Thống Lĩnh Vạn Giới


Mục Ninh Tuyết Nàng với mái tóc trắng xóa cùng khuôn mặt trái xoan phối hợp với thân ngươi hoàn mĩ lộ ra nàng một khí chất thanh cao cao quý của một vị đại mĩ nữ!

Mục Ninh Tuyết lúc đi ra không chỉ là Đế Đô Học Phủ mọi người ánh mắt tề tụ, mà ngay cả những đang xem cuộc chiến kia đừng trường học thầy trò ánh mắt cũng bị triệt để cho hấp dẫn.
Lư Nhất Minh thấy được Mục Ninh Tuyết nhất thời mừng rở hắn đã quá rối loạn nên quên luôn lấy nàng.


Mục Ninh Tuyết tại trong đồng lứa tuyệt đối là thiên kiêu cấp bậc tồn tại, nếu quả thật để cho nàng ra sân mà nói, Lư Nhất Minh là 100 cái yên tâm.
Hắn lúc nảy còn sợ nếu mình dẫn đội vậy mà thua liền lấy hai trận có phải hay không liền bị mắng một phen , giờ đã có Mục Ninh Tuyết làm hắn có chút thở phào.


"Được ngươi lên đi , cho bọn họ thấy thế nào mới là thiên tài thật sự"

----

Xuống đài , mọi người lấy vẻ mặt kinh ngạc nhìn phía bên Minh Châu học phủ.


"Hả , này làm sao lại như vậy...."

"Không lẻ minh châu học phủ lại nhận thua mà cố ý!!!..."

"Làm sao có thể , không lẻ bọn họ định sài chiến thuật như trận đầu ....!!!"

"..."

Đúng vậy giờ lúc này bên Minh Châu học phủ lại chỉ có mình Long lên sàn làm mọi người vô cùng kinh ngạc.
Còn Mục Ninh Tuyết đứng đối diện mà nhìn lấy Long châm chú , bổng nàng nhận ra mà thốt lên :

"là ngươi , sao ngươi lại ở đây"

"làm sao , ta không được ở đây sao ???" Long cười cợt mà hỏi lại nàng.



"không có......
"

Nghe Long nói vậy nhất thờ nàng cũng không biết nói gì thêm.
Đúng vậy nàng với hắn vốn cũng không quen gì mấy hắn chỉ giúp nàng một lần thôi nàng làm sao có thể cảng hắn đi nơi nào a!!

....


Không khí đang có chút căng thẳng , thì tên trọng tài liền phá vở.


“Tranh tài! Bắt đầu!”

Trọng tài vừa dứt lời, phía Long bóng dáng hắn đã mất dạng.


"Hắn đâu rồi"

Thấy Long biến mất nhất thờ bốn tên học vên Đế Đô , trong đó kể cả Mục Ninh Tuyết cũng bắt đầu mà hoảng loạn.
Cái này làm sao người đang đứng như vậy liền biến mất , vậy mà không có khí tức ma pháp ba động chứng tỏ hắn còn không dùng tới ma pháp vậy mà liền biến mất ai mà chả hoảng loạn

Đùng!Rầm!!!!

Âm thanh vang lên , mọi người nhìn lại thời điểm thì thấy học sinh tên Minh Thông của Đế Đô học phủ đang bất tỉnh mà dựa lưng vào bức tường lõm một lổ của kháng đài.


"Cái này làm sao có thể!!!"

Nhưng ba ngươi đang king ngạc thì lại một âm thanh quen thuột lại vang lên nữa.



Đùng!Rầm!!!!

Mọi người quau nhìn thì bức ảnh quen thuột lại hiện ra , học sinh tên Tiểu Phong của Đế Đô học phủ đang nằm bất tỉnh trên kháng đài.


"Không thể nào làm sao hắn làm được"

Không do dự tên học sinh nam còn lại trong đội của Đế Đô học phủ trực tiếp mà thi triển trung giai ma pháp , một khe không gian rách ra.


"Khế ước triệu hoán - U Văn Bạo Lang!"

Một đầu ma lang trong không gian mà phóng ra , khí tức uy mãnh trên người càng có nhiều đồ văn chói lóa , nhưng vừa mới nhảy ra ngoài U Văn Bạo Lang trực tiếp mà bay đi.


Đùng!Rầm!!!

Trên kháng đài U Văn Bạo Lang hai mắt trắng toát , miệng sùi bọt mém mà nằm bất tỉnh lấy.
Trên người vẫn còn in rõ dấu chiếc dép lào đang bốc khói.


Đúng vậy , Long đã một chân mà đạp lấy U Văn Bạo Lang , hắn đã vận dụng tốc độ của mình mà đánh vì tốc độ quá nhanh chả ai thấy gì cả , chỉ có mấy tên lão sư trên đài là lờ mờ thấy được thân ảnh Long khi hắn tấn công ai đó.


Đùng!Rầm!!!

Lại một tên văn ra khỏi đài mà bất tỉnh.
Giờ chỉ còn có Mục Ninh Tuyết trên đài thôi , nàng không do dự gì mà phóng xuất ra [ băng chi lĩnh vực ] , một mãnh sàn đấu xung quanh nàng toàn bộ bị đóng băng.

Thậm chí trong không khí còn có băng sương bay múa , không khí trực tiếp giảm mạnh làm người xem rung cầm cập.


p/s: lĩnh vực là một loại lĩnh ngộ cao hơn của ma pháp , nó có thể giúp ngươi phóng xuất tạo ra một cái khu vựa ma pháp , áp chế tất cả mọi ngươi đứng bên trong , cường hóa cho ma pháp của mình.
Nhưng dĩ nhiên nó sẻ yếu đi thậm chí là mất tác dụng với người có lĩnh vực mạnh hơn.


Nhưng với cài này nó chẳng có hệ hấn gì với Long cả , hắn có [ hoàng giai hỏa chủng ] dâm ba cái lĩnh vực này hắn cũng có làm sao mà sợ lấy mấy thứ này a!! trực tiếp mà nói lớn:

"Nếu ngươi chỉ có như vậy thì thua đi"

Bổng Mục Ninh Tuyết đang đứng đây liền thân thể nàng bị duy chuyển đi sau đó liền bị quăn xuống kháng đài , đúng vậy long trực tiếp mà vận dụng tốc độ cực tốc của mình mà vác nàng đi.


Đợi khi nàng nhận ra thì nàng đã đứng tận dưới đài khiêu chiến rồi.
Âm thanh từ trọng tài vang lên :

"Trận thứ hai Minh châu học phủ "thắng" "

"Minh Châu thắng.
Thật không thể tin được."

"Ta dựa vào, đây là chuyện gì chỉ với nữa 15 giây làm sao có thể , Minh Châu học phủ lai6 đánh thắng, cái kia gọi là Vương Long Móa nói thật biến thái a, cũng không biết là cái kia thế gia đệ tử."

"Loại này yêu nghiệt phỏng chừng cũng chỉ có thẩm phán sẽ bồi dưỡng được đến đây đi, không nhất định hắn là thiên tài củ thẩm phán hội a."

Nhất thời trên kháng đài nghị luận ầm ỉ , họ không ngời đệ nhất học phủ Đế ĐÔ lạ thua trước ma đô đệ nhất học phủ Minh châu như vậy.


Rất nhanh mọi thứ cũng xong , Long cũng tam nữ và hai tên đồ đệ ngáo đá đi ăn nhậu lấy , nhưng thế nào lại thêm bốn người không mời mà đến là 2 tên Cố Lão Sư cùng Thu lão sư còn có hai nữ nữa là Bạch Đình cùng Tống Hà.
Bất quá Long cũng không nói gì mà tiếp tục chinh phục lấy bữa ăn.


Đến tối thì ai về nhà nấy , ba nữ thì cũng cùng Long về phòng , ai náy đề ngủ nhưng Long cùng ba nữ còn thức mây mưa hay không thì không ai biết.
Sau đó một đêm như vậy lại trôi qua

----


Hôm sau

Tin tức truyền bá hết sức mau, luận bàn chiến bình sự phản hồi hồi trường học sau , các giáo sư cùng những người lãnh đạo đều có vài phần không thể tin được.


Tiêu viện trưởng cùng Chu Chính Hoa nghe thấy những lời Cố Hàn lão sư báo cáo chi tiết sau, càng là không gì sánh được vui mừng, đem Long cùng Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên nhét vào chuyến đi này Đế đô quả nhiên chính xác, hiệu quả nhanh chóng a!

Mà tin tức Long dùng cơ thể ngạnh kháng ma pháp cũng rất nhanh truyền ra, Long với tay không đánh bại đoàn đội bốn trung giai pháp sư nhất thời làm oanh động , nhất thời cũng có nhiều người không tin , nhưng cũng có người xuy đoán rằng là Thiên Sinh thiên phú a!

Cứ như vậy một ngày nghỉ ngơi lại trôi qua , Long vẫn một mực bồi lấy tam nữ , thời gian này hắn đang dự định tìm thêm ghệ a !!! hắn đang suy tính xem ai có thể được làm vợ hắn a!! định thu Mục Ninh Tuyết nhưng là nghỉ đến tên đồ đệ Mạc Phàm Long có chút không nở , nên như vậy liền làm hắn phân vân.


Một ngày nghỉ ngơi Mạc Phàm cũng có đột phá lấy sức mạnh của mình , Phong lôi thương lang của hắn đột pháp lên cấp chiến tướng , tuy là chỉ có tăng kích thước cơ thể lên con ma lang nó cũng chẳng có biến đổi gì.
Nhưng đừng vội mà xem thường , tuy không thay đổi nhưng Long đã xem sét qua sức chiến đấu của nó mạnh lên rất nhiều thậm chí có thể cầm cự lấy cao giai ma pháp một chút a!!

Biết được triệu hoán thú của mình mạnh mẽ như vậy Mạc Phàm hắn mừng như điên trực tiếp chạy trước mặt Triệu Mãn Duyên mà khoe Triệu mãn Duyên hắn đang sầu não vì tu vi đình trệ vậy mà Mạc Phàm còn chạy lại khoe hắn liền điên lên mà chửi lấy , rồi cả hai người lại tiếp tục mà cải lộn.
'Hây đúng là hai tên dở hơi'.


Tiếp đó , giống hệt như trong nguyên tác cả đám học sinh nhận được nhiệm vụ lịch luyện lần này là dò sét lấy Động Đình Đồ Bình nguyên Kim Lân Thành Phố.
Một thành phố nằm ở Động Đình Đồ Bình nguyên Kim Lân Thành Phố , nó là thành thị bị xóa tên trên bản đồ do mười lăm năm trước yêu ma bạo loạn , hiện tại là một toàn thành hoang nói chính sát hơn là một ổ yêu ma.


Cả đám học sinh tiếp thu được nhưng cái này liền mặt mài xanh mét ngoại trừ ba người Long cùng Mạc Phàm và Triệu Mãn Duyên.
Bọn hắn không ngờ một ngày mình lại được phái ra ngoài an giới mà làm nhiệm vụ , đối với đám con cháu thế gia như bọn họ đây là điều tuyệt đối kinh khủng.


Cứ như vậy bọn họ được giao phó xong lịch luyện nhiệm vụ cùng yêu cầu , cả đám tập thể nghỉ dưỡng sức ba ngày, liền chính thức bước lên rèn luyện hành trình.





.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận