Thứ Nguyên Chi Môn

Tiêu Tương Cốc, ngày hôm sau.

Ánh mặt trời chiếu rọi đến tinh xá bên trong, Nga Hoàng mở to ánh mắt có chút kinh ngạc khi nhìn Thiên An ngồi dậy, thân ảnh nhanh chóng di chuyển bên cạnh hắn trên tay là một chậu nước ấm, sau khi đặt xuống tay vòng qua ôm lây người hắn.

Chậm rải mở mắt ra khi cảm nhận được ôn nhu nhuyễn ngọc, nhìn một con tóc dài đen nhánh, trắng xám mà mặt xinh đẹp, nhìn quốc sắc thiên hương Nga Hoàng đóa kịch độc, đem tay vươn ra ôm lấy thân hình nàng, nhẹ giọng nói: “ Buổi sáng tốt lành, Nữ Anh”

« Chàng gọi ta là gì?” Nga Hoàng từ trong ngực hắn thoát ra, nhìn hắn nói: “ ta là Nga Hoàng, chàng còn chưa thoát được ảo giác của Thuấn”

Đem tay vòng qua xoay người nàng lại luồn qua eo nhỏ kéo nàng vào lòng của mình, rồi nói: “ là chuyện gì xảy ra”

Nga Hoàng chậm rải nói “ hôm qua chàng ra bên ngoài rừng trúc gặp phải Thuấn quân, bị hắn hạ lấy Âm Dương chú ấn nên sinh ra ảo giác, lầm lẫn ta và muội muội Nữ Anh.”

“ Thật vô dụng, để nàng lo lắng rồi” cắn nhẹ vào tai nàng lên tiếng, chỉ thấy thân hình nàng có chút run lên, liền nói: “ Đêm qua ta mộng thấy một giấc xuân mộng, Nga Hoàng đừng rời đi ta.”

Nga Hoàng gương mặt ửng đỏ lên khi bị hắn chọc phá lấy, đêm qua hiển nhiên không phải nàng rồi, nhớ lại một hồi đỏ mặt tía tai thanh âm cũng làm cho nàng thẹn thùng lấy, nhìn về phía trước thiếu niên gương mặt càng ngày càng gần làm cho nàng cảm xúc ngỗn ngang lên.

“ Ngô” chỉ kịp thốt lên một tiếng nàng lần nữa bị hắn tập kích hôn xuống, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau hôn lấy tê dại xúc cảm truyền lại khiến cho cơ thể nàng nóng ran lên.

Nga Hoàng cả người như dòng điện tê dại chạy qua, thứ cảm xúc này nàng cũng đả nếm thử giống như ma túy vậy khiến nàng nhất thời mê mẩn lấy.

Đến khi lần nữa tách nhau ra một sợi tơ bạc óng ánh liên kết giữa miệng của hai người, Nga Hoàng gương mặt cũng đỏ ửng lên đem đầu nhỏ chôn vào ngực hắn.

Hiện giờ nàng xấu hổ không thôi, cả hai cứ như thế hưởng thụ giây phút nhân tình. Là giả hay thật cũng chỉ có hai người bọn họ biết được mà thôi.

Tiêu Tương rừng trúc.

Chậm rải đạp bước ra khỏi gian phòng, hiện tại hắn chính là muốn đi gặp lấy Thuấn Quân, dù sau vở kịch do ba người bọn họ giăng ra hắn cũng phải đi đến cuối cùng để xem thử rốt cục bí mật đằng sau che dấu là gì ở nơi này.

Quả nhiên giống như lần trước khi hắn bước ra khỏi nơi này, thì không lâu sau Thuấn Quân đả tìm đến. Khí tức của Thuấn Quân cực kỳ yếu ớt giống như hòa nhập vào toàn bộ Tiêu Tương Cốc rất khó phát hiện ra.

“ Cô ấy đả hóa giải lời nguyền cho các hạ” Thuấn cầm một tay hắn lên tiếng, lần nữa quỷ mị xuất hiện như một cơn gió thoáng qua.

Thiên An đem tay hất mạnh ra, nói: “ Tiên sinh hà cớ vì sao lại hạ lời nguyền xuống ta?”

“ Mong thứ tội cho” Thuấn hay tay chắp lại cúi đầu chậm rải nói: “ Vì chút nghi hoặc trong lòng tại hạ nên mới bất đắc dĩ mượn nhờ sức của các hạ”

Nhìn Thiên An bất vi sở động, hắn đem hai tay thu về phía sau, rồi nói “ Thủy tính vô thường, nữ nhân thật sự quá phức tạp. Trong Tiêu Tương Cốc này 3 người chúng ta vốn dĩ yêu thương lẫn nhau, thiên trường địa cửu. Nhưng tại sao bọn họ lại muốn bức ép ta nhất định phải phân ra ai thân ai sơ, ta không muốn tổn thương bất cứ ai trong hai người, lại không ngờ tới..”

Ngừng một hồi Thuấn Quân có phần ưu thương nói: “ Cuối cùng đến một ngày, để ép ta phải lựa chọn hay tỷ muội bọn họ lại đồng thời nhảy xuống dòng sông lạnh lẻo, ta không biết làm thế nào mới được. Bất luận ta cứu ai người còn lại nhất định sẻ hội đau lòng.

Đợi ta cởi ra được nút thắt lòng, nhảy vào trong nước thì mọi thứ đả quá muộn rồi. Ta chỉ có thể cứu được 1 người trong 2 tỷ muội, còn tận mắt nhìn người kia bị nước cuốn trôi. Nhưng có một vấn đề cứ quấn quanh mãi trong lòng ta, ta rốt cục là cứu được muội muội Nữ Anh hay tỷ tỷ Nga Hoàng.

Cho nên ta mới thi triển lời nguyền trên các hạ, cô ấy tâm địa thiện lương nhất định sẻ hóa giải cho các hạ. Bọn họ tu luyện Âm Dương thuật khác nhau, đây là cách duy nhất phân biệc bọn họ.”

“ Ba người ba câu chuyện” Thiên An mặc dù đả biết, nhưng khi nghe xong cũng nhịn không được mà nhổ nước bọt.

Nga Hoàng thì nói Nữ Anh vì phát hiện Thuấn dành tình cảm mình nhiều hơn sinh bệnh mà chết, còn Nữ Anh thì nói nàng bị Nga Hoàng đẩy vào Bạch Lộ Khi Sương chân khí Thuấn vì cứu nàng mà làm Nga Hoàng bị thương rồi thương tâm chết đi. Đến lượt cuả Thuấn lại là một phiên bản khác.

Đôi kia tỷ muội vì nghiệm chứng hắn đối hai người tình cảm đến tột cùng ai càng nhiều một chút, song song nhảy xuống nước.Mà hắn bởi vì hai người đều không muốn thương tổn, liền chần chờ như thế một lát đến khi tỉnh táo thì chủ cứu được một người mà thôi.

Từ đó hắn không biết mình cứu đến tột cùng là tỷ tỷ Nga Hoàng, vẫn là muội muội Nữ Anh. Nhưng là hắn hận hai nữ nhân này tùy hứng, dạng này tùy hứng để hắn đã mất đi một cái người yêu, cũng từ đây không còn cách nào đối mặt một cái khác người yêu.

Từ đó về sau, hai người tựa như cùng Bỉ Ngạn Hoa hoa cùng lá, vĩnh không ngày gặp lại.

Nhưng mà hắn méo tin lấy câu chuyện của 3 người quá mẹ nó phi lý, đầu tiên là Thuấn Quân đi Nga Hoàng Nữ Anh chủ tu hệ thủy công pháp làm méo gì ở trong sông có thể chết được.

Trong khi bọn họ lại là trưởng lảo của thủy bộ Âm Dương Gia công lực thâm sâu cho dù rơi xuống sông thì cũng không có chết được bọn họ.

Còn về phân ra tình cảm trai gái ai sâu ai đậm, mẹ nó đây là thời đại nào chính là phong kiến đây nam tam thế tứ thiếp là bình thường.

Về phần Nga Hoàng lẫn Nữ Anh lời nói cũng không tin được, cao thủ cở bọn họ làm sao dể dàng tùy tiện chết đây nhất là từ Âm Dương Gia ngồi lên được trưởng lảo vị trí, nơi đó làm méo gì có tình cảm chính là cường giả thượng vị, lạnh tanh không một chút cảm tình. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Bất kể gì đi nữa hắn cũng không thể tùy tiện tin tưởng được, cái khác lạ này hắn từ lâu đả nghi hoặc, cho nên sẻ không tin tưởng hoàn toàn ba người. Cứ việc giả ngu ở trong này chịch gái free là được rồi.

Thiên An chậm rải nói:“Thuấn tiên sinh, người cứu ta chính là Nga Hoàng, hơn nữa nữ nhân không có phức tạp mà là do tiên sinh còn chưa để tâm đến bọn họ mà thôi, cho dù có là song sinh tỷ muội đi nữa cũng có những điểm khác biệt”

Thuấn Quân cay đắng lắc đầu: "Ta cùng các nàng ở chung nhiều năm, đều không dám xác định, các hạ mới đến Tiêu Tương cốc ngắn ngủi mấy ngày, làm sao có thể xác nhận."

“ Vô tâm trồng hoa hoa không nở, có tâm trồng liểu liễu nở hoa. Tiên sinh cho rằng chuyện này là do Nga Hoàng, Nữ Anh sai lầm dẫn đến thảm kịch nhưng ta lại cho rằng mọi chuyện là do tiên sinh mà ra.”

Ngừng một hơi rồi tiếp tục nói: " thời gian bên nhau dài lâu không nói lên được gì cả, quan trọng là dụng tâm như thế nào mà thôi. Làm một cái nam nhân, tiên sinh không cho bọn họ cảm giác an toàn lẫn khoái hoạt, đồng thời còn lâm vào xoắn xuýt bên trong, thậm chí đánh mất sinh mệnh, còn tại trong thống khổ vượt qua.

Ngươi đả từng khuyên giải hay dụng tâm với hai nàng đó chưa, để nàng cảm nhận được ngươi yêu thương, để cho bọn họ không còn xoắn xuýt yêu ai nhiều hơn. Như vậy sẻ không dẫn đến tấm bi kịch. Nhưng về sau thảm kịch xảy ra ngươi lại làm cái gì, một mực né tránh, mất đi một người nhưng ngươi vẫn còn một người.

Ngươi mất đi một người yêu thương nhưng người còn lại đây chính là mất đi một thân tình tỷ muội vì ngươi mà như vậy, cũng nhận lấy tình yêu tra tấn. Để rồi ngươi làm gì chính là để nàng một mình ở chốn thấm sơn cùng cốc trong nổi cô đơn này, đó là cái ngươi gọi là yêu sao, thứ cho ta hỏi ngươi đả thật sự có yêu bọn họ không?”

Lời vừa nói xong hắn liền cảm nhận được một cổ sát khí khóa chặt lên cơ thể hắn, Thiên An mày ngưng trọng lại chakra trong người vận chuyển. Nếu đối phương dám động thủ, hắn cũng không ngại thịt luôn hắn.

Có điều một hồi trôi đi cũng chẳng có đại chiến gì xảy ra, ánh mắt Thuấn Quân từ nhu hòa trở nên sắc bén rồi mê man một hồi chậm rải nói: “ Các hạ nói đúng, đều là ta sai”

Lời dứt thân ảnh hắn cũng rời khỏi nơi này, để lại một mình Thiên An đứng ở rừng trúc bên trong dõi theo quan sát.

Lần nữa trở về phòng ốc bên trong, thời gian đả chiều tối lấy gian phòng của hắn đả có sẵn thân ảnh nữ tử, mà hắn cũng không biết rõ là Nga Hoàng hay Nữ Anh, đả có sẵn một bàn thức ăn đạm bạc làm từ các măng trúc nóng hổi, hiển nhiên do nàng làm ra đây.

“ Cảm ơn Nga Hoàng, để nàng bận bịu» Thiên An nhanh chóng đi đến, ngồi bên cạnh bàn nhỏ đồng thời còn kéo cả nàng bên mình.

Nga Hoàng ánh mắt sầu bi nhìn hắn, một hồi nói “ Xem ra ảo thuật của Thuấn vẫn còn ảnh hưởng đến chàng, ta là Nữ Anh”

Thiên An nghe được dừng lại đôi đủa, rồi đem ánh mắt qua nhìn nàng thấy nàng một bộ chính là như vậy, liền trầm ngâm một hồi kể lại mọi chuyện gặp Thuấn trong khu rừng cho Nữ Anh nghe, đồng thời chuyện mà hắn nghe được từ Nga Hoàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui