Thông Thiên Chi Lộ

Một ngày qua đi, bình an về đến động phủ Tiểu Dạ sơn, Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi vào tĩnh thất nghiên cứu ba viên lục sắc tinh thạch đặc biệt.
Trước mặt cả hai là hai cái chậu trồng một cây Thất dạ cúc và một cây Mễ tương quả.
Hai cây này được Ngụy Tác nhổ trên đường từ Đoạn long nhai về, chỉ đáng giá hai, ba viên hạ phẩm linh thạch, không phải linh dược quý giá gì.
Thất dạ cúc có công hiệu thanh hỏa giải độc, có ích phần nào với tu sĩ tu luyện thủy hệ công pháp, còn Mễ tương quả là cây bụi kết quả màu trắng, chất nước trong quả có tác dụng tích cốc.
Thất dạ cúc sau khi nở hoa màu vàng nhạt thì chỉ duy trì được bảy ngày, dược lực của đóa hoa sẽ đạt đến đỉnh cao rồi hoa sẽ khô héo, dược lực cũng tan đi. Mễ tương quả chín trong ba đến bốn ngày, sau đó không chỉ quả rụng mà thân cây cũng khô đi, chỉ còn cách đợi hạt nảy mầm mới thành cây mới.
Hiện tại Thất dạ cúc đã đến ngày thứ bảy, sắp sửa khô héo còn Mễ tương quả cơ hồ chảy nước khỏi lớp vỏ bóng bẩy, đã chín rục, không đầy nửa tuần hương nữa thì năm, sáu trái Mễ tương quả sẽ đều rời khỏi thân cây.
Ngụy Tác thận trọng lấy ba viên lục sắc tinh thạch từ nạp bảo nang, moi đất trong chậu Mễ tương quả hạ ra đặt xuống.
Đoạn gã cùng cùng Hàn Vi Vi chăm chú quan sát.
Tình cảnh kinh ngạc xuất hiện, một lúc sau, Mễ tương quả vốn sắp chín rụng lại không có dấu hiệu gì sẽ rụng mà vẫn tươi rói.
Ngụy Tác liên tiếp lấy đi hai viên lục sắc tinh thạch mà không có gì thay đổi nhưng khi viên thứ ba bị gã lấy đi thì Mễ tương quả lập tức rơi xuống, thân cây cũng bắt đầu khô héo như chu trình thông thường.
Ba viên lục sắc tinh thạch lại được gã vùi xuống dưới Thất dạ cúc, đợi rất lâu, qua cả thời gian đóa hoa Thất dạ cúc khô héo nhưng bông hoa vẫn tươi rói.
Cũng như trước, gã lấy ra hai viên lục sắc tinh thạch đều không có gì xảy ra nhưng lấy viên thứ ba thì Thất dạ cúc mới bắt đầu tiến trình khô héo, chỉ khác Mễ tương quả là Thất dạ cúc héo đóa hoa nhưng thân cây vẫn sinh trưởng.
"Phát đạt rồi!"
Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi đều mắt sáng rỡ!
Hiện tại mặc cho lục sắc tinh thạch do thiên nhiên sinh thành hay do tu sĩ lợi hại bố trí Kim cương ngũ hành bích luyện chế ra thì ba viên tinh thạch đích xác có công hiệu kỳ diệu khiến các loại linh dược tiếp tục sinh trưởng sau khi đã chín.
Tinh thạch đặc biệt này, đối với tu sĩ, thật quá hữu dụng.
Chẳng hạn như tu sĩ trồng linh dược tại động phủ, đến lúc hái sẽ không thể đi đâu mà chỉ còn cách chờ đợi, không khác gì bị trói chặt một chỗ, có tinh thạch này thì có thể yên tâm đi ra ngoài vì linh dược sẽ không tan mất linh khí mà dược lực còn tăng theo thời gian.
Tu đạo giới còn có những linh dược khác với Thất dạ cúc và Mễ tương quả, cách một quãng thời gian sẽ lại kết quả, nhưng đạt đến thời gian nhất định thì thân cây sẽ khô héo, có linh thạch này sẽ khiến thân cây kéo dài thêm thời gian, không hái thì quả cũng liên tục tích lũy thêm dược lực.
Lúc trước Ngụy Tác chỉ lấy ra một viên lục sắc tinh thạch, quả Kim ban sâm đã sắp rụng, còn Thất dạ cúc và Mễ tương quả chỉ cần một viên lục sắc tinh thạch là được, chứng tỏ Kim ban sâm cần lượng năng lượng vượt xa hai loại phổ thông linh dược này.
Bất kỳ thứ gì, uy năng sẽ dần tiêu tan, chỉ là ba viên lục tinh thạch này được vùi dưới Kim ban sâm rất lâu, chừng một vạn mấy nghìn năm rồi, nếu sử dụng thêm tám mươi một trăm năm nữa chắc không vấn đề gì?
Tuyệt đại đa số đơn dược, dược lực của nguyên liệu càng nhiều, phẩm chất đơn dược càng cao.
Tinh thạch này có thể gia tăng số năm sinh trưởng của linh dược, khiến dược lực càng sung túc, phẩm chất đơn dược luyện chế thành càng cao.
Giá trị ba viên lục tinh thạch đặc biệt này hơn nhiều một con Hắc huyết giao.
Kim ban sâm kết được ngần ấy sâm quả, lại có ánh lên hào quang ba màu vì thời gian sinh trưởng cực lâu, dược lực tích lũy lại.
Ngụy Tác vội lấy ra cái bình ngọc trắng đựng bảy quả Kim ban sâm.
Kim ban sâm quả nằm yên tĩnh trong đó, đều chỉ lớn cỡ hạt đậu nhưng gốc còn một cái cuống nhỏ xíu, nhìn như quả anh đào, chỉ là vỏ ngoài màu vàng còn ánh lên màu đỏ, thịt quả phía trong đỏ tía.
Khác với mọi linh dược khác, linh khí của bảy quả sâm thập phần nội liễm, ghé sát bạch ngọc bình cũng không ngửi thấy mùi gì đặc biệt.
"Kim ban sâm chính thông thường sau hai nghìn năm sẽ kết thành ba quả, ở đây có bảy quả chắc phải được bốn, năm nghìn năm rồi nhỉ. Hơn nữa ánh lên hào quang ba sắc, chắc dược lực cũng hơn nhiều sâm quả bình thường?" Ngụy Tác cực kỳ đắc ý nói, nhìn chăm chăm bảy quả sâm quyến rũ.
"Cũng chưa hẳn." Hàn Vi Vi cùng thập phần hưng phấn, bất quá thấy Ngụy Tác đắc ý thì lại lên tiếng đả kích, "Chưa biết chừng vì quá lâu mà dược lực thay đổi, linh dược biến thành độc dược, hoặc dược lực quá mạnh, chưa biết chừng sẽ khiến ngươi biến thành quái thai."
"Chuyện đó..." Ngụy Tác tắt tiếng, ngẫm nghĩ một chốc rồi hỏi: "Tiếp theo ngươi định thế nào?"
"Thế là sao hả?" Hàn Vi Vi bĩu môi, "Ta còn tính gì nữa? Ngươi lắm trò hoa dạng, ta phải hỏi ngươi câu đó mới đúng, ngươi định đi kiếm linh thạch thì ta đi kiếm linh thạch, ngươi định bế quan tu luyện, ta cũng bế quan tu luyện."
"Nói thế là ngươi theo ta? Có khác gì bảo thế nào nghe thế đâu? Chi bằng chúng ta tu luyện Huyền Sát đại pháp?" Ngụy Tác hớn hở, thầm nhủ nhưng đương nhiên không dám nói vậy. Thoáng nhìn Hàn Vi Vi, gã giải thích: "Tới đây ta có thể phải đi xa, vì ta đồng ý với một tu sĩ sẽ mang một vật đến Tê Phượng thành."
"Mang một vật đến Tê Phượng thành?" Hàn Vi Vi ngẩn người, nàng ta biết Tê Phượng thành nằm ở nơi tiếp giáp phía và nam Thiên Huyền đại lục, cách Linh Nhạc thành gian hơn mười tòa thành, đi về nhanh nhất cũng phải hơn một tháng.
Ngụy Tác gật đầu, đến Tê Phượng thành vốn là việc nằm trong kế hoạch, trở về từ Di Thiên cốc đã mấy tháng rồi, nếu bế quan nữa thì chưa biết chừng sẽ tốn mấy tháng đến một năm, tuy Kim bà bà nói tôn nữ còn sống được ba năm nữa nhưng chần chừ lâu quá thì Ngụy Tác không muốn vì thế mà tôn nữ đó mất mạng. Lời thề đó quá độc, hoàn thành đã mới yên tâm.
Gã đã tính toán rồi, bế quan tu luyện từ Chu thiên cảnh tam trọng đến tứ trọng ít nhất cũng tốn hơn nghìn viên Kim linh đơn, tương đương với mười một vạn hạ phẩm linh thạch. Gã xây động phủ, đã bỏ ra hơn mười vạn linh thạch, sau này có linh thạch của các tu sĩ Tứ Hải đường thì gã có chừng mười vạn linh thạch. :
Nếu từ từ bén đi thi thể yêu thú không cần thiết, tu luyện đến Chu thiên cảnh tứ trọng khẳng định không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng theo tính toán của gã, có được Kim ban sâm thì sẽ bế quan thật lâu, trực tiếp xung kích Phân niệm cảnh. Hiện tại chỉ cần dược lực Kim ban sâm quả không thành vấn đề, gã có đủ linh thạch và thời gian, đột phá đến Phân niệm cảnh là đương nhiên.
Lục bào lão đầu từng nói, dược lực Kim ban sâm cao hơn Dưỡng thần thảo không biết bao nhiêu lần, chi có tu sĩ ngu xuẩn hơn lợn mới không thành công khi có linh dược này. Ngụy Tác hiện tại dù gì cũng là song linh căn tu sĩ, kinh qua không ít lần đại chiến, mọi thứ đều hơn nhiều tu sĩ tầm thường.
Nếu lấy được hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch từ chỗ tôn nữ Kim bà bà thì đủ để bế quan xung kích Phân niệm cảnh.
Gã cho rằng Hàn Vi Vi sẽ hào hứng cùng gã đến Tê Phượng thành, tiểu nữ tử này thường thích ra ngoài vào ban đêm, hơn nữa gã đi đường một mình cũng vô liêu, nhưng Hàn Vi Vi lại tỏ ra ngẫm ngợi: "Vậy ta không đi nữa, Ngụy Tác, đưa ta về Linh Nhạc thành, ta nhân lúc này, tại Trân Bảo các bế quan xung kích tu vi Chu thiên cảnh đệ nhị trọng."
"Ngươi không đi?" Hàn Vi Vi trả lời vượt ngoài ý liệu của Ngụy Tác khiến gã ngẩn người.
"Đi lâu quá." Hàn Vi Vi do dự nhíu mày, "Ta lo cho sư thư."
"Vậy thì ngươi mang sâm quả về cho Cơ Nhã thử xem dược lực có vấn đề gì không." Câu trả lời của Hàn Vi Vi khiến Ngụy Tác có cảm giác phức tạp, thoáng trầm mặc rồi đầu, nói tiếp: "Ta phải chuẩn bị một chút, bế quan mấy ngày tham ngộ một môn thuật pháp, ngươi đợi ở đây rồi ta đưa về Linh Nhạc thành."
Dặn dò Hàn Vi Vi xong, gã để lại gian tĩnh thất lưu cho nàng ta rồi vào một gian khác, tựa hồ đã nghĩ kỹ, lấy ra một viên đơn dược, nuốt chửng.
Viên đơn dược này đỏ rực, bằng quả trứng chim câu, rõ ràng là Hợp hư đơn!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui