Tôi vội video call cho Chu Dĩnh.
"Nè, sau khi nãy mày đột nhiên cúp máy hả? Chắc không phải muốn bỏ trốn đấy chứ?"
Tôi thản nhiên nhìn cô ta: "Đồ ngốc!"
"Mày dám mắng tao? Mày đang ở đâu? Nè, sao công viên sau lưng mày nhìn quen quen vậy?" Nói tới đây, Chu Dĩnh gào to, "Mày theo dõi tao! Ta đã nói mà, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy, mày quả nhiên là lừa đảo!"
"Nghe đây! Hai âm ma bám trên người bà nội và mẹ cô đã sắp biến thành thi quỷ, đêm nay chúng sẽ ăn tất cả âm ma trong nhà cô, đến lúc đó, sức mạnh của chúng sẽ đạt đến cực đỉnh, nếu không giải quyết, cô chắc chắn phải chết!"
"Đây là thủ đoạn mới hả? Mày có bằng chứng gì mà nói bà nội và mẹ tao là thi quỷ không?"
Tôi thật sự muốn xoay người đi bỏ mặc cho Chu Dĩnh tự sinh tự diệt, nhưng nhìn vẻ mặt tham lam của Phong Sư nương nương, còn cả những sinh mệnh vô tội trong khu chung cư này, tôi hít sâu một hơi.
"Chu sa tôi bảo cô mua đâu?"
Chu Dĩnh lấy một túi chu sa nhỏ trong túi xách ra: "Làm gì?"
"Chu sa có tác dụng răn đe với tất cả hồn ma, thi quỷ cũng không ngoại lệ.
Khi gặp chu sa, da của chúng sẽ phồng rộp.
Cô cứ thử đi xem tôi có nói dối hay không." Nói tới đây, tôi bổ sung một câu, "Dùng tiết kiệm một chút, nói không chừng nó có thể bảo vệ cái mạng nhỏ của cô."
Chu Dĩnh khinh thường cười lạnh.
Lúc này, di động của tôi nhận được một đề cử: [Một cô bé tám tuổi ra tay trấn quỷ, rốt cuộc là lão đại huyền môn hay cố ý bày trò lừa bịp?]
Tôi cau mày.
"Ha ha ha, con nhóc trong clip là mày đúng không, đồ lừa đảo?"
Xem ra Chu Dĩnh cũng đã nhìn thấy.
Trong clip là hình ảnh khi nãy tôi bày trận ngoài chung cư.
Không ngờ chú tài xế cũng là một người nổi tiếng trên mạng, clip vừa đăng lên đã thu hút rất nhiều sự chú ý.
"Dưới bình luận mọi người đều nói mày cố gắng học tập đi, phải tin vào khoa học." Chu Dĩnh vui sướng khi người gặp họa.
Nhưng bình luận hot nhất lại đến từ một đạo sĩ.
[Thủ thế của tiểu đạo hữu này tôi chưa từng nhìn thấy, không biết là theo môn phái nào?]
"Wow, còn tân bốc nữa à, nhóc lừa đảo, mày với người này là cùng một người đúng không?"
Tôi thuận tay vào trả lời: [Tôi không phải người của đạo môn, tôi tu hệ thông linh.]
Ngay sau khi tôi gửi tin nhắn riêng và bình luận, chúng lập tức bị bùng nổ.
[Hệ thông linh không phải chỉ có trong truyền thuyết thôi sao? Thế mà tồn tại thật à!"
[Cái gì? Thông linh sư? Tôi chỉ mới biết qua sách vở thôi!]
[Mấy người đang nói cái gì vậy? Có phải tôi là người duy nhất không hiểu không? Linh khí sống liệu có kéo tôi xuống dưới không?]
[Đại sư, nhận đồ đệ đi!]
Chu Dĩnh trả lời bên dưới: [Mọi người đừng để nó lừa, con bé này nói bà nội và mẹ tôi thi quỷ gì đó, nói không chừng mấy bình luận trên chính là nó!]
Cô ta vừa nói như vậy, không cần tôi giải thích, người trong nghề đương nhiên biết tính nghiêm trọng của sự việc.
[Mắt thường của mấy người đương nhiên không nhìn ra, nhưng ai bước vào đạo giáo vừa nhìn là biết, khi tiểu đạo hữu này bố trí pháp trận ở cửa, đã có một tầng ánh sáng bao quanh khu chung cư, cô ấy chắc chắn không phải kẻ lừa đảo! Nếu thật sự có thi quỷ thì tai ương chắc chắn sẽ ập tới!]
Chu Dĩnh nổi giận: [Đã là năm 2023 rồi, sao vẫn còn có người không tin vào khoa học nhỉ? Đồ lừa đảo này đã theo tôi đến nhà của tôi, làm gì có ma quỷ? Một khi đã vậy, hay là chúng ta livestream cho mọi người cùng xem, xem nó có phải lừa đảo hay không!"
Chu Dĩnh mở livestream, mới tôi tham gia, tôi thở dài, chỉ đành đồng ý.
Chuyện này vốn dĩ đang hot, Chu Dĩnh vừa mở livestream, lập tức thu hút cả ngàn người.
"Đồ lừa đảo, cả cộng đồng mạng đang chờ tát vào mặt mày đấy!"
Tôi cười nói: "Nếu cô không làm theo lời tôi, nói không chừng cô sẽ không có hội nhìn tôi bị tát đâu."
Chu Dĩnh nhún vai, mỉm cười với camera: "Chào mọi người, đồ lừa đảo này nói chỉ cần tôi dùng chu sa đụng vào người bà nội và mẹ tôi, da bọn họ sẽ phồng rộp, đây là túi chu sa tôi mới mua, bây giờ chúng ta thử liền đi."
Trong lúc Chu Dĩnh đi thử thi quỷ, tôi đi vòng quanh khu chung cư hai lần.
Nhà Chu Dĩnh hội tụ nhiều âm ma như vậy nhất định phải có chất dẫn, bây giờ chỉ cần tìm chất dẫn, phá hủy nó, mới có thể làm suy yếu sức mạnh của thi quỷ.
"Mọi người xem, kia là bà nội và mẹ tôi.
Để mọi người không mắng tôi lừa đảo, tôi đã không nói cho họ biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Bây giờ thì xem xem bọn họ có phản ứng gì với chu sa."
Tôi liếc nhìn màn hình, bóng ma đã biến mất, thay vào đó là ánh mắt đáng của bà nội và mẹ Chu Dĩnh cùng quỷ khí bên người.
Tôi nhìn đồng hồ, còn nửa tiếng mới đến giờ Tý.
[Sao tôi có cảm giác bà nội của chủ phòng kỳ kỳ lạ lạ vậy? Nhìn thôi tôi cũng sợ quá."
[Lầu trên không biết nói gì thì im lặng đi, coi chừng bị mọi người vô công kích đấy!]
[Ai hiểu chuyện gì đang xảy ra có thể vào giải thích không?]
[Tôi là đệ tử đời thứ 32 của Mao Sơn, bố cục của căn phòng này quả thật có vấn đề, nhìn cứ như nơi...!Nuôi xác vậy.]
Trong lúc mọi người thảo luận, Chu Dĩnh đã chạy tới cạnh bà nội mình.
Cô ta kéo cánh tay bà cụ, cười ngọt ngào: "Bà nội, sao muộn thế này bà còn chưa ngủ?"
Bà nội cô ta quay lại, nở nụ cười cứng đờ.
[Trời ạ! Ánh sáng và nụ cười này đủ hù người ta chết khiếp!]
[Thần chăn ơi xin bảo vệ con.]
[Chắc chắn là vấn đề của ánh đèn, mọi người phải tin vào khoa học.]
Đầu Chu Dĩnh lấy ít chu sa bôi nhẹ lên cánh tay bà cụ.
Mọi người nín thở chờ đoạn tiếp theo.
"A!"
Bà cụ đột nhiên quát to dọa mọi người giật mình, Chu Dĩnh cũng sững sờ tại chỗ.
"Bà nội mới nấu canh, hình như quên tắt bếp rồi."
Hết câu, bà ta vội chạy vào bếp.
[Làm tôi sợ chết khiếp, tôi cứ tưởng bà ta sẽ biến hình chứ.]
[Ha ha ha ha, chủ phòng cũng sợ kìa, chỉ vì lời của một đứa bé tám tuổi mà đi trêu bà nội mình, đúng là không có đầu óc.]
[Đúng vậy, nếu bảo ai kỳ lạ, không phải cô bé kia đáng nghi hơn sao? Gần 0 giờ đêm vẫn còn lang thang ở nhà người khác, bố mẹ cô bé không quan tâm à?]
[Mấy ngày trước bệnh viện tâm thần thành phố bên cạnh mới để mấy bệnh nhân bỏ trốn đấy, cô bé này chắc không phải...]
[Không được, tôi phải báo cảnh sát!]
[Chờ đã! Mọi người xem đi!]
Trong bếp, bà nội của Chu Dĩnh khuấy cái nội gì đó, da trên tay bắt đầu nổi những vết phồng rộp, khi vết phồng rộp vỡ ra không hề có máu, bà ta cũng không thấy đau.
[Không phải chứ, là thật hay giả vậy? Chắc không phải kịch bản do chủ phòng và cô bé kia sắp xếp đấy chứ?]
Sắc mặt Chu Dĩnh tái nhợt: "Tôi và đồ lừa đảo này mới gặp nhau trên xe buýt hôm nay, không phải kịch bản."
[Đúng rồi! Tôi nhớ hôm nay chính cô bé kia đã phá hỏng vòng ngọc của chủ phòng, nói trong vòng tay cô ấy nuôi quỷ."
[Mọi người mau xem, cô bé đang cầm cái gì vậy?].