Thôn Thiên

Khương Thượng cùng Gia Cát Cảnh, ở trong Vạn Pháp Môn Huyền Băng Điện, trong cung điện Khương Thượng tu luyện. Khương Thượng này, tại trong Huyền Băng Điện địa vị rất cao, gần với Thiên Băng Tiên Tôn, bởi vậy cung điện kiến tạo là cực kỳ hùng vĩ.

Gia Cát Cảnh niên kỉ, thoạt nhìn, bất quá chỉ chừng mười bảy, mười tám tuổi, rất có phong độ, khóe miệng hiện lên một tia mỉm cười nhàn nhạt, thanh bào khăn vuông, nét mặt người thiếu niên thái độ thanh xuân.

Khương Thượng biết, Gia Cát Cảnh năm ấy mười sáu tuổi, cũng đã kết thành đạo thai, từ đó bảo trì được dung nhan không thay đổi, vẫn là dáng dấp thiếu niên. Người tu tiên, thành đạo niên kỉ càng nhỏ, ngày sau thành đạt lại càng lớn, đây hầu như đã thành luật lệ rồi.

Khương Thượng luôn luôn mắt cao hơn đầu, nhưng là không thể không bội phục Gia Cát Cảnh. Bởi vì cho dù là hắn, so với Gia Cát Cảnh, cũng có vài phần ảm nhiên thất sắc.

Gia Cát Cảnh luôn luôn có hình dạng thảnh thơi, hắn lay động nhẹ chiết phiến, cười hỏi: "Khương huynh, nghe nói trong Vạn Pháp Môn, có một loại rượu ngon, có tiếng trong thái cổ chân nhưỡng, có việc này không? Tiểu huynh thích nhất là rượu, thật vô duyên với nó, nên lấy làm tiếc nuối."

Nhắc tới rượu, Khương Thượng liền nghĩ tới Dương Lăng, nhớ tới chuyện đã xảy ra trên Vương Khấu Đài, lông mi hắn nhướng lên: "Rượu ngon nhưng mà ngươi lại uống không được, ta cùng với người kia có oán thù, dù là có đi tới mua, sợ rằng hắn cũng sẽ không cho."

Gia Cát Cảnh lắc đầu: "Khương huynh chính là nhân kiệt, chỉ tiếc tính cách quá kiên cường, chẳng biết biến báo khéo đưa đẩy gì cả, ngày sau tất sẽ không chịu ít nhiều thua thiệt."

Khương Thượng cười nhạt: "Thiên hạ người có thể khiến ta bị hại, sợ rằng cũng không nhiều lắm."

Gia Cát Cảnh cười nói: "Không cần nhiều lắm, một người cũng đủ ngươi bị hại rồi."

Khương Thượng trong lòng run sợ, lặng lẽ không nói gì. Hắn vô pháp khống chế được ý nghĩ, cái Dương Lăng kia, ngày sau nếu như mở ra linh đài thế giới, thực lực sẽ tiêu thăng tới trình độ nào?

Dương Lăng tại trong Vạn Pháp điện biểu diễn ra lực lượng, đã sớm có tin đồn ra, với Đạo Quân cảnh giới, đã có hai trăm bảy mươi bảy vạn đấu, Khương Thượng mỗi lần nghĩ đến, trong lòng một mảnh lạnh lẽo.

Khiếp sợ thì khiếp sợ, nhưng Khương Thượng tự tin Dương Lăng hiện nay cũng không phải là đối thủ của hắn. Có mấy lần, hắn thậm chí muốn đem Dương Lăng hạ thủ diệt trừ. Nhưng hiện nay Dương Lăng có thân phận thượng trưởng lão, hơn nữa người này có một thân tu vi thập phần tà môn, diệt trừ hắn, sợ rằng cũng không dễ. Tâm tư vòng vo mấy vòng, Khương Thượng thầm nghĩ: "Đã sớm nghe nói Dương Lăng bên người có một vị mỹ nhân, tên gọi là Hương Nhị, chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Ta nhiều lần muốn đi tới tìm tòi một chút, vẫn không thể làm gì được. Vậy thì có Gia Cát Cảnh đây tâm trí cao hơn người thường, không bằng kêu hắn cùng đi, nếu có thể thì giết chết được Dương Lăng a."

Nghĩ tới đây, Khương Thượng đột nhiên hỏi: "Gia Cát huynh, có thể cùng đi gặp một lần Thiên Nguyên Châu đệ nhất mỹ nhân không?"

Gia Cát Cảnh mặt mày rạng rỡ, "Ba" lại mở ra chiết phiến, nhẹ lay động vài cái, cười nói: "Khương huynh vì sao không nói sớm? Có mỹ nhân, đương nhiên phải đi tới bái phỏng chứ, chẳng biết mỹ nhân tại phương nào?"

Khương Thượng mở hờ hai mắt: "Mỹ nhân tại chỗ người khác, người nọ là một ngoan nhân, không thể đắc tội. Gia Cát huynh là trí tuệ chi sĩ, sợ rằng sẽ không vì nữ tử này mà đắc tội với người như vậy a? Ta thấy thôi hãy quên đi, thiên nhai nơi nào mà không có cây cỏ..."

Gia Cát Cảnh "Hanh" một tiếng, chiết phiến gõ xuống vai Khương Thượng: "Khương huynh không cần nói nữa, rõ ràng muốn kéo ta đi tới đó, vì thế khích ta. Ngươi cũng không nên khích, tiểu đệ đang định sẽ một hồi gặp gở thiên hạ tu chân đồng đạo. Cũng muốn thế nhân biết Gia Cát Cảnh ta."

Gia Cát Cảnh nói một tràng, tràn ngập ngạo khí, nhưng Khương Thượng cũng biết ngạo khí hắn đến từ chính thực lực tự thân, cùng tư chất siêu phàm.

"Ha hả, Gia Cát huynh thật hào khí, thỉnh!"

Chân Võ điện hậu hoa viên, trồng vô số kỳ hoa dị thảo, thơm ngát, đập vào mặt mũi, có vài con hồ điệp bay lượn khắp bầu trời. Trong vạn hoa đầy đất này, Hương Nhị quần áo trắng tinh, dịu dàng thả bước chậm rãi thửơng hoa.

Hương Nhị có dáng đi cực đẹp, nàng đi thướt tha, tượng như nhảy múa, làm cho thấy thật mỹ cảm.

Trong hoa viên, có kiến tạo một tòa hoa đình. Hoa đình này rông không đầy ba trượng, hoàn toàn do những đóa hoa bện lại mà thành, có vẻ đẹp cổ lão tự nhiên. Trong hoa đình, ngồi một thanh niên tu sĩ, trong mặt mày để lộ ra một cổ hung ác độc địa, chính là Dương Lăng.

Bên cạnh hắn, Kim Linh đồng tử không ngừng vì hắn thêm rượu, vài tên hoa nô cũng mang tới linh quả, để Dương Lăng dùng. Vừa nhìn qua, Dương Lăng căn bản là một người quần áo lụa là, hơn nữa phẩm tính cực kém.

Dương Lăng biểu tình trên mặt loại hung ác độc địa này, cũng không phải là làm ra vẻ, mà là vận chuyển Vô Sinh Sát Đạo, tự nhiên biểu lộ ra, làm cho người khác không dám thân cận.

Hương Nhị nhẹ nhàng tới gần, trong tay nàng hái được một bó hoa, cẩn cẩn dực dực đưa đến trước mặt Dương Lăng.

Dương Lăng thô lỗ nắm lấy tay nàng, mắng: "Mau nhảy cho đại gia xem a!"

Hương Nhị sợ đến run run, thối lui hai bước, bắt đầu khinh ca vũ múa. Hương Nhị nhảy múa, ngôn ngữ không cách nào hình dung được vẻ đẹp của nàng, phiên tựa kinh hồng, vài chỗ như mây bay, tựa như nước chảy, kéo dài triền miên. Phảng phất như bức hoạ mỹ nhân cuộn tròn vậy, trên quyển họa mỹ nhân nhảy múa. Trời đất trong lúc đó sáng rực lên, thoáng cái tụ tập nhiều người đến, khiến người ta không thể chú ý đến cái khác.

"Đẹp!"

Một tiếng tán thán, từ trên cao trung truyền xuống.

Dương Lăng vỗ án dựng lên, ngửa đầu mắng: "Người nào ? Vương bát đản nhìn lén nữ nhân của ta?"

"Hanh!"

Gia Cát Cảnh cùng Khương Thượng hiện ra thân hình, bọn họ đã ẩn trên cao trung hồi lâu, thưởng thức kỹ thuật Hương Nhị nhảy múa. Đương nhiên, cùng Hương Nhị so sánh, Dương Lăng thật sự là tồn tại một người ghê tởm a, phảng phất như đóa hoa tươi Hương Nhị cặm trên bãi phân trâu làm cho người ta chán ghét.

"Thực sự là đốt đàn nấu hạc, đại sát phong cảnh!" Gia Cát Cảnh lắc đầu thở dài.

Dương Lăng nhìn thoáng qua, cười nói: "Ta tưởng là ai, nguyên lai là bại tướng dưới tay, Khương đại Tiên Tôn, bạn có khõe không hả?"

Khương Thượng tức giận chợt lóe qua, lạnh lùng nói: "Dương Lăng, nghe nói ngươi rất kiêu ngạo a!"

Dương Lăng ánh mắt xoay qua Gia Cát Cảnh, quát hỏi: " Tiểu bạch kiểm, ngươi là ai? Chẳng lẽ là Khương Thượng tân hoa luyến đồng?" Lời hắn nói, rất là ác độc, không ai mà không không giận dữ.

*( tân hoa luyến đồng: yêu thích mới thích đồng tính, yêu con trai a… Ý NHƯ VẬY --- ND)

Quả nhiên, Gia Cát Cảnh trong mắt để lộ ra sát khí nồng nặc, chiết phiến chỉ về phía Dương Lăng: "Chết tiệt ngươi, cho rằng tại Vạn Pháp Môn, bản Tiên Tôn không động được ngươi sao?"

Dương Lăng thầm nghĩ: "Không xong, người này nguyên lai cũng không phải là Vạn Pháp Môn tu sĩ." Hắn tròng mắt vừa chuyển, cười nói, "Nguyên lai ngươi không phải đệ tử Vạn Pháp Môn, sao dám xông vào Vạn Pháp Môn ta?" Lập tức quát lên, "Người đâu! Bắt người này cho ta!"

Dương Lăng là thượng trưởng lão, không có thể là chức suông như vậy, một tiếng quát lên, bốn phương tám hướng lập tức xuất hiện hơn mười danh chấp pháp đệ tử, bao quanh vây lấy Gia Cát Cảnh.

Khương Thượng cả giận nói: "Đều lui ra cho ta!"

Khương Thượng này, cũng chính là nhân vật nổi danh thật lớn trong Vạn Pháp Môn, mặc dù không phải thượng trưởng lão, nhưng địa vị một chút cũng không thấp, người người nhận biết hắn. Cho nên hắn vừa quát lên, chấp pháp đệ tử quả nhiên đều thối lui, hơi nhìn về phía Dương Lăng.

Dương Lăng "Hanh" một tiếng: "Khương Thượng, ngươi thật lớn mật, cư nhiên cấu kết ngoại nhân, đến đây nhìn trộm tình huống Vạn Pháp Môn ta, thực sự là tội đáng chết vạn lần!" Hắn cố tình nói vậy, thuận miệng vu khống Khương Thượng.

Khương Thượng tức giận quá hóa cười, căm tức Dương Lăng: "Ngươi cho là đương chức thượng trưởng lão, ta sẽ không thể chế ngự được ngươi sao?" Dương Lăng "Ha hả" cười: "Chẳng lẽ không đúng?" Hắn một tay kéo lấy Hương Nhị vào trong lòng, bàn tay to tại trên cổ ngọc hương nhuyễn xoa một cái, "Ha ha" cười to, "Khương Thượng, ngươi ba ba chạy vào đây, chẳng lẽ là vì Hương Nhị đây mà đến? Đáng tiếc, nàng đã là người của bản trưởng lão, ngươi mau cút đi!"

Hương Nhị dùng một loại nhãn thần xin giúp đỡ nhìn về phía Khương Thượng, nước mắt chảy quanh. Một ánh mắt này, dường như thiểm điện bắn trúng trong lòng Khương Thượng, hắn trong lòng hung hăng đau xót.

Dương Lăng như vô tình không biết, cư nhiên dùng Hương Nhị đem Khương Thượng vị kỳ tài này kéo vào trong tình kiếp. Với tình kiếp này, biết rõ là kiếp, cũng không thể có khả năng trốn thoát, cũng trốn không xong. Chỉ có thể đợi ngày sau vận tuệ kiếm, trảm tình ti, không còn phương pháp nào khác phá giải.

"Buông nàng ra!" Khương Thượng mí mắt trợn lên, đã dụng thần thức tỏa định Dương Lăng.

Dương Lăng trong đôi mắt bắn ra lãnh mang kinh người, kéo Hương Nhị thu nhập trong Cửu Dương Tháp, tay trái nâng lên Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn, tay phải cầm Thiên Diễm Hoàn, lãnh đạm nói: "Khương Thượng, lần trước một lần đánh ngươi còn chưa đã, vì thế còn muốn nếm thử tư vị bị đánh nữa sao?"

Khương Thượng chỉ cảm thấy Dương Lăng cực kỳ đáng hận, hắn vô pháp áp chế phẫn nộ trong lòng, bỗng nhiên huýt sáo dài một tiếng, lạnh lùng nói: "Dương Lăng, ngươi cho là có thái cổ chân thân, là có thể coi thường tu sĩ thiên hạ sao? Hôm nay để ngươi biết cùng linh đài Tiên Tôn chênh lệch là như thế nào!"

Khương Thượng hai mắt vừa mở, phất tay đánh ra hàng tỉ bạch quang, hóa thành vô số quang nhận, khắp bầu trời hướng Dương Lăng cắt qua.

"Hình Tiên!"

Hình Tiên, chính là một loại tiên thuật đại uy lực, Khương Thượng lĩnh ngộ được, uy lực cường đại bất khả tư nghị.

Hàng tỉ bạch quang, không nhìn không gian, chỉnh tề mà cắt qua Dương Lăng, mỗi một tia cắt qua, đều sản sinh uy lực khủng bố. Khương Thượng linh đài lực, vốn có tới mấy nghìn vạn đấu, viễn siêu hơn Dương Lăng, hôm nay thi triển ra tiên thuật, lập tức đối với Dương Lăng tạo thành uy hiếp.

Huyền Cơ Xích tự động nhảy ra, biến hóa thành một cái áo giáp, hoàn toàn hộ vệ Dương Lăng. Ở ngoài áo giáp, Thiên Diễm Hoàn cũng huyễn hóa ra Thiên Diễm Chân Hỏa, ba loại chân hỏa dung hợp sản sinh ra một loại hỏa diễm, thiêu chảy cả vạn vật.

Song song, Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn cũng huyền phù trên đầu Dương Lăng, ngũ hành đạo binh phóng xuất ra uy thế thật lớn, đem đại bộ phận đao nhận đều bức khai, không thể tiếp cận thân thể Dương Lăng.

Có ba kiện vật hộ thân, Dương Lăng nửa điểm sự tình cũng không sợ, trái lại hướng Khương Thượng cười nói: "Ngươi chút bản lĩnh ấy, cũng muốn giết ta sao? Thực sự là buồn cười!"

Khương Thượng một trận mơ hồ không rõ, sau đó cũng rõ ràng nỗi lên, trướng thành trăm trượng cao. Thân thể này, là Khương Thượng dùng linh đài lực ngưng tụ ra Pháp Thân, gọi là linh đài Pháp Thân. Linh đài Pháp Thân, có thể dung nạp một bộ phận linh đài cấp cho tu sĩ lực lượng, hoặc toàn bộ lực lượng. Một gã Tiên Tôn, có thể phóng xuất ra vô số Pháp Thân. Đương nhiên, Pháp Thân càng nhiều, lực lượng lại càng nhỏ.

Linh đài Pháp Thân, chỉ thích hợp cận chiến, hơn nữa có thể phát huy cực hạn linh đài lực lớn nhất, lực sát thương càng mạnh. Nếu như nói trạng thái bình thường, Khương Thượng có thể phát huy mười thành linh đài lực, như vậy linh đài Pháp Thân thì có thể phát huy ra hoàn toàn linh đài lực.

"Dương Lăng, trừ phi ngươi vĩnh viễn co đầu rút cổ trong đó!" Ngũ phẩm linh đài Tiên Tôn, lúc này biểu hiện ra cường hãn của hắn, hung hăng một quyền hướng Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn đập tới.

"Ầm ầm long!"

Khương Thượng một quyền này đánh ra, linh đài lực kết thành một tòa sát trận, mang theo một mảnh bạch quang, thoáng cái đem Dương Lăng cùng với ấn, đều đánh vào dưới mặt đất. Khương Thượng toàn lực một kích, lực lượng tiếp cận trên ức đấu!

Dương Lăng trong cơ thể Hỗn Nguyên Lực không ngừng cuồn cuộn, âm thầm kinh hãi, hắn hét lớn một tiếng: "Khương Thượng, ngươi cũng ăn của ta một chiêu! Ngũ đại Ma thần, trấn áp cho ta!"

"Ầm ầm!"

Ngũ đại Ma thần trực tiếp xé rách hư không, xuất hiện tại chung quanh, từ năm phương hướng vây quanh lấy Khương Thượng.Với lại trong lúc đó, Tâm Ma Kết Giới liền ngưng tụ, vây khốn Khương Thượng.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui