Thông Thiên Chi Lộ

Trên tầng không một khoảnh rừng núi bên ngoài Thiên khung, đang lúc chính ngọ thì xuất hiện vài đạo độn quang, tốc độ kinh nhân lướt tới.
Phía trên tầng mây trăng là một cung điện hùng vĩ cực độ lơ lửng bất động.
Cung điện này không kém gì Đại Hắc thiên điện mà Ngụy Tác thấy tại Đạo Huyền điện, rộng ít nhất mười mấy dặm, như một ngọn núi.
Đại Hắc thiên điện trong Đạo Huyền điện là khoét rỗng một lòng núi, mọi gian phòng và điện vũ đều ở trong, thì cung điện này giống hệt với điện vũ của tông môn thông thường, chỉ là cực lớn, thoạt nhìn cũng thấy hơn nghìn gian phòng, có đủ đình đài lâu các, đến mấy trăm trượng, khí thế kinh nhân cực độ.
Cả cung điện đều xây bằng bạch sắc mỹ ngọc, tinh trí hoa lệ, tỏa kim quang nhàn nhạt, cách cung điện cả trăm trượng hình thành một kim sắc linh quang quang tráo nhàn nhạt.
Liên tục có độn quang từ bốn phương tám hướng bắn tới, dừng lại ngoài kim sắc quang tráo đợi tu sĩ ra đón vào.
Mười mấy đạo độn quang được đón vào điện, một đạo hắc quang lướt nhanh tới.
Đạo hắc quang là một món phi độn pháp bảo hắc sắc như ý, do tinh kim luyện chế thành, chứa đầy phù văn mây lành.
Như ý dài chừng hai trượng, hai thân ảnh đứng trên một xanh một đen, là Hắc Lang chân nhân mặc hắc sắc pháp y và Ngụy Tác mặc phổ thông thanh sắc pháp y.
Thanh tu tại động phủ của Hắc Lang chân nhân hai ngay, ông ta dẫn Ngụy Tác xuất phát, bọn Trương Châu Dự cũng về của động phủ Diệu Đan chân nhân.
Nhờ bọn Trương Châu Dự, Ngụy Tác thu được không ít lợi ích.
Hóa ra hôm đó Trương Châu Dự truyền cho bọn Ngụy Tác Tiềm ẩn quyết có thể che giấu một tầng tu vi là phần trước của một môn thiên cấp trung giai thuật pháp: Tiềm long thổ châu quyết!
Phần sau của Tiềm long thổ châu quyết là một môn thuật pháp huyền diệu ngưng tụ toàn thân chân nguyên thành một viên châu để công kích.
Chỉ qua Huyền sát quỷ trảo của Ngụy Tác là biết thiên cấp trung giai thuật pháp tuyệt đối không thường. Theo Tiềm long thổ châu quyết, tu vi Kim đan nhất trọng như gã mà ngưng nguyên thành châu phun ra thù uy lực còn hơn cả tự nổ kim đan.
Thi triển thuật này, thể nội chân nguyên không chỉ hao quang mà kim đan chân nguyêncũng bị rút đi không ít, nên hơn mười ngày tiếp theo, tu vi tựu sẽ tụt xuống Chu thiên nhất, lưỡng trọng.
Nếu một tu sĩ tu vi đột nhiên sa sút tu vi, bị cừu nhân biết thì sẽ nếm mùi truy sát, nên môn thuật pháp này không phải lúc vạn bất đắc dĩ thi không dùng, chỉ hơn tự nổ kim đan ở điểm là sau hơn mười ngay sẽ nhờ thể nội chân nguyên hồi phục, khiếu vị lại mở ra, tu vi cũng nhanh chóng khôi phục.
Bất quá tu sĩ tạo ra môn công pháp này rất vừa ý với kiệt tác của mình, ở cuối có nói rõ vạn nhất động dụng thì khi tu vi sút xuống, dù Kim đan đại tu sĩ cùng không thể phát hiện tu vi chân thực, cho rằng tu sĩ thi triển chỉ còn Chu thiên cảnh nhất lưỡng trọng là do dùng cách gì đó che đi tu vi mà thôi.
Trừ môn thuật pháp này, lợi ích của Tịnh hoa phi liên không cần phải nói thêm. Khổng tước minh vương vũ mà Sư Phi Thanh cho Ngụy Tác mượn cũng là một món dị bảo cực kỳ hiếm có.
Dị bảo này không thể xác định đẳng cấp, vì công hiệu là vô hiệu pháp trận khống chế pháp bảo. Ngụy Tác thử rồi, cơ hồ mọi pháp bảo của gã, trừ Hắc cốt minh quân, ngay cả kim sắc pháp bảo và Trường hà thao thiên quyển đều bị khắc chế.
Dị bảo này tuy không có lực công kích, nhưng khiến một món pháp bảo của đối phương vô hiệu. Dù đối phương có một món pháp bảo phẩm giai cực cao thì Ngụy Tác sẽ dùng pháp bảo này khắc chế, đập tan ưu thế của đối phương. Quyết định thắng bại phải trông vào khía cạnh khác.
Dọc đường, Ngụy Tác được Hắc Lang chân nhân cho biết không ít việc liên quan đến Cực Lạc chân nhân. Gã thầm thở phào.
Hóa ra Cực Lạc chân nhân có tính thích hư danh, nạp thiếp cũng rình rang như cưới chính thất, thích nữ tu nào thì trước khi diễn ra nghi thức nạp thiếp sẽ không cưỡng bách. Sau đó thì cho rằng đã cho mọi tu sĩ biết nữ tu đó là thị thiếp, là người của ta, tùy tiện đối xử thế nào cũng được.
Trương Châu Dự đã hỏi, Hắc Lang chân nhân cho biết Cực Lạc chân nhân nạp thiếp từ hơn mười năm trước, Nam Cung Vũ Tinh dù sao cũng chưa trở thành thị thiếp của y, tối đa được thu làm môn hạ, hoặc là nhân vật chính của lần nạp thiếp này. Nam Cung Vũ Tinh tuy không xinh đẹp như Cơ Nhã nhưng tại các tu sĩ chi thành cũng vào hàng hiếm có. Ngụy Tác cũng không còn là hạng cắc ké như ba năm trước, chỉ cần nàng chưa thành thị thiếp của Cực Lạc chân nhân thì vẫn có thể xoay chuyển sự tình được.
... :
Ngôi điện lơ lửng trên mây trăng là động phủ của Cực Lạc chân nhân: Cực Lạc cung.
Hắc sắc như ý đến gần ngôi điện thì chậm lại.
Ngụy Tác hồ nghi nhìn quanh, đột nhiên cảm giác thấy gì đó, ngẩng lên.
"Hả!"
Thấy ngôi điện trên mâu như điện của tiên nhân trong truyền thuyết, Ngụy Tác hít một hơi lạnh, tỏ vẻ chấn kinh.
Để một ngọn núi lớn như thế lơ lửng trên không thì cần thần thông cỡ nào?
"Hóa ra là dùng ảo trận che đi ngọn núi."
Ngưng thần nhìn một chốc, Ngụy Tác định thần lại lẩm bẩm.
Lúc đó gã nhận ra bên dưới ngôi điện có quang hoa, tựa hồ nối với mặt đất.
"Quý đạo hữu nhãn lực cao minh, Cực Lạc cung đích xác cây trên đỉnh núi, bất quá Cực Lạc sơn không nhỏ như động phủ của tại hạ, dùng một ảo trận che kín cả ngọn núi thì thần thông này đích xác đạt mức khai sơn lập tông rồi." Hắc Lang chân nhân đã quen với gã chợt mỉm cười nhắc nhở, "Lần này các hạ đến vì nữ tu đó, có đòi người cũng nên thập phần cẩn thận về lời lẽ, vạn nhất y không vui thì rầy rà to."
"Chân nhân nói vậy, tại hạ xin được lắng nghe."
Hắc Lang chân nhân điều khiển hắc sắc như ý lướt đến chính môn Cực Lạc cung.
Đến gần tòa điện, Ngụy Tác nhìn rõ bên dưới hình vuông, có vô số gian phòng, và tầng tầng lâu các.
Cửa điện hướng về phía nam, cao hơn mười trượng, treo một tấm biển lấp lánh kim quang có ba chữ vang to như cái đấu "Cực Lạc cung".
Ba chữ này hùng hồn cực độ, kim quang chói mắt khiến người ta không thể nhìn thẳng.
Hắc Lang chân nhân và Ngụy Tác vừa dừng lại trước kim sắc quang tráo, kim quang lóe lên, hai tu sĩ Cực Lạc cung đi ra.
Cả hai đều mặt kim sắc tinh kim giáp y, cầm kim qua pháp bảo cao bằng thân người, uy phong lẫm lẫm.
"Tiền bối chắc là Hắc Lang chân nhân. Thứ cho vãn bối mắt kém, không rõ vị tiền bối này lai lịch thế này." Hành lễ với Hắc Lang chân nhân và Ngụy Tác, kim giáp tu sĩ bên trái hỏi.
"Vị này là Quý đạo hữu, Kim đan tu sĩ tại hạ quen chưa lâu, đến tham gia giao dịch hội." Hắc Lang chân nhân nói.
"Là Kim đan tiền bối thì không có vấn đề gì, lưỡng vị tiền bối xin theo tại hạ." Hai kim giáp tu sĩ không hề thừa lời, đưa tay mời.
Hắc Lang chân nhân gật gù, không nói gì nữa, khu động phi độn pháp bảo, xuyên qua kim sắc linh quang quang mạc.
Kim sắc linh quang quang tráo tựa hồ không có uy năng gì, như một màn nước đan thuần, nhưng vừa vào là Ngụy Tác biến sắc.
Thần thức chỉ xuyên được một trăm trượng là dừng, pháp trận trong Cực Lạc cung rõ ràng có công hiệu áp chế thần thức.
"Lưỡng vị tiền bối xin theo tại hạ."
Vào trong, Ngụy Tác nhíu mày, bên trong là một hàng tu sĩ mặc kim giáp, cầm dáo vàng.
Kim giáp tu sĩ dẫn cả hai đến cửa điện là đứng vào hàng, ất động.
Lại có hai nữ tu diễm lệ mặc kim sắc cung trang pháp y, cầm kim sắc hương đỉnh uyển chuyển đi ra, khẽ nói mấy câu với hai kim giáp tu sĩ rồi dẫn đường thay.
Toán kim giáp tu sĩ xem ra chỉ đứng làm cảnh, thân phận địa vị tại Cực Lạc cung thập phần phổ thông, nhưng tu vi đều Chu thiên cảnh ngũ trọng, kim giáp và kim qua là linh giai hạ phẩm pháp bảo.
Hai nữ tu diễm lệ đi trước dẫn đường, mùi hương thơm nữ xộc vào mũi, tu vi còn cao hơn kim giáp tu sĩ, đều là tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng.
Hiện tại cách hai nữ tu diễm lệ không xa có một dải lam sắc linh quang, bên trong có tiếng đàn loáng thoáng từ trên cao vọng xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui