Thôn Phệ Tinh Không

Cây Mây Dài
Trên cánh đồng hoang vu, ngăn cách đảo sương mù bằng một hồ nước lớn.
Bốn người Ngốc Thứu Lý Diệu, Huyễn Ma Tạp Đặc Lan, Cự Hùng Khải Tháp, Huyết Ảnh Y Phàm đều nhìn về phía đảo sương mà cảm thấy vẫn còn sợ hãi. Bên cạnh Pháp Nhĩ nghị viên lơ lửng giữa không trung, cũng hướng mắt nhìn về phía bầu trời đảo sương xa xa, sáu cây mây dài màu tím đen điên cuồng múa lên như muốn đâm thủng bầu trời.
- Nó rốt cuộc là cái gì mà lại lợi hại như vậy.
- Thật là đáng sợ, đến cả tồn tại trên cấp chiến thần cũng đánh không lại nó.
Bọn bốn người Ngốc Thứu Lý Diệu thấp giọng nói với nhau, thán phục không thôi. Vừa rồi nếu không phải Pháp Nhĩ nghị viên đưa họ cùng chạy trốn, hơn nữa cây mây dài màu tím đen chỉ lo đuổi giết 'Băng Sơn' thân vệ, e rằng bốn người bọn họ căn bản cũng trốn không thoát.
Vèo!
Pháp Nhĩ nghị viên hạ xuống.
- Cảm ơn Pháp Nhĩ nghị viên.
Lý Diệu vội tiến lên cảm tạ. Ba người khác cũng đều tới cảm tạ.
Pháp Nhĩ nghị viên nhìn về phía bốn người, thanh âm lạnh lùng, nói vẻ ra lệnh:
- Móc thảo mộc chi linh ra hết cho ta!
Bốn người Tạp Đặc Lan, Lý Diệu giật mình ngơ ngác.
Giao ra thảo mộc chi linh?
Thảo mộc chi linh đều là do bọn người Tạp Đặc Lan cùng nhau cố gắng mới có được. Nhưng lúc trước vì họ lo La Phong mời người của Cực Hạn Vũ Quán ra tay, cho nên mới lập tức mời tồn tại trên cấp chiến thần tới! Một khi nhờ người ra tay, vậy thảo mộc chi linh tự nhiên cũng trở thành của tập thể.
Cũng tương tự như La Phong giao Vạn Niên Liễu Mộc Tâm, Thiên Niên Liễu Mộc Tâm ra vậy.
Nhưng cái khác với La Phong là… 'Băng Sơn thân vệ' cơ hồ vét sạch cả thảo mộc chi linh trên đảo sương. Còn bọn người Pháp Nhĩ nghị viên chẳng có tí gì. Bọn bốn người Tạp Đặc Lan làm như vậy sẽ rất thiệt thòi.
- Hử?
Pháp Nhĩ nghị viên nhướng mày.
- Bỏ ra thôi.
Tạp Đặc Lan vội quát khẽ một tiếng, mặc dù không cam lòng, nhưng bọn người Lý Diệu cũng chỉ có thể móc sáu viên Thiên Niên Liễu Mộc Tâm, hai linh thảo khác mà họ thu được ra.
- Yên tâm, đến lúc, ta sẽ dựa theo công lao lớn nhỏ, phân phối thảo mộc chi linh.
Pháp Nhĩ nghị viên lạnh lùng nói:
- Phi cơ chiến đấu mà các ngươi dùng bay tới đây vẫn còn ở đó, bây giờ các ngươi về Âu Châu, hay ở lại đây… đợi những nghị sĩ khác?
Lần này Tạp Đặc Lan thông qua sư phụ hắn đã mời không ít nghị sĩ.
Tồn tại trên cấp chiến thần, đều là nghị sĩ của Hội Nghị Chiến Thần Cung.
- Chúng ta không vội. - Tạp Đặc Lan cười nói.
- Đúng, không gấp.
Lý Diệu cũng nói theo. Có thể xem mấy tồn tại trên cấp chiến thần đại chiến với thảo mộc chi linh, loại cơ hội này sao có thể bỏ qua cơ chứ?
Hồi lâu sau.
Trên bầu trời rốt cục xuất hiện một luồng hào quang nhanh chóng bay tới, lơ lửng bên cạnh Pháp Nhĩ nghị viên, chính là một chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay toàn thân đen thui.
Lúc này cửa khoang mở ra.
Vèo! Vèo! Vèo!
Liên tục ba nhân ảnh bay ra. Ba người xem hình dạng và màu da, hẳn có hai người là người da trắng Âu Mỹ, còn có một người da hơi đen, chắc là người Nam Mỹ. Ba người này đều mỉm cười bay về phía Pháp Nhĩ nghị viên. Bốn người này đều là những tồn tại trên cấp chiến thần!
- Sư phụ.
Tạp Đặc Lan vội bay tới.
- Xem kìa, phía sau.
- Phía sau.
Ba người Lý Diệu, Khải Tháp, Y Phàm trên mặt đất đều chấn động, vội chỉ về phía phi cơ chiến đấu phi hành phía sau. Một chiếc phi cơ chiến đấu hình tam giác đỏ như máu đang lơ lửng giữa trời.
Rầm!
Cửa khoang mở ra.
- Cái gì?
Bốn tồn tại trên cấp chiến thần đều kinh ngạc nhìn người vừa tới.
Đến cả trời vốn đầy sao tựa hồ như biến mất. Cả thiên địa chỉ tồn tại có một người - Nam tử tóc đen ngắn, áo khoác đen, quần đen, ai bị ánh mắt người đó nhìn vào là cảm giác thấy lạnh mình, không có một ý nghĩ phản kháng gì nữa. Hắn, chính là thần linh duy nhất trong thiên địa! Kể cả đám tồn tại trên cấp chiến thần Pháp Nhĩ nghị viên, cũng cảm thấy run rẩy!
- Ra mắt Đệ Nhất Nghị Trưởng!
Bọn bốn người Pháp Nhĩ nghị viên lơ lửng giữa không trung, khẽ khom người.
Người vừa tới chính là Hồng! Đệ nhất cường giả thế giới, Đệ Nhất Nghị Trưởng Chiến Thần Cung! Đệ nhất nhân trên thế giới mà không ai dám nghi ngờ!
- Lúc trước ta phát hiện ra phi cơ chiến đấu các ngươi, biết các ngươi cũng tới. Do đó cũng không vội tranh trước các ngươi.
Thanh âm nam tử tóc đen rất bình tĩnh
- Ta cũng không bắt nạt các ngươi. Ta cho các ngươi một cơ hội. Ta để các ngươi tiến công vào đảo sương, có thể tìm được cái gì thì lấy cái đó! Nếu thất bại thì mau mau ly khai.
Thanh âm Hồng rất lạnh lùng, nhưng có một hình thức cao cao tại thượng rất tự nhiên. Mà cũng đúng, từ thời kỳ Đại Niết Bàn đến giờ, thực lực, địa vị của Hồng đều luôn luôn là cao cao tại thượng không ai dám nghi ngờ! Nếu nói quyền lực của bọn người tổng thống ngũ đại cường quốc đến từ cả một quốc gia hậu thuẫn, thì địa vị quyền lực của Hồng đến từ bản thân hắn! Hắn một người, cũng mạnh bằng một cường quốc, thậm chí còn mạnh hơn! Quyền lực cá nhân đã vượt qua hạn chế thế tục…
Hắn được nâng lên thần đàn, tất cả quốc gia trên thế giới đều hợp tác với hắn, chủ động giúp hắn mở rộng Cực Hạn Vũ Quán. Trên thực tế bản thân Hồng cũng đích xác có thể xem như thần linh chính thức. Xã hội nhân loại có thể bảo tồn đến giờ, tuyệt đối là không thể không nói tới công lao của Hồng.
- Cảm ơn Đệ Nhất Nghị Trưởng.
Bốn gã tồn tại trên cấp chiến thần khẽ khom người.
Lập tức…
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Bốn người hóa thành bốn lưu quang bay về phía đảo sương xa xa. Còn nam tử tóc đen cứ thế mà lơ lửng giữa không trung lặng lẽ đợi.
"Đây là Hồng?"
Ánh mắt bốn người Tạp Đặc Lan, Lý Diệu, Khải Tháp, Y Phàm nóng rực lên nhìn Hồng.
Trong mắt họ, tồn tại trên cấp chiến thần đã là cao cao tại thượng, bọn người Pháp Nhĩ nghị viên cho dù có đứng trước mặt nghị trưởng liên minh HR, vẫn rất tự nhiên, thậm chí còn có cả ngạo khí! Nhưng trước mặt Hồng, bốn gã nghị sĩ ai nấy đều vô cùng cung kính, ngoan ngoãn như một hài tử.
Sùng bái!
Bốn người Tạp Đặc Lan, Y Phàm, Lý Diệu, Khải Tháp đều có một sự sùng bái phát ra từ nội tâm. Hồng, đại biểu cho một cực hạn của nhân loại, một đỉnh cao.
Năm phút qua đi.
Tiếng nổ đùng đoàng không ngừng vang lên trong đảo sương. Bốn lưu quang nhanh chóng bay về, lơ lửng phía dưới Hồng. Bốn tồn tại trên cấp chiến thần, ai nấy tựa hồ đều đã bị thương, hoặc sắc mặt tái nhợt, hoặc khóe miệng có vết máu. Họ đều đã sợ.
Nếu không nhờ Pháp Nhĩ nghị viên nói về sự đáng sợ của cây mây dài, ngay từ đầu đã vô cùng cẩn thận chỉ tới ven bờ giải đất, e rằng bốn người này không phải chỉ bị thương, không biết chừng còn chết mất một hai người rồi.
- Đệ Nhất Nghị Trưởng!
Bốn người khẽ khom người.
Nam tử tóc đen liếc mắt nhìn họ.
Bốn người một lần nữa khom người, rồi sau đó lập tức bay về phía phi cơ chiến đấu hình đĩa bay. Bây giờ bất luận làm sao, họ đều tuyệt đối không dám tiến vào đảo sương nữa.
Sinh mạng của cây mây dài thật là đáng sợ!
- Vèo!
Nam tử tóc đen bay thẳng về phía đảo sương. Phi cơ chiến đấu hình tam giác đỏ như máu phía sau cũng bay theo.
Bầu trời đảo sương.
Nam tử tóc đen tựa như một thần linh, lăng không đứng đó, nhìn xuống phía dưới.
Vừa mới bị bốn tồn tại trên cấp chiến thần tập kích, lúc này tám cây mây dài liếc mắt nhìn không tới điểm cuối, đang phẫn nộ phất mạnh, làm cả đảo sương đều chấn động, như đang động đất.
- Hả?
Nam tử tóc đen sáng mắt lên.
Vèo!
Hắn lao thẳng xuống phía dưới rồi đáp xuống, nhất thời một cây cây mây dài màu tím đen phất mạnh tới, muốn quấn cổ nam tử tóc đen này.
- Hừ?
Nam tử tóc đen vươn tay phải, cánh tay phải trắng trẻo nhưng mạnh mẽ.
Phốc!
Giống như người ta cầm đôi đũa. Nam tử tóc đen vô cùng đơn giản chụp lấy cây mây dài màu tím đen thô to vô biên vô bờ đó, mặc dù cả cây mây dài màu tím đen đường kính tới hai mươi cm, nhưng nam tử tóc đen chỉ vương tay bắt lấy, mặc cho cây mây dài màu tím đen giãy dụa vặn vẹo ra sao, cũng không thể chạy trốn khỏi tay hắn.
- Oanh oanh oanh…
Cây
Mây dài màu tím đen khổng lồ điên cuồng vặn vẹo.
Đáng tiếc… vẫn vô dụng.
"Màu tím đen… lực đạo mạnh như vậy." Tay trái nam tử tóc đen hóa thành đao, nhè nhẹ lướt qua. Cây mây dài màu tím đen lập tức bị rạch một vết thương tới mười cm, nhưng chỉ hai ba giây sau, vết thương đã biến mất.
- Ầm ầm…
Giãy dụa ra sao cũng không được, nhất thời cả đảo sương đều rung động điên cuồng. Những sợi mây dài màu tím đen từ trong sương mù vươn ra, mỗi một đều có chiều dài vượt qua hai ngàn thước, một cây, hai cây, ba cây… Tám cây, chín cây…
"Hẳn phải có mười sáu cây mới đúng." Nam tử tóc đen chợt nở nụ cười, mặc cho bao nhiêu cây mây dài màu tím đen vây tới, không gian trăm mét chung quanh nam tử tóc đen nhất thời chìm vào trong bóng đêm vô tận. Một khi có cây mây dài màu tím đen tiến vào khu vực đêm tối, giống như chìm vào bãi lầy, rất khó tránh thoát.
"Đúng."
Nam tử tóc đen cầm lấy một cây mây dài, giống như một nhà khoa học nghiên cứu, cẩn thận quan sát "Hoàn toàn phù hợp với tư liệu ghi lại ở di tích văn minh cổ, chính là Ma Vân Đằng!"
"Trên Địa Cầu chúng ta mà cũng có Ma Vân Đằng à?"
Nam tử tóc đen khẽ mỉm cười "La Phong thật sự là một phúc tinh. Lần này ta lãi to rồi. Lần này phải tăng phần thảo mộc chi linh cho La Phong, cho hắn nhiều một chút."
Căn cứ thị Paris.
Một gian phòng ngủ u tĩnh, Lý Diệu cầm một bình rượu đỏ đang nằm trên sofa ngẩng đầu uống 'ừng ực" như trâu, chớp mắt đã thấy một bình rượu đỏ đã bị uống với hơn nửa.
- Diệu, ngươi cũng không nên mất tinh thần vì thất bại lần này như vậy.
Duy Ny Na bên cạnh nói bằng tiếng Hán vẻ lo lắng.
Lý Diệu căn bản không để ý tới nàng, giận dữ uống sạch một hơi một chai, sau đó chộp lấy một chai rượu đỏ khác trên bàn bên cạnh.
- Diệu, Diệu.
Duy Ny Na sốt ruột vươn tay chộp lấy chai rượu đỏ.
- Không có hy vọng rồi, không còn hy vọng rồi.
Lý Diệu liếc mắt nhìn Duy Ny Na, cười vẻ tự giễu, như say mà không phải say.
- Không còn hy vọng cái gì? Không phải chỉ là thất bại lần này, không lấy được thảo mộc chi linh, đuổi giết La Phong thất bại thôi sao. Ngươi nói gì mà không còn hy vọng chứ?
Duy Ny Na giận dữ
- Diệu, ngươi và ta lang bạt bao lâu, ta trước giờ chưa thấy ngươi mất ý chí chiến đấu bao giờ, sao lần này, ngươi lại biến thành như vậy?
Lý Diệu trầm giọng, nói vẻ vô lực:
- Tên La Phong đó đã đạt tới tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao rồi.
- Cái gì!
Duy Ny Na giật mình.
Nàng nghe điện thoại chỉ là biết lần này hoàn toàn thất bại, chứ không biết La Phong trở nên mạnh tới như vậy.
- Tinh thần niệm sư chiến thần đỉnh cao, ngươi sợ cái gì?
Duy Ny Na nghiến răng
- Chúng ta từng gặp phải những tình huống còn phiền phức hơn nữa. Chỉ cần ngươi có thể trở thành tồn tại trên cấp chiến thần, muốn đối phó với hắn chẳng phải là việc dễ dàng sao?
- Hắn khác.
- Khác xa.
Lý Diệu lắc đầu
- Lần này Cực Hạn Vũ Quán kiếm được rất nhiều thảo mộc chi linh. Ta đã từng thấy nam tử đeo mặt nạ kim sắc lưng đeo cả một ba lô căng phồng. La Phong khẳng định có thể được phân không ít tiền! Đến lúc đó, hắn dùng thảo mộc chi linh đổi lấy một vài bảo vật, hơn nữa Cực Hạn Vũ Quán lại ủng hộ hắn… trên Địa Cầu không có bao nhiêu người dám giúp chúng ta đối phó với hắn đâu.
- Về phần giết hắn, với năng lực tinh thần niệm sư của hắn, khoan xuống dưới đất, ta cho dù có là tồn tại vượt qua cấp chiến thần cũng không nhất định có thể đuổi kịp hắn.
- Huống chi ta có thể trở thành tồn tại trên cấp chiến thần không đây?
Lý Diệu vô cùng khó coi.
Quyền lực thế tục, thực lực cá nhân… Hắn đã bị La Phong vượt qua hoàn toàn!
----- o O o -----


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui