Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

CHƯƠNG 176: MỘT VỪA HAI PHẢI

Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan hung hăng chấn động, hai tròng mắt hiện lên lệ quang nhìn Dạ Quân Ly, không nói ra được cảm động cùng hạnh phúc dưới đáy lòng hội tụ thành dòng nước, bao phủ nàng.

Tất cả nhát gan cùng với lo lắng, ở nhất khắc hết thảy hóa thành hư ảo.

“Dạ Quân Ly, xin lỗi…” Mạnh Thanh Hoan hít mũi, nước mắt lớn chừng hạt đậu trợt xuống, rõ ràng chính là nàng có lỗi trước, cuối cùng nói người nói xin lỗi lại là Dạ Quân Ly!

Hạnh phúc đồng thời nàng cũng hiểu được có lỗi với hắn.


Môi mỏng của Dạ Quân Ly hôn nhẹ ánh mắt của nàng, nuốt nước mắt của nàng vào, nụ hôn nhỏ vụn rơi tự do trên mặt nàng, thanh âm to á hơi trầm xuống chậm rãi nói: “Ta không thích nghe xin lỗi, ta muốn cam kết của nàng.”

Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu, thu mâu tiễn thủy hiện lên u quang nhìn hắn.

“Ta muốn nàng đáp ứng ta, vô luận sau này phát sinh chuyện gì, đều không thể buông bỏ ta, ly khai ta!” Thanh âm của Dạ Quân Ly hơi lộ ra bá đạo.

Mạnh Thanh Hoan nín khóc mỉm cười, nàng ôm cổ hắn, nhón chân lên hôn một cái khóe môi của hắn, nhẹ giọng nói: “Dạ Quân Ly, sau này ta sẽ không tùy tiện nữa. Mặc kệ sau này phát sinh cái gì, ta cũng sẽ dũng cảm cùng tiến cùng lui với ngươi.”

Đáy lòng Dạ Quân Ly rung động hai tròng mắt hơi ướt, hắn chờ một câu hứa hẹn của nàng sao mà không dễ dàng! Bàn tay hắn hơi cố sức, lại đem nàng ôm vào trong ngực, cúi người hôn lên môi của nàng.

Triền miên hơn, tựa như tâm ý của bọn họ.

Căn phòng của tràn đầy kiều diễm đột nhiên truyền đến một tiếng ho nhẹ không hợp thời, còn kèm theo thanh trêu đùa nhuận lãng của Dạ Mạch Hàn: “Các ngươi cũng nên một vừa hai phải thôi chứ? Không biết nơi này có rất nhiều người sống sao?”

Mạnh Thanh Hoan đánh một cơ linh, nhất thời cảm thấy quẫn bách, nàng hơi cau mày muốn đẩy Dạ Quân Ly ra, thế nhưng yêu nghiệt này dĩ nhiên càng thêm làm càn, nụ hôn nóng rực hôn lên môi nàng lưu luyến nửa ngày mới lưu luyến không rời buông ra.

Lúc này Mạnh Thanh Hoan từ lâu bởi vì thiếu khí cùng ngượng ngùng mà đỏ mặt, nàng ngẩng đầu nhìn thấy từng đôi mắt trong phòng rơi vào trên người nàng, nàng quả thực muốn tìm cái lổ để chui vào.

Dạ Quân Ly nhìn biểu tình khốn quẫn của Mạnh Thanh Hoan, hắn cong môi, nhãn thần tràn đầy cưng chìu nhìn nàng, đưa tay vì nàng vuốt tóc mai bay loạn bên tai, hoàn toàn coi như không người.


“Sách sách sách, thật không nghĩ tới hiên vương điện hạ luôn luôn sát phạt lãnh ngạo dĩ nhiên sẽ ôn nhu như vậy, Mạnh cô nương thực sự là hảo phúc khí.” Ánh mắt kinh của Mông Lung nhìn bọn họ.

Mạnh Thanh Hoan thực sự không muốn bị mọi người nghị luận, vội vội vàng vàng dời đi trọng tâm câu chuyện, chỉ chỉ Mông Lung hỏi nàng: “Ngươi thế nào cũng tới?” Nói nàng vừa chỉ chỉ Dạ Quân Ly hỏi hắn: “Còn ngươi nữa, đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Ta mới vừa nghe nói ngươi lãnh đạo đội ngũ hòa thân bị tập kích, là thật sao?”

Dạ Quân Ly nhún nhún vai, con mắt hoa đào yêu dị hơi lóe ra, cười nhìn Dạ Mạch Hàn nói: “Vậy sẽ phải hỏi nhị ca rồi.”

Vẻ mặt Mạnh Thanh Hoan nghi hoặc, nhìn chằm chằm huynh đệ hai người bọn hắn.

Dạ Mạch Hàn đã đi tới, ý bảo mọi người ngồi xuống, mới giải thích với nàng: “Mấy ngày trước, Thất Sát môn nhận được sinh ý của một tông, đối phương xuất mười vạn lượng hoàng kim, mua tính mạng của Hiên vương.”

Hắn nói ánh mắt hơi đảo qua mọi người, có chút ý vị thâm trường.

Mạnh Thanh Hoan cả kinh, không khỏi nghĩ mà sợ, mười vạn lượng mua tính mạng của Dạ Quân Ly, đối phương là có ghen ghét yêu nghiệt này cỡ nào, muốn hắn phải chết bằng được a.


Vọng Thư Uyển.com
“Là ai?” Mạnh Thanh Hoan khẩn trương hỏi.

Dạ Mạch Hàn liễm mi, bưng trà trản trên bàn lên, một bên Mông Lung cười nói: “Là đại công tử Ngọc gia, Ngọc Lăng Phong. Bất quá có ý là, hắn lần này là hành động một mình!”

“Hành động một mình?” Đôi mi thanh tú của Mạnh Thanh Hoan khinh túc, nghi vấn hỏi: “Nói đúng là chuyện ám sát, là chủ ý của một mình Ngọc Lăng Phong, Ngọc gia An quốc công cùng với thái tử cũng không biết?”

Mông Lung gật đầu một cái nói: “Đúng là như vậy.” Nàng lại tiếp tục nói: “Ta tiếp nhận cái cọc buôn bán này xong liền tự mình bố trí hành động, đâu nghĩ đến cùng ngày ám sát vẫn còn có một nhóm thích khách nữa.”

Nàng bĩu môi gương mặt thất vọng, u oán thán nói: “Ta còn muốn tìm Hiên vương tranh công, ai biết bản thân nhân gia từ lâu mưu hoa tất cả rồi, làm hại ta tay không một chuyến không nói, còn suýt chút nữa đã đánh mất tính mạng!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận