Thứ Nữ Công Lược

Edit: Trang tỷ
Mùa thu buổi sang sớm và chiều muộn thì mát mẻ, giữa trưa nóng bức, ánh nắng càng cảm thấy chói mắt so với mùa hè.

Thập Nhất Nương nhìn tiểu hài nhi trong lòng có ba tầng áo lót trong
ngoài đỏ thẫm thật chặt chẽ, nghi hoặc nói:” Có phải mặc quá nhiều hay
không?”

Mới sinh sản xong, ngũ di nương đẫy đà rất nhiều, nàng tựa vào đầu
giường trên gối tựa cười khanh khách nhìn nữ nhi và con trai, ánh mắt
bớt nhẹ nhàng, nhiều an tâm hơn.

“Thất gia còn nhỏ, không biết nóng lạnh, mặc nhiều chút mới tốt!” Lục di nương mỉm cười sờ sờ tóc sáng bóng đen thùi của tiểu hài tử,” Nhìn
cái miệng nhỏ nhắn này, bộ dạng cũng giống Thập nhất tiểu thư nhà chúng
ta.”

Ngũ di nương ngày mười tháng tám đã sinh đứa con trai. Còn chưa có
đặt tên, trong huynh đệ đường bá thì nó đứng hàng thứ bảy. Hôm nay làm
lễ tắm ba ngày, nên người trong nhà kêu là Thất gia.

Thập Nhất Nương nghe xong liền cẩn thận đánh giá đứa nhỏ.

Mặt đỏ hồng, giống mông con khỉ. Ánh mắt vẫn nhắm, cũng không biết là lớn hay nhỏ. Cái miệng nho nhỏ đỏ au, vểnh lên như củ ấu. Dường như cảm giác có người nhìn hắn, khóe miệng hắn mấp máy, thổi ra mấy cái bong
bóng.

” Di nương, người xem, người xem.” Nàng cảm thấy rất thú vị, liền đem hài từ ôm đến trước mặt ngũ di nương,” Hắn còn có thể phun bong bóng.”

” Có thể là đói đi!” Ngũ di nương cười. Có nhũ nương đi lại ôm đứa nhỏ đi xuống.

Ngũ di nương kéo Thập Nhất Nương đến bên giường, ngồi xuống nói
chuyện, lục di nương lấy cớ là muốn đi tiếp đãi những khách nhân khác
liền vội cáo từ.

“Mấy ngày nay ngươi có khỏe không?” Ánh mắt Ngũ di nương nhìn nàng có chút lo lắng.

” Ta rất tốt!” Thập Nhất Nương nắm tay ngũ di nương nói
chuyện,”Chuyện trong nhà đều thuận lợi, mỗi năm ngày được nghỉ hai ngày. Cứ như vậy, có đôi khi buổi chiều còn không có chuyện gì, có đôi khi ở
trong phòng làm thêu thùa may vá, có đôi khi dạy Giới ca nhi, nếu không
muốn làm, liền đi chỗ thái phu nhân đánh bài. Cuộc sống rất tiêu diêu.
Hôn sự của Trinh tỷ nhi cùng hôn sự thế tử cũng đều đã định xuống. Của
hồi môn của Trinh tỷ nhi có Văn di nương đặt mua giúp, mấy ngày trước
đây nàng còn mua một ít đồ sứ từ chỗ quan hầm lò, ta thấy, so với nội vụ tạo đều tốt hơn. Làm việc cũng thập phần tận tâm, nên không cần ta quan tâm nhiều. Thế tử tuy tuổi nhỏ, nhưng là đứa nhỏ đôn hậu, lại do thái

phu nhân tự mình dạy dỗ, ta chỉ cách năm đến ba hôm đi hỏi tình huống
là được.

Hầu Gia là người thủ lễ, mấy vị di nương cũng đều an phận. Di nương không cần lo lắng ta.”

” Vậy tốt!” Ngũ di nương nghe liền thở nhẹ nhõm một hơi, ” Bởi vì ta
phải sinh đẻ, khiến hành trình của mọi người nhà trong nhà bị trì hoãn.
Ngày hôm qua đại lão gia nói, đợi Thất gia đầy tháng liền khởi hành. Về
sau ngươi ở Yến Kinh một mình, chỉ có thể tự mình chiếu cố chính mình……” Nàng nói xong, ánh mắt đã có nước mắt.

” Không phải còn một tháng sao!” Thập Nhất Nương vội lấy khăn tay cho nàng lau nước mắt,” Ngài đang ở trong tháng, cẩn thận coi chừng bị
thương ánh mắt.”

Ngũ di nương sợ Thập Nhất Nương lo lắng cho nàng, liền nức nở ngừng khóc.

Thập Nhất Nương lấy một cái hà bao đưa cho nàng:” Nơi này có ba trăm
lượng ngân phiếu, đều là mệnh giá mười lượng, năm lượng. Lúc cần sai
người đi ngân hang tư nhân đổi ra bạc dùng. Đợi Thất đệ đầy năm, ta sẽ
phái quản sự đi chúc mừng, đến lúc đó lại đưa thêm chút ngân phiếu cho
ngài. Ngươi không cần hà tiện, mà bạc đãi chính mình.”

Ngũ di nương chấn động:” Ngươi lấy đâu ra bạc?” Lại vội la lên,”
Ngươi cũng đừng động đến bạc của công. Nếu như bị người phát hiện, thể
diện cả đời ngươi đều mất hết!”

” Ta biết.” Thập Nhất Nương vội an ủi nàng,” Ta chủ trì trung quỹ,
trừ bỏ chi tiêu trong nhà, mỗi tháng còn có một trăm lượng bạc khác cho
ta dùng. Ta mỗi tháng còn có năm mươi lượng bạc tiền tháng, Hầu Gia bên kia còn cho ta năm mươi lượng. Huống chi năm nay dưa hấu đậu phộng
trong điền trang ta đều thu hoạch tốt, tuy không được nhiều tiền, nhưng
cũng không có mệt. Hiện giờ tiền dùng trong tay không thiếu. Tuy ngẫu
nhiên cũng lúc có lúc không đủ quay vòng, nhưng đến lúc phát tiền tháng
cũng có thể bổ sung. Di nương không cần lo lắng cho ta.”

Ngũ di nương không tin, nhìn chằm chằm cát bố sam màu trắng thêu mây
xanh nhạt quấn quanh trên người nàng: “Này lại là một bộ đồ mới đi? Từ
lúc ngươi thành thân, ta còn không có nhìn thấy ngươi mặc cùng một bộ
xiêm y!”

“Phủ chúng ta có phòng thêu thùa may vá, ấn theo phủ lệ, ta một năm
bốn mùa có hai mươi bốn bộ xiêm y theo định chế. Nếu còn muốn thêm, thì
không cần tiền công, chỉ cần mua vải là được. Lúc ta xuất giá đại thái

thái có cho một ít vải, đến Từ gia sau, thái phu nhân lại thường thưởng
vải. Xiêm y hôm nay ngài nhìn, chính là dùng vải hoàng hậu nương nương
thưởng làm.” Thập Nhất Nương thấy ngũ di nương không tin lời mình nói,
liền tinh tế giải thích,” Ta bình thường ở nhà mặc tùy tiện, nhưng ra
cửa phải giữ mặt mũi Từ phủ, mới phải trang điểm ăn mặc. Cũng không phải là mỗi ngày đều mặc đồ mới.”

Ngũ di nương tin tưởng nữ nhi không phải cái loại người không thấy
người phú quý, lại thấy nàng nói có đạo lý, liền tin lời của nàng. Nhưng vẫn không cần bạc của nàng: “Hai ngày trước lão gia có cho ta năm mươi
lượng bạc, ta ăn mặc đều là công trung, không cần dùng bạc này.”

“Cho ngài thì ngài cầm.” Thập Nhất Nương sẳng giọng,” Ở trong này là
Đại phu nhân, quản gia, ta cũng ở Yến Kinh, tự nhiên mọi chuyện đều dễ
nói. Trở về Dư Hàng …… Ngài không vì mình, cũng nên vì suy nghĩ vì Thất
đệ.”

Trên mặt Ngũ di nương lộ ra mấy phân do dự.

Thập Nhất Nương nhân cơ hội đem hà bao nhét vào dưới gối ngũ di nương: “Tốt nhất là đem Thất gia nuôi lớn mới được.”

Ngũ di nương không hề trả lời.

Bỗng có người gõ cửa:” Ngũ di nương, Ngũ tiểu thư, cùng Thất tiểu thư, đến đây.”

Lục di nương lúc đi ra ngoài liền đuổi hầu hạ trong phòng, Thập Nhất
Nương đứng dậy mở cửa. Thấy tiểu nha hoàn bên người ngũ di nương, liền
hỏi nàng:” Ngươi kêu là Kim Quất đi?”

Mặt nha hoàn kia đỏ bừng, khom đầu gối hành lễ Thập Nhất Nương, khẩn trương nói: “Hồi tiểu thư, nô tì đúng là Kim Quất.”

Thập Nhất Nương gật đầu: “Hầu hạ ngũ di nương cho tốt, chờ lúc ngươi
xuất giá, ta sẽ mua đồ cưới cho ngươi. Có cái gì khó xử, cũng có thể cho người bao cho ta biết. Ta làm chủ cho ngươi!”

Kim Quất kích động có chút nói không nên lời, chỉ biết đáp “Vâng.”

Thập Nhất Nương cười đi nghênh đón Ngũ Nương cùng Thất Nương.

Ngũ Nương mang theo Hâm ca đến, nhưng ôm đứa nhỏ lại là Thất Nương.

Thấy Thập Nhất Nương, nhũ nương Hâm ca tiến lên ôm đứa nhỏ, Thất Nương ôm lại không cho: “Để ta ôm.”


Ngũ Nương nhìn thấy buồn cười, phân phó nhũ nương:” Ngươi đừng lo,
nàng muốn ôm liền để cho nàng ôm!” Sau đó cùng Thập Nhất Nương chào
hỏi,” Ngươi sớm như vậy đã đến rồi!”

Thập Nhất Nương thấy trên cổ Hâm ca có cái khóa nhỏ bằng vàng lại
thêm một sợi dây chuyền vàng kim bài như ý, vòng kia khẳng định là do
Thất Nương cho, một mặt cùng hai vị tỷ tỷ chào hỏi, một mặt cười nhéo
tay Hâm ca:” Hâm ca càng lớn càng xinh đẹp.” Đứa nhỏ khỏe mạnh kháu
khỉnh, thập phần đáng yêu.

“Còn phải nói!” Thất Nương không quen ôm đứa nhỏ, cánh tay dần dần
buông xuống, đứa nhỏ rơi xuống ngực, đi liếm bối tử ngọc bài bằng phỉ
thúy của nàng. Mọi người nhìn thấy cười ha ha. Ngũ Nương nhân cơ hội ôm
đứa nhỏ lại trong lòng, “Ngươi đừng làm ta thêm rối loạn. Nếu hôm nay
bụng Hâm ca không thoải mái, sẽ tìm ngươi tính sổ.”

Thất Nương ngượng ngùng cười, hỏi Thập Nhất Nương:” Đan Dương ở nhà sao?”

Khi nào thì nàng đã cùng Ngũ phu nhân quen thuộc đến mức xưng “Đan Dương” như vậy!

Thập Nhất Nương nghi ngờ, nói: “Tin tức ngươi thật linh thông, hai ngày trước nàng mới từ ngõ Hồng Đăng trở về!”

“Ta nghe nàng nói qua mười lăm tháng tám phải về Hà Hoa Lý.” Thất Nương nói,” Tính ngày, cũng có thể trở về.

Ngũ Nương ở bên cạnh đáy mắt liền hiện lên một tia hâm mộ:” Ngươi khi nào thì cùng Đan Dương huyện chủ giao hảo như vậy?”

Thất Nương lơ đểnh nói:” Mọi người nói chuyện hợp ý, tự nhiên thân thiết!”

Lúc rằm tháng bảy Chu An Bình có mời Từ Lệnh Khoan đi thả đèn trên
sông, Từ Lệnh Khoan mang theo Đan Dương cùng đi, đem Hâm tỷ nhi gửi lại cho thái phu nhân.

Thập Nhất Nương sợ thái phu nhân mệt mỏi, nên trông giúp đứa nhỏ nửa
ngày. Đợi hai vợ chồng bọn họ trở về mới biết được Thất Nương cũng đi
cùng. Hai đôi vợ chồng ở bờ sông phóng pháo hoa, đến tửu lâu ăn cơm,
nghe khúc, chơi thoải mái.

“Ngươi tìm Ngũ phu nhân có việc gì?” Thập Nhất Nương hỏi nàng.

“Lần trước không phải nói muốn giới thiệu một y bà cho nàng sao?”
Thất Nương nói,” Hiện giờ người đã đến đây, ta mang qua cho nàng nhìn!”

Thập Nhất Nương chỉ cảm thấy trán có đầy mồ hôi: “Y bà có thể làm
được sao? Bệnh của Hâm tỷ nhi ngay cả Thái y trong thái y viện cũng chưa chữa khỏi!”

“Ai nha!” Thất Nương đối với sự thận trọng của Thập Nhất Nương không
cho là đúng,” Chuyện này ngươi cũng đừng quản. Hâm tỷ nhi chính là nữ

nhi Đan Dương.”

Thập Nhất Nương nhất thời không nói gì.

Trở về nói cùng Từ Lệnh Nghi:”…… Cũng đừng xảy ra sơ suất gì mới tốt!”

” Đan Dương cũng không là người như vậy!” Từ Lệnh Nghi quay đầu an ủi Thập Nhất Nương, “Dân gian nhiều tàng long ngọa hổ, nói không chừng
Thất Nương chính là cơ duyên của Hâm tỷ nhi đâu!”

“Chỉ mong như thế!”

Từ Lệnh Nghi hỏi nàng chuyện hồi nhà mẹ đẻ:”Quà Trung thu năm nay đã tặng? Lễ tắm ba ngày của Thất đệ có náo nhiệt không?”

“Dạ!” Thập Nhất Nương đáp,” Thân thích trong nhà đều đến đây.” Nói
xong, giọng nói của nàng hơi ngừng, lại nói, “Tứ tỷ cũng đến.”

Hai người là những người trong đám tỉ muội gả được chỗ tốt. Lúc nhập
tiệc, hai người ngồi đầu tiệc. Tứ Nương từng nhẹ nhàng nói cho biết
nàng. Nói cách nhà nàng có tú tài thuê phòng ở, vợ hắn vẫn không có sinh dưỡng, hiện giờ qua năm mươi tuổi mà dưới gối trống không, vẫn muốn nạp thiếp, lại không có nhiều sính kim. Tứ Nương làm chủ, không có lấy một
phân tiền sính kim, lấy hai mươi lượng bạc làm của hồi môn, đem Hương
Vân tặng cho tú tài kia làm tiểu thiếp. Làm tú tài kia vui mừng không
chịu nổi khiến nàng thở dài, nương tử tú tài kia lại nghiêm mặt một câu
cũng không có nói.

“Nàng ấy bệnh có tốt chút không?” Từ Lệnh Nghi tùy ý ngồi xuống ghế
con cạnh bàn trang điểm, cùng Thập Nhất Nương nói nhàn thoại,” Nghe nói
Hoàng Thượng cố ý điều Dư Di Thanh đi hành nhân tư, có thể có việc này
không?”

Bởi vì phải về nhà mẹ đẻ ăn tiệc tắm ba ngày cho đệ đệ, Thập Nhất
Nương cố ý búi tóc đọa mãn kế, búi tóc đen thùi ở thái dương, làm nổi
bật khuôn mặt nhỏ nhắn hết sức óng ánh của nàng.

“Hầu Gia không nói trước. Ta thật không có hỏi!” Hồng Tú giúp nàng gỡ búi tóc chải đầu lấy thúy hoa xuống.

“Hôm nay Lương gia Đại phu nhân, đến quá. Không gặp được ngươi. Cho Tống mama truyền lời!”

“Lan Đình?” Thập Nhất Nương ngẩn ra,” Nàng là đặc biệt đến sao?” liền cho Hồng Tú đi truyền Tống mama, chính mình chảy hai ba cái, một lần
nữa búi tóc toản nhân.

Mấy ngày nay Cam gia vì chuyện phân gia sản thỉnh thoảng kêu Lan Đình trở về thương lượng, đều là muốn Lương gia giúp đỡ mình. Này là ca ca,
kia cũng là ca ca, làm cho Lan Đình rất là buồn rầu, lại không thể buông tay mặc kệ, cũng từng đến nàng nơi này oán giận quá một lần.

” Buổi chiều đầu giờ thân mới lại đây. Ta ở trước cửa thùy hoa môn
đụng phải.” Từ Lệnh Nghi nói,” Xem bộ dáng không giống là cố ý đến!”

Chẳng lẽ lại là vì chuyện Cam gia tìm đến mình để xả giận?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận