói.
Khi ở chỗ của Diễm Đế, lúc vừa nhận chủ Kiếp Giáp hắn đã có được tin tức.
Kiếp Giáp, là một bộ chiến giáp rất đặc thù, khác hẳn với chí bảo thông thường khác.
Chí bảo, trọng bảo bình thường, muốn thôi động hình thái phải dựa vào việc cảm ngộ quy luật. Còn thôi động Kiếp Giáp lại không quan hệ gì với cảm ngộ quy luật. Ngược lại nó coi trọng cường độ thần thể! Tựa như Binh Giáp, Tướng Giáp, Vương Giáp, có yêu cầu với thân thể cực cao. Kiếp Giáp cũng như thế!
Thần thể càng mạnh, phát huy uy năng Kiếp Giáp cũng càng mạnh!
- Ầm!
Một thân ảnh khổng lồ đột nhiên xuất hiện giữa không trung xa xa, chính là Kim Giác Cự Thú.
"Thử xem Kiếp Giáp đi. " La Phong cười.
Vèo!
Một chiếc áo giáp trong suốt từ thần thể La Phong thoát ly, hóa thành lưu quang, bay thẳng về phía Kim Giác Cự Thú, dung nhập vào thần thể khổng lồ của Kim Giác Cự Thú.
----- o O o -----