Sau lễ cưới long trọng, cô và anh quyết định hưởng tuần trăng mật ở biển để tận hưởng không gian yên bình chỉ có hai người. Ờ, nói hai người nhưng vẫn có hai người khác mặt dày đòi đi theo.
- Sao cậu không đi nơi khác mà đi đến đây? - Yori càu nhàu khi cùng Haruko đi dạo trên bờ biển.
- Tớ và Takagi vốn dự tính từ trước rồi.
- Thật không? - Cô lườm nhỏ.
- Thật.
- Hừm. Thôi, gọi hai người kia ra đây đi.
Bờ biển xinh đẹp với bốn con người trai thanh nữ tú đùa giỡn vui vẻ. Sau một hồi chơi đùa đến mệt, cô và anh đi vào nhà để chuẩn bị bữa tối. Takagi và Haruko ngồi tựa đầu vào nhau ngắm hoàng hôn. Ánh mặt trời chíu xuống mặt biển làm nước biển lấp lánh như kim cương, tạo nên một khung cảnh lãng mạn.
- Takagi này...tớ rất muốn...
- Ya, sao cứ xưng cậu tớ hoài vậy? - Takagi đánh nhẹ vào trán nhỏ một cái.
- Không đổi được.
- Sao không được? Lúc trước hai người kia cũng cậu- tớ, giờ thì anh-em ngọt ngào đấy!
- Giờ có nghe người ta nói không? - Haruko bực bội nói.
- Rồi rồi, vợ nói đi.
- Vợ muốn viết tên chồng lên cát... - Vì tự dưng đổi cách xưng hô, có chút không quen nên hai má nhỏ đỏ ửng lên.
- Để làm gì cơ?
- Để...
- Này, vào ăn đi.
Vào ngay cái khoảnh khắc lãng mạn ấy, cái giọng của Yori hét lên làm cả khung cảnh lúc nãy vỡ tan tành. Haruko và Takagi mặt mũi méo mó đi vào trong. Lúc đi ngang còn tặng cho cô mấy cái lườm. Cô ngơ ngác không hiểu mình đã làm gì sai mà lại bị lườm muốn rách da mặt thế kia.
Tối hôm ấy, hai cặp vợ chồng son ngồi trên sofa uống rượu. Cả phòng khách tựa hồ như ngập tràn những trái tim "hường phấn" bay lung tung khắp nơi. Đến khi tất cả đã say mèm thì mới chịu dừng. Takagi bỗng cất tiếng hỏi:
- À Haruko, lúc nãy vợ định nói gì thế? Viết tên chồng lên cát làm gì?
Cô và anh ngồi bên cạnh cố tình không nghe những lời nói sến súa ấy, nhưng những lời ấy vẫn cứ lọt vào tai làm cả hai sởn gai ốc. Haruko (lại) lườm Yori, rồi quay sang nói với Takagi.
- Lúc chiều vợ nói nhầm, vợ muốn vẽ cơ, nhưng là vẽ hai người kia.
Takagi mặt có hơi đen lại, nhưng nhìn thấy nhỏ nháy mắt ra hiệu ình, cậu liền hiểu ra và hùa theo.
- Ây, vợ nói vậy làm chồng buồn đấy! Khi không tự dưng vẽ người ta lên cát làm gì?
Cô và anh vẫn cứ ngồi ôm nhau tình tứ ý nói chúng tôi đây không quan tâm hai người nói gì, nhưng thực chất vẫn đang chờ đợi câu nói của Haruko.
- Để làm gì?
- Vợ muốn vẽ mặt hai người kia lên cát, để sóng đến tát vỡ mặt họ ra!! (Ôi thần linh ơi ^^ chị này hay thật.)
Cô và anh không hẹn cùng nhau xoay hai gương mặt tối đen qua hai người kia. Và một cuộc rượt đuổi đã xảy ra trong căn nhà mà lúc nãy những trái tim vẫn còn bay lung tung.
Anh chạy nhanh nên tóm được cả hai người kia, liền kéo lại đứng trước mặt cô để cô xử tội.
- Haruko, cậu...
- Ấy ấy Yori à, cậu hãy tha thứ cho tớ. Tớ say nên lời bói có chút lẫn lộn. - Haruko chắp tay lại giương đôi mắt long lanh nhìn cô.
- Phải đó. - Takagi gật đầu lia lịa.
- Hừm... - Mặt cô vẫn không tí biểu cảm nhìn chằm chằm hai người trước mắt.
- Yori à, giờ cũng tối rồi, có gì để mai tính nhé.
Rồi Haruko và Takagi chạy vèo lên phòng. Cô tức tối định chạy theo nhưng lại bị anh ôm chặt không cho chạy.
- Anh...
- Để mai đi. Đêm nay là đêm đầu tiên, anh không muốn có việc gì xen vào đâu.
Anh nở nụ cười ám muội rồi cúi xuống hôn cô. Anh vừa hôn vừa nhấc bổng cô lên và đi vào phòng. Đầu óc cô quay cuồng, một phần là vì nụ hôn, một phần là vì rượu.
Cô và anh vẫn cứ hôn cuồng nhiệt, đến khi vào đến phòng rồi thì cô mới dứt ra. Mơ mơ màng màng nhìn cảnh tượng trước mắt rồi lầm bầm nói:
- Lên đến phòng rồi à!
Cô nhìn anh, ánh mắt anh lúc này ngập tràn dục vọng. Cô hơi giật mình, định đẩy anh ra nhưng anh lại giữ chặt.
- Anh à...
- Anh đợi ngày này lâu lắm rồi!
Rồi lại hôn cô. Dục vọng trong người anh như bùng phát hết ra, anh mút mạnh môi cô đến khi nó sưng mọng. Lại còn luồng lách chiếc lưỡi hư hỏng khắp khoan miệng cô khiến cô không tài nào thở được.
Anh ép sát cô vào tường. Dời môi khỏi đôi môi đã sưng của cô, anh lại trải môi mình khắp mặt cô, rồi lại hôn xuống cái cổ trắng ngần. Bàn tay nhẹ nhàng luồng vào trong áo, chạm vào làn da mát rượi của cô.
Anh lúc này bỗng ngừng lại, nhìn cô một hồi lâu rồi nói:
- Cởi giúp anh.
Yori trong cơn mụ mị làm theo lời anh. Đưa bàn tay ngọc ngà cởi từng cúc áo, để lộ phần trên rắn chắc của anh. Người cô bỗng nóng lên, mặt cũng đỏ gay. Cảm giác lúc này thật khó chịu.
- Anh...em khó chịu quá...nóng quá...
Môi anh cong lên tạo thành một nụ cười tà mị. Anh đẩy cô nằm xuống giường rồi đè lên người cô.
Đêm đó, ở hai căn phòng, những trái tim lại bay tứ tung.
Sáng hôm sau.
Trên giường, đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ yên bình. Yori đang trong giấc mộng ngọt ngào, không biết cok mơ thấy gì mà tay cứ không ngừng sờ mó bờ ngực của anh, rồi lại sờ lên gương mặt anh. Anh vì thế mà thức giấc, nắm tay cô để cô dừng cái trò sờ mó vào sáng sớm này.
- Yori, dậy cho anh.
Cô nghe giọng nói ấm áp của anh thoang thoảng bên tai liền tỉnh dậy. Nhìn cảnh tượng xung quanh một hồi cô mới lấy lại nhận thức. Cô thấy trên người mình và anh chỉ đắp mỗi cái chăn mỏng. Khẽ liếc nhìn xuống cơ thể mình, mặt cô liền đỏ lựng. Cô hoàn toàn khỏa thân...Nhưng mà cái người nằm cạnh cô thì chỉ bán khỏa thân. Anh đúng là đáng ghét mà.
- Mới sáng ra mà em đã muốn rồi à? - Cái giọng trầm ấm lại cất lên.
- Gì chứ?
- Chứ đây là gì?
Anh chỉ vào tay cô đang đặt trên ngực mình. Cô liền vội vàng rút tay lại. Anh lại đè cô xuống, làm cái chăn mỏng ấy tuột khỏi người cô.
- Anh...anh... - Cô lấy hai tay chắn trước ngực, trưng ra gương mặt đỏ như gấc nhìn anh.
Anh khẽ cười, cúi xuống hôn vào môi cô một cái, bàn tay hư hỏng vuốt ve phần bụng phẳng lì không chút mỡ dư thừa của cô. Rồi bàn tay ấy lần mò từ từ lên trên...
- Ah...đồ đáng ghét.
Cô dùng hết sức lực đẩy anh ra, lấy chăn che cơ thể mình lại rồi chạy vào phòng tắm. Anh bật cười nhìn cô vợ nhỏ đáng yêu của mình.
Tuần trăng mật này cuối cùng cũng chỉ còn hai vợ chồng cô. Lúc cô và anh đi qua phòng Takagi và Haruko thì họ đã đi mất, chỉ còn mỗi tờ giấy trên giường. Nó ghi:
"Tụi tớ xin lỗi vụ việc hôm qua, còn bây giờ thì trả lại không gian cho hai cậu đấy!"
Và ít lâu sau khi tuần trăng mật của cô và anh kết thúc, cô đã tìm đến tận nhà hai người kia và tặng họ nguyên cái bánh kem vào mặt.
À vâng, đến đây thì chuyện về tuần trăng mật của hai cặp vợ chồng xin được phép kết thúc.
----------------
Định là không viết ngoại truyện đâu, nhưng tự dưng hôm nay bỗng có ý tưởng nên viết luôn :))))