"Không phải chứ, tiền bối, Hải Tiên tông các vị hình như kém người ta quá mức?" Trong mười đệ tử trẻ tuổi của Hải Tiên tông, cao thủ Phân niệm cảnh duy nhất nói với Hiên Viên lão tổ.
Đương nhiên là Ngụy Tác. Bạn đang đọc truyện được tại
Hiện tại Ngụy Tác mặc pháp y xanh đậm, có phù văn như hỏa diễm, vốn gã luyện thiên cấp đê giai công pháp, tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, lại chỉ hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, lộ diện sẽ trấn áp cả Âu Nhiên Mạnh như hạc giữa đàn gà trên bạch sắc ngọc ngay nhưng không rõ vì sao lúc này gã chỉ có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng.
"Ngươi là khách khanh trưởng lão của Hải Tiên tông, cộng thêm Thanh minh pháp y ta cũng cho ngươi, từ giờ ngươi nên nể mặt, gọi ta là lão tổ." Hiên Viên lão tổ bình tĩnh truyền âm, "Đối phó chúng, mình ngươi đủ rồi, còn cần ai giúp hả?"
"Được thôi, lão tổ, bất quá dù gì ngài cũng có thêm một đệ tử Phân niệm kỳ, như vậy sẽ khiến tại hạ không quá nổi bật." Ngụy Tác lén nói.
"Minh Nguyên tông tốn công mang chiết quang pháp kính đến, ngươi muốn kín tiếng cũng không được." Hiên Viên lão tổ bình tĩnh nói, "Nên ngươi cứ việc huênh hoang một chút chấn nhiếp Minh Nguyên tông và Tử Vi tông, bây giờ không ai sợ kẻ hung hãn, chỉ sợ kẻ có nắm đấm cứng. Cần thiết ngươi cho chúng nếm đòn, sau này không dám chạm vào ngươi và Hải Tiên tông nữa."
"Tại hạ xưa nay âm hiểm quen rồi, đột nhiên bảo phải khoe khoang thì khó quá."
"..." Hiên Viên lão tổ thiếu chút nữa đánh mất phong phạm của một Kim đơn kỳ đại tu sĩ, bật lên tiếng kêu ta khinh.
Tử Tinh chân nhân và Lý Minh Hà đều dồn thần thức về chiếc kiệu sau lưng Hiên Viên lão tổ và Ngụy Tác.
Trong kiệu là Cơ Nhã ôm Hàn Vi Vi, hai tu sĩ Kim đơn kỳ phát hiện không ẩn tàng cao thủ kinh nhân nào thì nhẹ nhõm hẳn.
Tử Tinh chân nhân cười đầy thâm ý, "Thế nào, ý Hiên Viên đạo hữu cho rằng hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch quá ít hả?"
Hiên Viên lão tổ và bọn Ngụy Tác đáp xuống bạch sắc ngọc đài, nghe Tử Tinh chân nhân nói vậy thì Hiên Viên lão tổ cười ha hả: "Tử Tinh đạo hữu bức ép như vậy, xem ra chắc thắng lần Hải liệp đại hội này hả?"
"Tất thắng thì không dám, bất quá tăng chút cá cược, tại hạ không cự tuyệt." Tử Tinh chân nhân thản nhiên liếc Hiên Viên lão tổ.
"Hả?" Lý Minh Hà nhìn Tử Tinh chân nhân mỉm cười: "Nếu Tử Tinh đạo hữu nghĩ vậy, tại hạ phụng bồi."
"Muốn tăng thêm! Được lắm, xem ra Tử Vi tông có thủ đoạn lợi hại nào đó, định báo thù Hải liệp đại hội lần trước!" Nghe hai Kim đơn kỳ đại tu sĩ Tử Tinh chân nhân và Lý Minh Hà đối thoại, mấy nghìn tu sĩ ngoài mặt biển đều hưng phấn.
Càng như vậy, Hải liệp đại hội lần này càng kịch liệt!
"Được!" Nghe Lý Minh Hà nói thế, nhãn quang Tử Tinh chân nhân lóe lên, mặt biển quanh đó rung lên, " Lý đạo hữu nói vậy, tại hạ dùng một nghìn viên ngũ cấp cao giai yêu đơn cược một nghìn viên Diên thọ đơn được chăng?"
"Một nghìn viên Diên thọ đơn, Minh Nguyên tông dốc toàn lực cũng phải mất một năm rưỡi mới luyện chế được, khá lắm. Xem ra Tử Tinh đúng là dốc vốn rồi, Ngụy Tác, ngươi nên cẩn thận." Hiên Viên lão tổ lén truyền âm cho gã.
"Diên thọ đơn là đơn dược kéo dài thọ nguyên hả? Sao tiền bối không kiếm nhiều đơn dược kiểu này?" Ngụy Tác bình tĩnh hỏi khẽ.
" Diên thọ đơn đối với tu sĩ Kim đơn kỳ trở xuống còn có tác dụng. Bất quá với kim đơn tu sĩ như ta thì không." Hiên Viên lão tổ thở dài: "Lúc ngươi kết đơn thành công rồi sẽ hiểu. Đơn khí gấp trăm lần tuyệt đại đa số linh dược. Thọ nguyên hao tận, chủ yếu vì kim đơn suy kiệt, dược vật thông thường có tác dụng gì."
"Một nghìn viên ngũ cấp cao giai yêu đơn! Một nghìn viên Diên thọ đơn!" Tu sĩ trên mặt biển xôn xao, yêu đơn cỡ đó và Diên thọ đơn, đối với tu sĩ Phân niệm kỳ, một viên cũng khó kiếm, đừng nói cả nghìn viên!
Lý Minh Hà hơi tỏ vẻ chấn động nhưng không hề do dự lạnh giọng: "Được! Minh Nguyên tông tiếp nhận món cược này!"
"Đợi đã." Trong lúc tất cả hào hứng, Hiên Viên lão tổ đột nhiên chen vào.
"Thế nào?" Tử Tinh chân nhân nhìn Hiên Viên lão tổ, rồi nhìn trận dung la liệt lộn xộn sau lưng ông ta, tỏ vẻ cười cợt, "Hiên Viên đạo hữu, Hải Tiên tông không thêm cũng được."
"Tử Tinh đạo hữu hiểu lầm rồi." Hiên Viên lão tổ cười ha hả, hoàng quang phát ra ép quang hoa của Lý Minh Hà và Tử Tinh chân nhân hơi mờ đi. "Dù gì chúng ta cũng là Kim đơn cảnh tu sĩ, có ngần ấy đạo hữu nể mặt đến xem Hải liệp đại hội, cá cược như vậy hình như hơi keo kiệt thì phải?"
"Thế nào, Hiên Viên đạo hữu cho là cá cược như thế không đủ?" Lý Minh Hà nở nụ cười lạnh: "Chỉ cần Hải Tiên tông đưa ra, Minh Nguyên tông sẽ theo."
"Để lão phu nghĩ đã." Hiên Viên lão tổ mỉm cười ngẫm nghĩ, vỗ tay, "Được, chi bằng thế này, tông môn nào thua thì hai mươi năm sau đó không được vào Tây hải săn yêu thú, được chăng?"
"Cái gì!"
Hiên Viên lão tổ vừa buông lời, Ngụy Tác không hiểu gì về Tây hải thì thấy bình thường nhưng tu sĩ trên mặt biển đều hít một hơi lạnh.
Hóa ra Tây hải mà tu sĩ Vân Linh đại lục nói đến là hải vực phía tây Tịch Diệt hải, ở đây yêu thú cực nhiều, phần lớn từ tam cấp đến ngũ cấp, đi săn không gặp bao nhiêu nguy hiểm. Nên đây là nguồn thu chủ yếu của mấy tông môn gần đây. Trong ba tông môn, nếu hai tông môn không vào hải vực này thì không chỉ thu nhập đại giảm, mà còn thiếu nơi cho đệ tử rèn luyện, một tông môn kia thì lợi ích gấp mấy lần. Hai mươi năm không được vào, đem linh thạch ra tính thì không chỉ đơn giản là hai, ba trăm vạn linh thạch mà thôi.
Hiên Viên lão tổ đưa ra món cược quá lớn, hoàn toàn ảnh hưởng đến hưng suy của một tông môn!
"Hiên Viên đạo hữu, món cược này, tại hạ nhận!" Lý Minh Hà thấy Hiên Viên lão tổ nói vậy, khí tức tức thì trở nên lạnh lẽo, nhiệt độ quanh đó giảm nhanh khiến tu sĩ ở gần bạch sắc ngọc đài rùng mình. Liếc đám đệ tử sau lưng Hiên Viên lão tổ, Lý Minh Hà nheo mắt cười, "Có điều không rõ Tử Tinh đạo hữu dám theo hay không thôi."
Tử Tinh chân nhân chợt thấy mồm miệng khô ran.
Một tu sĩ muốn tu đến Kim đơn kỳ, không rõ phải trả bao sóng gió, không có cơ duyên nhất định, tu sĩ tầm thường không thể trở thành tu sĩ Kim đơn kỳ. Ngụy Tác hiện tại là Phân niệm kỳ, đã trải không biết bao nhiêu hung hiểm. Vậy mà Tử Tinh chân nhân lúc này không bình tĩnh nổi. Chủ yếu vì món cược này quá lớn!
Hiên Viên lão tổ là lão hồ ly, không nắm chắc ông ta tuyệt đối không đề nghị như thế.
"Sắp đến giờ rồi."
Tử Tinh chân nhân nhất thời không nói thành lời thì Âu Nhiên Mạnh sau lưng Lý Minh Hà nhạt nhẽo nói.
"Ngươi có ý gì?" Tử Tinh chân nhân sầm mặt, uy áp bừng lên.
"Vãn bối chỉ định đề nghị, nếu Tử Tinh tiền bối không muốn theo thì cứ để Minh Nguyên tông và Hải Tiên tông tự tiến hành." Âu Nhiên Mạnh thần sắc bất biến đáp.
"Tiểu tử này quả nhiên lợi hại!"
Thấy Âu Nhiên Mạnh y phục phất phới, dưới uy áp của tu sĩ Kim đơn kỳ mà vẫn như thường, tu sĩ tại trường càng thấy y bất phàn, sẽ đạt thành tựu kinh thiên.
"Hỗn xược! Ngươi là cái thá gì, vãn bối mà thôi, bọn ta nói chuyện đâu đến lượt ngươi chen vào!" Tử Tinh chân nhân mắt lóe sáng, từng chữ như vô hình đại chùy đập vào Âu Nhiên Mạnh.
"Không sai, hiện tại mỗ chỉ là vãn bối, nhưng hai mươi năm nữa sẽ đến Tử Vi tông, trực tiếp khiêu chiến Tử Tinh tiền bối." Âu Nhiên Mạnh thần sắc bất biến, không hề chịu lép nhìn lại Tử Tinh chân nhân đạo.
Ầm!
Âu Nhiên Mạnh vừa buông lời, mặt biển quanh đó xôn xao.
Quá huênh hoang! Quá bá đạo! Trong tình hình này mà công khai khiêu chiến Kim đơn kỳ đại tu sĩ!
"Được lắm!" Tử Tinh chân nhân giận quá hóa cười, nói to: "Âu Nhiên Mạnh, chỉ cần ngươi sống sót khỏi hôm nay, hai mươi năm sau ta ở Tử Vi tông đợi ngươi. Được! Hiên Viên lão tổ, Lý Minh Hà, lão phu đánh cược với các ngươi. Hải liệp đại hội lần này, tông môn nào thua thì hai mươi năm sau không được vào Tây hải nửa bước!"
"Chà! Lão tổ, tiểu tử này chắc chắn như vậy, lần này tại hạ nguy hiểm rồi." Nghe Âu Nhiên Mạnh trực tiếp ước chiến Tử Tinh chân nhân, Ngụy Tác thì thầm với Hiên Viên lão tổ.
"Yên tâm, ta rất tin ngươi." Hiên Viên lão tổ truyền thanh: "Chỉ cần ngươi trừ được y, lấy được thứ gì trong Hải liệp đại hội cũng không cần giao cho tông môn."
"Chà! Lẽ nào tiền bối còn định bảo tại hạ giao nộp." Ngụy Tác trợn tròng trắng.
" Tử Tinh đạo hữu đã nói vậy. Hiên Viên đạo hữu, không thành vấn đề chứ?" Lý Minh Hà mỉm cười, thanh âm vang xa khắp mặt biển.
"A, không thành vấn đề." Hiên Viên lão tổ cười ha hả: "Bắt đầu thôi