Chỉ tưởng tượng tới cảnh đó Lâm Ngọc Nhiêu đã xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Gì mà chó săn, gì mà chó cái chứ.
Cô thực sự không hiểu sao bình thường chú nhỏ đứng đắn như thế mà mỗi khi làm chuyện này lại có thể hạ lưu đến vậy.
“Có điều cho dù chị dâu có là chó cái, thế thì cũng sẽ là một con chó cái trẻ trung xinh đẹp dáng người đẹp nhất.
Động dâm đương nhiên cũng là động dâm lăng loàn có thể khiến chó săn kia dục tiên dục tử rồi.”
“Cậu câm miệng, câm miệng.” Lâm Ngọc Nhiêu chịu không nổi, gậy thịt nóng bỏng của chú nhỏ không ngừng đâm thọc điên cuồng trong động thịt của cô thì thôi đi, miệng lưỡi còn không buông tha cho người ta nữa: “Hướng Minh Vũ, cậu mà còn nhục nhã tôi như thế nữa, tôi sẽ… tôi sẽ…”
Lâm Ngọc Nhiêu tôi sẽ nửa ngày lại không nói tiếp được nửa câu sau.
Bởi vì cô phát hiện cô không biết phải làm sao với chú nhỏ mới tốt.
Tên khốn kiếp này đã chiếm được cô rồi, cô….
Thấy chị dâu bị chơi tới gương mặt đỏ bừng, ánh mắt mơ màng, còn thêm dáng vẻ lã chã chực khóc, sao lại có thể chọc người thương tới thế chứ.
Ngực Hướng Minh Vũ tê rần, gậy thịt cũng thả chậm tốc độ lại, lấy lùi làm tiến lấy lòng cọ sát động dâm của chị dâu.
Anh biết vì sao đột nhiên chị dâu lại thấy khổ sở.
“Chị dâu, có phải chị nghĩ rằng em không tôn trọng chị không?”
Nghe thế, Lâm Ngọc Nhiêu gục đầu xuống, nhỏ giọng nức nở: “Cậu ...!cậu có thể nói năng tử tế chút được không, cho dù có làm chuyện thế này, cậu cũng đừng…”
“Chị dâu thẹn thùng hay là không chấp nhận được?”
Lâm Ngọc Nhiêu cắn chặt môi.
Không phải cô không chấp nhận được, mà là….
“Cậu không cảm thấy rất thẹn sao?”
“Chơi động dâm thì có gì mà phải thẹn? Gậy thịt lớn của em cắm vào động dâm của chị dâu, đưa chị dâu lên đỉnh liên tục, tư vị mất hồn như thế, chẳng lẽ cũng cảm thấy thẹn sao?”
Hướng Minh Vũ xoay người chị dâu lại, nhấc hai đùi non quấn lên eo.
Hai tay nâng đôi kiều đồn trắng mềm, dùng sức bóp nhẹ vài cái rồi lại đặt gậy thịt hùng dũng oai về giữa cửa động của cô.
Môi lưỡi nóng bỏng không ngừng dây dưa trong miệng chị dâu, nước miếng không kịp nuốt của hai người trào ra len lỏi xuống chỗ cắm.
Nhiệt độ trong phòng tắm vốn đã cao, trên người hai người lại thấm đẫm mồ hôi.
“Ưm… Minh Vũ…” đầu lưỡi bị chú nhỏ mút tới tê dại, cơn ngứa ngáy trong người bị chú nhỏ khơi mào từ lâu giờ càng thêm mãnh liệt.
Cô cảm thấy nước dâm phía dưới sắp tẩm ướt đẫm gậy thịt của chú nhỏ rồi.
Thực sự ngứa lắm, nhưng gậy thịt của chú nhỏ cứ nằm im đó chẳng nhúc nhích gì.
Lâm Ngọc Nhiêu khó chịu vặn vẹo mông, cánh tay mảnh khảnh treo trên cổ chú nhỏ, đang sờ mò loạn xạ: “Chú nhỏ….” cô ngẩng đầu gọi anh, muốn anh mau cắm vào.
“Chị dâu muốn gì đây?” Hướng Minh Vũ muốn cô phải nhìn rõ hiện thực, yêu đương thì phải buông thả mà làm, cứ trắng trợn đi, thấy thế nào thoải mái thì làm thôi.
“Tôi khó chịu.” Lâm Ngọc Nhiêu chủ động hôn lên môi của chú nhỏ, cô tham luyến sự cuồng vọng nhiệt tình của anh khi hận không thể nuốt hết khoang miệng cô vào bụng.
Hướng Minh Vũ muốn tránh đi không để cô hôn.
Rõ ràng nước miếng bên miệng hai người còn kéo thành sợi chỉ bạc, không khí mập mờ lửa nóng đã cháy bỏng từ lâu, ấy vậy mà Hướng Minh Vũ lại không gấp gáp chút nào.
Đầu lưỡi Lâm Ngọc Nhiêu liếm lên cằm chú nhỏ, mãi không chạm vào hai cánh môi được.
Gậy thịt dâm phía dưới đang không ngừng đùa giỡn động nhỏ đói khát của cô.
“Hướng Minh Vũ, cậu quá đáng lắm.” Lâm Ngọc Nhiêu tủi thân lên án.