Không gian truyền tống trận đối với Không gian ma pháp sư mà nói thì chỉ là một ma pháp sơ cấp, trên căn bản Kiến tập ma pháp sư vừa nhập môn cũng có thể thi triển được, chỉ là số lượng truyền tống đi lại khác xa nhau.
Một lúc truyền tống 40 kỵ binh, cho dù là Phất Lan đại sư Cao cấp ma pháp sư của Công hội cũng đã là phát huy quá mức bình thường rồi.
Bất cứ ai coi thường ma pháp sư thì phải được giáo huấn nhưng lần này thì ngoại lệ.
Ở phía Bắc Tang kiền hà, so sánh về mặt quân sự thì Bỉ Mông chiếm ưu thế tuyệt đối, cho dù có thêm 40 kỵ binh Kim chúc sắc vi gia nhập cũng không thể cải biến được sự thật này.
Trên bầu trời còn có một vị nữ tử thân khoác áo bào chưa xuất thủ. Trong dàn nhạc chiến tranh này, Tiên nữ long Đại Ti chính là người cầm gậy chỉ huy, cho dù đối thủ khổ sở vùng vẫy từng bước một trong bố cục tinh diệu của nàng thì tất cả thủy chung vẫn không hề thoát khỏi phạm vi khống chế của nàng.
Tám con Phê mao tê và 31 khinh kỵ binh dưới sự chỉ huy của Trân Ny Phật đoàn trưởng theo "Khuynh gia bại sản gian truyền tống trận" (Tác giả chơi chữ, vì truyền tống trận này hao tốn ma lực quá nhiều nên đổi thành Khuynh gia bại sản) đến được bờ phía Bắc thì Khoa Lý Nạp suất lĩnh ba con Đại địa thát và một con Động huyệt cự hùng chuẩn bị xông vào bọn trọng trang cự liêm thủ.
Trọng trang cự liêm thủ không phải là không cường hãn, bọn chúng đều là những chiến sĩ cao lớn khôi ngô nhất tinh tuyển từ Bàng bối đế quốc, số tiền của Long quyển phong dong binh đoàn trả cho chúng đã chiếm hết một phần ba. Bọn này thân hình đều cao hơn hai nhận (Hai nhận tương đương hai mét), ai nấy đều là mãnh nam có sức cử ngàn cân. Tuy thân hình mang trọng giáp nặng hai trăm cân nhưng thấy bọn họ bất ngờ dương cung, sau đó có thể nín thở trong sông băng, giúp nhau bơi qua cự ly tám mươi thước mà vẫn an toàn lên bờ được cũng đủ thấy bọn chúng là người như thế nào. Chi chiến đội này vừa được huấn luyện tốt vừa có tố chất tâm lý mạnh mẽ.
Nhưng không thể phủ nhận là sau khi từ dòng sông lạnh lẽo đó chạy lên thì bọn Bàng bối đại hán này thể lực đã đến cực hạn, lúc đầu tín niệm giúp chúng duy trì chiến đấu chính là sự yếu ớt của địch nhân. Sau khi chướng ngại huyễn thuật đã biến mất thì liền xuất hiện kình địch đáng sợ thế này thì Bàng bối đại hán dù có dũng khí và lòng tin cỡ nào cũng không chống nổi với Nga Lặc Phân võ sĩ.
Phê mao tê kỵ binh kịp thời xuất hiện cũng làm chậm nhịp độ lần tấn công thứ nhất của Bỉ Mông kỵ binh.
Khoa Lý Nạp rất có phong độ kỵ sĩ, hắn dùng tay ra hiệu tạm dừng xung phong, cho 40 tên Kim chúc sắc vi có thời gian điều chỉnh biên đội.
Chiến sĩ cường đại chân chính đều như thế, rất dễ dàng, rất khoan dung.
Đây cũng là thể hiện tự tin cực độ.
Trong Kim chúc sắc vi dong binh đoàn mỗi con Phê mao tê thân cao đại khái hai nhận năm, nặng chừng bốn tấn, trên đầu có ba cái sừng một dài hai ngắn, lớp da toàn thân đầy nếp nhăn mà còn cứng rắn.
Là tuyệt sát vũ khí khắc địch chế thắng của Kim chúc sắc vi dong binh đoàn, mười con Phê mao lũ vùi đầu mở đường, dùng sức xung kích mạnh mẽ vô song phá ra một con đường máu. Khinh kỵ binh theo sau đánh thọc vào khuyết khẩu mà chúng mở ra để khuếch đại chiến quả... Đây cơ hồ là nguyên nhân mà kỵ binh của Kim chúc sắc vi dong binh đoàn trở nên nổi danh hiển hách ở Đa Lạc Đặc công quốc.
Trăm sông đổ về một biển, Hương quân kỵ binh Phỉ Lãnh Thúy từ lúc bắt đầu kiến lập đã theo phong cách nhất quán trước nay của lãnh chủ đại nhân Lý Sát, trong từ điển thuật ngữ chiến đấu chỉ có một từ là đột kích! Đột kích! Lại đột kích!
Lúc Lưu Chấn Hám còn ở tiền tuyến Nam Cương, đối với chiến thuật đánh thọc sâu đột tập rất là yêu thích, vì vậy hắn đã đem phong cách của mình áp dụng cho bọn tùy tùng. Loại chiến thuật này có thể nói là rất hợp khẩu vị của Bỉ Mông chiến sĩ, kiểu xung phong liều mạng này làm cho nhiệt huyết của mỗi chiến sĩ Bỉ Mông đều sôi trào cực độ, đánh cho đối thủ một đòn trí mệnh.
Loại chiến thuật sắc bén này, ưu điểm và khuyết điểm đều lớn như nhau.
Nếu như đủ sức giằng co với kiểu xung phong liều mạng của họ rồi dùng chiến thuật hình cánh quạt lõm để bao vây ngược lại thì loại đột tập dã man này chỉ có một hạ trường duy nhất, chính là toàn quân tuyệt diệt. Nếu như không đủ sức giằng co với họ thì thảm rồi, vô luận chiến trận hoàn mỹ đến đâu mà đã bị một kích đánh xuyên suốt ra sau rồi vu hồi trở lại khiến cho đội hình tán loạn thì cả đứa ngốc cũng biết hậu quả sẽ như thế nào. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tiên nữ long Đại Ti vì sao gần đây hy vọng chỉ huy cách chiến đấu của dân binh Phỉ Lãnh Thúy tổ thành, nguyên nhân căn bản chính là dân binh của Phỉ Lãnh Thúy thực sự là quá mạnh mẽ vạn người chọn một.
Mãnh mã và nhiều chủng loại cự thú hỗn hợp thành đội kỵ binh làm mũi nhọn đột tập, lãnh chủ đại nhân khí lực mãnh mẽ vô cùng suất lĩnh đội quân trọng trang đằng giáp chiến đấu, không quản gì hết men theo đó mà đánh thọc sâu. Loại biên đội chiến đấu này chỉ có duy nhất một niềm tin là đột kích, không thể dùng một từ "đáng sợ" mà hình dung được. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Là một chỉ huy có học hỏi nghiên cứu sâu sắc về quân sự, Tiên nữ long Đại Ti chỉ thuần bằng tưởng tượng cũng biết được sự hung hãn của phương thức chiến đấu dã man vô cùng này.
Trong lịch sử lâu đời các quân đoàn ở Ái Cầm đại lục đều có biên chế bộ đội cường tập này, mỗi chức quan chỉ huy bắt đầu học tập lý luận quân sự trong học viện đều hiểu rõ giây phút quan trọng nhất này, tính trọng yếu của việc đâm một thanh đao bén vào người địch nhân nhưng tiền đề tiên quyết phải là thanh đao bén đó ngàn vạn lần không thể nào bị bẻ gãy.
Nhìn cả lịch sử của Ái Cầm đại lục, quân đoàn vương bài nhiều như cát sông Tang kiền hà nhưng bộ đội đột tập "vô kiên bất tồi" (không gì cứng rắn mà không phá hủy được) chân chính trước giờ căn bản chưa từng xuất hiện qua.
Mấy chữ "vô kiên bất tồi" này thực sự là thổi đít trâu để mà trang điểm mặt mũi mà thôi.
Dân binh của Phỉ Lãnh Thúy là ngoại lệ, hoặc có thể là cuồng vọng nhưng bất quá mỗi dân binh đều nhận định rằng trên lục địa này không có địch trận nào mà họ không thể đánh xuyên qua được.
Đối với tuyên ngôn cuồng vọng này, Tiên nữ long từng nghiên cứu rất lâu nhưng nàng không thể tìm ra đáp án.
Cuối cùng cũng là quân nhân chuyên nghiệp đã kinh qua huấn luyện, đội kỵ binh của Kim chúc sắc vi dong binh đoàn sau ba đốt thời gian thì đã hoàn thành trận hình hoàn chỉnh theo chữ V trước trọng trang cự liêm thủ rồi lập tức xung phong.
Cơ hồ cùng lúc đó đội kỵ binh hỗn hợp của Phỉ Lãnh Thúy dưới sự lãnh đạo của Khoa Lý Nạp cũng dùng phương thức giống thế, nhắm vào đối thủ bắt đầu xung kích.
Ngưng Ngọc dưới sự an bài của Tiên nữ long Đại Ti từ trước cũng huyễn hóa thành 20 Mãnh mã cự tượng làm binh lính hàng đầu theo Hương quân xông tới tấn công.
Cự ly giữa hai bên đủ để giúp cho lực xung kích phát huy mạnh nhất nhưng vì huyễn thuật xuất hiện đã làm cho chiến cục trở nên biến hóa khó lường.
Lúc Mãnh mã quân do huyễn thuật huyễn hóa thành đâm vào kỵ binh Phê mao lũ thì bọn kỵ binh Kim chúc sắc vi ngẩn ngơ một lúc liền gặp phải ác mộng.
Lúc mỗi kỵ binh xung kích thì tọa kỵ và kỵ binh đều có ý thức bảo hộ mình, đây là phản ứng sinh lý bình thường, sau khi va phải sự xung kích của 20 Mãnh mã do huyễn thuật tạo thành vì không có phản ứng như va chạm thông thường nên bọn kỵ binh và cả Phê mao lũ cũng đều ngẩn ra một lát, tinh thần và cơ bắp cũng đều thả lỏng một chút. Thoáng ngẩn ngơ này nếu như đối với biên đội kỵ binh do chiến mã tổ thành thì bằng vào lực lượng và thể trọng của Phê mao lũ cũng chẳng có vấn đề gì lớn lao nhưng đối mặt với Mãnh mã kỵ binh, đặc biệt là đồng thể cuồng hóa Song tử tọa phiêu kỵ thì thoáng ngẩn ngơ này đã triệt để quyết định vận mệnh của bọn kỵ binh Phê mao lũ.
Trong tiếng va chạm kinh thiên động địa, hai chi kỵ binh mạnh nhất cùng sử dụng phương thức đơn giản nhất để "nói chuyện" với nhau.
Giống như hai thiên thạch va đập vào nhau, những người may mắn được nhìn thấy cảnh tượng này cả đời đều nhớ mãi giây phút kinh thiên động địa này.
Mãnh mã cự tượng thể trọng đạt tới mười tấn mang lực lượng mạnh mẽ xông tới xung kích húc bay hai con Phê mao lũ đang mang trọng giáp trên người. Đối mặt với sức mạnh bài sơn đảo hải này, trọng giáp trên thân Phê mao lũ toàn bộ đều vỡ nát.
Theo quán tính mạnh mẽ, hai con Phê mao lũ lại hung hăng húc thẳng vào Khoa Lý Nạp lần thứ hai, chúng kêu lên thê thảm bay tạt ngang ra ngoài, biên độ mạnh mẽ của lực trùng kích đã làm chậm nhịp độ của lần va chạm thứ ba. Hai con Phê mao lũ té chổng vó lên trời lăn cù cù về phía kỵ binh phía sau.
Mãnh mã cự tượng của Khoa Lý Nạp xông thẳng qua ba cửa thì chân trước cũng quỵ xuống. Sừng của Phê mao lũ đã đâm thủng chân của Mãnh mã làm máu tươi phun ra như suối, song trọng đằng giáp bên dưới sớm đã vỡ nát.
Sau khi trải qua chiến đấu với bọn cường đạo, Mãnh mã thú thân và Khoa Lý Nạp đã có bước tiến dài trong việc phối hợp với nhau, vết thương lần này tịnh không làm cho con Mãnh mã trường mao tượng phải thối lui. Trong tiếng rống chấn động đất trời, Mãnh mã cự tượng đứng thẳng dậy, cái vòi voi khổng lồ quét một vòng, đánh bay con Phê mao lũ đang xoay người định đứng dậy.
Ba con Đại địa thát và một con Động huyệt cự hùng trong Hương quân kỵ binh đội lúc này mới tới bên thân Khoa Lý Nạp, tuyến công kích hình chữ V theo khối Kim tự tháp lại thể hiện cực tốt ở nơi này. Quân hàng đầu sau khi ngã xuống thì kỵ binh hai bên trái phải cùng xông vào, trùng kích cả hai bên cánh.
Kim chúc sắc vi dong binh đoàn có thể tự hào là bọn chúng có thể ngăn cản được phần thiếu sót nghiêm trọng của đội kỵ binh Phỉ Lãnh Thúy. Nếu như sau lưng Khoa Lý Nạp là bốn kỵ binh Mãnh mã cự tượng thì Kim chúc sắc vi không còn nghi ngờ gì sẽ bị đạp nát thành bùn.
Ba con Đại địa thát và Động huyệt cự hùng tịnh không phải là cự thú mang tính trùng kích, bọn chúng hoàn toàn là dùng trong hỗn chiến, chúng vừa đến liền làm cho trận chiến đấu này biến thành một trường chém giết hỗn loạn.
Trân Ny Phật đoàn trưởng trên người đã xuất hiện đấu khí, không chút do dự suất lĩnh bọn hảo thủ dưới tay nghênh đón kỵ binh Bỉ Mông.
Khác biệt về tọa kỵ đã làm cho bọn dong binh hãm nhập vào một trận khổ chiến tàn khốc, Kim cương trường đao của Mãnh mã võ sĩ và đao pháp quỷ dị đã làm vô số dong binh toát mồ hôi lạnh, lần này cũng không hề ngoại lệ.
Trong không gian không thể xoay chuyển nhiều, móng vuốt sắc bén dài hai mươi thốn của Đại địa thát và Động huyệt cự hùng đã làm cho bọn dong binh lãnh giáo kỵ binh Bỉ Mông không chỉ trùng phong vô địch mà hỗn chiến lại càng vô địch.
Tiên nữ long Đại Ti hạ lệnh một tiếng, 300 Đại địa tinh chiến sĩ bắt đầu dùng lỗ thuẫn chiến trận tiến lên, bọn nô lệ sớm đã mài đao thật bén ào ào lao vào chỗ bọn kỵ binh đang hỗn chiến.
Bọn trọng trang cự liêm thủ nặng nề tiến tới muốn chi viện cho nhân mã bên mình thực sự là quá bất hạnh, nghênh tiếp chúng chính là hai vị Thánh điện kỵ sĩ biểu tình lạnh nhạt, ánh mắt họ đánh giá chúng giống như huyết lang đang đói bụng nhìn dê béo đã lột da chờ sẵn.
Hai vị ma pháp sư và ma pháp học đồ ngây ngốc lơ lửng trên không trung Tang kiền hà, chừng như quên hết những gì cần giúp.
Hai vị đại sư lúc đầu tính toán rất ngon lành, lần này tới trước tiên là giúp đỡ quân tác chiến. Nếu như hỗn chiến đắc thủ thì thừa lúc rối loạn sấn vào bắt mấy mỹ nữ rồi lập tức dùng Không gian ma pháp trận hoặc Khoa lặc ân chuyển di thuật trở về bờ Nam, nghênh ngang phất áo rời đi.
Nhưng không ngờ là hai mỹ nữ Bỉ Mông yêu kiều động lòng người đó lại là Á long tế tự!
Tế tự không đáng sợ, sự đáng sợ của tế tự chính là ma sủng.
Hai vị đại sư thực sự nghĩ không ra, không phải là nghe nói Chủ thần miếu của Đông bắc hành tỉnh nơi Bỉ Mông vương quốc chỉ có hai tế tự có Á long ma sủng thôi sao? Làm sao mà ở lãnh địa Phỉ Lãnh Thúy hoang lương đổ nát này lại có đến hai Á long tế tự? Càng làm cho họ tâm thần rối loạn chính là một ma sủng khơi khơi lại là Khoa Ma Đa Chiến tranh cự thú đại danh lừng lẫy, nhìn điện quang chớp lóe trên cái sừng chữ T, giống như ... còn là Song hệ ma pháp KHoa Ma Đa Chiến tranh cự thú.
Muốn khiêu chiến tế tự cấp bậc Á long thì cần phải đạt mức Ma đạo sĩ của công hội, hai vị đại sư này đều không phải.
Nhưng trong người còn có năm bình Huyết tủy, cuối cùng cũng giúp hai vị đại sư an định quân tâm, giúp cho họ có một lý do rất tốt... Cho dù đánh không lại thì cũng có thể chạy.
Chỉ là hiệp trợ cho trận chiến thì khẳng định làm không nổi.
Sau mê vụ của Hải Gia Nhĩ ngàn năm trước, tế tự và ma pháp sư lại một lần nữa đối mặt với nhau.
Đối mặt với Thứ vị nhân dùng đá ném như mưa, hai vị đại sư nhíu mày, ma pháp sư dù không có tùy tùng bảo hộ nhưng cũng không phải là cá nằm trên thớt mặc cho người ta mổ thịt, lẽ nào bằng vào mấy viên đá bé nhỏ đó mà muốn đánh ma pháp sư sao? Ánh lửa đỏ rực lại lóe lên, Áo Đặc Gia đại sư triệu hoán một Hỏa diễm thuẫn bài, còn Phất Lan đại sư triệu hoán Trùng động bích chướng.
Cuối cùng cũng là đại sư kinh nghiệm phong phú, biết rõ đạo lý tiên hạ thủ vi cường, hai vị đại sư nhanh chóng triệu hoán Ma pháp hỏa diễm cầu giản đơn nhất phóng về phía hai mỹ nữ tế tự thân thể yếu đuối, muốn thử xem trình độ của hai con ma sủng rồi hãy nói tiếp.
Làm bọn họ tức giận chính là tuy mục tiêu công kích của họ là tế tự nhưng mục tiêu công kích của hai mỹ nữ tế tự lại chính là bọn dong binh.
Dưới sự chỉ huy của Tiên nữ long Đại Ti, Hải Luân và Mỹ nữ xà đạo sư ra chỉ lệnh công kích cho ma sủng rất rõ ràng, Võng trạng thiểm điện của Khoa Ma Đa chiến tranh cự thú và Liên tỏa thiểm điện của Tấn mãnh long lập tức bắn tới trận hình dày đặc của bọn trọng trang cự liêm thủ.
Khôi giáp ướt đẫm nước tính năng dẫn điện vô cùng hoàn mỹ. Bọn trọng trang cự liêm thủ cường hãn này đã kinh qua bao nhiêu khổ nạn đều có thể khắc phục được khốn cảnh nhưng đến lúc này thì hoàn toàn bó tay.
Điện quang ngoằn nghoèo phóng tới, hơn một nửa nhân số trọng trang cự liêm thủ tứ chi co giật ngã lăn ra, đến nỗi trường thương và cự phủ của Thánh điện kỵ sĩ cũng đánh vào khoảng không.
Đối với Ma pháp hỏa diễm cầu của hai Ma pháp sư phóng tới, hai mỹ nữ tế tự không hề lo lắng, hai sư đồ một mặt chỉ huy ma sủng quét sạch trọng trang cự liêm thủ một mặt nhờ vào ca lực tăng phúc nhạc khí triệu hoán ra Thiểm điện hộ thuẫn lưu trữ đã lâu.
Hai mỹ nữ tế tự không ngờ đều lơ lửng trên không trung, giống như đang cưỡi trên Thiểm điện thuẫn bài ánh sáng lấp lánh, Thiểm điện hộ thuẫn ánh sáng xoay quanh trăm bề đủ sức bẻ gãy 40 ma pháp hỏa diễm cầu bắn tới, hai hỏa cầu nhỏ thực sự là quá hổ thẹn khi bắn vào trong đó.
"Không phải là hai Duy An đại tát mãn đó chứ?" Sắc mặt Phất Lan đại sư nhăn nhúm như trái khổ qua.
Hai vị đại sư một mặt chửi rủa Bát diện hộ thuẫn đáng chết này, một mặt gấp rút cải biến chiến lược, dùng hai cái trung cấp ma pháp quyển trục triệu hoán ra hai ma pháp công kích mạnh hơn: Liệt tương dung nham và Thứ nguyên trảm đánh tới hai tế tự, ba ma pháp học đồ cũng không hề nhàn nhã, tuy trình độ chẳng ra làm sai nhưng tốt xấu gì cũng dâng lên thêm ba quả Hỏa diễm cầu.
Nói thật ra sâu trong lòng hai vị đại sư cũng đã tính tới chuyện bỏ chạy cho mau rồi.
"Ai cũng không được nhúng tay vào! Đây là trận chiến của ta!" Ngải Vi Nhĩ đã chuẩn bị cả nửa ngày thét lớn, phóng ra Thủy nhận phong bạo đánh tan nát Thứ nguyên trảm và Liệt tương dung nham của hai vị đại sư, thủy nhận tàn dư còn đánh ào ào vào ma pháp hộ thuẫn của họ.
Hỏa cầu của ba vị ma pháp học đồ gắng gượng xuất ra cũng bị nàng giơ ngón tay ngọc điểm ra ba đạo thủy tiễn đánh chúng thành từng tia lửa bay loạn xạ, giống như pháo hoa tàn tạ lóe lên trong đêm tối.
Tiên nữ long Đại Ti nghe câu nói này liền nhếch mép cười.
Nàng ta biết Ngải Vi Nhĩ nói câu này chính là nhằm vào nàng.
"Không cần ta giúp? Ta thử xem coi ngươi có bao nhiêu bản lĩnh?" Tiên nữ long thầm nói.
Khóe mắt của Đại Ti chú ý đến một chi tiết nhỏ, nàng ta thấy rằng Ngải Vi Nhĩ sau khi phát xạ Thủy nhận phong bạo thì lại lấy từ trong ngực ra một đoạn trúc hình tròn đựng nước chạm trổ rồng phượng rất thanh tú hớp một ngụm nước. Sau khi hớp xong thì Ngải Vi Nhĩ không cần chờ đợi mà tiếp tục điên cuồng phóng ma pháp thủy tiễn bắn tới mấy vị ma pháp sư.
Đại Ti thấy Ngải Vi Nhĩ cả đến Ba đào hộ thuẫn cũng không hề triệu hoán mà từ lúc bắt đầu cứ đánh thẳng vào ma pháp đối phương thì cười lạnh, lắc đầu khinh miệt.
Nàng ta nhìn bộ ngực đầy đặn của mỹ nhân ngư nhỏ giọng lầm bầm:"Quả nhiên ngực to thì óc như trái nho."
Nói xong, Đại Ti cúi đầu nhìn xuống ngực mình, vội vàng nói loạn lên:"Phì, phì phì!"
Hai nhân loại ma pháp sư kêu lên phiền muộn, còn chưa đọ sức với Bỉ Mông tế tự thì đã đánh nhau với đồng môn ma pháp trước rồi.
Lấy một đánh năm? Hai vị đại sư thầm cười lạnh, cả đời họ đây là lần đầu tiên nhìn thấy kẻ cuồng vọng như thế.
Bất quá việc làm cho họ phiền não còn ở phía sau, hai bên dùng ma pháp đánh nhau cả nửa ngày mà mỹ nhân ngư này lấy một đánh năm lại có thể càng đánh càng hăng, vì là cận chiến nên nhân mã hai bên không thể sử dụng ma pháp quyển trục để triệu hoán ra đại hình ma pháp cho nên chỉ có thể sử dụng ma pháp đơn giản nhất bắn nhau, cái nào càng nhanh thì càng chiếm được tiện nghi.
Ngải Vi Nhĩ không chỉ không rơi vào thế hạ phong mà thỉnh thoảng còn nhờ vào ưu thế về tốc độ thi pháp, phóng thủy tiễn đánh cho ma pháp hộ thuẫn của hai vị đại sư lung lay sắp đổ.
Ngải Vi Nhĩ càng đánh càng hưng phấn, sắc mặt của hai vị đại sư càng lúc càng trắng nhợt.
Mỹ nhân ngư trời sinh là cao thủ sử dụng thủy nguyên tốc, tốc độ thi triển thủy hệ ma pháp nhanh hơn xa nhân loại ma pháp sư bình thường. Đây chính là điều hai vị đại sư không thể tiếp thụ và lý giải được. Nhưng họ càng thêm không thể lý giải chính là vì sao mỹ nhân càng đánh lại càng mạnh, phát xạ ma pháp liên tục không chút ngưng lại mà ma lực lại vẫn hùng hậu như cũ.
Hai vị đại sư lúc đầu còn có điểm hạnh tai lạc họa (thấy người khác bị nạn thì vui mừng). Thân là hai lão già lọc lõi, bọn họ chỉ liếc mắt nhìn uy lực của thủy tiễn do mỹ nhân ngư bắn ra là biết ngay trình độ của nàng cao nhất chỉ đạt đến trung cấp ma pháp sư. Một trung cấp ma pháp sư có bao nhiêu ma lực chứ? Lấy một đánh năm, tuy bọn ma pháp học đồ không làm được gì nhưng tốt xấu cũng khiến cho nàng ta lãng phí ma lực, đến lúc đó thì sẽ làm sao? Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Khôi hài là ở chỗ một mỹ nhân ngư tối đa chỉ là ma pháp sư trung cấp lại đánh cho một cao cấp ma pháp sư và một trung cấp ma pháp sư, lại thêm ba ma pháp học đồ đến mức gà bay chó chạy.
Cả bọn đã mệt nhoài, nếu không nhờ Ma pháp hộ thuẫn ngăn đỡ thủy tiễn thì hai vị đại sư không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.
Bên ngoài nhìn vào ma pháp đối trận chỉ thấy sắc màu rực rỡ, đánh nhau rất đẹp mắt, còn trong mắt hai ma pháp sư thì có điểm tà môn, đấu đến lúc này hai vị ma pháp sư mỗi người đều đã uống hết một bình Huyết tủy trân quý, còn ba ma pháp học đồ ma lực đã cạn kiệt nhưng thủy tiễn của mỹ nhân ngư vẫn còn nhanh chóng và dày đặc như lúc đầu.
Tiên nữ long đứng bên quan chiến mà đầu óc mê muội.
Cuối cùng cũng là hai lão giang hồ, hai vị đại sư sau khi nuốt bình Huyết tủy thứ hai vào bụng lập tức điều chỉnh sách lược, Phất Lan đại sư dùng Hắc động bích chướng và Thứ nguyên trảm đánh thẳng đỡ thẳng nhằm chế ngự thủy tiễn của Ngải Vi Nhĩ, còn Áo Đặc Gia đại sư nhân cơ hội này nhanh chóng sử dụng ma pháp quyển trục triệu hoán trung cấp hỏa hệ công kích ma pháp Hỏa tiễn toàn xạ, chiêu này chính là dùng để đánh lén mỹ nhân ngư ngay cả ma pháp hộ thuẫn cũng không có.
Lại làm cho bọn họ thất vọng chính là Hỏa tiễn toàn xạ khơi khơi lại bị mỹ nhân ngư dùng thủy tiễn đánh bay hết một phần ba, rồi lại dùng một Thất cách thủy nguyên tố đột ngột xuất hiện ngăn đỡ hết các hỏa tiễn còn lại. Nàng ta còn nhân cơ hội Hắc động bích chướng bị đánh tan chưa kịp triệu hoán lại dùng một thủy tiễn bắn trúng một tên ma pháp học đồ xui xẻo... Thuận tiện nói thêm, vị trí của ba ma pháp học đồ đã được hai vị đại sư an bài đứng trước người họ, lại còn lấy danh nghĩa tốt đẹp là để cho chúng ở gần mà học tập ma pháp áo nghĩa.
Hai vị đại sư lâm vào thế cưỡi hổ khó xuống, Huyết tủy chỉ còn một bình, Thất trọng thuật và ma pháp hộ thuẫn cũng đã phải tu bổ thêm hai lần rồi mà mỹ nhân ngư này ma lực nhiều như một cái kho lớn phóng ma pháp thủy tiễn liên tục không hề ngưng nghỉ.
Cái này còn được đi, con nhóc đó vừa giận dữ bắn thủy tiễn thỉnh thoảng lại còn thét lên một câu:"Khảm Mạt Tư!"
Hai vị đại sư thấy tình cảnh trước mắt tức thì muốn thối lui.
"Mất mặt thật!" Áo Đặc Gia đại sư cơ hồ muốn khóc.
Cả hai mỹ nữ tế tự cũng không để ý tới sự ngăn trở của Ma pháp sư mà chỉ dùng chiến ca và ma sủng đánh cho bọn dong binh Kim chúc sắc vi kêu khổ liên miên, xác phơi đầy đồng.
Khoa Ma Đa Chiến tranh cự thú chính là sát thủ bậc nhất, Hủ thực toan dịch và Võng trạng thiểm điện giống như gió thu quét lá rụng, trái lại còn đánh trúng các Bỉ Mông chiến sĩ khác.
Nhìn thấy đại thế đã định, mục quang của hai siêu cấp ma thú bắt đầu chuyển sang mình, hai đại sư lập tức không hẹn mà cùng chọn cách bỏ chạy.
Được cái là Thất trọng thuật có thể nổi trên mặt nước, hai vị đại sư và học đồ bước thấp bước cao chạy trên mặt nước, vừa đánh vừa chạy, đầu tóc tán loạn lui về bờ Nam.
Tiên nữ long Đại Ti thần tình ngây ngốc nhìn Ngải Vi Nhĩ, thực sự không dám tin đây là sự thực.
Kim chúc sắc vi dong binh đoàn giờ này chỉ còn có một mình Trân Ny Phật đoàn trưởng còn miễn cưỡng chiến đấu. Không phải là do nữ đoàn trưởng võ kỹ cao siêu mà quan trọng là lúc mọi người đánh nhau, hai siêu cấp ma sủng đã không hạ độc thủ với nàng ta.
Một trù sư Hoắc Bỉ Đặc Bán Thân Nhân đang cầm dao bếp cùng nữ đoàn trưởng đùa giỡn, những người khác đều đã rời đi, chỉ để lại thi thể đầy trên mặt đất.
Trù sư Hoắc Bỉ Đặc Bán Thân Nhân mập lùn đi chân trần, miệng ngậm bánh mì, tai dắt một điếu xì gà, nhảy nhót lên xuống, trên người y đầy những tầng huy hoàng quang hoàn, phân biệt là Thạch phu, Chúc phúc, Mẫn tiệp, Mễ sa thể cách chi ca... Đây là chiến ca Nại lực trì cửu, ngoài ra còn thêm Thiên tai cốt chung giao hưởng khúc chưa hề sử dụng, đó chính là chiến ca dùng để kháng độc, đơn thuần là trù sư ỷ trượng vào những thứ trang bị mạnh mẽ của lão bản nương cấp cho nên nhất thời nổi lòng trẻ nít nhảy ra đùa giỡn.
Mọi chuyện đã xong xuôi, còn có một lão Đại mạo đang dùng Đảo ngôn phù úy thuật do lão tu luyện qua bốn năm ngàn năm xuất ra gia trì thêm trên người trù sư Bán Thân Nhân đang đùa giỡn.
Trân Ny Phật cả người đấu khí màu tía tung hoành, nhưng trên mặt lại đầy những tầng âm ảnh của Tà ác quang hoàn, phân biệt là Trì độn, Lực lượng cấp thủ, Hư nhược và Khải sắt lâm diêu lam khúc... Chúng là Huyễn vựng chi ca, ngoài ra quyền trượng tế tự gian hoạt còn tốt bụng tặng cho nữ đoàn trưởng thêm Sơn lâm nghệ ngữ chi ca, bài ca quái đản này tuy cũng là huy hoàng quang hoàn của Thạch phu chiến ca nhưng lại làm cho nữ đoàn trưởng trước đó đã bị Khương chi nhẫn nại ca biến thành trì độn thì thân thể lại càng thêm nặng nề và chậm chạp.
Lúc đầu đấu khí của nữ đoàn trưởng là màu lam nhưng bị Tà ác quang hoàn làm vẩn đục đ4 biến thành màu tía.
Cho dù đấu khí đối với tà ác quang hoàn còn có năng lực kháng cự nhất định nhưng nhiều tầng nhiều loại tà ác quang hoàn chồng lên thì Trân Ny Phật đoàn trưởng hiện tại đã hoàn toàn sụp đổ, bị trù sư Hoắc Bỉ Đặc Bán Thân Nhân chỉ cao tới đùi nàng cầm thái đao chém loạn vào lớp da thạch hóa khiến y phục bay lả tả, quần áo lam lũ.
Thiên cổ kỳ quan.
Tên Hoắc Bỉ Đặc Bán Thân Nhân này nếu về hang ổ ở Bạch lệnh sơn mạch mà bằng vào một thanh thái đao đánh cho cao giai chiến sĩ nhân loại có đấu khí thất điên bát đảo thì tuyệt đối sẽ làm cho vương quốc trù sư này chuyển sang tập võ hết cả.
Trân Ny Phật đoàn trưởng hiện tại chỉ có một ý niệm để chi trì chính là bờ bên kia còn có Không gian ma pháp sư có thể đưa nàng ta trở về.
Càng chấn động hơn nữa là hai vị đại sư sợ là cũng không giúp nàng trở về được.
Cửu tử nhất sinh, không dễ dàng gì mới trở về được bờ Nam Tang kiền hà, hai vị đại sư lại ứng vào câu ngạn ngữ Bỉ Mông cổ xưa... "Vừa mới thoát Thái qua khẩu lại rơi vào ổ Ốc nhĩ phu.