Thứ Nguyên Chi Môn

Rất nhanh, hai người một đường di chuyển, lòng tràn đầy vui mừng. Nhưng chờ hai người tới An Bình quân lao ngục thời điểm, lại là sắc mặt chợt biến.

“ Quạ đen” Hàn Phi cả kinh lên khi nhìn thấy phía trước là những con quạ đen trong bóng tối nơi buồng ngục bay ra, thân ảnh lập tức chạy nhanh đến nơi giam giữ.

"Có huyết tinh khí tức!" Trương Lương không nhịn được nói.

Hàn Phi sắc mặt lạnh xuống tới, lạnh lùng nói: "Mau mở ra!"

“ Răng rắc”Khóa mở ra tới, nhưng bên trong một màn, khiến Hàn Phi cùng Trương Lương, đều sắc mặt khó coi đến cực điểm.

An Bình Quân sớm đã chết thảm máu huyết bắn tung tóe bắn vào trên tường, dị thường thê thảm.

Giống hệt tướng chết của năm vị chủ thẫm trước kia đảm nhiệm điều tra một án quỷ binh cướp lương.

Dưới đất còn có một tờ nhận tội hình dáng, trên viết: “Ta cùng Long Tuyền Quân nổi lên lòng tham với quân lương. Từng bày mưu tính kế không ngờ lại chiêu đến quỷ binh của Trịnh quốc, họa loạn thiên hạ.

Quỷ binh liên tục quấy phá hồn vía thất kinh, hai người chúng ta không chết e rằng quỷ binh không thôi. Bởi vậy dùng cái chết để tạ tội, Hàn Vương nếu tiếp tục điều tra, e sẻ rước họa vào thân”

Trương Lương thở dài: "Thư nhận tội của Long Tuyền Quân cũng là như vậy, viết không khác một ly”

"Đồng thời tự sát, tướng chết quỷ dị "

"Hàn huynh, huynh xem!" Trương Lương chỉ An Bình Quân đai lưng: "An Bình quân đai lưng trên giữ lại một nửa đứt hồng sắc tơ lụa. Long Tuyền Quân cũng giống vậy!"


Hàn Phi gật gật đầu: "Chắc là ngọc bội của hai vị vương thúc, đều biến mất rồi"

"Ta nhớ ra rồi, mấy vị chủ thẩm đại nhân đã chết trước đó, cũng mất đi một vật trên người. Lẻ nào đúng là quỷ binh đòi mạng?"

“Công tử đồ công tử dặn đã đem đến rồi”Lúc này một tên binh lính bước vào lên tiếng, ngay sau đó một tên binh lính mang theo một thùng cơm canh, đi tới.

“ Đây là cái gì” Trương Lương nghi hoặc

“ Đây là đồ ăn của hai vị vương thúc mấy ngày qua” Hàn Phi lấy ra một ngân châm, cắm vào một chén gạo, trong nháy mắt biến thành hắc sắc.

Trương Lương kinh hô: "Có độc!"

Hàn Phi gật gật đầu:” Nếu quả thật là quỷ binh đòi mạng,không lẻ còn cần loại thuốc độc này? Có người muốn giết người giệt khẩu, thì sao còn phải vẽ rắn thêm chân? Lấy đi vật dụng của mấy người chết. Có thể đây chính là điểm mấu chốt trong toàn bộ âm mưu này

Tử Lan Hiên, một gian phòng.

“ An Bình Quân và Long Bình Quân cũng đả chết” Vệ Trang lạnh nhạt lên tiếng.

Hắn dứt lời không lâu một bên Tử Nữ tiếp lời: “manh mối đả đứt đoạn, thư nhận tội cũng đả có, Hàn Phi hắn sẻ định vụ án này như thế nào đây”

Vệ Trang hiểu ý của Tử Nữ, nếu Hàn Phi khép lại vụ án chính là chứng tỏ hắn không đáng để Vệ Trang trông vào, còn nếu không khép lại tiếp tục điều tra khi đó hắn lâm vào cục diện còn nguy hiểm hơn trước.


Khi mà manh mối đến đây đả đứt, lạnh nhạt nói: “ lần này có sự nhúng tay của Hàn Phi, Cơ Vô Dạ đành khép lại án cục nhanh chóng.”

Tử Nữ gật đầu, nhờ thân phận Hàn Phi hắn là vương thất người cho nên đủ quyền tra hỏi Cơ Vô Dạ chỉ có thể khép lại án cục của hắn không cam lòng thu lưới khi không dồn được Trương Khai Địa vào chổ chết.

Nhưng nếu để lâu chính là hắn nguy hiểm thời khắc khi hai tên vương gia này khai ra cùng bản thân cấu kết. Trái với dự tính ban đầu hai người này sẻ chết để khép lại kết cục hoàn mỹ hơn, nhưng giờ đây chỉ có thể khép lại để thoát thân cho hắn.

Vệ Trang nhớ lại thứ gì lên tiếng: “ Vị kia có dị thường gì không?”

Tử Nữ cười nhạt hiển nhiên biết hắn nói đến là ai,chậm rãi nói: “ Hằng ngày cùng đại tiểu thư dạy chữ viết, cứu trợ dân chúng, tối đến lại đến nơi này cùng Lộng Ngọc nghe đàn”

Vệ Trang đem tay uống lấy một hớp rượu nói: “ Ta thật muốn biết điều hắn chờ là gì”

Hàn Quốc vương cung.

“ Hai bào đệ của ta, chính là như vậy” Hàn vương An ánh mắt buồn bả trên tay nắm lấy hai mảnh ngọc bội.

“ Đại Vương” Cơ Vô Dạ lên tiếng, sau đó cất bước đi đến nói: “ Vụ án này không thể điều tra lại”

Hàn vương An gương mặt khó hiểu, nói “ đại tướng quân, chuyện này là vì sao”

Cơ Vô Dạ cúi người hai tay thi lể nói “ Đại vương, theo lời đồn quỷ hồn khi bắt người thì sẻ mang theo cả vật ngoài thân của người đó”


Hàn Vương An mặt lập tức biến sắc.

“ Những trang sức trên bàn là vật ngoài thân của người bị hại lúc chết. Thủ hạ của thần đang không ngừng tìm kiếm quỷ binh,đều là thần tại Đoạn Hồn Cốc tìm tới”

Hàn Vương An nghe đến tay nắm trên hai mảnh ngọc bội run lấy “ lẻ nào.. bọn họ đúng là quỷ binh..?”

Cơ Vô Dạ tiếp tục lên tiếng “ Trên thư nhận tội có viết rõ ràng, nặc vương thượng lại muốn theo đuổi vụ án này. E là quỷ binh sẻ uy hiếp đến an nguy của quân thượng”

“ Cong” Hàn Vương An biến sắc đem hai mảnh ngọc bội trên tay thả rơi xuống bàn.

Mà lúc này Trương Khai Địa đồng dạng thuận nước đẩy thuyền, nói: "Từ ngày Tần Trịnh có quỷ binh muôn dân hoảng loạn, điêu đứng trăm nghề. Thần nghĩ rằng vì lợi ích quốc gia, tốt nhất nên dàn xếp ổn thỏa chuyện này"

Hàn vương nghe được ngẫm nghĩ nói: "Những lời của hai vị ái khanh đều có lý, quả nhân không sợ quỷ binh. Chỉ sợ bách tính chịu khô, xả tấc bất ổn"

Cơ Vô Dạ tiến lên một bước, mở miệng nói: "Vương thượng, chỉ cần tổ chức nghi lể truy điệu cho người chết trên nghĩa địa thì chúng ta càng có thể tiễn những vong hồn đó xuống suối vàng. Không cần gây thêm họa”

Hàn Vương An ngẫm nghĩ lên tiếng “ Cũng được. Tướng quốc vụ án này tạm thời nên gác lại. Việc điều tra công việc sẻ khiến cho rất nhiều tướng quân phải hao tâm tổn sức. Nặc Năng Bình hãy xử lí chuyện này quả nhân nhất định sẻ trọng thưởng”

Đám người Hàn Phi, Trương Khai Địa nghe được đều quỳ xuống hành lể.

"Thần xin lĩnh chỉ tạ long ân" Cơ Vô Dạ nói, tuy có chút không cam lòng khi đem Trương Khai Địa ép vào tuyệt lộ nhưng lần này lợi ích hắn cũng đả đạt được rồi.

Giết đi năm tên quan viên thế lực của Trương Khai Địa sau đó cho người của hắn tràn vào, đồng thời cắn nuốt đi tiền lương. Sự tham dự của Hàn Phi khiến kế hoạch của hắn chệch đi, để tránh Hàn Phi tra ra thứ gì không nên biết liền khép lại vở kịch này.

Đám người cũng rối rít rời khỏi đại điện


Trương Khai Địa lên tiếng: "Nhất định phải tìm ra được quân lương trước. Đúng,lảo phu nói trước,phá được án tìm được quân lương là vị trí Tư Khấu này có thể giao cho công tử"

"Có điều,hiện tại quân lương không tìm ra manh mối" Hàn Phi nói ra, trong lòng thầm mắng “ Cái này hố cha lão hồ ly, thật sự không biết xấu hổ”

Trương Khai Địa gật gật đầu: "Không sai, ngày tìm ra quân lương, cũng là ngày công tử lập tức lên nhậm chức!"

“ Tổ phụ” Trương Lương lên tiếng

“ Được, một lời đã định” Hàn Phi đáp ứng

“ Vậy lảo phu xin cáo từ trước” Trương Khai Địa xoay qua chào Hàn Phi rồi đi

Trương Lương sắc mặt rất là khó coi, không nhịn được nói: "Hàn huynh... không ngờ tổ phụ lại đột nhiên như vậy."

"Tử Phòng không cần phải tự trách " Hàn Phi cười cười

"Ân tình của Hàn huynh, Lương xin khắc ghi trong tim."

"Được, điều ta cần chính là lời hứa này." Hàn Phi cười nói, sau đó xoay người rời đi nói “ Ta bây giờ coi như đã hiểu rồi. Dụng ý thực sự của kẻ giết người lấy đi đồ trên người nạn nhân”

Trương Lương không nhịn được hỏi "Nhưng bây giờ manh mối đã đứt, chúng ta nên tìm quân lương như thế nào?"

"Quá trình phá án vẫn chưa thông, không chỉ dựa vào bản thân của vụ án, mà phải nhìn người" Hàn Phi cười nói.

“ Nhìn người” Trương Lương khó hiểu nói


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận