Thủ Hộ

Esdeath vận nam phục của học viện Xanhtephon, cô trà trộn vào một trong những căn cứ tạm thời của phái đoàn học viện Xanhtephon.

Một tốp mười thanh niên nam nữ ngồi trên một bộ bàn ghế sang trong đang
trôi nổi đến gần. Ess hơi kéo mũ che đi gương mặt và lắng nghe.

-Cách đây hai ngày Địa Ngục Nữ - Esdeath của học viện học viện Kamak
cùng đội cảm tử của cô ta đã đụng mặt đội phòng thủ số 16 của chúng ta
tại hẻm núi số 93.

-Tôi cũng tham gia lần xem xét hiện trường, không thể tưởng tưởng tượng nổi trước đây họ còn là con người.

Một thanh niên tóc cam dựng ngược hứng thú hỏi:

-Họ chết rất thảm sao?.

-Không, dĩ nhiên là họ còn sống thế nhưng cái cách họ sống còn không
bằng loại thú vật, tinh thần của họ trải qua tra tấn của Địa Ngục Nữ đã
hoàn toàn hỏng, chính tay ta phải giết những người đó để kết thúc sự
thống khổ của họ.

Một cô gái tóc lam nhạt ánh mắt sợ hãi khi nghe thanh niên nói:

-Trong chiến trường hiện tại thì ngoài mười ba thống lĩnh, Địa Ngục Nữ
chính là kẻ mà không ai muốn gặp nhất. Đối mặt với ả và đám người điên
dưới trướng ả thì chết đã là một kết hạnh phúc nhất.

Một thanh niên lười biếng vươn người ngáp dài rồi nói:

-Chỉ vì bọn chúng chuyên đi bắt bớ lũ yếu, dùng sự tàn bạo của mình để
tạo tên tuổi thôi. Nếu gặp đội tấn cống chủ lực số 6 chúng ta thì chờ
chúng chính là cái chết.

Ngay lúc này một âm thanh trong trẻo truyền đến từ một chiếc ghế khác:

-Vậy hãy cho ta xem cái địa ngục các ngươi sẽ dành cho chúng ta xem nào.


CÁI GÌ!....

Một cô gái tóc xanh chẳng biết tự khi nào đã ngồi chung bàn với họ và nhấm nháp chiếc bánh trong tay thản nhiên.

-Địa Ngục Nữ,… không thể nào,… từ lúc nào…

Cô gái tóc vàng ngồi ở chủ vị đưa tay lên áp lại sự hỗn loạn của nhóm người sau đó bình thản nói:

-Ngươi đến đây là muốn gây chiến với chúng ta đúng chứ Esdeath?.

Ess liếm ngón tay vẫn còn mẩu bánh sau đó thản nhiên gật đầu:

-Băng Tuyết Thiên Sơn – Airi Suzuka của học viện Xanhtephon, đến lúc này vẫn còn lạnh nhạt thế, ngươi không sợ?.

Airi lạnh nhạt nói:

-Đừng tự cho rằng mình mạnh, đội chúng ta không giống lũ yếu ớt các
ngươi săn đuổi bấy lâu, chúng ta lúc này không muốn gây chiến để tạo cơ
hội cho kẻ khác.

Esdeath nhàm chán tựa người ra sau và nói:

-Thế nhưng ta cứ muốn tạo cơ hội cho kẻ khác đấy.

Keng!...

Một thanh katana đã kề vào cổ Ess. Người cầm kiếm là một thanh niên tóc
toàn thân trang phục đen tuyền, ánh mắt sắc bén như kiếm.

-Rút lại lời nói hỗn xược của ngươi đối với ngài Airi ngay lập tức, hoặc là ta sẽ nổ tung đầu mi.

Một họng súng bạc chĩa vào đầu Esdeath cùng với một giọng nữ.

-Các ngươi chưa đủ tư cách để ta nói câu đó.

Ess cười thoải mái sau đó đứng thẳng người.

RĂNGGG!...

Hai người lập tức bị đóng thành tượng băng.

Airi hơi ngạc nhiên nhìn Esdeath, sau đó ánh mắt cô chuyển thành tiếc hận:

-Đáng tiếc cho một thiên tài sẽ phải nằm xuống tại đây.

Ess lấy ra thanh kiếm bạc và dùng tay vuốt nhẹ lưỡi kiếm:

-Ngươi cho rằng mình có thể sống mà nói câu đó?.

-Nàng dĩ nhiên chưa đủ nhưng nếu chúng ta thì mọi chuyện sẽ khác.

Mười ba bóng người từ hư không thốt nhiên xuất hiện phong tỏa kín mọi
lối thoát của Ess. Ess nhận ra những người này, Lakjhal đã miêu tả cho
cô về mười ba người này, lực lượng chung cực của trận chiến năng lượng
lớp học viên, mười ba Goddness – những kẻ đứng đầu của các học viện.

Esdeath nhíu mày:

-Erika Inazuka, ngươi lại liên kết với các học viện khác để tiêu diệt ta?.

Cô gái tóc đỏ thản nhiên:


-Ngươi đã điên rồi Esdeath, ngươi ảnh hưởng đến thế cuộc chung do mười
ba người chúng ta đặt ra, vì vậy chúng ta phải chôn ngươi tại đây.

-Kẻ yếu vĩnh viễn chỉ đến thế, thế nhưng ta muốn xem trong cuộc chơi này ai trong chúng ta sẽ là thợ săn.

Keng!....

Ess đưa kiếm lên thủ thế, sát ý và chiến ý mãnh liệt tỏa ra từ ánh mắt
cô, khí tức nguy hiểm cực độ của Ess khiến nhóm mười ba người không dám
lơ là, mặc dù họ chắc chắn rằng Ess đã chắc chắn phải chết, thế nhưng vồ thỏ cũng dùng toàn lực nên mười ba người nháy mắt nhìn nhau hiểu ý.



Bên ngoài chiến trường đang diễn ra một cuộc giằng co năng lượng.

Mười ba học viện vì đối phó Lakjhal nên toàn lực triển khai vũ khí chung cực của mình bắn vào cậu thế nhưng cầu năng lượng không nổ tung chúng
minh cậu vẫn còn sống.

Thế là họ quyết định gia tăng tất cả năng lượng có thể.

Cuộc đấu chuyển thành ai sẽ là kẻ hết sức chống đỡ trước.

Trong quả cầu năng lượng khổng lồ.

Lakjhal liên tục dùng Lord Area - Vạn Vật Luân Hồi để chuyển hóa năng
lượng cuồng bạo của quả cầu thành năng lượng cho bản thân sử dụng.

Cậu dùng năng lượng đó để rèn luyện cơ thể và liên tục đề thăng sức mạnh.

Thế nhưng năng lượng do mười ba học viện dồn vào quá mức khủng khiếp,
Lakjhal đang cảm giác được giới hạn của sự chuyển đổi có dấu hiệu căng
nứt mạnh mẽ.

Chuyện hợp tác lúc đầu và tất cả diễn biến lúc đầu đều vì thời khắc này, vốn dĩ Lakjhal đã không có ý định hợp tác với những kẻ này, cậu xếp đặt tất cả để có một cơ hội đột phá chiến lực cho bản thân nhanh nhất trước khi đội khai thác thuộc tập đoàn Salaron kéo đến.

Kiếm khí hoàng kim do cậu chém vào năng lượng của Đấu Thần Áp Đảo lúc đó mang theo một huyết văn trận phức tạp, huyết ma trận này khiến sóng
xung chấn của Đấu Thần Áp Đảo nhận đồng năng lượng của Lakjhal, khiến
Lakjhal có thể hấp thụ năng lượng cho bản thân sử dụng.

Thân thể Lakjhal tràn lan những vết nứt vỡ do năng lượng cuồng bạo khủng khiếp. Hai mắt Lakjhal đã chảy máu tươi nhưng cậu vẫn dùng toàn bộ tâm
trí trong việc sử dụng dòng năng lượng để nâng cao chiến lực cơ bản.

100 Drastro!...


200 Drastro!...

500 Drastro!...

Vượt mốc 1000 Drastro vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

Mười ba học viện lúc này đã tuyệt vọng, quả cầu năng lượng vẫn không có
dấu hiệu bùng nổ, đối phương vẫn còn sống, thế nhưng họ đã không thể
tiếp tục truyền năng lượng cho các vũ khí chung cực nữa.

Các vị phó hiệu trưởng thu hồi vũ khí và thở ra chán nản.

Quả cầu năng lượng nhanh chóng co rút lại hiện ra thân hình thiếu niên bên trong.

Cả người máu tươi, nhìn vô cùng thê thảm.

Hắn chết?. Trọng thương?...

Một số người đang có dấu hiệu muốn tiến đến thì bỗng nhiên thiếu niên mở bừng ánh mắt.

UỲNH!...

Áp lực tựa thiên hà sụp đổ đè xuống toàn bộ phạm vi hàng chục nghìn dặm, thiếu niên ngẩng mặt lên trời và thét dài như viễn cổ ma long khiến
không gian chấn động mãnh liệt, các dãy núi ầm ầm sụp đổ dưới âm thanh
của thiếu niên.

Mây đen kéo đến khiến không gian tối sầm, năng lượng cuồng bạo không tán truyền đi vạn dặm.

Sảng khoái!...

Lakjhal sau khi thét dài để xả ra năng lượng dư thừa thì toàn thân cậu như nhẹ đi.

Cảm giác tuyệt vời không tả khiến cậu thở phải cảm thán.

Lakjhal đạm mạc quét mắt hương các học viện sau đó dưới cái nhìn run rẩy của các hiệu phó cậu chuyển thân biến mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận