Thú Huyết Phi Đằng


Ha ha, loại chim này đích xác là rất lớn, và cũng là ma thú, thuộc toan dịch hệ đấy. Không còn lời này để nói! Khạch khạch.... lời của Tiên nữ long dường như có thêm chút chế nhạo.
Ma thú thuộc toan dịch hệ ngoại trừ Khoa Ma Đa chiến tranh cự thú được nở mặt nở mày, những loại khác đều là thứ để nói chơi. Ngưu đốn cự điểu vốn là phi cầm ăn cỏ, chẳng có lực công kích gì nhiều, chẳng thể nào dùng cái đầu lớn kéo lại thể diện, nói thẳng ra chỉ là loại ma thú cấp thấp. Ngải Vi Nhi cùng Lưu Chấn Hám lúc xưa đã từng đi lạc, đến lãnh địa Bạch Lệnh sơn mạch của Ốc Nhĩ phu lang tộc, đã từng dùng nội y chế tác thành ma pháp bang xác quyển trục cao cấp Thủy tiển toàn xạ đánh được một con, làm rúng động Sa La Mạn tế tự La Bá Đặc. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thứ ngưu đốn cự điểu ngu như bò này chỉ có thể so cao thấp với con Toan dịch ngư ưng A Lạp Cống đã chết của Hải Luân mà thôi.
Đây là một lựa chọn không tệ. Thôi Bội Thiến gật đầu, trong nội địa Bỉ Mông, ngưu đốn cự điểu có thể xem là loài chim lớn khá ôn hòa, đầu mình đều to, số lượng cũng nhiều.
Có thể bay trên trời là được rồi. Lưu Chấn Hám nhón một miếng từ sâu thịt nai của đầu bếp bán thân nhân bỏ vào miệng nhai nhóp nhép, Dù gì không quân Phỉ Lãnh Thúy chúng ta cũng không ỷ lại vào sự tham dự công kích của Ngưu đốn cự điều, hơn nữa đằng giáp của chúng ta khá nhẹ, căn bản không gây trở ngại gì về sức nặng cho Ngưu đốn cự điểu. Chỉ cần thiết kế trên người nó một tấm bản có thể cột nửa người vào, chiến đấu trên không trung không câu nệ bay ngang hay dọc, chuyển hoán tư thế và tránh né hỏa lực công kích của đối phương cần chú trọng hiệu quả thực dụng là được. Miếng thịt nai này không tệ ha... cho ta miếng nữa coi... nửa miếng cũng được... ê mẹ... đừng có chạy chớ.... trời...!
Nhìn không ra là ngươi còn biết mấy thứ này. Tiên nữ long giương đôi mắt to tròn đen láy, chớp chớp nhìn hắn.
Làm lính chẳng lẽ chẳng biết chiến đấu cơ có thể lượn xuống thấp nghiêng mình hay lộn vòng tránh né hay sao? Lưu Chấn Hám cười thầm.
Nhưng mà, tiên nữ long tôn quý vừa rồi có nói, gió ở trên không rất mạnh, sẽ thổi khiến cho các xạ nhân không mở nổi mắt. Hải Luân hỏi: Lý sát, chàng có suy nghĩ vấn đề này chưa?
Ngải Vi Nhi và Ngưng Ngọc cười cười.
Chẳng lẽ Lý Sát đã sớm nghĩ ra vấn đề này? Hải Luân chép miệng rồi mếu,Mấy người tập giấu giếm ta từ khi nào vậy?
Hải Luân, ta thấy nàng suốt ngày học tập chiến ca, rồi luyện tập chiến vũ thật là khổ cực, cho nên cố ý không cho nàng hay. Cái này ta cần phải cảm tạ tiên nữ long tiểu thư trước. Cảm ta ngài đã giúp chúng tôi bồi dưỡng mấy chúc vị ngưu đầu nhân thiết tượng suốt hai tháng nay, ta trong tình huống chưa có sự đồng ý của ngài, đã khiến bọn họ làm cho ta một việc rồi. Lưu Chấn Hám chuyển thân nói với Ngưng Ngọc: Tiểu Ngọc giúp ta đi lấy cái rương đó lại đi.
Muội làm sao rinh nổi? Ngưng Ngọc giận dỗi đáp.
Tôi đi giúp lão bản nương lấy ra. Áo Ni Nhĩ giơ tay nói.
Đi đi.
Tiên nữ long bị bày vẽ khiến cho đầu óc rối mù, chẳng hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Giải quyết gió xoáy? Giải quyết làm sao? Bỉ mông chiến ca có loại chiến ca đánh tan gió sao? Cho dù có, thời gian mất hiệu lực của chiến ca quang huy rất nhanh kia mà?
Những người khác cũng bị sự thần bí của lĩnh chủ đại nhân làm cho mơ hồ.
Ngưng Ngọc và Áo Ni Nhĩ nhanh chóng trở lại. Trên người của Hà mã thi nhân có đeo một cái rương đồng cổ nhã mang từ Thế Đao sơn về.
Lưu Chấn Hám lấy từ trong rương ra một bản vẽ quẳng cho tiên nữ long.
Đây là thiết kế vũ khí đợt thứ hai, cô lấy trước coi đi. Lưu Chấn Hám nói.
Ngươi rốt cuộc muốn cho ta coi thứ bảo bối gì vậy? Đừng có treo miệng của ta như thế. Tiên nũ long tiếp lấy bản thiết kế, lòng hơi cảm thấy nhẹ nhõm, đây là đợt chế tạo vũ khí cuối cùng, xong xuôi rồi thì tự do nằm ngay trước mắt.
Bảo bối ở đây. Lưu Chấn Hám rụt đầu ra từ trong rương, trong tay quây quây một món đồ chơi nho nhỏ rất cổ quái. Đấy chính là một thứ giống như hai con mắt, trên có hai phiến kim cương màu đen che phủ lên, ngoài ra còn có sợ dây bằng da trâu sỏ qua.
Mới vừa nhìn, món đồ chơi này giống như hai cái vỏ sò được xỏ xâu lại thành một món đồ chơi rất cổ quái.
Đây là thủy tinh nâu? Thành viên long tộc nào cũng yêu thích điên cuồng bảo thạch và kim tệ, tiên nữ long cũng không ngoại lệ. Nàng ta vừa nhìn đã phát hiện ra đây là thứ thủy tinh nâu có thể nhìn xuyên thấu xuất hiện ở dưới địa huyệt dung nham, là một loại phỉ thúy rất quý và nổi danh, dùng để tồn trữ nguyên tố lực lượng tuy hơi kém, nhưng là lựa chọn số một để chế tác trang sức. Tiên nữ long đeo trên tay là loại lục phỉ thúy và thủy tinh nâu, nhưng bất quá chỉ có màu lục và màu đen, cũng là thứ cần phải mất bốn năm tỷ năm mới có thể ngưng kết thành trong các hầm mỏ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đây là tị phong kính do bổn lĩnh chủ tự tay thiết kế, rất tiết là ta không có bốn chục viên tị phong châu, đành phải động não một chút thôi. Nói xong Lưu Chấn Hám đeo cặp kính lên mắt, đắc y xoay vòng vòng lắc lư đầu khoa tay múa chân bắt chước các người mẫu trên sàn diễn. Hắn vốn có bốn viên long châu, phân ra làm mộc thủy hỏa thổ bốn loại đặc tính, và theo ngũ hành của phương đông, mộc cũng thuộc về phong, tị mộc cầu thực chất là tị phong châu mà thôi.
Rất may là ngày đó có lấy được không ít mặc tinh (thủy tinh nâu) trên người bọn Ám tinh linh trong Mặc tinh hạp cốc. Đại nhân lấy, ta cũng lấy. Duy Ai Lý cười ha hả, Nếu không hôm nay không đủ đồ dùng rồi. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hải Luân phì cười, rồi cùng đạo sư ôm gập bụng, chẳng hiểu vì bộ dạng hoạt kê của Lưu Chấn Hám hay là vẻ têu tếu của Duy Ai Lý.
Giống như con cóc lười ấy. Ca Thản Ny cũng cười.
Cóc lười mới ăn được thịt thiên nga. Đôi mắt đằng sau cặp kính râm của Lưu CHấn Hám chớp ngời xa xăm, khiến cho Ca Thản Ny đỏ ửng mặt.
Ngươi nỡ phí như vậy sao? Tiên nữ long thật là đau lòng lắm lắm. Trong tay nàng chỉ có cái nhẫn nhỏ xíu, trong khi cái tỵ phong kính kia có mặt kín thật to, sự sai biệt quả thật là một trời một vực. Đây chínhlà cực phẩm phỉ thúy bốn năm tỷ năm mới ngưng kết đó nha, không có cơ duyên làm sao mà có được, có rồi sao mà lại chà đạp như thế kia?
Lưu Chấn Hám kéo gỡ tỵ phong kính xuống, rồi móc từ trong lòng ra một cái kính gọng vàng, đeo lên trên sống mũi, thậm chí còn móc thêm hai cái kính gọng vàng cực nhỏ đeo luôn lên mũi cho Quả Quả và Khách Thu Toa.
Hai cái kính nhỏ như hai con cóc đeo bám vào mũi và đâu hai chú nhóc ả phì, trên đầu chúng còn bị quắn lên mấy chòm lông do sợi dây kéo giữ, nhìn thật giống như một con cú ròm thu nhỏ.
Thế nào? Lưu Chấn Hám lấy thêm cái mũ cao kều của An Độ Lan trưởng lão đội lên, ra vẻ như là quân nhân trong phi đội cảm tử đánh Trân Châu Cảng.
Ta cũng có một cái nè. Ngải Vi Nhi cũng nhanh nhẹn móc ra từ trong rương một cái kính đen, vuốt làn tóc dày, đeo lên đôi mắt xanh tuyệt đẹp, khiến cho ánh mắt màu lam như trời xanh nhanh chóng bị che mất, đổi lại một mỹ nhân thần bí vô cùng.
Lĩnh chủ đại nhân đeo, xấu bạo. Nàng đeo, đẹp tuyệt trần! Ca Thản Ny quả thật có điểm tiện mộ.
Ta thật muốn lấy cây trúc đánh nát hết sọ não của mọi người. Phan Soái Cổ Đức hít hít mũi: Hùng miêu chúng tôi vừa mới xóa đi vòng mắt màu đen, thì mấy người lại chớp ngay chi tiết đó. Được, ta sẽ lấy nước hoa Thiên Diệp Điểu La nhuộm vành mắt của mọi người hết luôn.
Lưu Chấn Hám suýt chút nữa ngã ra đất ngất đi.
Để chế tạo kính chắn gió, ngươi đã sử dụng nhiều mặc tinh như thế này, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy xa xỉ hay sao? Lời của tiên nữ long có phần run rẫy.
Nhiều mặc kính như vậy à! Long thần Hợi Bá hỡi! Vì sao không chịu đem bao nhiêu mặc kính đó cấp cho con chứ.
Hắc hắc, ngày mai đi bắt vài con ngưu đốn cự điểu, giải quyết nổi lo này. Lưu Chấn Hám lột kính trên mũi xuống, nói với Long nữ:
Cô nhìn cho kỹ bản thiết kế đi, trên đó có gì không hiểu thì hỏi ta ngay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui