Thông Thiên Chi Lộ

Ngụy Tác có hiệu suất phi thường, phi kiếm cánh cửa cắm xuống xoay một vòng rồi gã dồn chân nguyên là đào lên được một cột đất đá.
"Quanh Phiên Ưng sơn sao đột nhiên xuất hiện tu sĩ? Còn cả nhiều cao giai yêu thú, có chuyện gì?"
"Thế nào, các hạ không biết nơi này? Vô tình đi qua? Đầm lầy sau Phiên Ưng sơn có không ít đồ từ Thanh Thành cuốn tới, có nhiều linh dược, các tu sĩ đó đến cướp đoạt."
"Sao các hạ lại chạm vào Lâm Thái Hư?"
"Mỗ chỉ cướp của y một nhánh linh dược."
"Lâm Thái Hư tu vi Kim đan tứ trọng, hiệu xưng đệ nhất nhân trong lớp trẻ Thiên Huyền đại lục, có pháp bảo như Phá diệt thần thương mà các hạ còn dám cướp linh dược?"
"Lúc đó Phong Ngô Thương đang đấu với y, tại hạ tính rằng lấy được linh dược, lúc y kịp phản ứng thì tại hạ đã thoát đi nghìn trượng, tình hình khi ấy thập phần hỗn loạn, mỗ có bảy, tám phần cơ hội thoát thân, đâu ngờ Lâm Thái Hư có pháp bảo như Phá diệt thần thương."
"Phong Ngô Thương? Sao y lại ở đây. Y cũng bất phàm, nếu không phải lần đầu xung kích kim đan gặp bất ngờ thì tu vi hiện tại chưa chắc kém hơn Lâm Thái Hư. Y và Lâm Thái Hư giao thủ, ai thắng ai bại? Với bối cảnh và thân phận của họ chắc không căng quá?"
"Một đấu một thì còn cơ hội, Lâm Thái Hư và Chân Võ thiếu chủ Hứa Thiên Ảo liên thủ thì Phong Ngô Thương không thể thắng, trọng thương bỏ chạy, nhưng đạo thuật pháp dẫn lạc tinh thần nguyên khí này lại thập phần kinh nhân, đã đả thương Lâm Thái Hư và Hứa Thiên Ảo."
"Hứa Thiên Ảo cũng ở đó?... Thuật pháp dẫn lạc bảy đạo tinh thần nguyên khí, là Bắc Minh đấu chuyển, Nhiên Nguyên đại pháp, Phong Ngô Thương lại tu luyện thuật pháp này? Đấy là thiên cấp trung giai thuật pháp của Ngọc Thiên tông, uy năng đối địch còn đáng sợ hơn nhiều môn thiên cấp đỉnh giai thuật pháp, bị xếp vào thiên cấp trung giai chứ không phải cao giai vì môn thuật pháp này tổn thương hai đường, lần nào cũng tổn hao nhiều khí huyết, kim đan nguyên khí, tương đương với chịu giảm thọ nguyên mà thi triển. Thuật pháp này phải Kim đan tu sĩ mới có thể sử dụng nhưng Kim đan tu sĩ thông thường sao dám thi triển."
"Phá diệt thần thương, thật ra là pháp bảo phẩm giai nào?"
"Phá diệt thần thương là huyền giai thượng phẩm pháp bảo."
...
Trong lúc trò chuyện, Ngụy Tác đã đào được trăm trượng. - .
Quanh Phiên Ưng sơn ẩm thấp, đào được hai mươi trượng thì toàn là bùn loãng hòa cùng đá, vách động chảy nước. Bất quá cũng không làm khó được Ngụy Tác, chỉ cần kích phát thái cổ hung hỏa thì vách tường lập tức tan chảy rồi ngưng kết, hình thành hắc sắc nham thạch dày dặn, nước không thấm vào.
"Ngụy Tác, thân phận y thập phần quỷ dị, có thể là cao giai tu sĩ của đại tông môn, không thì sao hiểu kỹ thế về Lâm Thái Hư và Phong Ngô Thương, hiểu cả thủ đoạn và pháp bảo." Trăm trượng là khu vực an toàn, lục bào lão đầu thở phào, trở lại tinh minh.
Ngụy Tác và lục bào lão đầu có thể coi là một một tiểu gian thương, một lão gian quỷ, lục bào lão đầu nói là gã cảm giác được nữ tu này thân phận bất phàm.
Gã cũng thấy nữ tu tuy cổ quái nhưng không có ác ý, hiện tại nàng không muốn tiết lộ thân phận, gã cũng không ép mà hỏi dò tin tức về các siêu cấp đại tông môn.
"Huyền phong thiên điện, nếu mỗ không nhầm thì có lực phòng ngự huyền giai hạ phẩm. Lâm Thái Hư còn cả huyền giai thượng phẩm pháp bảo như Phá diệt thần thương, lẽ nào số lượng huyền giai pháp bảo tại đại tông môn như Huyền Phong môn và Chân Võ rất nhiều, như cỏ rác?" Ngụy Tác vẫn đào.
Có vẻ một trăm trượng là an toàn thì ít nhất gã cũng đào hai, ba trăm trượng.
"Sao lại cỏ rác được." Rõ ràng thường thì không ai nói năng với nữ tu bằng ngữ khí thoải mái như thế, nghe Ngụy Tác nói thế thì nàng ta cũng lấy làm thú vị, bật cười, "Huyền giai pháp bảo tại cả tu đạo giới đâu có nhiều, dù là tông môn như Huyền Phong môn và Chân Võ cũng chỉ có vài món. Pháp bảo trên tay Lâm Thái Hư vì y là chân truyền đại đệ tử của Huyền Phong môn, người kế thừa ngôi tông chủ, địa vị còn cao hơn chấp pháp trưởng lão và thái thượng trưởng lão, có thể trực tiếp xử quyết nội môn đệ tử mà không cần thông tri cho trưởng lão. Y có một món pháp bảo như thế là bình thường."
"Huyền giai pháp bảo, Chân Võ cũng chỉ có mấy món?"
Ngụy Tác thở phào, nếu siêu cấp đại tông môn như Chân Võ, Kim đan kỳ đại tu sĩ đều có một, hai huyền giai pháp bảo thì gã khỏi cần thò mặt ra nữa.
"Huyền Phong môn và Chân Võ có tiên giai pháp bảo?" Ngụy Tác đột nhiên nhớ đến một vấn đề nghiêm trọng.
Tiên giai pháp bảo, uy năng gấp mấy lần huyền giai thượng phẩm pháp bảo. Phá diệt thần thương đã uy lực như thế, nếu Chân Võ có tiên giai pháp bảo, thì tùy tiện tu sĩ nào mang ra cũng giết được Ngụy Tác.
"Theo tại hạ biết." Nữ tu theo thói quen xòe ngón tay, "Hiện tại tông môn của Thiên Huyền đại lục tựa hồ không phái nào có tiên giai pháp bảo."
"Không có tiên giai pháp bảo?" Ngụy Tác thở phào, "Nghe nói Chân Võ tông chủ là Thần huyền cảnh tu sĩ? Chân Võ tông có mấy tu sĩ Kim đan tam trọng trở lên?"
"Chân Võ tông tông chủ Hứa Linh Vũ, hai mươi năm trước đột phá đến Thần huyền cảnh. Tu sĩ Kim đan tam trọng trở lên có bốn người, Bàn Long chân nhân, Cổ Vũ chân nhân, Ngân Nguyệt chân nhân, Bạch Vũ chân nhân. Không đúng, năm người, cả Hứa Thiên Ảo."
"Nhiều thế hả? Siêu cấp đại tông môn không hổ là siêu cấp đại tông môn, phổ thông tông môn có một Kim đan tam trọng đại tu sĩ tọa trấn đã được coi là đại tông môn, cộng hết tông môn Thiên Huyền đại lục nam bộ mới có mười mấy Kim đan đại tu sĩ. Chân Võ tông là siêu cấp đại tông môn, tu sĩ Kim đan tam trọng trở lên nhiều thế nhỉ." Lục bào lão đầu hít hơi lạnh liên tục, "Tông môn có mấy chục vạn đệ tử đúng là siêu cấp."
"Trong mấy tu sĩ Kim đan tam trọng trở lên, ai lợi hại nhất?" Ngụy Tác trợn tròng trắng, lại hỏi.
"Các hạ hỏi nhiều thế về Chân Võ làm gì?" Nữ tu lấy làm lạ nhìn Ngụy Tác.
"Thực không dám giấu, tại hạ và Chân Võ có mâu thuẫn, tất cả vì tại hạ cướp một thứ ngay trước mắt Hứa Thiên Ảo." Ngụy Tác bảo.
"Lần này Hứa Thiên Ảo cũng có mặt, các hạ cướp đồ ngay trước mắt y?" Nữ tu tắt tiếng, "Xem ra các hạ chạm vào không ít đâu."
"Nợ nhiều cũng không sao, chạm cũng chạm rồi." Ngụy Tác xua tay, tiếp tục đào.
"Phù!" Nữ tu mỉm cười. "Trong mấy người này, Bạch Vũ chân nhân tu vi Kim đan tứ trọng, còn lại đều Kim đan tam trọng, cụ thể thần thông thế nào thì tại hạ không biết ai lợi hại nhất. Hứa Thiên Ảo thì tại hạ cũng không biết là Kim đan tam trọng hay Kim đan tứ trọng, bất quá y cũng như Lâm Thái Hư, thân phận bất phàm, còn nhiều bảo vật hơn các thái thượng trưởng lão."
"Các hạ biết nhiều thế, thân phận chắc bất phàm?" Ngụy Tác nhìn nữ tu, "Các hạ và Huyền Phong môn có mâu thuẫn gì?"
"Tại hạ có một thứ Huyền Phong môn muốn lấy." Nữ tu do dự một chốc, "Còn vì sao tại hạ biết vì tại hạ là tu sĩ Thiên Huyền đại lục trung bộ, tiếp xúc với các tông môn đó nhiều. Tu sĩ và tông môn nơi khác thì tại hạ mù tịt."
"Hả?"
Ngụy Tác không hỏi nhiều, đã đào gần ba trăm trượng, chắc được rồi, gã lại đào ngang, nhanh chóng đào mấy gian phòng.
"Sao các hạ đào quen như thế?" Nữ tu cũng tròn mắt.
"Trước kia mỗ có đào động phủ, quen rồi." Ngụy Tác cười hắc hắc.
"Thương thế các hạ sao rồi?" Nữ tu như nhớ ra, đột nhiên hỏi Ngụy Tác.
"Các hạ nhận ra mỗ thụ thương?" Ngụy Tác giật giật chân mày.
"Mỗ tu luyện một loại thuật pháp, đại khái nhận ra." Nữ tu gật đầu.
"Oành!""Oành!""Oành!"
Ngụy Tác chưa kịp nói gì thì mặt đất rung lên trầm trầm.
"Là tiếng Huyền phong thiên điện phi hành, Huyền phong thiên điện đang ở gần đây! Từ giờ không nên động dụng thuật pháp!" Nữ tu khẩn trương hẳn, hạ giọng dặn Ngụy Tác.
"Ách..."
Ngụy Tác chợt sởn gai ốc.
Đến gần, gã ngửi thấy mùi u hương trên mình nữ tu.
Hiện tại nữ tu này, với gã là một tu sĩ mặt rỗ chính thống, nhưng một nam tử mà có mùi thơm như nữ nhân thì Ngụy Tác dĩ nhiên rùng mình. Gã chợt thấy vì sao lúc trước cứ gờn gợn, hóa ra thần thái tu sĩ mặt rỗ này quá ẻo lả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui