Thứ Nữ Công Lược

Trong tiếng cười, Hứa mama dẫn mọi người ngồi vào bàn, đại phu nhân
chỉ huy nhóm nha hoàn mang đồ ăn, Lục di nương đứng bên người Đại lão
gia giúp đỡ chia thức ăn, Hưu ca có bà vú ôm sang ngồi một bàn khác, bởi vậy trên bàn chỉ có Đại lão gia, đại thái thái, La Chấn Hưng, Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương, vẫn còn dư lại ba cái ghế.

Đại lão gia vung tay lên, nói: “Nơi này cũng không có người ngoài, tất cả mọi người ngồi xuống ăn cơm đi!”

Trong phòng mọi người chần chờ, sau đó nhìn đại thái thái.

Một cái là con dâu mình, một cái là người đắc lực của mình, đại thái
thái tự nhiên sẽ không phản đối, cười nói: “Lão gia nói đúng. Nơi này
lại không có người ngoài, tất cả mọi người ngồi xuống ăn cơm đi!”

Đại phu nhân liền cười ngồi xuống bên người La Chấn Hưng, Lục di
nương hướng Đại lão gia cùng đại thái thái thi lễ xong mới ngồi xuống
ghế, Hứa mama nhất định không ngồi:”…… Đều là chủ tử, nào có chỗ cho nô
tì ngồi.”

Đại lão gia nghe xong thì biểu tình thản nhiên, thật sự cũng không có miễn cưỡng, đại thái thái thấy Đại lão gia thản nhiên, thì càng muốn
Hứa mama phải ngồi, nên tự mình khuyên Hứa mama: “Nguyên Nương, Hưng ca
đều là ngươi từ nhỏ giúp đỡ trông nom, ngươi không ngồi, ai còn có tư
cách ngồi.”

Lục di nương nghe xong thì đứng ngồi không yên.

Hứa mama thấy nế không ngồi sẽ không tốt, liền cười ngồi ở trên ghế:” Vẫy ta đây liền đi quá giới hạn.”

Đại lão gia cười cười, kêu nha hoàn Hạnh Lâm phụ trách mang đồ ăn ” Mang đồ ăn đi”.

Hạnh Lâm này là nha hoàn bên người đại phu nhân, từ khi bọn hắn chuyển đến nhà này xong, liền vẫn giúp đỡ đại phu nhân quản gia.

Nghe được Đại lão gia phân phó, nàng lập tức lên tiếng “Dạ”, rồi truyền nhóm tiểu nha hoàn mang đồ ăn.

Cá hoa vàng nấu nấm tuyết, Cá nhúng giấm Tây hồ, ngân nha kê ti (gỏi gà xé), giò thủ, mỹ nhân can, thanh đôn thịt cua đầu sư tử…… (*)Đều là đồ ăn
Giang Nam mọi người quen thuộc, bầy tràn đầy một bàn. Ngay tại lúc mọi
người nghĩ tất cả đồ ăn đã mang lên, thì Hạnh Lâm bưng một chén cháo
không rõ trắng hay hồng đến trước mặt đại thái thái:” Đại thái thái, đây là Đại lão gia đặc biệt phân phó làm cho ngài.”

Đại thái thái giật mình.

Đại lão gia đã nói:” Đây là bánh canh nổi danh Yến Kinh, màu hồng
chính là cà chua, một loại vật rất quý hiếm, từ bên kia Quảng Đông đem
đến. Màu trắng chính là sợi mì, chua chua, ngọt ngọt, khác nhau rất lớn

so với đồ ăn của chúng ta. Khai vị, ngươi nếm thử một chút.”

Đại thái thái” Nga” một tiếng, thần sắc có chút hoảng hốt cầm lấy thìa uống một ngụm.

Đại lão gia cười hỏi nàng:” Như thế nào? Có hợp khẩu vị không!”

Đại thái thái nghe xong thần sắc bình thường, cười nói:” Chính như
lời lão gia nói, canh này chua chua nhọt ngọt, rất hợp khai vị. Đa tạ
lão gia!”

Đại lão gia cười cười, cầm đũa gắp một đũa cá hoa vàng trong cá nấu nấm tuyết, những người khác mới bắt đầu động đũa.

Tất cả mọi người cử chỉ tao nhã, nhai kỹ nuốt chậm, trên bàn trừ bỏ
tiếng va chạm rất nhỏ, còn lại thì không có bất kỳ tiếng động nào.

Ăn cơm xong, các nha hoàn dâng trà. Đại thái thái đột nhiên nói với
Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương:” Ngày mai các ngươi cũng theo ta cùng
đi gặp đại tỷ các ngươi!”

Hai người đều chấn động, nhưng cũng rất nhanh che dấu cảm xúc, cười lên tiếng” dạ”.

Nhân lúc thời gian không còn sớm, Hưu ca bình thường đã đến giờ ngủ, nên mắt liền ríu lại.

Đại thái thái thấy thế mới phân phó đại phu nhân,:” Đem giường Hưu ca đến trong phòng ta…… Trong phòng ta có hỏa tường lại có noãn các, không giống chỗ các ngươi nơi đó, còn phải đốt chậu than.”

” Nương!” Nghe khẩu khí La Chấn Hưng, giống như không thập phần đồng ý.

Đại phu nhân vội đoạt lời trượng phu nói: “Nương nói đúng, ta đây sẽ cho các mama đem đồ vật Hưu ca lại đây.”

Đại thái thái cười gật gật đầu.

La Chấn Hưng đáy mắt hiện lên vài tia bất đắc dĩ.

Đại thái thái liền cười hắn: “Ngươi yên tâm, nương ngươi còn chưa có
hồ đồ. Ta sủng Hưu ca, nhưng nếu hắn phạm sai, ta cũng sẽ không dung. Sẽ không dạy hư con ngươi.”

Lúc này, La Chấn Hưng đành phải đứng dậy hướng đại thái thái nói cám ơn.

Đại thái thái che miệng mà cười, nói:” Hôm nay không còn sớm, các ngươi đều đi xuống nghỉ đi!”

La Chấn Hưng cùng đại phu nhân, Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương liền

thỉnh an cáo lui. La Chấn Hưng cùng thê tử trở về nhà ngang, Ngũ Nương
cùng Thập Nhất Nương trở về phía nhà sau.

Trên đường đi, Ngũ Nương cười nói:” Ngày mai đi đến chỗ đại tỷ, ngươi cần phải ăn mặc xinh đẹp đó, đừng đánh mất mặt đại tỷ.”

Thập Nhất Nương cười nói: “Ta cũng không biết ngày mai mặc cái gì tốt, không bằng tỷ tỷ đến giúp ta nhìn xem đi!”

Ngũ Nương cười lạnh: “Ta như thế nào dám? Có người, nhiều chủ ý hơn!” Nói xong, liền nghiêm mặt đi.

Thập Nhất Nương không khỏi thở dài.

Nàng không ngờ, Ngũ Nương lại phản ứng lớn như vậy…… Bất quá, năm nay nàng ấy đã mười chín tuổi, hôn nhân đã thực gấp rồi, nên hành động vội
vàng này có thể lý giải. Nhưng, nếu La Nguyên Nương chỉ muốn từ giữa tỉ
muội tìm ra người làm thiếp thất để củng cố sủng ái hoặc là thay nàng
sinh con thì sap? Hay là nói vạn bất đắc dĩ, thân thể La Nguyên Nương
không được, muốn từ tỉ muội tìm người thay thế mình chiếu cố đứa con nhỏ thể chất suy nhược kia, thì cũng phải đợi sau khi nàng ấy nhắm mắt xuôi tay a! Nếu La Nguyên Nương còn sống một năm, nàng chẳng phải sẽ đợi một năm sao, nếu sống hai năm, nàng chẳng phải phải đợi hai năm à…… Dùng
một cái mình căn bản không thể nắm giữ, tràn ngập mưu mô để đánh cược
vận khí tương lai, có phải rất mạo hiểm hay không?

Nghĩ đến đây, Thập Nhất Nương không khỏi sửng sốt.

Chẳng lẽ, ý đại thái thái mang các nàng đến chính là như thế!

Nếu Nguyên Nương còn có thể đợi, thì phải là nàng…… Nếu Nguyên Nương đợi không được, thì phải là Ngũ Nương……

Nàng cảm giác mình suy nghĩ có chút loạn!

Hôn nhân này còn liên quan đến Từ thị bên kia?

Bọn hắn so với La gia càng hiển hách hơn, so với La gia cũng có quyền thế hơn, chẳng lẽ sẽ mặc cho La gia sắp đặt như vậy sao?

Hoặc là, Nguyên Nương có biện pháp thuyết phục Từ gia?

Trong lòng Thập Nhất Nương loạn hết cả lên, một đêm không có ngủ tốt, buổi sáng thức dậy, đáy mắt có thâm quầng rõ ràng.

Đông Thanh luộc trứng gà để nàng đắp mí mắt:” Có thể hơi xót một
chút. Miễn cho đại thái thái thấy sẽ hỏi. Ngài không thể trả lời nói
chính mình lạ giường đi!”

Thập Nhất Nương giật mình cười:” Ngươi ngay cả lấy cớ đều giúp ta nghĩ tốt.”


Đông Thanh chỉ tiếc rèn sắt không rèn thép:” Tiểu thư có lòng đùa
giởn, thì hãy để tâm mà ngẫm lại chuyện buổi chiều hôm nay đi!”

” Chúng ta lại không biết ý đồ chân chính người ta, phòng bị cũng
chưa chắc có chỗ dùng.” Chuyện tới ở trước mắt, Thập Nhất Nương ngược
lại bình tĩnh nhiều,” Hiện giờ chỉ có thể tỉnh táo quan sát.” Rồi quay
lại phân phó Hổ Phách: “Ngươi đợi lát nữa đi ra bên ngoài một chút. Bên
này tuy đại bộ phận đều là người của đại phu nhân, nhưng bên người lão
gia khẳng định là có người của đại thái thái, còn có di nương bên kia,
đều có thể nghĩ biện pháp hỏi thăm xem Đại lão gia cùng đại gia đến Yến
Kinh như thế nào? Ta thấy hôm qua, bỗng nhiên người của Đại tiểu thư đột nhiên đến thỉnh an đại thái thái, bộ dáng Đại lão gia cùng đại gia thập phần kinh ngạc. Ngươi cũng phải hỏi xen Đại tiểu thư bình thường có
cùng bên này đi lại thường xuyên hay không?”

Hổ Phách biểu tình nghiêm túc nói: “Tiểu thư yên tâm, ta biết nên làm như thế nào!”

” Cho Đông Thanh và Tân Cúc cùng ta đi là được– đợi lát nữa ta còn
phải rửa mặt trang điểm thay xiêm y, bằng không, đại thái thái cho rằng
ta đối với việc đi Vĩnh Bình Hầu phủ không coi trọng. Về phần Thu Cúc
cùng Trúc Hương, nếu có thể giúp ngươi là tốt nhất. Ngươi trực tiếp để
các nàng giúp ngươi chạy tới chạy lui. Còn có những đồ vật mà Ngô mama
nhờ chúng ta mang. Chúng ta đến Từ gia dù sao cũng là khách, không quen
biết, nếu phiền toái người ta luôn không tốt, Hổ Phách ngươi cũng đi hỏi xem bên này có ai đó hay đi lại cùng Từ gia không, nếu có thể giúp đỡ
đem việc này làm xong thì rất tốt.”

Mấy nha hoàn cung kính nghe Thập Nhất Nương phân phó xong thì Hứa mama đến đây.

Thập Nhất Nương áp chế đáy lòng kinh ngạc nghênh đón Hứa mama:” Mama có cái gì phân phó?”

Hứa mama cười nói: “Phân phó thì không dám. Nhưng phụng mệnh đại thái thái, bảo ta đến xem thập nhất tiểu thư chuẩn bị mặc xiêm y nào đi Vĩnh Bình Hầu phủ.”

Không ngờ lại coi trọng đến trình độ này……

Thập Nhất Nương âm thầm kinh hãi.

Nàng nguyên nghĩ sẽ mặc bộ y phục nhũ đỏ bạc…… Như vậy, sẽ làm cho
vóc dáng gầy gò của nàng không chỉ có vẻ gầy gò còn có vẻ đơn bạc, nếu
Nguyên Nương hỏi, đến lúc đó, nàng sẽ lấy việc say thuyền ám chỉ cho
Nguyên Nương thân thể mình rất kém cỏi…… Huống hồ, say thuyền là sự
thật, ngay cả đại thái thái, cũng tìm không ra khe hở nào.

Mặc kệ Nguyên Nương vì mục đích gì mà muốn mang mình đến Yến Kinh, ở
“bất hiếu có ba, không con là tội lớn nhất” điều kiện trọng yếu đầu
tiên, thì một cô nương thân thể không tốt có nghĩa là khó sinh con, cơ
hội nàng tham gia tự nhiên sẽ giảm đi rất nhiều…… Bằng không, lão thái
thái của Từ gia sẽ không vì Nguyên Nương đẻ non mà không chỉ cho thông
phòng ngừng dược, còn nạp một phòng thiếp thất cho con!


Nghĩ vậy, trong lòng Thập Nhất Nương hơi trấn tĩnh.

Lại nói tiếp, chủ ý này là từ chỗ Thập Nương nơi đó nghĩ ra– nàng
chính là nghĩ muốn khi nào thì” Hen suyễn” thì sẽ ” Hen suyễn” lúc đó……

Nhưng hiện tại, chủ ý này ít nhất đã thất bại đi một nửa.

Các tiểu thư khuê các có nhiều thời gian, nên đại bộ phận đều chăm
chút cách ăn mặc của chính mình. Đừng nói là đại thái thái, ngay cả Hứa
mama, trình độ cũng không tầm thường. Hơn nữa Giản sư phó dạy nữ hồng
cho các nàng, cũng từng không tiếc công sức dạy cho các nàng cách phối
hợp các loại màu sắc phức tạp, mục đích là để thêu hoa, như cũng vì cách ăn mặc như thế nào cho nổi bậc…… Thập Nhất Nương có thể giả vờ muốn nổi bật nên mặc màu đỏ nhũ bạc, cũng không có năng lực tiếp tục mặc nó sau
khi thử mặc bây giờ.

Ý niệm trong đầu nàng bất chợt lóe qua, nàng cười nói cho Đông Thanh
giúp nàng đem hai bộ y phục màu vàng nhạt trước có hoa văn tứ hỉ như ý
lấy ra, sau đó mang trang sức xích ngân trân châu của đại thái thái cho nàng cùng trâm tử và châu hoa cho Hứa mama xem: “Ngài xem mặc như vậy
có được không?”

Hứa mama gật đầu cười, đáy mắt có chút tán thưởng thật sâu: “Thập
nhất tiểu thư dáng người mềm mại, mặc xiêm y màu sắc trang nhã, đeo
trang sức này là rất thích hợp…… Không hổ là đi theo Giản sư phó học
thêu hoa.”

Trong lòng Thập Nhất Nương âm thầm cười khổ.

Đợi Hứa mama vừa đi, nàng liền đem trứng gà Đông Thanh dùng để lăn mi mắt cho nàng đều ăn, còn thiếu chút nữa thì nghẹn, Tân Cúc cười
nàng:”Tiểu thư chính là ở trên thuyền bị đói, hiện tại thấy cái gì ăn
cũng đều ngon!”

Thập Nhất Nương không để ý tới nàng, mà đi đến chỗ đại phu nhân.

Thật ra nhà ngang có bảy gian nhà giữa, nhĩ phòng phía đông làm noãn
các cho bà tử trực đêm, gian sau lại làm thùy hoa môn, nhĩ phòng bên kia lại phá đi làm một cái vườn hoa nhỏ, chỉ còn ba gian sương phòng phía
tây, chưa nói đến việc so cùng chính viện, mà chính là so với dãy nhà
sau chỗ Ngũ Nương cùng Thập Nhất Nương ở, diện tích đều nhỏ hơn một phần ba.

Lúc Thập Nhất Nương đi vào, trước vườn hoa nhỏ của thùy hoa môn đang
có năm, sáu phụ nhân vây quanh Hạnh Lâm nói đó cái gì, trên mặt Hạnh Lâm biểu tình có chút không kiên nhẫn, thấy Thập Nhất Nương tới, nàng xa xa chào hỏi:” Thập nhất tiểu thư, ngài đã tới!” Nói xong, đẩy mấy phụ nhân vây quanh ở bên người chính mình mà đi qua.

” Ta chính là đến thăm ẩu tẩu,” Thập Nhất Nương cười,”Ngươi có việc vội thì đừng trì hoãn.”

Hạnh Lâm làm bộ thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Ít nhiều cũng là nhờ
ngài đến, bằng không, ta còn không có thể thoát thân được, tại sao lại
nói trì hoãn.”

Thập Nhất Nương cười cười, cũng không hỏi nàng là chuyện gì, mà chỉ nói:” Đại phu nhân, có ở trong phòng không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận