Thông Thiên Chi Lộ

"Không xong!"
Ngụy Tác tế xuất kim đan thì trong sơn môn Âm Thi tông, Huyết Linh lão tổ tựa hồ cảm giác được mà biến sắc, mở bừng mắt.
Huyết quang lóe lên, thân ảnh Huyết Linh lão biến mất khỏi bảo tọa vàng sậm toát lên khí tức viễn cổ man hoang.
"Thế nào, Diệp Linh, ta đã nói rồi, ta tế xuất kim đan thì ngươi sẽ mất mật. Xem kia, ngươi chẳng són đái còn gì." Ngụy Tác ha hả cười với Diệp Linh đang kinh hãi vô cùng.
Không hề dừng lại, tử sắc kim đan của gã phát ra hà quang, ngưng thành viễn cổ thiên long.
"Ta..."
Diệp Linh chỉ muốn thổ huyết, tuy kinh hãi nhưng nào đến mức són đái, có điều ngay cả cơ hội lên tiếng cũng không có vì không kịp thu lại kim đan, viễn cổ thiên long do kim đan hà quang của Ngụy Tác ngưng thành lại va vào bạch sắc cốt liên.
"Cách cách!"
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, bạch sắc cốt liên to bằng một phần ba viễn cổ thiên long bị va vỡ tan. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
"Ngụy Tác tu luyện công pháp gì, lẽ nào là thiên cấp trung giai công pháp!"
"Sao lại thế được! Kim đan hà quang ngưng hình tu vi Kim đan nhất trọng lại có uy năng hơn cả kim đan hà quang ngưng hình của tu vi Kim đan lưỡng trọng."
"Diệp Linh không kịp thu hồi kim đan, tiếp đó là đấu kim đan, kiểu giao đấu tính mạng của tu sĩ Kim đan kỳ, chúng ta không thường thấy đâu, hai viên kim đan này va nhau sẽ thế nào?"
"..."
Mọi ý nghĩ này lóe lên trong điện quang hỏa thạch, lướt qua óc vô số tu sĩ Linh Cữu thành.
"Chát chát chát chát!"
Trên không, tử sắc thiên long đập vỡ bạch sắc cốt liên, bừng lên xuất vô số cương phong như lưỡi kiếm.
Tử sắc thiên long và kim đan của Ngụy Tác va mạnh vào kim đan của Diệp Linh.
"Oành!"
Tử sắc thiên long vỡ tan, bản thể hai viên kim đan va nhau.
"A! Kim đan va nhau, như hai ngọn núi va chạm. Uy năng này, không phải tu sĩ Kim đan kỳ thì sao chống nổi."
Tích tắc đó, từng vòng cương phong và sóng âm như thực chất tràn lan, cả Linh Cữu thành như bị vô hình cự chùy gõ mạnh, đá dưới mặt đất rung lên.
"Mắc hỡm rồi, y định dụ cho ta tế xuất kim đan, rồi dùng kim đan va chạm!"
Diệp Linh hiểu rõ nhưng không còn lựa chọn nào khác.
"Cách!"
Lập tức, phù văn lưu chuyển trên kim đan của Diệp Linh tan vỡ.
"Phù!" Thân thể y rúng động đoạn phun máu. Kim đan của y bị kim đan của Ngụy Tác đánh bay.
"Không xong!"
Âm Mị Ly, Mặc Thanh Phong quan chiến ngoài xa đều biến sắc.
Kiểu va chạm kim đan này, bên thua không chỉ nhục thân mà ngay cả kim đan tu vi cũng tổn thương.
"Nào, Diệp Linh! Ta đã nói sẽ đánh ngươi như đánh chó."
"Cách!"
Không hề ngừng tay, kim đan của Ngụy Tác đuổi sát, va vào kim đan của Diệp Linh!
"Phù!"
Kim đan của Diệp Linh vừa ánh lên quang văn lại tan vỡ, thân thể y run lên co lại, phun máu ồng ộc.
"Uy năng kim đan của Ngụy Tác mạnh hơn nhiều Diệp Linh. Va chạm kiểu này là so kim đan, Diệp Linh lắm thủ đoạn đến đâu cũng không thể thi triển!"
"Diệp Linh lại bị đánh như một con chó, kim đan oanh kích kiểu này chỉ một vài lần nữa là Diệp Linh xong đời!"
"A! Trận chiến này khẳng định được ghi vào điển tịch, lưu truyền hậu thế. Một tu sĩ Kim đan kỳ nhất trọng, đến sơn môn đỉnh cấp đại tông môn như Âm Thi tông khiêu chiến, còn đánh cho tu sĩ Kim đan kỳ lưỡng trọng thành như thế."
"Ngụy Tác lần này thành công rời khỏi Âm Thi tông, tương lai tuyệt đối sẽ có thành tựu kinh nhân! Tu vi này mà mới hơn hai mươi tuổi... Chỉ là y quá huênh hoang, trước mặt mọi tu sĩ Âm Thi tông, giết một tu sĩ Kim đan kỳ lưỡng trọng, Âm Thi tông khẳng định không thể bỏ qua!"
Khắp Linh Cữu thành, hai ba mươi vạn tu sĩ đều tỏ vẻ không dám tin.
"Đấy là...?"
Một bóng người đột nhiên từ sơn môn Âm Thi tông hiển hiện, như đẩy cảnh cửa hư không bước ra trước mặt chúng nhân.
Thân ảnh này không hề có linh khí ngưng kết thành hình dạng gì nhưng trên đầu lấp lánh hồng quang, liên tục ngưng tụ thành hình ma thần ba đầu bốn tay, trông như viễn cổ ma thần đột nhiên giáng lâm nhân gian, cực kỳ đáng sợ.
Uy thế này hoàn toàn áp đảo mọi tu sĩ Kim đan kỳ tại trường.
"Huyết Linh lão tổ! Tu vi Kim đan ngũ trọng! Chỉ thiếu chút nữa là đột phá đến Thần huyền cảnh, tu thành thần huyền pháp tướng! Không biết bao nhiêu năm ông ta không rời Âm Thi tông mà giờ lại ra đây!"
"Đúng, tu sĩ Kim đan kỳ lưỡng trọng, đối với tông môn nào cũng là trụ cột, Diệp Linh rất có thể trở thành Âm Thi tông tông chủ tiếp theo, Huyết Linh lão tổ đương nhiên không thể trơ mắt nhìn y bị người ta giết chết trước sơn môn."
"Huyết Linh lão tổ đã ra thì sẽ động thủ! Không ngờ ông ta cũng ra, Ngụy Tác thảm rồi."
Thấy Huyết Linh lão tổ, Âm Lệ Hoa nhợt nhạt mặt mày, thân thể run lên.
"Thắng bại đã phân, dù là Hiên Viên lão tổ của Hải Tiên tông cũng không dám như thế trước mặt ta, thế nào, trước mặt ta mà ngươi định đuổi tận giết tuyệt chăng?"
Giọng nói như sâm nổ trên không, Huyết Linh lão tổ khác nào viễn cổ ma thần giáng lâm nhân gian, vung tay trái lăng không chụp vào vị trí của Ngụy Tác và Diệp Linh.
Huyết Linh lão tổ và Ngụy Tác cách nhau hơn nghìn trượng, nhưng Huyết Linh lão tổ lăng không xuất trảo thì ai cũng thấy tầng mây phía trên Ngụy Tác và Diệp Linh đột nhiên tách ra, huyết trảo khổng lồ cỡ bảy, tám mươi trượng chụp xuống cả hai.
"Huyết Linh lão tổ không ngại tổn hao tinh huyết, trực tiếp xuất thủ?! Lẽ nào lời đồn 'Đan đông tu sĩ' là giả?"
"Cổ ma huyết trảo! Huyết Linh lão tổ độc ác thật, thuật pháp này đâu chỉ cứu Diệp Linh, rõ ràng định giết luôn Ngụy Tác!"
Huyết Linh lão tổ thi triển huyết trảo, cơ hồ mọi tu sĩ Linh Cữu thành quan chiến đều nghẹt thở, ai cũng nhận ra Huyết Linh lão tổ không hề chưa đường sống cho Ngụy Tác.
"Thế nào, Huyết Linh lão tổ, thân phận như ông cũng định xuất thủ đối phó một vãn bối như mỗ?"
Trên không, không khí quanh Ngụy Tác bị trấn áp kêu tanh tách, nhưng thần sắc gã không đổi.
Gã điểm tay, một đạo quang hoa bắn ra rồi bành trướng vô hạn, sáng rực quang văn, quang phù, nguyên khí.
Như một viên đan nhưng không ngừng bành trướng, biến thành một vì vẫn tinh!
"Cái gì đó? Lẽ nào y tự nổ kim đan!"
"Không thể nào, kim đan của y đã thu hồi rồi."
Ánh mắt mọi tu sĩ đều đọng lại.
"Oành!"
Sức mạnh hủy diệt không ngừng nổ tung, sau cùng biến thành một dải sáng đỏ sậm.
Dải sáng va vào huyết trảo, uy năng kinh nhân xung kích lên mình Diệp Linh.
"A!"
Tiếng kêu của Diệp Linh chìm trong tiếng nổ kinh thiên động địa.
Huyết trảo của Huyết Linh lão tổ vỡ tan, kim đan của Diệp Linh cũng nứt nẻ, đoạn Huyền sát ma trảo của Ngụy Tác cuốn cả kim đan và nhục thân Diệp Linh về.
Bị Huyền sát chụp vào, Diệp Linh vốn đã trọng thương liền đen bầm toàn thân, không còn sinh khí!
"Diệp Linh chết rồi!"
"A! Diệp Linh lại bị Ngụy Tác giết! Giết ngay trước mặt tu sĩ Âm Thi tông!"
"Đây là pháp bảo gì! Uy lực lại đến mức chặn được cả thuật pháp của Huyết Linh lão tổ!"
"Tu sĩ Kim đan lưỡng trọng lại trực tiếp bị tu sĩ Kim đan nhất trọng giết!"
Linh Cữu thành vang lên tiếng hít hơi lạnh.
"Ngụy Tác!"
Nguyên khí như sóng máu từ mình Huyết Linh lão tổ dâng lên, rõ ràng lão đang giận điên người.
"Phù!"
Cùng lúc, Huyết Linh lão tổ vừa quát vang thì Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh cầm hắc sắc tiểu đao cắm vào ngực Diệp Linh. Hành động này của gã khiến mọi tu sĩ rùng mình chấn động.
"Y thật sự quá quyết đoán." Tuyệt đại đa số tu sĩ đều có ý nghĩ này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui