"Ta..." Cực Âm thần quân suýt thổ huyết lùi lại.
"Chát!"
Đột ngột, khí tức bàng bạc từ hư không tràn ra, một linh quang quang tráo khổng lồ trùm xuống như cái bát trong suốt, bao lấy cả đỉnh núi.
Linh quang quang tráo này như một băng tráo, khí tức băng hàn cực độ, bề ngoài còn có cực quang kỳ dị lưu chuyển, uy năng cực kỳ kinh nhân.
"Tiểu tử, là Băng phách cực quang tráo của Đại Hàn cung, không xong rồi, lão tổ ta cả đời bắt nhạn lại bị nhạn mổ mù mắt, bị lừa rồi, phải liên thủ liều mạng mới ra được." Cực Âm thần quân thấy băng tráo chụp xuống, bao lấy mọi kim sắc chiến thuyền và bọn lão thì dừng lại, thập phần kinh hoảng đến gần Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, truyền âm cho Ngụy Tác.
"Đại Hàn cung?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau.
Đòn ban nãy hàm chứa thần uy kinh nhân, trực tiếp hủy một kim sắc cổ chiến thuyền cùng mọi tu sĩ trên thuyền, chắc chắn có thần huyền đại năng nữa tới. Cực Âm thần quân nói vậy, cả hai hiểu ngay, lúc trước cổ truyền tống pháp trận của Vũ Hóa thế gia nối man hoang hoang nguyên Vân Linh đại lục với rìa Tịch Hàn đại lục nam bộ, Vũ Hóa thế gia định tiến công Vân Linh đại lục thì phải theo đường đó, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên hoài nghi Vũ Hóa thế gia ngầm liên thủ với bá chủ Tịch Hàn đại lục nam bộ Đại Hàn cung, hiện tại quả nhiên là thật.
Người Đại Hàn cung e rằng cùn đến với bọn Vũ Hóa Ứng Thiên nhưng ngầm bố trí, định bắt ba ba trong chum! Ngần ấy người cùng tính toán, không ngờ từ đầu đã sa vào vẫy của Vũ Hóa thế gia va Đại Hàn cung.
"Ít nhất bốn, năm mươi ngươi đang bố trí một pháp trận, liên thủ thi pháp, uy năng Băng phách cực quang tráo e rằng hai chúng ta toàn lực xuất thủ mới khoét được một lỗ. Kẻ vừa thi pháp là tu sĩ Thần huyền tam trọng trung kỳ." Linh Lung Thiên ngầm truyền âm cho Ngụy Tác.
"Hoàng Phủ Ngữ Thiên, ngươi bày trò này để hại Chân Lôi tông?" Mọi kim sắc chiến thuyền loạng choạng, như ruồi nhặng mất đầu, Lôi Sất thần quân gầm lên.
Ba người Hoàng Phủ thế gia giữ khoảng cách với ba người Chân Lôi tông, đến gần Vũ Hóa Ứng Thiên và Vũ Hóa Nhược Tinh.
"Ta...!" Cực Âm thần quân nghe Lôi Sất thần quân quát thì nhận ra, sắc mặt càng khó coi, trước mắt tối sầm.
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên bình tĩnh như thường, hiểu rõ tâm tình Cực Âm thần quân, hiện tại rõ ràng Hoàng Phủ thế gia cùng phe Vũ Hóa thế gia và Đại Hàn cung, cả ba bày kết diệt Chân Lôi tông, Cực Âm thần quân tự chui vào vũng nước đục này. :
"Lôi Sất thần quân, nếu quy thuận rồi để bọn mỗ hạ cấm chế, chúng ta có lẽ sẽ tạo ra cơ nghiệp thiên cổ chưa từng có." Bạch sắc thân ảnh xuất hiện trên hư không, đi qua Băng phách hàn quang tráo.
Thần huyền đại năng bị Linh Lung Thiên nhìn ra từ nãy nãy mặc pháp y lông cừu trắng, mặt chừng hai mươi tuổi, mày kiếm mắt sao, thậm chí còn anh tuấn hơn Vũ Hóa Nhược Tinh mấy phần nhưng trông lạnh băng, thần văn trong suốt bao quanh người, khiến không khí không ngừng dấy lên băng hoa, không ngừng rơi xuống. Da y lộ ra ngoài cũng gần như trong suốt, toát lên hàn khí như một khối huyền băng.
"Cực Âm lão quỷ, muốn bị chúng hạ cấm chế hả?" Lôi Sất thần quân liếc Cực Âm thần quân, đỉnh đầu không ngừng lóe chớp, lôi hải lan rộng.
"Không liên quan đến ta, ta không thấy gì." Cực Âm thần quân không hề có phong phạm cao thủ, muốn khóc mà không có nước mắt, nhưng thấy thần huyền đại năng mới hiện thân và bọn Vũ Hóa Ứng Thiên không nghe lời mình thì sầm mặt, "Mộ Dung Tú, đùa quá đà rồi đấy."
"Chân Lôi tông có một linh thạch khoáng mạch, đã khai thác nửa năm... Bọn ta cần linh thạch khoáng mạch đó, không ngờ ngươi lại tự chui vào." Thần huyền đại năng mới hiện thân, lạnh như băng sơn liếc Cực Âm thần quân. Thần huyền đại năng của Đại Hàn cung này cực kỳ lãnh ngạo, nhưng trong mắt còn có tình cảm, không như Hoàng Phủ Sát Thần đã dung hợp Sinh tử thư, hoàn toàn là một món pháp bảo do bạch sắc ngọc thạch khắc thành.
"Tiểu tử, đây là Đại Hàn cung cung chủ Mộ Dung Tú, ba phe kia bày trò, xem ra không định tha chúng ta, đành cùng Chân Lôi tông liên thủ mới may ra thoát được, thế nào?" Cực Âm thần quân truyền âm với Ngụy Tác, đồng thời đến gần Lôi Sất thần quân, rõ ràng lão cho rằng thực lực Lôi Sất thần quân hơn nhiều Ngụy Tác và Linh Lung Thiên.
"Tiểu tử, còn dám ngông cuồng hả? Chốc nữa ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết!" Hoàng Phủ gia chủ đứng sau lưng Hoàng Phủ Sát Thần như tượng bạch sắc ngọc thạch, cười lạnh với Ngụy Tác.
"Lôi Sất lão quỷ, chốc nữa ta cầm chân Mộ Dung Tú, ngươi chặn Vũ Hóa Ứng Thiên, tiểu tử, thuật pháp cuản gươi cổ quái, cầm chân quái vật của Hoàng Phủ thế gia."Cực Âm thần quân truyền âm cho Ngụy Tác và Lôi Sất thần quân, "còn có cầm chân được Vũ Hóa Nhược Tinh và phá thủng Băng phách cực quang tráo không thì trông vào, Lôi Sất lão quỷ ngươi sắp xếp."
"Được." Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau, truyền âm đáp.
"Lão bất tử" đó không làm gì, dù gã và Linh Lung Thiên bạo lộ thực lực, cộng thêm Cực Âm thần quân và Lôi Sất thần quân đối phó bốn thần huyền của đối phương cũng không chiếm nổi thượng phong. Ai biết "lão bất tử" đó có đối phó bọn gã không.
Tình thế này, rõ ràng thoát thân đã rồi tính.
"Sắp biến thiên rồi… hôm nay sẽ có hai thần huyền và một thiên tài tu sĩ tự thấy mình kinh tài tuyệt diễm mất mạng." Hoàng Phủ gia chủ đắc ý, nhìn bọn Ngụy Tác cười lạnh.
Áp lực nghẹt thở lan ra, ai cũng biết một trường đại chiến sắp bạo phát, ngần ấy thần huyền đại năng cùng giao chiến, dù là ở tu đạo giới Tịch Hàn đại lục, Vân Linh đại lục hay Thiên Huyền đại lục cũng hơn nghìn năm chưa từng xuất hiện.
"Chát!"
Ai cũng chờ đợi, không ai muốn động thủ đầu tiên nhưng sau tích tắc đó, cơ hồ mọi Thần huyền tu sĩ, lão bất tử đồng thời phát ra khí tức kinh nhân nhất.
Hắc bạch lưỡng sắc thần quang như vạch giữa thiên địa, một ngọn núi do hắc sắc thần văn ngưng thành và thần quang như tờ giấy đồng thời từ Vũ Hóa Ứng Thiên bắn ra.
"Oành!"
Đồng thời, mọi lỗ chân lông của Lôi Sất thần quân đều bắn ra lôi quang, tthân thể cơ hồ biến thành thế giới của sấm chớp, lôi quang từ cả thất khiếu và mỗi một lỗ chân lông đều biến thành nhất thiểm điện tiểu long, tụ lại đấu với thần uy xung kích của Vũ Hóa Ứng Thiên.
"Vù!"
Ngụy Tác toàn lực phát động Duy ngã tâm kiếm, thanh sắc kiếm khí chém vào Vũ Hóa Nhược Tinh ở xa nhất, gã không có hảo cảm gì với kẻ đánh lén mình lúc trước, toàn lực kích phát Duy ngã tâm kiếm nên uy năng không kém gì Đại đề tu di, gã cũng không yên tâm rằng người Chân Lôi tông có thể cầm chân Vũ Hóa Nhược Tinh.
"Ngươi như thế cũng xứng là gia chủ?" Đồng thời, gã toàn lực phát động Đại thừa pháp âm, trấn áp Hoàng Phủ Sát Thần.
"Chát!"
Như hai thần vương cự chùy va nhau, Lôi Sất thần quân thập phần mạnh mẽ, tuy nhục thân nứt ra nhưng bừng lên một biển chớp lóe hình rồng, chặn đứng hắc bạch thiên địa do Vũ Hóa Ứng Thiên có tu vi cao hơn phát ra.
"Phụt!"
Hoàng Phủ Sát Thần không thể kích phát thần uy Sinh tử thư, thân thể văng ngược lại, mũi và mắt đều rỉ máu.
"Oành!"
Tu sĩ Chân Lôi tông trên kim sắc chiến thuyền và tu sĩ có thanh hoàng sắc lôi quang quanh mình, phát ra đòn mạnh nhất, vô số quang hoa tụ thành quang trụ xung kích Băng phách cực quang tráo sau lưng Lôi Sất thần quân, tạo được một lỗ hổng đường kính mấy chục trượng.
"Cực Âm lão quỷ!"
Chiến cục này vốn theo kế hoạch của phe Ngụy Tác nhưng bọn gã đều biến sắc, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên suýt thổ huyết.
Kế hoạch động thủ này vốn do Cực Âm thần quân vẽ ra, vốn phải là lão toàn lực cầm chân Đại Hàn cung cung chủ Mộ Dung Tú, như thế sẽ cùng tiến cùng thoái, bạo phát chiến lực mạnh nhất để chạy trốn sẽ càng an toàn, còn như nắm cát rời thì rất có thể sẽ bị chia cắt. Nhưng không ai ngờ Cực Âm thần quân không xuất thủ với Mộ Dung Tú, rú lên rồi kích phát thần uy bao lấy mình, lão vào dòng chảy của Chân Lôi tông lao ra khỏi cực quang băng phách tráo.
Lão đầu giảo trá cực độ này lại khiến tất cả thành thuẫn bài để thừa cơ bỏ chạy, cả Ngụy Tác cũng không đủ mặt dày như thế.
"Chát!"
Cực hàn băng tuyết từ Mộ Dung Tú bắn ra, mỗi mảnh đều chứa băng sơn chi lực, nhắm vào bọn Ngụy Tác. Bốn, năm kim sắc chiến thuyền ở sau đông cứng, không tu sĩ nào thoát.
Đồng thời, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên càng biến sắc vì lão bất tử đeo thanh đồng trường hạp cạnh Lôi Sất thần quân đột nhiên tế xuất cái hộp phát ra thần quang, xung kích vào Lôi Sất thần quân!