Tây nam phương quân bộ.
Trong pháo đài , Phòng Quân Thống Trảm Không đang ngồi mà tra xét tài liều , cửa trong phòng liền bị người nặng nề gõ.
"Quân thống, có một cậu thanh niên gửi cho ngày một bức thư nói là phải đích thân đưa ngài" Bộ hạ cũ nói.
"Đưa ta xem?" Trảm Không nói.
Trảm Không cũng dị thường nghi hoặc bình thường hắn ở trong quân bộ thì chỉ có là cấp trên đưa thưa xuống mà thôi , nay làm sao lại có người gởi thư cho hắn.
Mở thư ra đọc , nhưng càng đọc thì sắc mắt Trảm Không càng biến đổi mấy cái , lúc đầu sắc mặt có chút khó coi còn chút tức giận nhưng khi đọc tới phần cuối thư hắn liền chân king mà quản hố.
"Đây là thật sao !!!! ta đi tìm hắn!!" Nói rồi Trảm Không trực tiếp mà xông ra quân doanh mà bật lên phong hệ cao giai ma pháp [Phong Chi Đực] mà phóng đi.
Cả dám quân nhân dị thường ngơ ngác , này làm sao tự nhiên quân thống lại chạy đi a!!!
Nội Dung thư : "Trảm Không lão đại lâu rồi không gặp a!! ta nay rất nhớ là ngươi a!! :)).
Lâu rồi chúng ta chưa uống chầu nào a!! A mà sẳn tiện ta nói cho ngươi là Trương Tiểu Hầu nay là đồ đệ ta a!! ta mang nó đi.
Lão đại ngài giúp ta xin cho hắn nghỉ phép a!! nếu không được cho hắn một cái ra quân cũng được ta không quan tâm lấy chuyện đó đâu , ha ha ha ha.
Đúng rối , nếu mà ta nhờ lão đại mà không trả công thì sao mà được a!! Ta cho ngài một cái ước hẹn a !!! Ta giúp ngươi giải cứu Tần Vũ Nhi trên Thiên Sơn a !!! chỉ có vậy thôi , Tạm biệt......"
-------
Chiết Giang Hàng Châu.
Long cùng Triệu Mãn Duyên và Trương Tiểu Hầu đang ngồi bên tây hồ ngắm cảnh , những mĩ nữ khác thì rũ nhau mà đi mua sắm.
Mạc Phàm thì đi đón em gái hắn.
"Sư phụ nơi này thật thoải mái a!!!" Trương Tiểu Hầu nói.
"Lâu rồi không vào thành phố ta sắp thành dã nhân rồi a!!!" Triệu Mãn Duyên nói.
"Ha ha chẳng phải giờ đã vào hàng Châu rồi sau , chờ tên Mạc Phàm đó chúng ta đi ăn một bữa ngon a!!" Long vui vẻ nói.
"Được đây sư phụ vừa hay ta biết một nhà hàng ngon a!!" Triệu Mãn Duyên liền hưng phấn lên , hắn nữa năm nay ăn không biết bao nhiêu là thịt yêu ma rồi giờ phải hảo hảo mà vào nhà hàng ăn món ngon a!!
"Quyết định vậy đi"
....
Một lát sau Mạc Phàm cũng tới hắn , trước mặt hắn là một cô bé phải nói là sắc đẹp cực phẩm, mái tóc màu tím mượt mà khuôn mặt trắng noãn cùng khí chất ôn hòa thanh nhã , chỉ tiết là nàng đang ngồi xe lăn mà thôi a!!!
"Chào Tâm Hạ lâu rồi không gặp ." Long cười híp mắt nói.
"Chào , ....
" Nhất thời Tâm Hạ cũng không biết gọi Long bằng cái gì a!!
"Cứ gọi ta là Vương Long ca ca là được , mấy cái vai vế là không quan trọng với ta " Long cười vui vẻ nói.
"Vương Long ca ca " Có chút ngại ngùng Điệp Tâm Hạ nói
"Ha ha tốt lắm , ha ha từ này Tâm Hạ Phải gọi ta là ca ca a!!!"
"Vâng"
"Được chúng ta đi ăn a!!! ha ha"
...
Như vậy cả đám liền kéo nhau đi ăn.
Triệu Mãn Duyên không hổ là một phú nhị đại hiểu biết rất nhiều khu sang chảnh ăn uống , cả đám trực tiếp vào tòa nhà cao nhất Hàng Châu , thuê thẳng toàn bộ tầng lầu làm một bữa ăn quành tráng lệ.
Có tiền, chính là có thể như vậy tự do phóng khoáng , Long rất giống một cái ăn xin nhưng trúng độc đắc trở thành người giàu mời nổi , liền vào nơi xa hoa tráng lệ như này hưởng thụ cuộc sống , liếc mắt có thể quan sát toàn bộ thành phố phồn hoa.
Chọn một vị trí gần cửa sổ, tay cầm lấy ly rượu vang, đối mặt là một bàn ăn xa hoa đối diện là một cái mĩ nhân , cười cười nói nói, làm theo phép trêu đùa khinh bạc, cả người liền thoải mái.
Nữa năm qua đã làm một cái dã nhân , nay vào thành thị làm một cái đại thương gia lẳng lặng hưởng thụ phần này ngọt ngào cùng nhu hòa của cuộc sống cảm giác cực kỳ sung sướng a.
"Kỳ quái, chúng ta mới vừa rồi từ bên kia đi qua, làm sao ta không thấy được cái nhà đó a?" Mạc Phàm chợt nhìn ra ngày mà nói dời đi mọi người điểm chú ý , một cái bóng đen to lớn cao chót vót bên ngoài.
mọi người cũng quay đầu nhìn lại, trong đôi mắt mang theo mấy phần nghi ngờ.
"Làm sao có thể lúc nảy ta làm sao không thấy" Triệu Mãn Duyên nói.
"Không đèn sáng, có phải hay không mới vừa xây dựng?" Trương Tiểu Hầu lại hỏi một câu.
Tâm Hạ lắc đầu một cái: "Ta hồi trước có đã đến phụ cận đây, cũng chưa từng thấy qua nhà này..."
Nhìn một chút, Tâm Hạ vẻ mặt trong lúc bất chợt biến hóa, nàng quay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo mấy phần mình cũng cảm thấy buồn cười bộ dáng đạo, "Mọi ngươi, ta cảm thấy cho nó không giống lầu a."
"Không giống lầu??" Mọi người nghe vậy liền sửng sốt một chút.
Chợt Long đang ngồi một bên liền lên tiếng "Nó không phải một tòa nhà nó là một cái thân xà !!!"
im lặng !! cả dám đều lặng im !!
Lại cẩn thận nhìn một chút, dụng ý niệm đi xem, một giây kế tiếp, Mọi người cả người cứng lại!
Dần dần, Mạc Phàm , Triệu Mãn Duyên , Trương Tiểu Hầu trên mặt vẻ khiếp sợ hiện rõ.
Mà khiếp sợ lại dần dần chuyển hóa trở nên kinh hoàng, cuối cùng phần này kinh hoàng đến cực hạn, khó mà phục thêm!
...
Cái đó bóng đen lầu cao vút ở Hàng Châu giải đất phồn hoa , nó chậm rãi quay lại!!!!!
Giống như...
Giống như cảm giác được mọi người nhìn chăm chú đang ở hồi lâu.
Nó chân chân thiết thiết quay lại!!!
Bóng đen này, trước rõ ràng là không tồn tại.!
Mới vừa rồi nó chính là xoay lưng về phía cao ốc phòng ăn nơi Long đang ngồi, bây giờ nó quay lại...
Đó là một cái khổng lồ khuôn mặt, dù là nó toàn thể hiện ra hình dạng bằng phẳng.
Một đôi mắt tam giác sáng trưng, thật giống như một cái đèn soi cao ốc.
Đầu của nó cùng cổ cơ hồ liên kết, toàn thể phơi bày phải màu đen, có thể bởi vì đèn nê ông soi, loáng thoáng có thể thấy rõ kỳ trên người nó có lân văn!
Mọi người giờ khắc này nhìn chằm chằm lấy thân ảnh to lớn khổng lồ đó , so với nó thì bọn họ chỉ một con kiến a!!
"Sự phụ , nó là thứ gì thế !!!" Triệu Mãn Duyên vẻ mặt kinh hoàng mà nói với Long.
Long lúc này vẫn đang ngồi mà thưởng thức lấy bửa ăn của mình.
Cậu nói
"Nó là một con thú Đồ Đằng của Hoa Hạ , một con đại xà sống lâu năm nó gọi tên là : Đồ Đằng Huyền Xà"
"Đồ Đằng Huyền Xà"x4
Nó lúc này nhìn ngang nơi này, trên thực tế lấy tầm mắt của nó một lần quét mắt là có thể nhìn lấy ngay ngắn một cái tòa nhà lớn, căn bản không thể nhìn thấy cao ốc bên trong người , nhưng cả đám người Triệu Mãn Duyên cảm giác như tê cả da đầu , cả người cảm giác như nó đang nhìn chăm chú chính mình! tự nhiên không rét mà run!
Loại này nhìn chăm chú này cho người ta từ sâu trong nội tâm cảm giác nhỏ bé , cảm giác hèn mọn!
Nó giống như một bật quân vương đang nhìn lấy dám nô tài của mình vậy , cũng may làm đám Mac Phàm đã được Long huấn luyện qua nên cũng không mấy phần là sợ lắm.
Trên bầu trời, một trận máy bay trực thăng quay quanh đến, màu trắng ánh đèn đánh rớt ở trên người của nó.
Mờ tối, Mọi người rốt cuộc hơi chút thấy rõ hình dạng của nó.
Rắn, đây là một con khổng lồ rắn.
Nó đứng sừng sững thân thể, nó giống như một tòa pho tượng như thế, nếu không phải là chính nó chuyển động đầu, có lẽ tuyệt đại đa số người cũng cho là nó là một tòa cao ốc chọc trời.
nó bắt đầu trong mép phun ra vào đỏ tươi lưỡi rắn!
"Ông trời của ta a, đó là...
Đó là cái gì????"
Trong phòng ăn, rốt cuộc có người phát hiện này khiếp sợ hãi tục một màn, bọn họ hoảng sợ thét lên.
"Rắn, rắn a!!!!!"
"Phải rắn, thật sự là rắn, cứu mạng a!!!!!"
Nháy mắt một màng hỗn loạn lên , cả đám người dân lúc này không biết nó là cái gì nên vẫn còn là hiếu kỳ nhưng khi nhận ra nó là một sinh vật như vật tất cả điên cuồng mà chạy xa mảnh đất này.
Lúc này rốt cuộc Long đứng dậy , để tay lên vai Mạc Phàm nói :
"Các ngươi trở về đi ta liền đi theo !!"
"Vâng sư phụ !!!!"
Nháy mắt dám người Mạc Phàm liền biến mất , Long đứng đó mà nhìn lấy Đồ Đằng Huyền Xa.
Chợt ma pháp tái hiện mà xanh nhạt ma pháp hiện lên , Tinh Tọa thành.
[Phong Chi Đực]
Một đôi màu xanh cánh từ gió xuất hiện sau lưng Long , đập cánh mà phóng lên trời Long trực tiếp bay thẳng đến trước mặt Đồ Đằng Huyền Xa.
Nếu mà so sánh hình thể với Đồ Đằng Huyền Xà Long chỉ như một con kiến , đối mặt thẳng lấy mắt của Đồ Đằng Huyền Xà.
"Ngươi cũng gan rất lớn a!! vậy mà dám vào trong thành phố a!!"
Đồ Đằng Huyền Xà giờ khắc này hai mắt rắn nhìn chằm chằm lấy Long , nó không ngờ một tên nhân loại đối mặt với nó mà không sợ.
Nó dủi ra thục vào cái lưởi đường như muốn nói gì đó.
"Cè Cè cè"
Long lại nói tiếp.
"Ta quen biết Đường Nguyệt , đi với ta!!"
"....."
"Cè Cè Cè "
Long cũng không hiểu nó nói gì lắm nhưng đại khái là "Nàng đang ở đâu" , Long tiến sát lại gần Đồ Đằng Huyền Xà chạm vào nó.
Rồi cả hai trực tiếp biến mất.
-------
Trong không gian hệ thống , một con cự đại xà cao chọc trời đang đứng nơi đó mấy con Triệu Hoán thú của Long có vẻ cảnh giác lấy Đồ Đằng Huyền Xà , lúc này bọn chúng xém đánh nhau nếu Long không cản chắc khu nhà hắn thành bình địa quá.
Long lúc này đang đứng nói chuyện với Đồ Đằng Huyền Xà.
"Cè Cè Cè"(người nằm mơ) Đồ Đằng Huyền Xà nói.
"Ngươi không chịu , ta rất mạnh đấy thu ngươi ngươi lại không chịu!!" Long vui vẻ mà nói
"Cè Cè Cè"(Ngươi mạnh liên quan gì đến ta)
"Ta có thể giúp nhân loại đẩy lùi yêu ma chỉ cần người làm thú sủng của ta "
"Cè Cè Cè"
Trong có vẻ Đồ Đằng Huyền Xà đang suy tư lấy , nó mục đích thật sự là bảo vệ nhân loại giờ nghe Long nói bảo vệ nhân loại thì nó có chút động tâm.
Nhưng nó là một cái Đồ Đằng thú cao quý sao có thể mà đi theo một tên nhân loại vừa gặp mình liền muốn thu mua mình làm thú sủng a!!
Vốn dĩ Long muốn nó làm thú sủng của mình thôi nhưng nào ngờ nó lại không chịu bao nhiêu dụ dổ nó cũng đều cự tuyệt , cũng may Long lừa nó vào trong của mình nên mới dễ nói chuyện với nó chứ nếu ở ngoài khi Long đề nghị nó làm thú sủng cho mình chắng nó liền một duôi mà đập đi quá.
Đồ Đằng Huyền Xà nếu là thời xưa nó kỳ thật là một trong những đồ đằng thú thủ hộ thần của nhân loại , vì nhân loại sau này sáng tạo ra ma pháp nên nổi lòng tham làm phản lấy nhưng đồ đằng thú nên toàn bộ mới rời đi , chỉ còn lại Đồ Đằng Huyền Xa âm thầm mà thủ hộ lấy Hàng Châu.
"Ngươi suy nghỉ cho kĩ ta không thích ép người khác nhưng đừng để ta ép buộc rất đau khổ a!!" Long vui cười nói.
Đồ Đăng Huyền Xà nó nhìn lấy Long chằm chằm không biết đang suy nghỉ cái gì !! nhưng bên này Long kì thực suy nghỉ rất đơn giản nếu nó không chịu phục tùng thì đánh cho nó phục , tuy Long hiện tại không đánh lại nó nhưng hắn có thể lợi dụng pháp tắc không gian trong không gian này áp chế nó xuống cho dù là Đế Vương yêu ma vào dây cũng là chưa chắc chịu nổi pháp tắc này nữa , chứ nói gì là một con Chí Tôn Quân Chủ a.
Long cũng muốn nó tự nguyện phục túng chứ nếu mà mạnh bạo cưởng ép nó mà Đường Nguyệt phát hiện ra liền khỏi nói , Nàng là một cái thủ hộ Đồ Đằng của Đồ Đằng Huyền Xà nàng nếu biết Long làm tổn thương nó nàng chắc sẻ giận hắn ngày đêm a!!
"Nghỉ kĩ chưa nếu chưa thì cứ nghỉ a!! ta vẫn còn nhiều thời gian a!!!"Long vui cười nói.
Hắn dường như chắc chắn là Đồ Đằng Huyền Xà sẻ đồng ý vậy , nên hằn cũng chẳng lấy làm lo lắng.
....
Một lúc sau , chợt Long thấy Đồ Đằng Huyền Xà phản ứng cậu liền nói :
"Ngươi đã có câu trả lời !!! nói đi ngươi đồng ý hay từ chối "
"Cè Cè Cè " (Chủ nhân)
Đồ Đằng Huyền Xa trực tiếp đem đầu để xuống đất như là cuối đầu quỳ lại vậy.
"Ha ha , tốt tốt từ này ngươi ta sẻ gọi ngươi là Huyền Xa"
"Cè Cè"(Cảm ơn chủ nhân)
Long lúc này dị thường hưng phấn , hứng phấn cũng phải thôi nắm trong tay một con đồ đằng thú cấp chí tân quân chủ , chỉ cần không phải cấm chủ hoặc Đế Hoàng Yêu ma thì bất kể ai thì Đồ Đằng Huyền Xà cũng chơi tất a!!!
Núp trong nhà Mạc Phàm , Triệu Mãn Duyên và Trương Tiểu Hầu thấy Long thu phục được Đồ Đằng Huyền Xà trực tiếp mà chạy ra xáp tới Đồ Đằng Huyền Xà mà ngắm nghía.
"Sư phụ người thật bá đạo a!! lại thu phục được một con to lớn như này yêu ma a!!!" Mạc Phàm hưng phấn nói.
"Đúng Vậy đúng vậy chúng ta lên thân nó mà ngắm cảnh a!!!" Triệu Mãn Duyên cũng hưng phấn nói , hắn sống từ nhỏ tới giờ mới thấy được một sinh vật to lớn như vậy a!!
"Đi chúng ta đi" Trường Tiểu Hầu cũng đi theo.
"Cè Cè Cè"(Khó chịu)
"Chúng nó là đệ tử của ta , sau này ngươi phải kêu là Tiểu chủ nhân" Long liếc mắt Đồ Đằng Huyền Xà nói.
Khi đám Mạc Phàm leo lên lưng Đồ Đằng Huyền Xà nó có chút bất mãng nhưng khi nó biết đám đó là đệ tử của Long thì cũng dị thường ngoan ngoãn lại , lỡ như chọc bọn chúng chẳng phải sau này nó phải chịu khổ a!! ngoan ngoãn mà làm việc biết đâu sau này bọn chúng còn cho nó ít đồ tốt a!!!
Long thì thu phục xong Đồ Đằng Huyền Xà tâm tình đặc biệt tốt mà trực tiếp lôi Tương Nghệ mà mây mưa.
Nhất thời trong nhà vang ra tiếng rên rỉ dâm đãng
"Ứ......ứ.......A......chủ nhận...
Nhanh một chút...
Ah...
Đẹp quá...
Cảm giác...
Thật sướng ...
ứ......Sướng .....Ứ.......mạnh nữa.....Á...Ứ....."
.