Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

CHƯƠNG 160: QUÝ KẾ CỦA KÍNH VƯƠNG

Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan rất may mắn, có Dạ Mạch Hàn tương trợ bên người, giúp nàng thanh lý hết cản trở, bảo vệ danh dự của mình.

Trong lòng nàng cảm khái hàng vạn hàng nghìn, nhớ lại chuyện của Phong Nguyệt Nùng tản lời đồn đãi, cùng với hiểu lầm của Dạ Quân Ly đối với nàng, vui sướng mới vừa rồi trong nháy mắt biến thành khuôn mặt u sầu.

Dạ Mạch Hàn thấy nàng trong lúc bất chợt thần tình buồn bã, liền biết nàng có tâm sự, ân cần hỏi nàng: “Ngươi cố ý lừa dối tam đệ, có phải có liên quan đến Phong Nguyệt Nùng hay không?”

Mạnh Thanh Hoan không muốn thừa nhận, nhưng ở trước mặt Dạ Mạch Hàn, nàng cũng không muốn giấu diếm, chỉ có thể kiên trì gật đầu.


Môi mỏng của Dạ Mạch Hàn nhếch lên, hít một tiếng hỏi nàng: “Thanh Hoan, ngươi không cảm giác mình làm việc quá võ đoán sao? Như vậy đối với tam đệ rất không công bằng, không phải sao?”

Đôi mi thanh tú của Mạnh Thanh Hoan vặn một cái, kỳ thực, nàng cũng biết chuyện này là chuyện này là quá tùy ý, “Ta biết sai rồi, nhưng vốn là muốn giải thích với hắn, ai ngờ hiểu lầm sâu hơn! Hắn hiện tại nhận định ta và Trường Lan có gian tình, ta xem như là nhảy xuống Hoàng hà cũng rửa không sạch.”

Nàng mặt của, tràn đầy ủy khuất, dáng dấp làm cho người đau lòng.

Mâu quang của Dạ Mạch Hàn thâm thúy nhìn nàng, khóe môi vung lên, đáy mắt lóe nụ cười mang theo hảo ý, nói rằng: “Không cần rửa sạch, ta có một biện pháp có thể giúp ngươi, chẳng những có thể tiêu trừ lo âu trong lòng ngươi, còn có thể để tam đệ kia của ta nhớ lâu một chút.”

Mạnh Thanh Hoan tinh thần tỉnh táo, theo dõi hắn hỏi: “Biện pháp gì?”

Mi tâm của Dạ Mạch Hàn nhướng một cái, ngón tay thon dài cầm cái ly trước mặt, uống một hớp, mới chậm rãi phun ra bốn chữ: “Rời kinh giải sầu!”

Mạnh Thanh Hoan sửng sốt, nháy mắt một cái, kinh ngạc nhìn hắn.

Dạ Mạch Hàn cười nói: “Ngay cả ta đều biết nhiều tình ti gặp mị quân hoan hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hết lần này tới lần khác tam đệ ngu ngốc dĩ nhiên tin lời của ngươi. Nghe nói hắn còn đuổi Trường Lan ra khỏi kinh thành, chờ hắn biết chân tướng, xem hắn có hối hận chết không!”

Vọng Thư Uyển.com
Mạnh Thanh Hoan kinh ngạc, Trường Lan rời kinh nàng lúc trước cũng không biết. Không nghĩ tới một lời nói dối của mình, nháo đến không thể vãn hồi như vậy.


Nàng sâu đậm tự trách: “Đều là ta không tốt, ta không nên lừa hắn.”

“Nhưng đây cũng là một cơ hội, một cơ hội để tam đệ làm ra quyết định, lẽ nào ngươi không muốn biết, tam đệ giữa ngươi và Phong Nguyệt Nùng lựa chọn như thế nào sao?” Trước khi chưa gặp Mạnh Thanh Hoan, Dạ Mạch Hàn cảm thấy Dạ Quân Ly đáp ứng Phong Nguyệt Nùng không gì đáng trách.

Nhưng hắn đã biết Mạnh Thanh Hoan cùng Dạ Quân Ly tâm ý nồng hậu, cảm thấy Phong Nguyệt Nùng tồn tại thật là vấn đề, hắn phải bức bách Dạ Quân Ly có sự chọn lựa!

Mạnh Thanh Hoan cắn môi, trong lòng không đáy, hắn hy vọng Dạ Quân Ly cho nàng một cái công đạo, lại không hy vọng hắn lưng đeo bêu danh vong ân phụ nghĩa, trong lòng rất là quấn quýt.

“Theo ta rời kinh, ngươi sẽ biết câu trả lời.” Dạ Mạch Hàn khuyên nàng.

Mạnh Thanh Hoan vẫn còn có lo lắng, hỏi: “Nếu như ta đi, Dạ Quân Ly làm sao bây giờ?” Nàng cách mỗi bảy ngày dùng máu tích vào thông linh ngọc.


Dạ Mạch Hàn thư mi cười: “Để máu ngươi ở lại, là có thể bảo chứng hắn bình yên vô sự.”

Mạnh Thanh Hoan suy nghĩ một chút, gần đây nàng gặp phải rất nhiều chuyện, đi ra ngoài giải sầu một chút cũng không có gì không tốt. Hơn nữa nàng cũng muốn biết, chủ ý của Dạ Mạch Hàn sẽ có hiệu quả gì.

Quyết định xong, Mạnh Thanh Hoan gật đầu đáp: “Hảo, ta đi với ngươi!”

Dạ Mạch Hàn gật đầu, dặn dò: “Ngày mai xuất phát, mang theo Vân Thường. Tin tưởng chuyến này, tất có kinh hỉ!” Hắn nhất phó bí hiểm, đang nắm giữ tất cả.

Mạnh Thanh Hoan tin tưởng hắn, nam nhân này làm việc thâm tư thục lự, sẽ không vô duyên vô cớ mang nàng rời kinh, lần này lữ hành nàng chưa biết này, nàng rất là chờ mong!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận