Thôn Phệ Tinh Không

- Minh Dục đại nhân.
La Phong vội nói:
- Ta chỉ là một cấp Hằng Tinh, dù có nhiều lãnh địa, quá nhiều tiền mặt như vậy cũng vô dụng!
Minh Dục nhìn La Phong, gương mặt sắc như khắc chợt nở nụ cười:
- La Phong, quá nhiều lãnh địa nhiều tiền mặt thì ngươi bây giờ cũng không dùng hết. Nhưng… ta là một Vực Chủ, sao có thể thu không của người khác? Huống chi có chút lãnh địa, với thân phận lãnh chúa đi thăm lãnh địa mình cũng rất thú vị. Muốn lấy bao nhiêu lãnh địa, mười vạn tinh cầu có sinh mạng nhé?
- Ặc… 100 tinh cầu đi.
La Phong cũng gật đầu.
Lãnh địa tinh cầu cũng không nhiều tác dụng đối với mình. Lấy một trăm tinh cầu có sinh mạng làm lãnh địa cũng vui vui.
- Được, thì một trăm cái. Có một trăm tinh cầu có sinh mạng làm lãnh địa, trong cả vũ trụ cũng không phải là nổi bật, cũng không làm các đại nhân vật chú ý.
Minh Dục nở nụ cười
- Về phần tiền mặt, tiền mặt của ta lúc này thật sự cũng không nhiều lắm… thua xa giá của thanh ' Trảm Không Đao" này.
- Minh Dục đại nhân, tùy ông cho bao nhiêu thì lấy. Ba huynh đệ chúng ta lần này thu hoạch cũng nhiều rồi.
Nếu La Phong không làm đối phương có ác cảm thì đã là may rồi.
Huống chi…
Phải biết hắn tìm được rất nhiều bảo vật. Một thanh Trảm Không Đao không bằng một phần mười các bảo vật khác cộng lại, cũng không phải quá lớn.
- Đưa tài khoản ngươi cho ta.
Minh Dục nói.
- Dạ.
La Phong vội đưa ra tài khoản ở Ngân Hàng Tinh Hà Vũ Trụ của mình.
- Chậc chậc, Ngân Hàng Tinh Vũ Trụ à? Ngươi cũng có tài sản nhỉ.
Minh Dục mỉm cười, đồng thời phân ra một chút ý thức nối liền với Mạng Vũ Trụ Giả Định. Tiến hành nghiệp vụ chuyển khoản trong Mạng Vũ Trụ Giả Định.
Ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần đều thầm đoán, xem vị Minh Dục đại nhân này sẽ gửi bao nhiêu tiền.
- La Phong, ngươi có một tin nhắn.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên.
- Mở ra
La Phong nhanh chóng nhắm mắt, ý thức nối liền vào Mạng Vũ Trụ Giả Định, bảo Ba Ba Tháp mở tin. Đó là một thông báo của Ngân Hàng Tinh Hà Vũ Trụ… " Thưa khách hàng tôn kính, tài khoản khống chế bằng ý thức của ông, vừa nhận được 200 ức vũ trụ tệ tiền gửi. Số dư tài khoản của ông đã quá mức tối thiểu một trăm ức vũ trụ, nên tự động tăng cấp lên ' tài khoản cấp hai sao '. Ngươi cũng tự động trở thành khách hàng VIP cấp hai sao ở Ngân Hà Vũ Trụ chúng ta. Là một khách hàng tinh cấp, ông có rất nhiều quyền lợi đặc thù. "
Phía dưới tin nhắn có liệt kê một vài quyền lợi đặc thù.

Tin nhắn của Ngân Hàng Tinh Hà Vũ trụ vô cùng đơn giản, nhưng lại làm cho La Phong chấn động. Lúc trước ở Bích Nham Tinh, La Phong đã biết về ý nghĩa của ' tài khoản tinh cấp'. Lúc đó hai Vũ Trụ Dong Binh, cũng chỉ là tài khoản cấp một sao. Rất hiển nhiên muốn đạt tới 'Tinh cấp', quả là một cánh cửa cực cao.
- Nguyên lai, ' gởi ngân hàng đạt tới 100 ức vũ trụ tệ' là được tự động thăng cấp thành khách hàng cấp hai sao à?
Một trăm ức vũ trụ tệ, một vũ trụ tệ tương đương với 3300 đồng Càn Vu. 100 ức vũ trụ tệ…
Một tinh cầu trung bình giá một vạn ức đồng Hắc Long, tương đương với 7 ức đồng Càn Vu. Nói cách khác một trăm ức vũ trụ tệ, tương đương với 5 vạn tinh cầu có sinh mạng.
Vừa nghĩ tới đây, La Phong không khỏi khiếp sợ.
Vực Chủ ' Minh Dục" cho mình số tiền mặt, cơ hồ có thể so với việc bán đi mười vạn tinh cầu có sinh mạng! Đối với Vực Chủ mà nói cũng là một giá cực cao.
Trong trang viện.
- Minh Dục đại nhân.
La Phong vội đứng lên.
- Ngồi, ngồi đi.
Minh Dục vội đưa tay ép xuống. La Phong nhất thời cảm giác được một sức mạnh vô hình đặt vào vai mình, căn bản không cho mình phản kháng, ấn mình ngồi xuống lại.
- Đừng tưởng rằng ta cho ngươi nhiều.
Minh Dục khẽ lắc đầu, trong mắt hơi mỉm cười
- Ta chỉ cho ngươi một chút thôi. Nếu ngươi chỉ hiến ' Thiên Hỏa Luân", ta cũng sẽ cho ngươi nhiều chừng đó. Nhưng ngươi cho ta ' Trảm Không Đao ', ta cho ngươi ít, trong lòng ta sẽ cảm thấy vô cùng thiệt thòi cho ngươi. Trong lòng không ổn… sẽ ảnh hưởng tới tu luyện của ta.
- Vù!
Không gian chung quanh khẽ chấn động.
Bốn người La Phong, Hồng, Lôi Thần, Ngao Cốt đều cả kinh, vì trong trang viện u tĩnh này lại xuất hiện thêm một nhân vật, một nam tử cao gầy lạnh lùng nghiêm nghị, trên trán có hai xúc tu, áo choàng màu đen theo gió phất phơ, một đôi mắt nhìn lướt qua, trong nháy mắt tựa như bao hàm cả trời đất.
- Tướng quân đại nhân.
Minh Dục vội đứng lên, cung kính hành lễ, đồng thời truyền âm cho đám phàm nhân La Phong
- Vị này là một trong các Giới Chủ cường giả của Tam Phủ Sơn.
- Giới Chủ đại nhân.
La Phong, Hồng, Lôi Thần, Ngao Cốt vội hành lễ.
Giới Chủ? Mình còn chưa từng gặp một Giới Chủ còn sống nào.
La Phong không kìm được trộm liếc mắt nhìn vị Giới Chủ này. Khí tức không phải quá mạnh, nhưng đôi mắt lại làm cho người ta phải kinh sợ.
- Minh Dục, vận khí ngươi quả là không tệ.
Nam tử cao gầy đứng đó, hai chân khẽ lơ lửng, nhìn Minh Dục.
- Ha ha

Minh Dục lộ ra nụ cười thật thà phúc hậu.
- Ta mua Trảm Không Đao này.
Nam tử cao gầy lạnh lùng nói:
- Thanh đao này rất thích hợp với ta.
- Binh khí nguyên lực cấp năm, ta cũng không thể hoàn toàn phát huy hết uy lực.
Minh Dục vội cười nói:
- Có thể để tướng quân sử dụng, là vinh hạnh của ta.
Nói rồi Minh Dục vội lấy không gian giới chỉ ra, đem binh khí nguyên lực cấp năm ' Trảm Không Đao" vừa mua được. Thanh chiến đao rộng bản bay thẳng về phía nam tử cao gầy. Nam tử cao gầy đưa tay, nhận lấy thanh Trảm Không Đao, đôi mắt nhất thời lóe sáng!
Xoẹt! Xoẹt!
Hai cột sáng kim sắc từ trong mắt hắn bắn ra, chiếu xạ vào mặt Trảm Không Đao. Những hoa văn kỳ bí kỳ dị trên mặt Trảm Không Đao làm hắn mê tít mắt.
- Đao tốt.
Nam tử cao gầy cầm Trảm Không Đao, trong nháy mắt chém một đao lên trời.
Rào!
Bầu trời xanh thẳm trong vắt, chợt giống như một miếng vải khổng lồ, bị cắt ra một vết nứt dài chừng hai ba km, nhưng lại vô cùng mỏng! Mờ ảo có thể thấy vết nứt mỏng như cánh ve mở ra, sau đó vết nứt lại nhanh chóng biến đi. Thiên không lại khôi phục vẻ an bình.
- Ha ha ha…
Nam tử cao gầy vẫn luôn lạnh lùng, rốt cục không kìm được cười ha hả.
- Chúc mừng tướng quân.
Minh Dục vội hành lễ.
- Ha ha, Trảm Không Đao không hổ là Trảm Không Đao. Ta dùng chút lĩnh ngộ về bản nguyên không gian, dựa vào Trảm Không Đao mà uy lực nhất thời tăng lên rất nhiều.
Nam tử cao gầy cười nhiều Minh Dục
- Minh Dục, ta thu Trảm Không Đao của ngươi, tự nhiên không để ngươi thiệt. Tiền ta đã chuyển vào trong tài khoản của ngươi rồi. Còn nữa… Ta thiếu ngươi một cái ơn!
Vèo!
Nam tử cao gầy chợt biến mất.
Bốn người La Phong, Hồng, Lôi Thần, Ngao Cốt dại ra.
Vừa rồi, cường giả Giới Chủ trong nháy mắt xuất hiện, lấy đi Trảm Không Đao, sau đó bổ ra một vết nứt không gian, rồi tựa như thuấn di biến mất.

"Vết nứt không gian? Vết nứt không gian dài hai ba km? " La Phong cảm thấy khiếp sợ
- Lại có thể xé rách cả không gian vũ trụ? Còn nữa… cuối cùng có phải là thuấn di không?
- Không phải là thuấn di, mà là phi hành. Chỉ là tốc độ phi hành quá nhanh. Về phần hắn không sinh ra chút dao động không khí nào, thì lại có liên quan tới việc Giới Chủ có thể khống chế lực bản nguyên Vũ Trụ.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên.
- Phi hành? Nhanh tới đâu?
La Phong truy vấn.
- Lúc hắn ly khai, tốc độ thay đổi trong chớp mắt là 32.169 km mỗi giây.
La Phong chớp chớp mắt, tốc độ ánh sáng là 30 vạn km mỗi giây. Còn vừa rồi tồn tại Giới Chủ đó mặc dù không bộc phát ra tốc độ nhanh nhất, nhưng chỉ trong nháy mắt mà tốc độ đã đạt tới một phần mười tốc độ ánh sáng
- Không hổ là siêu cường giả có thể lật tay hủy diệt cả một tinh cầu.
Trong trang viện, Vực Chủ " Minh Dục" hình thể lực lưỡng cười sang sảng, đứng lên.
- La Phong, ta bắt ngươi hiến Trảm Không Đao cho ta, sang tay lại bán được rất lời. Quả thật phải cảm tạ ngươi.
Minh Dục cười nhìn La Phong
- Nói đi, ngươi lúc trước nhờ ta giết cấp Vũ Trụ cấp chín, là ai thế?
- Nặc Lam Sơn.
La Phong nói.
Hồng, Lôi Thần cũng chờ mong nhìn Minh Dục.
- Nặc Lam Sơn?
Minh Dục hơi giật mình, nhíu mày
- Là hắn à?
- Có chuyện gì à?
La Phong vội truy vấn.
- Hơi phiền phức, nhưng cũng không có vấn đề gì lắm.
Minh Dục lắc đầu, cười nói:
- Hắn đạt được danh hiệu vũ giả Cự Phủ, do đó xác suất đột phá tới Vực Chủ cực cao. Do đó luôn được xem là tinh anh của Bách Hổ Lâu. Nhưng nhiều năm như vậy mà hắn vẫn luôn không đột phá, đặc biệt bây giờ hắn còn cách đại hạn sinh mạng không xa, địa vị hắn ở Bách Hổ Lâu cũng hạ xuống, không còn quan trọng nữa.
La Phong, Hồng, Lôi Thần đều thở phào một hơi, ba người nhìn nhau.
Nặc Lam Sơn…
Phải chết!
Như vậy, mấy người mình mới có thể chính thức an tâm.
- Ta trước hết nhìn xem, xem thử hắn còn ở Thương Lan Tinh không.
Minh Dục nhắm mắt lại, một luồng niệm lực vô hình nhanh chóng lan ra, quét cả Thương Lan Tinh, nhưng vẫn luôn cố ý tránh xa những Giới Chủ.
Một giây sau, Minh Dục mở mắt.

La Phong, Hồng, Lôi Thần nhìn hắn vẻ chờ đợi.
- Hắn không có ở trên Thương Lan Tinh.
Minh Dục lắc đầu.
- Không ở đây à?
Ba người La Phong giật mình.
- Ta đã điều tra cả Thương Lan Tinh. Hắn bây giờ đích xác không ở đây.
Minh Dục hơi áy náy nói:
- Xin lỗi… Nếu lần sau ta chạm mặt hắn, nhất định sẽ giết chết hắn, thực hiện lời hứa của ta.
- Việc này không trách Minh Dục đại nhân được. Là tên Nặc Lam Sơn may mắn thôi.
La Phong nói ngay, nhưng trong lòng lại cảm thấy thật đáng tiếc.
Cơ hội tốt như thế lại không thể giết chết Nặc Lam Sơn!
Nếu có thể hành động giết chết Nặc Lam Sơn, thì chuyến đi Giới Trong Giới lần này mới chính thức là hoàn mỹ.
Trong Ám Vũ Trụ. Một chiếc phi thuyền vũ trụ đang nhanh chóng phi hành.
Trong phòng điều khiển phi thuyền vũ trụ.
- Sư phụ, chúng ta về nhanh như vậy làm gì. Trên Thương Lan Tinh có rất người cường giả, khó mà xem được một thịnh hội như vậy, ở lại thêm một thời gian cũng tốt mà?
Hai cường giả cấp Vũ Trụ đứng một bên, còn Nặc Lam Sơn lại đứng đó trầm tư.
- Lần này toàn quân đội ngũ phái ra đã bị tiêu diệt, không hề có thu hoạch gì. Ở lại Thương Lan Tinh cũng chỉ lãng phí thời gian.
Ánh mắt Nặc Lam Sơn rất âm lãnh đảo qua hai đại đệ tử dưới trướng
- Còn nữa, ta bả các ngươi dựa vào mạng lưỡi bằng hữu của các ngươi điều tra, đã điều tra ra giữa La Phong và Minh Dục Vực Chủ rốt cuộc có gì quan hệ gì không?
Hai cường giả cấp Vũ Trụ đều lắc đầu.
- Ta hỏi vài người, đều không ai biết.
- Ta cũng không hề nghe nói là Minh Dục đại nhân có một nhân vật trọng yếu nào tên là La Phong cả.
Nặc Lam Sơn nghe đệ tử trả lời, sắc mặt càng âm trầm.
"Tên La Phong này biết ta muốn giết hắn. Hắn và Minh Dục đại nhân có quan hệ rất tốt. Rất có thể sẽ xin Minh Dục đại nhân ra tay diệt trừ ta. "
Nặc Lam Sơn thầm nghĩ
"Còn ta và Minh Dục không phải cùng một tổ chức, Minh Dục căn bản không bận tâm gì bao nhiêu… Bất luận làm sao, vẫn nên được sớm ly khai Thương Lan Tinh thì tốt hơn. "
Từ khi phát hiện mấy người La Phong được Minh Dục đưa đi, Nặc Lam Sơn vẫn luôn không thể an tâm.
Sau đó hắn lập tức quyết định thật nhanh, đáp phi thuyền ly khai Thương Lan Tinh!
----- o O o -----


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận