Chap này au tặng bn MrBlack21
Chúc các bn đọc truyện vv
~~*-*-*
Một lát sau, Haruko đem lên cho Yori một tô cháo nóng hổi, khói bốc nghi ngút.
- Ăn đi cho nóng!!!
Yori lườm Haruko một cái rồi xúc một muỗng đầy cháo nóng cho vào miệng. Haruko thì đứng há hốc mồm ra nhìn cô. Còn Koyoshi thì... nằm ngủ ngon lành, đầu ngã ngửa ra sau ghế.
- Cậu không nóng à?? - Haruko hỏi
- Có gì đâu, tớ ăn nóng quen rồi!!!
- Khâm phục cậu thật!!... Ôi trời, cái tên này... thật hết nói nổi!!! - Haruko nhìn Kiyoshi mà bĩu môi.
Yori cười trừ, cô đặt tô cháo đã sạch sành sanh vào tay Haruko.
- Cậu... về đi, tớ cần nghỉ ngơi!!!
- Yah... Cậu đuổi tớ về mà lại ột tên con trai ở lại sao??!
- Đừng lo, hắn cũng sẽ như cậu thôi!
Haruko ngờ hoặc từ từ bước ra khỏi phòng. Sau khi Haruko đi, Yori cầm cái gối lên, không chần chừ mà ném thẳng vào mặt Kiyoshi khiến anh rơi tự do khỏi ghế.
-... Đau quá! Yah... cô làm gì vậy hả!!?
- Anh vào đây để ngủ hả?
- Tôi mệt thì tôi ngủ, mắc mớ gì cô không???
- Về giùm tôi.
- Về thì về! Có chuyện thì đừng gọi tôi!
Kiyoshi bực dọc đi ra khỏi phòng. Nhìn điệu bộ của anh mà Yori không khỏi bật cười.
*-*-*
- Cô ấy... tại sao lại đuổi mình thẳng thừng thế cơ chứ!!!… Người ta có lòng tốt mới giúp... đằng này... - Kiyoshi đang lái xe trên đường, miệng anh không ngừng hoạt động từ lúc rời bệnh viện. - Khi về nhà cô sẽ biết tay tôi!!
*-*-*
Ngày hôm sau.
Bệnh tình của Yori đã hết nên cô đã có thể về nhà. Nhưng có lẽ, đường về nhà của cô đã không như cô tưởng khi một cơn mưa bất ngờ đổ ập xuống. Và hiện giờ cô đang phải trú trong cửa hàng bán sách cũ.
- Ngày gì vậy trời!!! - Yori than thở.
Cơn mưa mỗi lúc một to, dường như chẳng có dấu hiệu dừng lại. Bỗng, một người nào đó chạy vào, đâm sầm vào Yori.
- Xin lỗi, tôi không... ơ là cô à???
Yori tròn mắt nhìn cái con người đang đứng trước mặt mình. Không ai khác là Kiyoshi. Gương mặt cũng như cả người anh đều thấm đẫm nước mưa.
- Đi đâu vậy??? - Yori lạnh lùng hỏi.
- Tôi á!?…À, tôi định đi mua sách về đọc... Ơ, đóng cửa rồi sao!?? - Kiyoshi ngớ người khi nhìn vào cánh cửa im lìm đóng của hiệu sách.
Yori khẽ thở dài, cô ngồi tựa vào cửa, tay xoa vào nhau để xua tan đi cơn lạnh. Kiyoshi thấy thế cũng ngồi xuống cạnh cô, lấy áo khoác choàng lên vai cô.
- Này, áo khoác anh ướt nhẹp rồi đưa tôi làm gì??
- Ờ thì...dù sao cũng bớt lạnh hơn là đỡ rồi!!!
-... Vậy... cảm ơn.
Tiếng mưa rào rào trên mái che của cửa hàng. Mưa to thêm gió lớn nên cứ tạt vào trong. Hai người cứ phải ngồi nhích vào trong, cho đến khi dựa vào nhau thì lại giật mình ngồi ra xa. Nhưng mưa cứ bắn vào, cả hai người đều ướt nhẹp.
- Ngồi xích vào đây!! - Yori kéo Kiyoshi lại ngồi sát bên mình.
- Ôi... Lạnh quá đi mất!!!… Hơ... này, cô sao vậy!??
- Im lặng xíu đi!
Do sức khỏe còn yếu nên cơn buồn ngủ ập đến. Yori thoải mái tựa vào vai Kiyoshi mà nhắm mắt lại. Anh lúng túng nhìn chăm chăm vào cô. Từ từ đưa tay đặt lên vai cô, kéo cô xích vào gần mình.
- Machiko... cô ngủ chưa??
- Chưa!… Hãy gọi tôi là... Yori!!
- Được sao??!
- Ừ! Mà... anh định nói gì???
- À... ừm... Yori... cô làm bạn... bạn gái tôi nhé!!? - Mặt Kiyoshi đỏ ửng lên.
Yori ngạc nhiên nhìn Kiyoshi không chớp mắt, đôi mắt tím phản phất hình ảnh anh trong ấy. Nhưng đâu ai biết, nhịp tim của cô đã chệch nhịp mất rồi.
- ... Cô cứ suy nghĩ đi... tôi...
- Không phải chúng ta đã là vợ chồng rồi sao?!
- Vợ chồng?
- Anh ngốc thật!! Ý tôi là... hai ta là vợ chồng rồi thì cần gì làm.. bạn trai, bạn gái... làm gì!!? - Yori đưa tay véo mạnh má của Kiyoshi khiến anh la oai oái.
- Đau quá!!!
- Hì hì!! Đồ... chồng ngốc!!!!
Ngay lúc này đây, lớp băng lạnh lùng bao quanh Yori dường như đã tan thành nước, hòa lẫn với dòng nước mưa kia.
- Băng tan rồi!!!... Nhưng... như vậy là đồng ý rồi đúng không?? - Kiyoshi chọt má Yori nghịch ngợm.
-Hm... Không biết...
- Trước sau cũng vậy!!
- Cũng vậy gì chứ???
- Ta là vợ chồng, em đồng ý hay không thì cũng đã chung nhà, chung phòng.
- Này, chung phòng lúc nào??
- Tối nay sẽ chung!
- Không bao giờ! Mưa gần tạnh rồi, về!! - Nói rồi, Yori vụt chạy đi, bắt Kiyoshi phải đuổi theo phía sau.
Từ đằng xa, một đôi mắt đỏ ngầu đang chăm chăm nhìn cặp tình nhân đang chạy dưới mưa. Đôi môi hắn nhoẻn một nụ cười man rợ.
"Cứ vui vẻ đi, rồi sau này sẽ hối hận!! Hahahahah..."
Và cứ thế, cơn mưa đầu mùa đã kết nối hai trái tim lại với nhau. Mọi hạnh phúc bắt đầu chớm nở, và cũng như, cánh cửa của rắc rối đã mở toang..
Hoàn chương XXV.
*-*-*
Au định up hôm qa cơ, nhưng do hóng Music Bank quá nên quên. *Cúi đầu* Xin lỗi mấy Rds thân thương, dễ mến!!! ^^
À, chap này cũng tương tự chap trước nhé, ai bóc tem đc thì au tặng chap cho người đó!!
Enjoy
~