Thứ Nữ Công Lược

Trên đường vào nhà Thập Nhất Nương hỏi Từ Lệnh Nghi:” Chu gia tặng cái gì vậy? Cười mỉm, cảm thấy hứng thú thập phần.

” Lễ đang ở chỗ hồi sự.” Từ Lệnh Nghi kêu tiểu nha hoàn tùy thân đi kêu Bạch tổng quản,” Hỏi một chút là biết!”

Bạch tổng quản vừa rồi tự mình chỉ huy nhóm gã sai vặt chuyển đồ lên
xe, nghe được Từ Lệnh Nghi muốn danh mục quà tặng, thì tự mình đi chỗ
hồi sự lấy danh sách, lại cho người ta đem danh sách quà đáp lễ tìm ra
sẵn, lúc này mới vội vàng bước vào nhà chính.

“…… Đường trắng mười cân, đường đỏ mười cân, hạt sen mười cân, mộc
nhĩ trắng mười cân, mộc nhĩ đen mười cân, hồ tiêu đen hai cân, hồ tiêu
trắng hai cân” Thập Nhất Nương cười nói,”Hàng dùng cho năm mới đã lo
liệu xong, chỉ cần bỏ vào nồi là có thể nhóm lửa.”

Từ Lệnh Nghi cũng cười nói:” Lấy lại đây cho ta nhìn xem.”

Thập Nhất Nương đem danh sách đưa qua.

Vẫn khom người cúi đầu Bạch tổng quản liền lấy danh sách từ trong ống tay áo đưa ra:” Phu nhân nhìn xem, đây là chúng ta đáp lễ.”

Lục Vân bên cạnh tiếp lên đưa cho Thập Nhất Nương, Thập Nhất Nương
giơ tay mở ra:” Một… thịt tẩm bột rán mười cân, đậu phụ vàng mười cân,
phục linh mười cân, mứt hải đường mười cân, mứt bơ mười cân, mứt lê mười cân…” Tất cả đều là đặc sản Yến Kinh, lại giá trị không nhiều tiền.

Nàng âm thầm có chút giật mình.

Vẫn dùng khóe mắt quan sát Thập Nhất Nương, Bạch tổng quản nhìn thấy
cười nói:” Phu nhân, Chu gia tặng quà tết đều là đặc sản, tổng trị hai
trăm lượng bạc. Ta nghĩ, nếu như người ta có tâm như vậy, nếu chúng ta
tìm nếu tặng chút đồ vật này nọ đưa đi ngược lại thật không có thành ý.
Cho nên cố ý ấn theo đó ngượng ngùng tặng những thứ được xem là đặc sản
Yến không sai biệt lắm đi qua. Coi như là tâm ý của phủ chúng ta.”

Hai trăm lượng bạc Tứ Nương, Ngũ Nương, Thập Nương, nàng, còn có đại
ca, Tam ca, Tứ ca, đây là một ngàn bốn trăm lượng bạc”… Thập Nhất Nương
chỉ cảm thấy mồ hôi nóng ứa ra. Bất quá, nghe giọng điệu Bạch tổng quản
này, Từ gia hẳn là đáp lễ tương ứng đưa qua.

Trước mặt Từ Lệnh Nghi, nàng tự nhiên phải cho Bạch tổng quản mặt mũi.

“Bạch tổng quản làm việc luôn luôn thỏa đáng.” Thập Nhất Nương cười
đem danh sách hoàn lễ cấp Lục Vân, Lục Vân lại cung kính đưa Bạch tổng

quản,” Tỷ muội chúng ta mỗi người một phương, tặng đặc sản tương ứng là
tốt nhất. Người hai nhà đều có thể có đồ tươi mới.”

Bạch tổng quản tỉnh bơ đưa ánh mắt nhìn Từ Lệnh Nghi thấy hắn hơi nắm tay, trong lòng lập tức sáng trưng giống như đốt đèn.

“Phu nhân khích lệ. Đây đều là phần việc của tiểu nhân. Làm mấy chục
năm, sao lại có đạo lý làm không tốt.” Hắn cung kính đáp lời Thập Nhất
Nương.

“Ngươi cũng không cần khiêm tốn.” Từ Lệnh Nghi đem danh sách quà tặng của Chu gia cấp Bạch tổng quản,” Ngươi cũng đáng được phu nhân khích
lệ.”

Tươi cười trên mặt Bạch tổng quản dường như không ngăn được sáng bừng lên:” Tất cả đều là nhờ Hầu Gia chỉ điểm, tiểu nhân thận trọng không có làm sai công tác.”

Nhìn vẻ mặt cùng lời nói này, thật sự là một nhân vật không đơn giản a!

Trong lòng Thập Nhất Nương hơi tán thưởng.

” Ngươi thận trọng không làm sai công tác, nào có quan hệ gì với ta?” Từ Lệnh Nghi rất khó có lúc trêu đùa cùng Bạch tổng quản, sau đó kêu
Lâm Ba đến,” Ngươi cùng Bạch tổng quản đi bán nguyệt phán, đem bên kia
làm cho tốt.”

Là bảo Lâm Ba đem chuyện đứa nhỏ nói cho Bạch tổng quản đi!

Thập Nhất Nương suy nghĩ, lại nghe thấy Từ Lệnh Nghi phân phó Lâm
Ba:” Ngươi thuận tiện đem đồ vật ta quen dùng ngày thường đều chuyển đến chỗ phu nhân bên này đi.”

Đem đồ đạc quen dùng ngày thường chuyển đến chỗ mình nơi này.

Nàng biểu tình cứng nhắc. Đây có tính là đem tảng đá đập vào chân mình hay không?

Lâm Ba nghe xong cung kính đáp ứng, mang Bạch tổng quản ra cửa.

Bạch tổng quản lại liếc mắt xem Thập Nhất Nương một cái, lúc này mới
lui xuống. Từ Lệnh Nghi liền cười cười xin lỗi Thập Nhất Nương: “Đứa nhỏ kia trụ ở bán nguyệt phán, ăn uống này nọ không thể không phiền đến
Bạch tổng quản, huống chi trên người hắn còn mang theo thương thế”

Là hướng nàng giải thích vì cái gì cho Lâm Ba mang Bạch tổng quản đi bán nguyệt phán sao?

Người biết càng nhiều, lộ ra tiếng gió lại càng lớn, tương ứng, nguy hiểm của mình liền nhỏ!

Thập Nhất Nương cười khẽ nhìn Từ Lệnh Nghi:” Có thể có Bạch tổng quản cùng giúp, thiếp thân thở phào một hơi. Bằng không, có một số việc thật đúng là không tốt làm!”


Từ Lệnh Nghi gật đầu, đang muốn nói cái gì, có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Hầu Gia, phu nhân, Tam thái thái Kiều phủ đến đây!”

Mẫu thân Kiều Liên Phòng!

Thập Nhất Nương ngạc nhiên, nhìn Từ Lệnh Nghi. Từ Lệnh Nghi cũng rất giật mình nhìn Thập Nhất Nương.

Đầu óc Thập Nhất Nương xoay chuyển, cười nói:”Sắp qua năm. Kiều thái
thái lo lắng Kiều di nương, cho nên cố ý lại đây thăm.” Lại nói, “Bất
quá, trong nhà có ăn có uống, tiền qua năm cùng xiêm y cũng đều phân
phát xuống. Kiều thái thái cũng quá lo lắng rồi.” Từ Lệnh Nghi nghe xong không có trả lời, thản nhiên nói một câu: Ta vào nhà trước”, liền lập
tức trở về nội thất.

Thập Nhất Nương mỉm cười, dặn dò tiểu nha hoàn:” Thỉnh Kiều thái thái vào.”

Mẫu tử liên tâm, nàng cũng không phản cảm Kiều thái thái đến xem Kiều Liên Phòng nhưng điều kiện kiên quyết là đừng làm chộn rộn chuyện nhà
Từ gia, đừng đem Từ gia giống như vườn rau trong nhà nghĩ muốn tiến liền tiến nghĩ muốn ra liền ra.

Chỉ chốc lát, tiểu nha hoàn lĩnh Kiều thái thái vào.

Nàng mặc trang hoa áo màu tím, thần sắc vẫn tao nhã như vậy.

Hai người thấy lễ, Thập Nhất Nương không đợi Kiều thái thái mở miệng, đã chủ động cười nói:” Kiều thái thái là đến xem Kiều di nương đi?” Sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ báo giờ gian phía đông,” Ta cùng Hầu gia lập tức sẽ đi chỗ thái phu nhân. Đợi lát nữa sẽ không tiễn Kiều thái thái.” Rất là khách khí.

Nếu đã cho nàng tiến vào, cũng không cần khó xử nàng, nếu không ngược lại mình lại có vẻ không phóng khoáng, thoải mái dứt khoát cho nàng đi
gặp Kiều Liên Phòng.

Kiều thái thái hơi có chút ngoài ý muốn về sự sảng khoái của Thập
Nhất Nương, nhìn thoáng qua nội thất, châm chước nói: “Cám ơn phu nhân!
Nàng thân mình yếu đuối, mùa đông hàng năm đều không yên ổn, ta có chút
lo lắng, cố ý đến xem.”

” Nga!” Thập Nhất Nương cười, “Chắc là năm nay ăn không ít thuốc bổ
cho nên thật không có nghe nói có cái gì không tốt. Kiều thái thái không bằng đem phương thuốc Kiều di nương ăn hàng năm cho người đưa qua, ta
thỉnh thái y nhìn xem, chiếu theo những phương thuốc trị bệnh cũ, đem cơ thể điều trị một phen. Nếu không ba ngày lại ốm mất hai như vậy, cũng
không phải là chuyện hay.”

Kiều thái thái nghe trong lòng lạnh lùng cười.

Tốt cho ngươi Thập Nhất Nương tấm vải gấm dấu châm!


Ngươi bất quá là muốn cưỡng ép ta thôi.

Ta nếu lấy ra phương thuốc hàng năm ra, chỉ sợ sẽ nói Liên Phòng thân mình không tốt, không thích hợp sinh con; nếu ta lấy không được phương
thuốc hàng năm, lại ám chỉ người khác là Liên Phòng giả bệnh.

Ngươi có leo tường kế, ta có qua tường kế.

Trước đó vài ngày Kiều phu nhân hỏi chuyện Liên Phòng, biết nàng còn
không có động tĩnh, cho chuyên môn trong Thái y viện viết một phương
thuốc điều dưỡng thân thể đưa Liên Phòng. Đến lúc đó, lấy phương thuốc
kia cho ngươi xem, nhìn ngươi còn có nói được gì!

Ý niệm chợt lóe lên trong đầu, nàng cười tạ ơn Thập Nhất Nương nói:
Đa tạ phu nhân. Ta chưa kịp lo lắng đến việc này. Hiện tại có những lời
này của ngài ta an tâm. Trở về liền đem phương thuốc hàng năm Liên Phòng dùng đưa lại đây cho phu nhân xem, ngài cũng tốt đối chiếu làm việc.”

Phản ứng đúng thật là mau!

Thập Nhất Nương nói trở lại một câu” Vậy phiền toái Kiều thái thái ngày nào đó sai người đưa tới”, sau đó bưng trà.

Kiều thái thái biết đây là muốn đưa khách. Khom đầu gối hành lễ, đi theo tiểu nha hoàn đi chỗ Kiều Liên Phòng.

Kiều Liên Phòng sớm nhận được tin, cho Tú Duyên ở cửa sau, mình pha
sẵn trà thiết Quan Âm hảo hạng, dùng hộp hoa mai cửu bảng sơn hồng đựng
các loại đồ ăn vặt mứt bí, mứt đào, hạt dưa ngũ vị ở trong phòng đợi.

Kiều thái thái trước hỏi Tú Duyên:” Hầu Gia đối xử với tiểu thư các người có tốt không?”

Tú Duyên dấu che áo mà cười:” Thái thái yên tâm, Hầu Gia đối xử với tiểu thư chúng ta vẫn đứng hàng đầu ở viện này.”

Kiều thái thái yên lòng, cùng Tú Duyên vào nhà.

Kiều Liên Phòng bước lên phía trước hành lễ, đem Kiều thái thái
nghênh đến Lâm Song đại kháng ngồi xuống, tự mình cấp mẫu thân chén trà.

Kiều thái thái xuyên qua lớp thủy tinh của cửa sổ nhìn cây sồi xanh
bên ngoài, thở dài:” Ngươi ở phòng này, không thể so bằng tiểu thư phu
nhân chân chính Kiều gia.”

Kiều Liên Phòng cười dùng cây tăm xiêm một miếng mứt đào cho mẫu thân:” Mọi người trụ đều không khác nhau.”

Kiều thái thái mới từ chỗ Thập Nhất Nương đến, bên kia rộng hơn bên
này một chút, bàn về độ tinh xảo, chính xác là không khác. Nàng không
biết, chỗ ba vị di nương ở, vốn là viện của Nhị phu nhân khi tân hôn, Từ gia từng tu sửa cẩn thận một phen. Sau vì Nhị gia chết ở chỗ này, bởi
vì tráng niên chết sớm, tất cả mọi người không muốn vào ở, Nguyên Nương
đặc biệt thưởng Tần di nương cùng Văn di nương, đợi lúc Kiều Liên Phòng
tiến môn, cũng trích một gian phòng ngay tại nơi này cho nàng…


Kiều thái thái tiếp nhận miếng mứt đào ăn một miếng nhỏ:” Ngươi bảo ta đến, có việc gì?”

Hai ngày trước Kiều Liên Phòng cho Tú Duyên dùng một lượng bạc mua được một thô sử bà tử đưa tin miệng cho Kiều thái thái.

Kiều Liên Phòng nghe xong sắc mặt đỏ bừng, thấp giọng nói:” Năm ấy bá phụ từ Tuyên Đồng trở về, từng mang theo mấy màn trướng tiêu sa tốt.
Lúc ấy ta cũng ở đây. Trong đó có một cái màn trướng họa thủy mặc, rất
được. Ta nhờ nương giúp ta xin nó.”

Kiều thái thái giật mình: “Ngươi muốn màn trướng kia làm gì?” Trong
tâm lại nghĩ màn trướng kia giống như khói thuốc, gom lại chỉ lớn bằng
cái nắm tay, Kiều phu nhân luôn xem nó như bảo bối, chỉ vào lúc tháng
sáu hàng năm lúc trời nắng mang ra phơi một phen, chỉ sợ không phải dễ
dàng cầm đến tay như vậy.

Trước mặt mẫu thân, Kiều Liên Phòng vẫn có chút ngượng ngùng. Thẹn
thùng nói:” Hầu Gia ngại la trướng buồn…… Thập Nhất Nương bên kia đã
thay trướng vải bố tế cát… Ta nghe nói Văn di nương bên kia cũng có
bộ……” Nói xong, giọng điệu rốt cuộc lộ ra vài phần khinh thường,” Những
người này chỉ biết tế cát tốt, tiêu sa mỏng lại rực rỡ, treo diễm tục,
lại không biết tiêu sa dệt thành tranh thủy mặc là quý giá, ngược lại là phong nhã nhất”

Kiều thái thái nghe thở dài:” Ngươi lướt qua Thập Nhất Nương như vậy rất chói mắt.”

Kiều Liên Phòng lơ đểnh:” Nàng sẽ không đến phòng ta….. Tuy có tiểu
nha hoàn báo cùng nàng thì sao. Đây là đồ của ta, lại hợp mắt Hầu Gia,
dù ta có đưa cho nàng thì như thế nào. Chỉ sợ Hầu gia chụp mũi, còn
tưởng rằng nàng cưỡng ép ta. Chẳng lẽ ta không treo màn trướng, nàng sẽ
dùng con mắt khác nhìn ta sao.”

Kiều thái thái nghe nữ nhân nói cũng có đạo lý, nhưng làm như vậy
cũng không thỏa đáng. Thương lượng với nàng:” Nếu không, ngươi trước
tiên nói một tiếng cùng Hầu Gia. Nói mình không biết Hầu Gia ngại la
trướng buồn bực, có một bộ trướng tiêu sa thủy mạc mà mình lúc khuê
trung thập phần thích, là lúc mình tới được Kiều phu nhân cố ý cho mang
qua. Vẫn đặt ở trong rương không dám treo……”

Kiều Liên Phòng nghe xong nụ cười nở rộ:” Vẫn là nương lo lắng chu đáo.”

“Ngươi đứa nhỏ này. Thực không phải cái tỉnh tâm.” Kiều thái thái
thấy nữ nhân lộ ra nụ cười thoải mái giống như dĩ vãng, trong lòng mình
cũng cao hứng theo đứng lên, thấp giọng hỏi nàng, “Lần trước ta cho
ngươi mang dược cho ngươi người đã ăn theo chỉ dẫn?”

Kiều Liên Phòng sắc mặt đỏ bừng:”Theo phân phó của ngài ăn rồi!”

Kiều thái thái nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu nữ nhi: “Ngươi phải sớm sinh hạ con trai một chút mới được. Bằng không, tóm lại là hỏng.”

Kiều Liên Phòng không nói, cúi đầu vê góc áo, khóe mắt mi sao đã có vui sướng không che dấu được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận