- Là ngươi!
Thạch Phong Chiến mắt trợn tròn
Trời đất, chỉ điều tra giả vờ giả vịt để ứng phó với Thuần Vũ gia tộc lại bắt được một nhân vật đáng sợ thật sự.
Thạch Phong Chiến lóe ra ý nghĩ, vội kêu:
- Thuần Vũ Sùng cũng do ngươi bắt à?
- Đúng, hắn đã chết rồi.
La Phong mỉm cười nói.
- Chết rồi ư?
Sắc mặt Thạch Phong Chiến nhất thời rất khó coi.
Thuần Vũ Sùng đã chết rồi. Người này rất có thể cũng sẽ giết hắn. Làm sao bây giờ làm sao bây giờ. Bây giờ đan điền bị hủy nên căn bản không còn nguyên năng, còn linh hồn cũng bị niệm lực đáng sợ của đối phương hoàn toàn áp chế.
Muốn phản kháng hoặc muốn truyền âm là không thể làm được, làm sao bây giờ?
Thạch Phong Chiến mặt vàng như nghệ, hoàn toàn tâm loạn.
- Sao mới có thể làm hắn không giết ta?
Thạch Phong Chiến nhìn thanh niên tóc đen trước mặt.
- Ngươi nói đi, ta nhất định làm được!
- Đưa ta mười viên Huyết Lạc Tinh, ta sẽ không giết ngươi.
La Phong đứng đó, cười nói:
- Có thể làm được không?
Thạch Phong Chiến không khỏi trừng đôi mắt như chuông đồng:
- Mười viên Huyết Lạc Tinh? Ngay cả đại ca ta cũng không thể bỏ ra mười viên Huyết Lạc Tinh. Nhưng, ta có một viên Huyết Lạc Tinh, ta có thể cho ngươi. Chỉ cầu ngươi tha cho ta một mạng
Đan điền mặc dù bị hủy, nhưng cũng không chết, vì con người quan trọng nhất là linh hồn.
Linh hồn không sao, thân thể vẫn có thể khôi phục, nguyên năng mất đi lại có thể tu luyện.
- Không, một viên không đủ, phải mười viên Huyết Lạc Tinh.
La Phong lắc đầu.
- Ngươi lừa ta!
Thạch Phong Chiến vừa tức vừa giận.
- Đúng, chính là ta lừa ngươi cho vui!
La Phong lạnh lùng nói:
- Đi tìm chết đi.
Thạch Phong Chiến nhất thời điên cuồng gầm lên:
- Cứu mạng!
Với thân thể cường đại, nên tiếng gầm của hắn như tiếng sấm ầm ầm, sóng âm điên cuồng lan ra bốn phía, nhưng sóng âm mãnh liệt đó lại bị tầng niệm lực vô hình ngăn trở. Niệm lực hình thành một tầng ngăn cách, chẳng cho chút thanh âm nào truyền ra ngoài.
- Có giãy dụa mấy cũng thế thôi.
La Phong tát một cái vào đầu Thạch Phong Chiến, nguyên lực quán nhập vào đầu, lệnh đầu hắn hoàn toàn cháy khét.
Thạch Phong Chiến, chết!
"Huyết Lạc Tinh rốt cuộc như thế nào. " La Phong lướt mắt nhìn thi thể Thạch Phong Chiến, trong nháy mắt đã tìm được không gian trữ vật trên người hắn. Vì không có ngân hàng, tất cả người tu luyện ở Huyết Lạc đại lục cơ hồ đều muốn cất những trân bảo vào dụng cụ không gian, luôn luôn để gần người.
Vì, trên người mình là an toàn nhất.
Mình không chết, bảo vật cũng sẽ không mất.
Nếu mình chết, bảo vật cho dù vẫn còn cũng không có ý nghĩa gì nữa!
"Không gian giới chỉ cũng không tệ. " La Phong cầm lấy không gian giới chỉ, dùng niệm lực trong nháy mắt tiến vào không gian giới chỉ, thẩm thấu vào mọi thứ trong đó, tùy ý tìm kiếm.
"Thật là nhiều. "
"Phải nhiều mấy chục lần Thập Tam Phủ. " La Phong lúc đầu còn có vẻ tươi cười, nhưng càng tìm lại càng nhíu mày
Không gian giới chỉ có vô số đao tệ quí giá, cũng có một vài binh khí trân quý, còn có vô số trân bảo cất trong những hòm xiểng, nhưng La Phong sau khi đơn giản dùng niệm lực quét qua, lại không phát hiện ra Huyết Lạc Tinh.
La Phong đã thấy bộ dáng Huyết Lạc Tinh khi đọc sách tra cứu.
"Không thể không có được. Chẳng lẽ không phải trên người hắn, không thể. " La Phong một lần nữa cẩn thận lục soát, đặc biệt lục soát một chiếc hộp tinh thạch. Bên trong chiếc hộp có rất nhiều tinh thạch. Niệm lực La Phong chia làm mấy ngàn luồng, lần lượt thăm dò mỗi một tinh thạch.
Nhất thời trên mặt La Phong hiện lên nụ cười.
Vừa lật tay!
Trong lòng bàn tay đã xuất hiện một tinh thạch hình viên cầu màu đen. Nhìn viên cầu màu đen tinh thạch trước mắt, La Phong lắc đầu cười nói: " Tên Thạch Phong Chiến, lại còn nghĩ tới việc ngụy trang Huyết Lạc Tinh. Hơn nữa bỏ chung vào một hộp có vô số tinh thạch. Niệm lực người không khống chế tinh tế sẽ không phát hiện ra thật. "
- Xoẹt xoẹt…
Tinh thạch viên cầu màu đen trong tay bị niệm lực công kích như đẽo gọt, trong nháy mắt bắt đầu không ngừng vỡ ra, chẳng mấy chốc, một tầng viên cầu màu đen toàn bộ đã bị phá, rốt cục lộ ra Huyết Lạc Tinh bên trong!
Đỏ như máu!
Màu máu, màu của sinh mạng.
Đây là một tinh thể thình tam giác, toàn bộ đỏ như máu, hơi trong suốt, thoáng có một luồng sóng vô hình, làm cho người ta cảm giác trái tim muốn nhảy lên, những luồng sóng liên tục.
"Huyết Lạc Tinh! " La Phong nhìn tinh thạch tam giác trong suốt trong tay, không kìm được tán thưởng " Thật đẹp!"
Vù!
La Phong vung tay lên, thi thể Thạch Phong Chiến trên mặt đất biến mất, đồng thời máu trên sàn, thậm chí cả mùi máu trong cung điện cũng toàn bộ tiêu tán.
"Rất tốt, như vậy trong thời gian ngắn cũng không ai biết, Thạch Phong Chiến đã chết. " La Phong mỉm cười " Phỏng chừng, họ còn tưởng rằng Thạch Phong Chiến đi tới một nơi nào đó. " Người tu luyện đột nhiên bế quan, đột nhiên biến mất một hai năm rồi trở về, đều là việc vô cùng bình thường.
Cho dù Thạch Phong Chiến là tướng quân, biến mất dăm ba ngày cũng không có người nào hoài nghi.
Vèo!
La Phong hóa thành một luồng ảo ảnh ẩn hiện, từ trước cửa sổ thoát ra ngoài, trong nháy mắt đã ra ngoài mấy trăm km.
Cả cung điện vô cùng yên tĩnh.
Đám binh lính, nha hoàn, hộ vệ trong phủ Tướng quân căn bản không biết rằng tướng quân của họ đã chết.
Sau khi La Phong giết chết Thạch Phong Chiến, tìm được Huyết Lạc Tinh.
Phủ Thành Chủ Yến Cương Lĩnh.
- Nào, uống!
- Ha ha, Thạch Phong sư đệ, nhiều năm rồi không gặp, ngươi đã là một phương lãnh chúa rồi. Sư huynh rất vui, uống, uống.
Chỉ thấy trong phòng khách, một đám vũ nữ kiều mị đang nhảy múa, còn ba nam tử đang cười to uống rượu với nhau. Một người chính là người cầm quyền cao nhất Yến Cương Lĩnh - Thành chủ Thạch Phong Hùng.
Còn hai người kia mặc áp giáp đặc chế màu xám bạc.
- Sư huynh, bây giờ ta tuy cũng coi như một lãnh chúa rồi, nhưng sao có thể so được với sư huynh. Sư huynh vào làm đặc sứ cho Bất Hủ thần điện, bất luận ở đâu trên đại lục chúng ta, ai dám không nể mặt sư huynh?
Thạch Phong Hùng cười ha ha nói.
- Cũng chỉ có một chân thôi.
Nam tử trung niên tướng mạo tuấn mỹ cười nói.
- Sư huynh, ngươi và Mạc đặc sứ từ thần điện chạy về đây là vì chuyện gì?
Thạch Phong Hùng tò mò hỏi.
Nam tử trung niên đẹp trai nhìn Mạc đặc sứ. Mạc đặc sứ mở lời nói:
- Thạch Phong huynh đệ, tuyệt nhiên không phải chúng ta không muốn nói cho ngươi biết, chỉ là thần điện có quy củ, chúng ta không dám vi phạm. Kỳ thật chúng ta lần này chạy về đây, chủ yếu là vì sư phụ ngươi, cũng chính là lệnh của thế giới chủ đại nhân. Những thứ khác thì không có gì quan trọng.
- Vì là việc của sư phụ, do đó ta đã bị an bài cùng lão Mạc cùng tới đó. Đi ngang qua chỗ ngươi, đương nhiên muốn gặp sư đệ ngươi rồi.
Nam tử trung niên đẹp trai cười nói.
- Ta cũng rất muốn gặp sư huynh.
Thạch Phong Hùng cảm khái
- Nói tới chuyện này…
Khi Thạch Phong Hùng cùng hai vị bằng hữu cao đàm khoát luận căn bản không biết thời gian nữa, thì đệ đệ hắn đã chết.
----- o O o -----
Cách Yến Cương Lĩnh ba mười vạn km, ở khu hoang dã cỏ dại mọc thành bụi, La Phong đang ngồi đó.
"Một viên Huyết Lạc Tinh! "
La Phong nắm Huyết Lạc Tinh, mắt nhìn chằm chằm vào hạt tinh thạch vô cùng thần kỳ." Nhiệm vụ cấp nguy hiểm đầu tiên là tìm được một viên Huyết Lạc Tinh, được thưởng một vạn điểm tích lũy. Có thể dùng nó để đổi điểm tích lũy, mà cũng có thể dung nhập vào thân thể. "
"Sử dụng như thế nào đây? "
"Không hề nghi vấn! " La Phong nhếch mép cười, ngón tay như đao, lóe lên trên bàn tay trái.
Xoẹt!
Rạch ra một vết thương, máu tươi đỏ thẫm dọc theo vết thương chảy ra
La Phong hít sâu một hơi rồi đặt Huyết Lạc Tinh hình trụ tam giác trên vết thương. Đây là phương pháp dung hợp Huyết Lạc Tinh mà bộ sách trung mô tả, hơn nữa tại Yến Cương thành, trong khoảng thời gian này La Phong cũng nghe người khác nói về việc này. Ở Huyết Lạc đại lục cơ hồ không ai không hiểu việc này.
Phương pháp rất đơn giản, làm được rất khó!
"Rất khó sao? " La Phong nhìn bàn tay.
Huyết Lạc Tinh xinh đẹp vừa đụng vào vết thương, đặc biệt khi chạm vào lớp máu tươi, nhất thời có một luồng năng lượng vô hình kỳ dị từ trong Huyết Lạc Tinh bắn mạnh ra, giống như một con mãnh thú tuyệt thế bị giam giữ rất lâu nhảy mạnh vào thân thể La Phong.
La Phong vốn tự tin ngồi đó đột nhiên biến sắc, sắc mặt dữ tợn.
"Mẹ nó! " La Phong nghiến răng.
- Ầm!
Một luồng ý chí vô cùng hung hãn phủ xuống, dung nhập thẳng vào Thức Hải của La Phong.
- Giết!
- Giết!
Đầy trời khắp nơi tiếng hò hét, tiếng gầm gừ, cứ thế vang lên trong Thức Hải. Luồng ý chí vô cùng hung hãn bạo ngược liên tục va chạm với ý chí của La Phong. Đây là thuần túy là khảo nghiệm ý chí
Ý chí và ý thức khác nhau. Ý thức tùy thuộc vào sự hùng hậu của tinh thần niệm lực. Còn ý chí thì đơn thuần là tín niệm của cá nhân.
Có khi ý chí của vũ giả cấp học đồ, cũng có thể còn đáng sợ hơn ý chí của Giới Chủ!
"Với loại ý chí này mà cũng muốn đánh bại ta? " Trong Thức Hải vọng lên thanh âm của La Phong " Toàn bộ hóa thành tro bụi đi! "
Ầm ầm!
Ý chí La Phong cường hãn vô cùng, như hóa thành một hòn núi cao khổng lồ, đem ý chí gầm gừ kia ép cho nát bét. Vừa nghiền nát nó, La Phong vừa nghi hoặc: " Ý thức uy áp, ý thức uy áp… Đều là công kích ý thức. Sao ý chí đơn thuần mà có thể tiến vào trong cơ thể ta? Lạ thật? Chà, không ổn! "
"Ầm ầm…"
Khi ý chí bị La Phong nghiền nát, lực kỳ dị trong Huyết Lạc Tinh chính thức bộc phát. Chỉ thấy trong Huyết Lạc Tinh có những sợi tơ màu đỏ điên cuồng chui vào trong cơ thể La Phong.
La Phong thể thân không tự chủ được phải run lên.
Chỉ thấy cơ mặt La Phong không tự chủ được co lại. Tầng da ngoài lúc thì ngưng kết thành giáp xác, lúc thì vỡ ra máu đầm đìa, đôi cánh tay kịch liệt phồng lên, đồng thời gân xanh hung ác nổi đầy. Lúc thì biến thành tuyệt đối trong suốt, tựa như bóng bán dẫn trong suốt, chốc chốc trở nên thuần túy kim sắc, cơ bắp không ngừng biến hóa.
Đau đớn!
Đau đớn vượt qua cực hạn!
"Chuyện gì thế. Huyết Lạc Tinh rốt cuộc là cái gì? " La Phong cảm thấy muốn gầm lên. Hắn cảm thấy toàn thân trong nháy mắt nóng như lửa, giống như sắp bị đốt thành tro, nhưng đảo mắt lại đạt tới nhiệt độ thấp kinh người, cảm giác như đông cứng cả người.
Xoẹt xoẹt…
Mười ngón tay La Phong từ từ kéo dài ra, giống như những chiến đao móng tay kim loại! Rồi sau đó lại nhanh chóng co rút lại, đồng thời mười ngón tay đã hoàn toàn biến dị, đến cả xương cốt bên trong cũng biến hóa, cả bàn tay biến thành một bàn chân đầy móng vuốt, bộ lông từ từ dài ra.
Không chỉ riêng là ngón tay, bắp tay, chân, gót, mặt, nơi nơi đều mọc ra bộ lông màu đen, chỉ một lát sau La Phong đã biến thành một người đầy lông.
Nhưng vài phút sau bộ lông này đã nhanh chóng co rút lại rồi biến mất.
Xoẹt xoẹt
Một lớp vảy màu đen từ cánh tay, ngón tay, chân, cước bộ, thậm chí mặt La Phong chợt xuất hiện, đồng thời toàn thân đều biến thành cường tráng cao lớn.
"Huyết Lạc Tinh rốt cuộc là món đồ gì? Trời ơi! " La Phong cho dù có óc tưởng tượng mạnh đến đâu, cũng không ngờ gặp phải loại việc như thế này. Còn quá trình dung hợp Huyết Lạc Tinh vẫn còn tiếp tục…
----- o O o -----