Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

CHƯƠNG 260: GIẾT HẮN

Editor: Luna Huang
Khóe môi của Mạnh Thanh Hoan kéo ra một nụ cười vị máu, đưa cho Phi Nhan cái ánh mắt.

Phi Nhan hiểu ý, đao nâng đạo hạ, nửa thân dưới của Tiêu Cảnh Lương một mảnh đỏ tươi, nương theo sau tiếng kêu thảm thiết thống khổ dữ tợn của Tiêu Cảnh Lương, cùng với tiếng chửi rủa ác độc: “Ngươi nữ nhân này không được chết tử tế.”

Mạnh Thanh Hoan hừ nhẹ một tiếng, nàng hít sâu một hơi ngửi mùi máu tanh trong không khí, không nghĩ tới có một ngày nàng tàn nhẫn như thế, nhưng nàng cũng không hối hận.

Với nàng mà nói, Dạ Quân Ly chính là tất cả của nàng. Nếu Tiêu Cảnh Lương hủy đi người nàng quý trọng, vậy nàng đồng dạng cũng phải hủy đi vật trân ái của Tiêu Cảnh Lương.

“Thế tử hẳn là cám tạ ta mới phải, ngươi cho là lấy giả dối âm hiểm như Lâu Vũ Thần, hắn sẽ bỏ qua ngươi sao? Dù sao ngươi sớm muộn gì cũng không thoát khỏi cái chết, không bằng tiện nghi ta. Tiêu Cảnh Lương, trên đường hoàng tuyền đi chậm, chẳng lâu sau ta sẽ tiễn phụ thân của ngươi xuống gặp ngươi.”


Khóe môi của Mạnh Thanh Hoan nổi lên nụ cười thản nhiên, trong con ngươi liễm sát phạt kiên quyết vô tận.

Đáy lòng của Tiêu Cảnh Lương chấn động, đột nhiên giương giọng phá lên cười: “Ta đây đợi, nhìn xem người trên đường hoàng tuyền đến tột cùng sẽ là ai?”

Mạnh Thanh Hoan có chút không kiên nhẫn, nàng quay đầu đi chỗ khác thẳng ra cửa phòng, chỉ để lại một câu: “Giết hắn.” Liền chỉ nghe một tiếng kêu rên truyền đến, người ở bên trong rốt cuộc không có tiếng động nữa.

Ra cửa phòng, Mạnh Thanh Hoan hít sâu một hơi, ngón tay hơi hơi run rẩy.

Dạ Mạch Hàn từ phòng ở một bên đi ra, thấp giọng dò hỏi: “Ngươi không sao chứ?” Kỳ thật loại sự tình này, có thể cho hắn làm, nhưng là Mạnh Thanh Hoan cố tình tự thẩm vấn.

Nếu không phải là Tiêu Cảnh Lương làm hại Dạ Quân Ly biến thành một người chết, Mạnh Thanh Hoan cũng sẽ không như thế. Lần đầu tiên trong đời làm chuyện như vậy, hắn rất sợ Mạnh Thanh Hoan sẽ không chịu nổi.

“Xem ra ta còn là không đủ tàn nhẫn, ta hẳn là nên tự động thủ.” Mạnh Thanh Hoan bĩu môi có chút nhụt chí, Dạ Mạch Hàn chính là biết nàng không hạ thủ, mới có thể làm phiền Phi Nhan thay nàng động thủ.

Dạ Mạch Hàn vỗ nhẹ vai của nàng chậm rãi nói: “Ngươi đã làm rất tốt.”

Mạnh Thanh Hoan mỉm cười, gật đầu, nhớ tới tin tức Tiêu Cảnh Lương cung cấp, nàng vội vàng hỏi: “Tiêu Cảnh Lương nói những thứ này, ngươi thấy thế nào?”

Ánh mắt của Dạ Mạch Hàn hơi trầm xuống, ấn đường nhẹ chau lại nói: “Lâu Vũ Thần mang Tiêu Cảnh Lương tiến phượng lăng cũng không phải không có khả năng, bản vẽ của phượng lăng để ở trong cung, Lâu Vũ Thần thân là quốc tướng, nếu muốn lấy được bản vẽ này quả thực chính là dễ dàng.”


“Về phần hắn và An vương giao dịch, lấy giả dối của Lâu Vũ Thần là không thể nào để lại bất cứ chứng cớ gì ở bên này An vương. Muốn đối phó Lâu Vũ Thần, không phải chuyện tình một sớm một chiều, bất quá ta tò mò chính là, Lâu Vũ Thần đến tột cùng muốn ở chỗ Tiêu Tầm Dương lấy được thứ gì?”

Vọng Thư Uyển.com
Nhiều năm trước, hắn liền từng phái người tra thân thế của Lâu Vũ Thần, nhưng bối cảnh sạch sẽ của hắn làm cho người ta không thể tưởng tượng. Cho nên hắn đã sớm hoài nghi mục đích của Lâu Vũ Thần không tinh khiết.

Hiện giờ, giấu đầu lòi đuôi rốt cục lộ ra, nhưng là phải vạch trần diện mạo hồ ly của hắn, còn phải phí phen công phu tiếp theo.

Tên địch nhân này của Dạ Quân Ly, khó đối phó!

Mạnh Thanh Hoan cũng nghĩ không ra Lâu Vũ Thần đến tột cùng có mục đích gì, trước mắt cứu Vân Thường cùng Lăng Túc ra trước mới là chính sự, nàng vội hỏi: “Trước truyền tin cho Trường Lan, nói cho hắn biết chúng ta sắp động thủ, thuận tiện hỏi một chút chuyện của nhật nguyệt thạch tiến triển như thế nào?”

Dạ Mạch Hàn gật đầu, hai người truyền cho Trường Lan.


Trong hoàng cung.

Trường Lan một mình ngồi ở lương đình hậu hoa viên Đông cung, ngón tay nhẹ vỗ về hai khối ngọc thạch trong tay. Đây đúng là nhật nguyệt thạch Tiêu Tầm Dương từ tỳ ấn của thái tử lấy xuống cho hắn.

Hai khối ngọc thạch giống nhau như đúc, duy nhất khác nhau chỉ là nhan sắc.

Một khối bạch sắc, một khối hắc sắc.

Mà kích cỡ ăn khớp với thông linh ngọc chạm rỗng trong trí nhớ của hắn. Nói cách khác, nhật nguyệt thạch này hẳn là một bộ phận của thông linh ngọc.

Hắn đang nghĩ ngợi tới đột nhiên nghe một đạo thanh âm cường tráng truyền đến: “Thuộc hạ Tô Trầm cầu khẩn, tham kiến thái tử điện hạ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận