Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị

Edit + beta: Iris

Với nội dung bạo như vậy, tất nhiên Thịnh Thế sẽ không chỉ để khán giả an lợi*.

*An lợi (安利) có nghĩa là chia sẻ một hoặc nhiều thứ với người khác khi bạn cảm thấy hài lòng về thứ đó.

Chương trình đã mua các hot search trên một số nền tảng, lúc đầu vị trí mua không cao, nhưng tiêu đề có tên "Idol đập đá trong lúc phát sóng" rất gây sự tò mò, vì thế không bao lâu sau, mấy nền tảng này trở thành hot search, đi kèm với đó là hình ảnh động và video, thành công gây sốc cho vô số người.

Nhất thời, số lượng người xem 《 Theo đuổi ước mơ đi 》 mùa hai tăng vọt, những khán giả mới đến với chương trình có thể kéo thanh tiến độ video, nhưng cũng chỉ có thể kéo đến cùng chỗ với những khán giả đợt đầu, bất kể tốc độ có nhanh thế nào.

Mà nhóm khán giả đầu tiên xem chương trình phát sóng... Bọn họ xem quá trình tảng đá một biến thành hai, hai biến thành nhiều, hay là từ có biến thành không, cảm giác bản thân cũng không tốt hơn thí sinh có mặt tại hiện trường bao nhiêu.

Bọn họ chết lặng, đặc biệt là các fans vừa mới lo lắng Tạ Bình Qua có thể bị bắt nạt hay không, các cô nhìn mặt Tạ Bình Qua, sau đó nhìn tay Tạ Bình Qua, hoài nghi sâu sắc rốt cuộc người mình đang theo đuổi là dạng người thế nào.

Nhưng đây còn chưa phải là hết.

Thời điểm mọi người cho rằng Tạ Bình Qua có sức chiến đấu vượt bậc, làm việc đơn giản thô bạo như vậy, chỉ là có vẻ bề ngoài như thần tiên tiểu ca ca thôi, thì cuộc thi tài nghệ đã tiến vào giai đoạn bán kết.

Không thể không nói, việc quan sát Tạ Bình Qua qua màn ảnh có độ phân giải cao ở cự ly gần thật sự có lực sát thương rất lớn, thậm chí còn lớn hơn xem cậu tay không đập đá một chút.

Lông mi cậu rất dài, đôi mắt rất đẹp, đường nét khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ, ngay cả bàn tay đang nắm đao nhỏ cũng khiến khán giả không nhịn được cảm thán, sao trên đời này lại có đôi tay đẹp như thế còn mạnh như thế.

Các fans lúc nãy còn đang hoài nghi nhân sinh tức khắc trở nên quyết đoán.

Bất kể sức chiến đấu như thế nào! Tạ Bình Qua chính là thần tiên tiểu ca ca! Thần tiên mà, sao có thể yếu đuối mong manh được, có sức chiến đấu vượt bậc cũng là hợp tình hợp lý, hoàn toàn không thành vấn đề!

Lúc các cô nghĩ như vậy, Tạ Bình Qua đã đẽo xong và đứng lên.

Trên màn hình xuất hiện dòng chữ rất lớn "tài nghệ chân thật của cậu là?", cũng chèn vào vài khúc các thí sinh khác vừa căng thẳng vừa mong chờ, cộng thêm nhạc nền, mọi người bất giác nghĩ chẳng lẽ lần này còn kích thích hơn cả tay không đập đá sao? Không thể nào đâu nhỉ?

Còn chưa nghĩ xong, Tạ Bình Qua đã chứng minh với bọn họ, không có gì là không thể nào.

Mọi người nhìn thân hình nhanh nhẹn, khí thế sắc bén của cậu mà sững sờ.

Càng khiến bọn họ dại ra chính là đây chỉ là nhạc dạo, sau khi bài hát tiến vào giai đoạn cao trào, từng chiếc lá lần lượt rơi xuống, mọi người cảm giác như mình vừa nhìn thấy một hiệp sĩ chỉ tồn tại trong sách vở, phim ảnh.

Hiệp khách này thậm chí còn là hiệp khách bằng xương bằng thịt, có thể chém tất cả lá thành hai nửa.

Mọi người tâm thần hoảng loạn, mãi đến khi MC tuyên bố kết thúc giai đoạn thi đấu tài nghệ, mãi đến khi màn hình hiện thời gian đếm ngược bỏ phiếu, mọi người mới phản ứng lại.

Hoảng loạn gì chứ! Nhanh đi bỏ phiếu! Lỡ như không đầu phiếu thì tiểu ca ca sẽ bị loại đó!

Kết thúc tập này, tạm thời không nói đến mức phiếu tăng lên của các thí sinh, thứ xuất hiện nhiều nhất trên mạng chính là thảo luận về Tạ Bình Qua.

Có người thấy cậu đập đá không mạnh gì hết, đổi lại là hắn, nhảy lên rồi dùng đầu gối nện xuống thật mạnh cũng có thể làm vỡ tảng đá; có người nghi ngờ cậu dùng vũ khí nguy hiểm; có người phê bình cậu nước đi không chính xác.


Ngoài ra, còn có người thảo luận cậu rốt cuộc là ai.

Ở trong nhóm của Tiểu Điếm Viên Hứa Tuyết thảo luận vấn đề này.

【 Các cậu có phát hiện ra không? Tạ Bình Qua nhìn về hướng này rất nhiều lần, ở khúc này, khúc này, còn có khúc này. [ Hình chụp ][ Hình chụp ][ Hình chụp ]】

【 Có thể là đang nhìn thí sinh nào đó có quan hệ tốt đi! 】

【 Không phải đang nhìn thí sinh, thời điểm xem phát sóng trực tiếp tôi cũng phát hiện điểm này, nên nhịn không được nhìn chằm chằm vào thí sinh bên kia, sau đó tôi phát hiện tổ tiết mục hôm nay dường như có chút vấn đề về việc quay cảnh bên đó, hầu như không có cảnh toàn bộ hội trường, rõ ràng nhất chính là bức này, bên cạnh còn có một người, nhưng đã bị cắt mất. Tôi đã nghiên cứu rất kỹ và khôi phục lại sơ đồ chỗ ngồi, có thể xác định trong góc đó có một người, hơn nữa từ đầu đến cuối người đó không hề tháo kính râm. Bởi vì có hắn ở đó, một số thí sinh ngược lại nhờ họa được phúc, nhận được vài màn ảnh. [ Biểu đồ phân tích ]】

【!!! Các cậu cũng đang thảo luận cái này hả? Tôi thấy bên diễn đàn chính thức cũng có người đang thảo luận! Có người đoán là nhân viên công tác nhưng bị bác bỏ, nếu nói là nhân viên công tác thì quá mơ mơ hồ hồ; trước mắt bên diễn đàn tương đối tán thành rằng người ngồi ở đó là một vị đại lão nào đó không muốn lộ mặt. 】

【 Nói đến đại lão... Có ai còn nhớ lúc một công, Tạ tổng cũng đến trường quay nhưng lại không có một màn ảnh nào không. 】

【 Tự dưng choáng váng, lần này cũng là Tạ tổng hả! 】

【 Nhưng mà vị trí kia chính là vị trí mà Tạ Bình Qua nhìn mà! Chắc là người quen của Tạ Bình Qua đi? Không thể nào là Tạ tổng đâu! 】

【??? 】

【 Đúng vậy, hiện tại diễn đàn đã thảo luận đến giai đoạn Tạ Bình Qua có hậu trường, hơn nữa hậu trường còn trắng trợn ngang nhiên xuất hiện trên chương trình. 】

......

Nếu Tạ Bình Qua mà biết những lời bàn tán trên mạng, chỉ sợ sẽ rất tức giận - - Có thể bôi nhọ cậu, nhưng không thể bôi nhọ điện hạ nhà cậu, điện hạ nhà cậu không có làm bất kỳ chuyện gì bất công với người khác!

Cho dù Tạ Minh Duệ có lẽ thật sự muốn làm... Nhưng không có làm thật nha!

Chỉ là cậu không biết chuyện này nên cậu không có tức giận, cậu vẫn như bình thường học vũ đạo mà giáo viên dạy nhảy hướng dẫn, cậu tương đối hứng thú với điệu nhảy kia, bình thường cũng tạo áp lực cho các thí sinh khác, tạo riết mà... Các thí sinh khác nhờn luôn rồi.

Ý định của Lộ Tiểu Phong vẫn là không nhảy như cũ, ý định của Hạ Mặc và cậu cũng như cũ luôn, còn về Lý Kha Phi... Nhớ đến ánh mắt ngầm đánh giá của hắn, Tạ Bình Qua cảm thấy người này có chút vấn đề.

Mặc dù hắn rất ít khi nhìn cậu, danh tiếng của hắn cũng rất tốt trước mặt người khác, với cả còn khác phòng tập nữa nên cậu không cách nào giám sát được hắn có gì bất thường, nhưng Tạ Bình Qua vẫn cảm thấy, người này có gì đó rất lạ.

Đặc biệt là sau khi tập mới nhất được phát sóng, hắn càng khiến cho Tạ Bình Qua có cảm giác kỳ quái, có chút giống như đố kỵ, cũng có chút giống như vui sướng khi người gặp họa?

Phần cảm xúc này vốn dĩ phải rất rõ ràng mới đúng, nhưng vì xung quanh bao trùm bầu không khí vi diệu bất an và tình cảnh bi thảm, nên Tạ Bình Qua cảm nhận được một tia mỏng manh.

Cũng bởi vì những người bên cạnh đang bất an, Tạ Bình Qua không thèm quan tâm đến Lý Kha Phi.

"Không phải chứ, anh thu dọn hành lý làm gì vậy?" Thấy Hạ Mặc dọn dẹp đồ, Lộ Tiểu Phong thấy không thoải mái lắm, "Kết quả còn chưa có mà, lỡ như xếp hạng của anh cao thì sao?"

Hạ Mặc hơi mỉm cười: "Cậu cũng nói là lỡ như đấy thôi."

Hạ Mặc thấy hắn bị bản thân làm cho á khẩu không trả lời được thì khẽ lắc đầu, tiến lên vỗ vỗ vai hắn: "Tôi không phải đang trêu cậu, mà là vì thật sự đã... Quá nhiều lần, tôi vẻ ngoài bình thường, vừa đứng trước camera là lại mất tự tin, nếu đổi lại tôi là fans, tôi cũng sẽ không thích người như vậy đúng không?"


Hạ Mặc ngồi xuống, hắn nhìn về phía Tạ Bình Qua đang không hiểu chuyện gì xảy ra mà nhìn hắn chằm chằm, trong mắt hắn chứa đầy hâm mộ và tiếc nuối: "Bình Qua, cậu... Cố lên, bất kể sau này cậu làm gì, lúc lên sân khấu, cậu phải giống như bây giờ, cố hết sức ứng phó, đừng cô phụ sân khấu."

Tạ Bình Qua không thấy bị xúc phạm, ngược lại còn gật đầu: "Tôi sẽ làm vậy."

Sau khi gật đầu, cậu cũng ngồi xuống: "Thật ra ấy, tôi thấy lần này không nhất định sẽ giống lần trước, bởi vì cậu lúc này không còn như trước nữa."

Khác với lúc được Lộ Tiểu Phong an ủi, Hạ Mặc không có chút phản ứng nào, nhưng khi nghe Tạ Bình Qua nói những lời này, Hạ Mặc hơi sửng sốt một chút.

Lộ Tiểu Phong vẻ mặt ủy khuất "nè, đều là anh em cả, sao lại đối với em như vậy", bị Hạ Mặc không chút lưu tình đẩy ra.

Hạ Mặc nhìn Tạ Bình Qua hỏi: "Sao lại nói như vậy?"

Tạ Bình Qua nhìn tay hắn còn đang ấn trên đầu Lộ Tiểu Phong: "Trước kia cậu sẽ không tùy tiện làm như vậy, chỉ biết yên lặng không nói lời nào."

Hạ Mặc sững sờ, vô thức buông tay ra, Tạ Bình Qua hơi di chuyển tầm măt nhìn vào mắt hắn nói: "Thời điểm cậu vừa vào nơi này, lúc nhảy cậu có cảm giác gì, bây giờ nhảy thì có cảm giác gì, chính cậu tự hiểu rõ. Khác biệt lớn như vậy, kết quả tất nhiên cũng chưa chắc giống trước đây."

Lộ Tiểu Phong đã chuẩn bị sẵn tâm trạng để nghe Tạ Bình Qua nói một tràng dài, không nghĩ tới lại kết thúc bằng hai chữ của hắn: "Không có?"

Tạ Bình Qua không nói nên lời nhìn hắn, trên mặt là những chữ viết hoa "nói nhiều lời vô nghĩa vậy làm gì", Lộ Tiểu Phong tức khắc không hài lòng: "Cái gì mà vô nghĩa chứ, nếu không nói nhiều thì Hạ Mặc làm sao nghĩ ra..."

Lộ Tiểu Phong chưa nói hết những lời "khai thông" ra, Hạ Mặc liền đứng lên, nhét hành lý vào góc lại: "Cậu nói có lý."

Lộ Tiểu Phong trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, lại trợn mắt há hốc mồm nhìn Tạ Bình Qua, bị vỗ vỗ vai lần nữa: "Tiểu Phong, chắc là cậu ít tập luyện trên sân khấu đúng không, nếu tập nhiều chút là có thể nhìn ra sự khác biệt của Hạ Mặc bây giờ và trước kia..."

"Ngừng ngừng ngừng!" Lộ Tiểu Phong thấy Tạ Bình Qua còn muốn nói tiếp, vội vàng lui ra sau làm động tác "stop", "Ký túc xá cấm cạnh tranh!"

Tạ Bình Qua nhìn Hạ Mặc, hỏi hắn "cạnh tranh" là có ý gì, hắn nói ra tình hình thực tế, Tạ Bình Qua nghe xong liền gật đầu: "Vậy đến phòng tập nói được không? Mặc dù chưa chính thức chọn ca khúc, nhưng nếu nghỉ ngơi quá lâu cũng không tốt."

Tạ Bình Qua nói xong, không cho Lộ Tiểu Phong có thời gian phản ứng, trực tiếp mở cửa đi mất, Hạ Mặc cũng cầm bình giữ nhiệt đi theo.

Lộ Tiểu Phong ngơ ngác nhìn bọn họ, nghĩ thầm bọn họ không phải về đây để ngủ trưa hả, sao lại...

"Đợi em với!" Lộ Tiểu Phong hô lên, cũng chạy theo.

Ngủ gì mà ngủ, vẫn nên cạnh tranh thì hơn!

Không thể không nói, vận động quả thật khiến con người "thoải mái cả thể xác lẫn tinh thần".

Dưới việc huấn luyện cường độ cao, Hạ Mặc hay thậm chí là những người chọn chung ca khúc với Tạ Bình Qua đều không có tâm trạng để mà thấp thỏm bất an, thế nên lúc bảng xếp hạng đầu tiên được công bố, bọn họ đều đang trong trạng thái tốt nhất.

Trong tay MC là kết quả lần công bố thứ hạng đầu tiên, hắn nhìn vô số những cặp mắt đang nhìn mình chăm chú, thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười tiêu chuẩn: "Kết quả lần này có thể sẽ rất tàn khốc, dù sao cũng có nhiều người bị loại như vậy, nhưng bị loại không có nghĩa là kết thúc mộng tưởng, tôi chân thành mong cho các cậu, bất kể là người ở lại hay kẻ rời đi vẫn có thể đứng trên sân khấu mà các cậu ao ước."


MC nói xong, không úp úp mở mở nữa, bắt đầu công bố thứ hạng.

Cấp bậc được công bố đầu tiên là bậc B, tức là từ hạng 10 đến 21, cái tên được đọc đầu tiên là Hạ Mặc, thời điểm Hạ Mặc nghe thấy tên mình xếp hạng 21, phản ứng đầu tiên là che mặt, sau đó hốc mắt đỏ bừng cúi chào trước camera.

Hắn vui đến mức nói năng lộn xộn, tóm lại là chân thành cảm ơn fans đã cho hắn thêm cơ hội đứng trên sân khấu, hắn nhất định sẽ không khiến mọi người thất vọng.

Sau bậc B chính là bậc C và bậc D, thời điểm công bố bậc C, cảm xúc mọi người vẫn còn ổn, tới khi đọc đến bảng D, những người chưa bị đọc tên, ngoại trừ người tràn ngập tự tin thì ai ai cũng căng thẳng muốn chết.

Lúc Tạ Bình Qua nghe thấy tên của Lý Kha Phi được đọc lên, cậu quay đầu nhìn hắn một cái, phát hiện hắn cũng đang nhìn chằm chằm cậu.

Mặc dù ngay khi đối mắt với nhau, Lý Kha Phi nhanh chóng dời tầm mắt, nhưng Tạ Bình Qua vẫn thấy được thù hận trong mắt hắn, dù đã cố gắng kìm nén thù hận kia nhưng lại không nén được.

Sau bậc D chính là bậc A. MC công bố chín người xếp hạng dưới trước, chín người cúi chào những thí sinh còn lại.

Trong đó hầu hết ai cũng lập tức đỏ hốc mắt.

Mặc dù trong lòng có chút không phân được là thực hay ảo, sợ bản thân không bị loại mà còn được đứng trong số chín người ở vị trí debut chỉ là ảo tưởng, nhưng trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, khi hành trình gần đến hồi kết thì bọn họ vẫn sẽ bị loại.

Tạ Bình Qua quay đầu nhìn bọn họ một cái, có người từng chung đội với cậu, đang vẫy tay với cậu, đây cũng là người duy nhất bị loại từng có tiếp xúc với Tạ Bình Qua.

Hắn đang cười, nhưng Tạ Bình Qua lại thấy hắn cười còn khổ sở hơn cả khóc.

Tạ Bình Qua nhìn hắn, sau đó giơ tay phải lên vỗ vỗ vai hắn.

Người kia ngơ ngác nhìn, cúi đầu, nước mắt lập tức rơi xuống.

Kỳ thật hắn rất thích Tạ Bình Qua, cũng rất bội phục cậu, nhưng cậu không thích nói chuyện, hắn luôn nghĩ rằng cậu sẽ không nhớ hắn là ai. Nhưng lại không ngờ tới, cậu vẫn nhớ động tác mà hắn thường tự cổ vũ bản thân.

Hắn khóc một hồi lâu, khi ngẩng đầu nhìn Tạ Bình Qua lần nữa thì trên mặt hắn lúc này đã là một nụ cười chân thành.

Hắn có thể bị loại, nhưng hắn hy vọng Tạ Bình Qua có thể ở lại, đứng ở vị trí trung tâm, vẻ vang debut.

Xếp hạng bậc A và B giống nhau, sau khi mỗi lần đọc tên đều sẽ có tiếng vỗ tay vang lên.

Lộ Tiểu Phong xếp thứ sáu, cao hơn vài hạng so với lần trước nên hắn rất vui vẻ, vì vậy lúc phát biểu cảm tưởng cũng tràn đầy sức sống.

Sau đó là hạng năm, hạng bốn, hạng ba, đến khi hạng hai được đọc lên, người duy nhất còn soát lại sẽ đoạt được C vị.

Có người nhắm mắt lại, muốn đánh nát ảo tưởng cuối cùng trong lòng mình, cũng có người mở mắt ra, muốn biết giữa Tạ Bình Qua và Vệ Liên Đào, ai sẽ đứng hạng nhất.

"Tôi sẽ lấy được hạng nhất, cho dù lần này không được, lần sau chắc chắn sẽ được." Giọng của Vệ Liên Đào vẫn kiêu căng như cũ.

Tạ Bình Qua đang chờ MC đọc tên mình, suy nghĩ một lát rồi nói: "Tôi cũng vậy, tôi sẽ không làm những người thích tôi phải thất vọng."

Tạ Bình Qua nói xong, MC liền mỉm cười.

Hắn nhìn Tạ Bình Qua, đầu tiên là nói câu "chúc mừng", sau đó đập tay xuống danh sách, lớn tiếng công bố: "Xếp hạng nhất trong bảng xếp hạng đầu tiên, là... Tạ Bình Qua!"

Tuy là đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nghe đến kết quả này, mắt Tạ Bình Qua vẫn bất giác sáng ngời.

Đầu tiên là cậu cúi chào trước camera, sau đó vươn tay về phía Vệ Liên Đào.

Đối phương liếc nhìn tay cậu một cái, không có phản ứng, Tạ Bình Qua cũng không tức giận, rất tự nhiên mà thu tay về, sau đó bắt đầu nêu cảm nghĩ: "Ngay từ ban đầu... Kỳ thật tôi cũng không biết chương trình này là đang làm về cái gì."


Tạ Bình Qua vừa mở miệng đã thốt ra một câu kinh hãi thế tục như vậy. Hơn phân nửa người ở đây bị câu nói của cậu làm cho dại ra, bao gồm MC.

"Tôi chỉ biết đây là một phần của công việc, một công việc mà tôi... Đã tìm thấy vào thời điểm tôi gặp khó khăn, nên tôi sẽ cố gắng hết sức để làm tốt nó."

Nhớ đến buổi công diễn đầu tiên, Tạ Bình Qua cảm thấy làm việc một ngày mười sáu tiếng là chuyện rất bình thường, Lộ Tiểu Phong yên lặng che kín mặt.

Hắn còn tưởng Tạ Bình Qua là vì ước mơ, ai ngờ lại vì công việc? Làm công như vậy chẳng phải là nỗ lực quá đà rồi sao...

"Nhưng sau đó tôi nhận được sự chú ý, lúc biểu diễn trên sân khấu, có rất nhiều ánh mắt chú ý đến tôi, tôi còn thấy được các cậu đang phấn đấu vì ước mơ của mình, tôi không muốn khiến những người đang chú ý đến tôi phải thất vọng, tôi cũng không muốn mình đã chiếm vị trí này nhưng lại khiến các cậu thất vọng, nên tôi sẽ cố gắng hết sức, đi đến cuối chặng đường."

Tạ Bình Qua nói xong, cúi người chào lần nữa.

Lộ Tiểu Phong nhịn không được xông lên ôm cậu một cái, có vài người chung đội với Tạ Bình Qua cũng xông lên ôm cậu, giống như lúc trước khi giành được C vị ở ca khúc chủ đề, Tạ Bình Qua ngầm đồng ý hành động của bọn họ, thậm chí còn chụp chung vài bức.

Sau đó là Vệ Liên Đào nêu cảm nghĩ, sau đó là những thí sinh bị loại nêu cảm nghĩ.

Khác với những thí sinh được lưu lại hoặc vui vẻ hoặc thất vọng về thứ hạng của mình, hầu hết các thí sinh bị loại đều khóc.

Tạ Bình Qua nhìn bọn họ, mơ hồ nhớ lại cảnh tượng những ám vệ bị loại rất lâu trước kia, bọn họ không có bị giết mà là bị trả về nhà, nhưng đối với bọn họ, điều đó còn khổ sở hơn cả bị trọng thương.

Bởi vì bọn họ thất bại, cho dù còn sống, bọn họ cũng chỉ là binh khí vô dụng bị chủ nhân vứt bỏ mà thôi.

Hồi ức bất thình lình hiện lên làm Tạ Bình Qua đột nhiên nói với người đã từng cùng đội đến tạm biệt cậu: "Cậu không có thất bại, nơi này không phải là tất cả, chỉ cần cậu không buông tay, cậu sẽ gặp được sân khấu phù hợp với cậu hơn."

Tựa như ám vệ bị loại, sau này sẽ lên chiến trường bảo vệ biên thành.

Hắn không có bại, hắn cũng không thua, hắn sẽ tiếp tục cố gắng.

Đợi đến khi mọi người tạm biệt nhau xong, các thí sinh bị loại đều rời khỏi phòng ghi hình, MC mới nói với bọn họ: "Hy vọng mọi người tiếp tục cố gắng, không phụ lòng những người đang chờ đợi mọi người. Kế tiếp chính là chọn ca khúc nhị công, mời mọi người dựa theo xếp hạng nhân khí bảng đầu tiên, từ cao xuống thấp tiến hành chọn bài..."

Tiến hành chọn ca khúc nhị công thuận lợi hơn một công, nhưng vì vừa có người bị loại nên bầu không khí trong phòng ghi hình có chút áp lực, đến khi kết thúc chọn ca khúc nhị công, MC mới nói rằng sáng ngày mai sẽ nhận phỏng vấn từ phóng viên, bầu không khí áp lực thoáng thay đổi thành căng thẳng.

"Phỏng vấn? Phỏng vấn cái gì?"

"Cùng phỏng vấn sao?"

......

Mọi người sôi nổi nghị luận, muốn nghe thêm tin tức từ MC, nhưng MC chỉ cười nói bản thân cũng không biết.

Vì thế bọn họ chỉ có thể vừa thì thầm với nhau, vừa lục tục rời phòng ghi hình, chuẩn bị về ký túc xá tạm biệt lần cuối với những người bạn sắp rời đi.

Vì Lộ Tiểu Phong đang tìm đồ nên Tạ Bình Qua đứng đợi hắn, lúc chuẩn bị rời đi thì trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ. Lộ Tiểu Phong tìm một hồi mới thấy đồ ở ngay cửa, hắn vẫy vẫy tay kêu cậu, Tạ Bình Qua đang định đứng lên thì có một nhân viên công tác đi ngang qua cậu, đột nhiên dừng lại nhỏ giọng nói với cậu: "Buổi phỏng vấn ngày mai... Cậu hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt, vấn đề nào không trả lời được thì cứ bỏ qua, đừng phản ứng lại bọn họ."

°°°°°°°°°°

Tác giả có lời muốn nói: Bình Qua:???

Lời editor: Quay lại rồi đây, mấy nay bận quá 😢 tuần sau được nghỉ lễ vài ngày, sau nghỉ lễ là học bù kín lịch nguyên tuần nên ra chương hên xui nha, sau tuần học bù là sắp tới thi rồi, lo qué 😵‍💫

Đăng: 28/4/2023


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận